La Phù

Chương 197: Biến đổi tức thì



Trong tay mười sáu bộ xương khô không hề có binh khí hay pháp bảo nhưng pháp lực trên người chúng lại dao động rất mạnh. Trong đôi mắt trống rỗng của chúng còn có một chút ánh lửa màu hồng khiến cho chúng càng thêm quái dị.

- Đây là mười sáu Bạch cốt ma ngẫu do ta luyện ra. - Mộc chân quân thả xong mười sáu bộ xương khô liền cười cười:

- Yêu vương ngài không nghĩ ta dựa vào số đông để chiến thắng chứ?

- Không có gì. Ta cũng không chỉ điều khiển hai con dị thú. - Lạc Bắc lặng lẽ lên tiếng.

- Nếu như vậy thì ta cũng không khách khí nữa.

Mộc chân quân gật đầu một cái, dưới chân liền xuất hiện một cái vầng sáng màu vàng bao phủ lấy toàn bộ thân thể của lão. Từ xa nhìn lại trông nó chẳng khác nào một hạt châu khổng lồ màu vàng. Cùng lúc đó, lão búng ngón tay. Một tia sáng màu vàng liền phóng ra, trong nháy mắt liền hóa thành cả trăm ngọn lửa màu vàng về phía Lạc Bắc.

- Pháp thuật của ma đạo hiển nhiên là khác với pháp thuật của huyền môn chính đạo, không ngờ có thể sử dụng pháp thuật để tạo ra ngọn lửa như thế.

Cả trăm ngọn lửa bao phủ trời đất vọt về phía lạc bắc. Có ngọn lửa to bằng cánh tay, có ngọn dài tới cả trượng. Khi chúng còn cách người chừng bảy, tám mươi trượng, Lạc Bắc liền ngửi thấy một mùi gay mũi, khó thở. Ngay lập tức hắn hiểu ra, ngọn lửa màu vàng kia là do khí hủ cốt thi ngưng tụ lại thành.

Khí hủ cốt thi được tạo ra thì thi dịch, thi khí và toan dịch. Không chỉ đối với thân thể con người mà cả sắt thép nó cũng có tác dụng ăn mòn rất mạnh. Một khi pháp bảo bị nó bao vây thì sẽ bị ăn mòn nhanh chóng. Nhưng nhìn thấy cảnh tượng đó, Lạc Bắc cũng không hề sợ hãi. Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu hắn, pháp lực dao động từ người pháp vương thủy chu lập tức tản ra. Đồng thời, từ miệng nó phun ra một quả cầu gì đó và một bức tường nước khiến cho những ngọn lửa màu vàng đó bị ngăn lại.

Pháp vương thủy chu có cùng cấp bậc với Độc giác Đằng quy. Nó là một trong những dị thú mạnh nhất của Thất hải, có được thiên phú dị bẩm. Trong cơ thể nó, chất dịch và chân nguyên hội tụ có thể tạo ra được thứ tơ hết sức dẻo dai, ngay cả phi kiếm cũng có thể dính được.

Pháp Vương thủy chu ngăn được pháp thuật của Mộc chân quân, Quỷ Xa Âm Vương Cưu liền nhanh chóng chở Lạc Bắc lao về phía Mộc chân quân. Cùng lúc đó, mấy trăm tia sáng màu đen từ trên không trung phủ xuống như một trận mưa về phía Mộc chân quân.

Mấy trăm tia sáng màu đen đó là pháp thuật do Quỷ Xa Âm Vương Cưu phát ra. Mỗi một tia sáng đều dao động khí âm hàn cực mạnh cùng với tiếng động của nó khiến cho người nghe cảm thấy khó chịu. Thanh thế của pháp thuật do Quỷ Xa Âm Vương Cưu phóng ra không hề kém so với pháp thuật của Mộc chân quân. Thần đạo khôi và Hoàng Phổ Huy vốn thấy Mộc chân quân và Lạc Bắc ra tay đang định tránh xa. Thế nhưng phạm vi bao phủ bởi pháp thuật của Quỷ Xa Âm Vương Cưu rất rộng, ngay cả hai người cũng không tránh khỏi. Có điều, cả hai cũng chỉ phóng ra hai đám mây đen trên đầu rồi nhanh chóng phóng ra ngoài, không nhúng tay vào trận chiến.

Mộc chân quân hơi điểm nhẹ lên trên không. Một chùm ánh sáng màu vàng tản ra, tạo thành một cái lồng bao phủ lấy bản thân và mười sáu bộ xương khô. Đồng thời, mười sáu bộ xương khô phát ra những tiếng vang nho nhỏ. Đôi tay của chúng đong dưa một cách kỳ dị. Rồi bất chợt trong tay chúng chợt xuất hiện một cây trường mâu bằng xương trắng. Sau đó, chúng vung tay ném thẳng mấy cây trường mâu về phía Lạc Bắc và Quỷ Xa Âm Vương Cưu.

Giữa không trung lại như xuất hiện một cơn mưa màu trắng.

- Đám xương khô này không ngờ lại biết sử dụng pháp thuật.

Lạc có thể cảm nhận được lực lượng chân nguyên của đám xương khô rất mạnh. Trường mâu bằng xương của chúng đều có uy lực tương đương với giai đoạn ngự kiếm.

Tuy rằng đám trường mâu không thể thay đổi phương hương nhưng trong lúc hai người đấu phép, số lượng trường mâu lại nhiều, bao phủ phạm vi rộng như vậy khiến cho uy lực của chúng không thua gì tám cao thủ giai đoạn ngự kiếm.

Lần này Mộc chân quân tương đương với tám người có tu vi ngự kiếm cùng đối đầu với Lạc Bắc đã chiếm lợi thế hoàn toàn. Hơn nữa, mười sáu bộ xương khô mới chỉ dùng một thứ pháp thuật mà thôi. Lạc Bắc hơi cảm nhận được rằng bọn chúng không chỉ biết một loại pháp thuật như vậy.

Cảm giác của Lạc Bắc hoàn toàn chính xác. Đám xương khô này thực sự không phải do pháp bảo hóa thành mà nó cũng giống như Thi vương, là vật thi luyện.

Pháp quyết luyện thi của Bạch cốt chân quân - Mộc chân quân so với pháp quyết của các môn phái ở Bắc Mang có một sự khác biệt hoàn toàn. Phái Bắc Mang, phái Hà Gian từ đầu đã tìm cách nâng cao uy lực xác chết của mình. Còn pháp quyết luyện thi của Mộc chân quân thì trước tiên lại luyện âm hồn. Y chọn âm hồn không tiêu tán ở những nơi âm lệ, sau đó làm cho lực lượng của chúng lớn mạnh mà tạo ra thân thể của chúng.

Đối với Thi vương của Lạc Bắc mà nói thì thân thể Thi vương là thân mình thật sự. Âm nguyên trong thân thể của nó là cách dùng để đối địch, nó tương đương với phòng ngự của thi vương. Còn bên ngoài, nó mặc khôi giáp. Cho dù có đánh tan âm nguyên, thân thể không bị phá hủy thì Thi vương vẫn không chết. Còn đối với Bạch cốt khô lâu của Mộc chân quân mà nói thì bên trong chúng lại ẩn chứa âm hồn làm thứ căn bản. Xương khô bên ngoài chẳng qua là một thứ giáp mà thôi.

Hai chủng loại chẳng khác nào võ sư trên thế gian. Một loại thì chuyên luyện ngoại công, tập luyện gân cốt, tu luyện nội khí cũng chỉ để tăng cường gân cốt. Còn một loại thì luyện nội công, chuyên dùng nội lực để đả thương người khác.

Nhưng tu luyện càng sâu thì cả hai phương pháp luyện thi cũng như trăm sông đổ về biển lớn.

Luyện Thi vương tới cảnh giới thi thần thì cùng với rèn luyện thân mình, lực âm nguyên trong người nó cũng mạnh lên. Còn Bạch cốt khô lâu của Bạch cốt chân quân thì xương cốt bên ngoài cũng càng ngày càng trở nên rắn chắc.

Chỉ có điều cái nào là chủ yếu, cái nào là thứ yếu, cái nào trước và cái nào sau mà thôi.

Pháp quyết luyện thi của Mộc chân quân thì chú trọng tới âm hồn, lực lượng chân nguyên. Bạch cốt khô lâu không dựa vào sức lực, sử dụng thân thể để giết địch mà sử dụng pháp thuật. Nói về mặt pháp thuật, mười sáu bộ xương khô tương đương với mười sáu người tu đạo. Tất nhiên là chúng không thể chỉ biết có một loại pháp thuật mà thôi. Khuôn mặt của Mộc chân quân hiện tại chỉ chừng trung niên nhưng trên thực tế đã một trăm năm mươi tuổi. Mười sáu bộ xương khô đã được lão luyện hơn sáu mươi năm, bộ xương của chúng nói về mức cứng cỏi đã vượt qua kim loại bình thường. Vì vậy mà đối với mười sáu con Bạch cốt khô lâu, nói về phương pháp luyện thi cũng chẳng hề kém so với thi vương của Lạc Bắc. Vì vậy mà khi nhìn thấy Thi vương của Lạc Bắc sắp trở thành Thi thần, mặc dù Mộc chân quân nói trình độ của Lạc Bắc giỏi nhưng trong lòng lại không nghĩ vậy.

Nhìn đám trường mâu có tốc độ và uy lực không thua gì phi kiếm lao tới, Pháp vương thủy chu vung những cái chân dài của nó mà vỗ mạnh một cái khiến cho mặt nước biển bốc lên rất nhiều những quả cầu nước to bằng nắm tay. Những quả cầu nước lao thẳng vào những câu trường mâu. Hai thứ va chạm vào nhau, quả cầu nước liền vỡ nát khiến cho nước biển rơi xuống chẳng khác gì một cơn mưa to. Còn bạch cốt trường mâu cũng vỡ nát, hóa thành một làn khí trắng.

Quả cầu nước và trường mâu bằng xương trắng cùng biến mất. Mười sáu bộ xương khô vẫn dao động theo sóng biển không hề có lấy một chút khác lạ. Còn pháp vương thủy chu thì rít lên, lắc lư mấy cái. Rõ ràng là nó bị thiệt hơn rất nhiều.

Lạc Bắc cũng biết, chiến đấu trên biển, nguyên khí quý thủy rất nhiều cho nên pháp thuật của Pháp vương thủy chu hoàn toàn chiếm đủ ưu thế. Nếu như ở một nơi khác thì lần này có lẽ nó đã bị thương nặng.

Cả hai đối mặt với nhau chỉ trong chừng một, hai làn hơi thở. Nhưng cũng chỉ trong khoảng thời gian đó, Lạc Bắc và Quỷ Xa Âm Vương Cưu cũng chỉ còn cách Mộc chân quân chưa tới sáu mươi trượng.

Ngay vào lúc những quả cầu nước do nguyên khí quý thủy ngưng tụ rơi xuống, trên người Quỷ Xa Âm Vương Cưu tản ra khí đen dày đặc chẳng khác nào một làn sương mù lao nhanh về phía mười sáu bộ xương khô và Mộc chân quân. Mặt biển bị khí đen bao phủ, đưa tay không thấy được năm ngón, cơ bản không phán đoán nổi vị trí của Lạc Bắc và Quỷ Xa Âm Vương Cưu.

Nhìn làn khí đen như sương mù ập tới, Mộc chân quân chẳng hề kinh hoàng. Lão vung tay lên, bắn một tia sáng trắng từ trong tay ra ngoài. Ngay lập tức, trước mặt lão lơ lửng chừng ba chục thanh phi đao xếp theo hình vòng cung.

Những thanh phi đao lơ lửng trước mặt lão bay lượn theo hình dạng của một con cá lớn. Nhìn từ ngoài vào chỉ thấy một bộ xương cá chứ không hề có máu thịt đang bơi lượn quanh người lão. Cùng lúc đó, mười sáu bộ xương khô đều vung hai tay phóng ra hai vầng lửa.

Những vầng lửa đó bay ra theo một trình tự. Tất cả đều là lửa ma trơi có màu xanh trắng, chiếu sáng vùng biển giữa Mộc chân quân và Lạc Bắc. Hơn nữa, khí đen do Quỷ Xa Âm Vương Cưu phóng ra khi gặp phải ngọn lửa đó chẳng khác nào dầu đổ lên lửa khiến cho ánh lửa càng mạnh.

- Đi!

Mười sáu bộ xương khô vừa mới đánh tan pháp thuật của Quỷ Xa Âm Vương Cưu, Mộc chân quân liền nhíu mày, ba mươi mấy cái phi đao liền phóng về phía Lạc Bắc.

Khí đen khắp nơi lập tức co trở lại, nhanh chóng ngưng tụ trước mặt Lạc Bắc và Quỷ Xa Âm Vương Cưu thành một cái cây đại thụ tối đen.

Cái cây đại thụ nhìn bề ngoài giống với những quýt nhưng trên cành cây lại lư lửng những trái cây to bằng quả trứng gà. Cây đại thụ đen xì như mọc lên từ mặt biển tản ra lực lượng chân nguyên khổng lồ, tạo thành một bức màn chắn vô hình khiến cho ba mươi mấy thanh phi đao màu trắng của Mộc chân quân không thể tiến lên được.

“Không ngờ pháp thuật của Quỷ Xa Âm Vương Cưu lại thần kỳ tới vậy.”

Đây là lần thứ nhất Lạc Bắc nhìn thấy Quỷ Xa Âm Vương Cưu phóng ra pháp thuật này nên trong lòng cũng hết sức ngạc nhiên.

Nhưng vào lúc này, Mộc chân quân chỉ bĩu môi, mỉm cười.

Mặc dù Quỷ Xa Âm Vương Cưu thể hiện thực lực cực mạnh của nó nhưng mười sáu bộ xương khô hoàn toàn đủ vây lấy Quỷ Xa Âm Vương Cưu và Pháp vương thủy chu. Mộc chân quân có thể hết sức thoải mái.

Hiện tại, Mộc chân quân phóng ra ba mươi mấy cây phi đao được dùng xương của Thiết Bối lân ngư ngàn năm tạo thành. Chúng có thể tạo thành trận pháp không thể đánh tan, hơn nữa lại có thể tuân theo ý lão phân ra đối địch. Có thể nói đó là một thứ pháp bảo có uy lực không hề tầm thường. Có điều thứ pháp bảo này cũng chỉ là vật ngụy trang của lão.

- Trung.

Ngay vào lúc phi đao của Mộc chân quân bị pháp thuật của Quỷ Xa Âm Vương Cưu ngăn lại thì mười sáu bộ xương khô cũng tách ra làm hai lao về phía Lạc Bắc, Quỷ Xa Âm Vương Cưu và Pháp vương thủy chu mà bắn ra những vầng ánh sáng màu xanh biếc.

Toàn bộ những tia sáng màu xanh biếc là những cây Bích lân hỏa tiễn dài chừng ba thước chuyên dùng để đốt cháy chân nguyên. Pháp thuật của Quỷ Xa Âm Vương Cưu ngưng tụ thành đại thụ lập tức phát ra tiếng nổ cùng với ánh lửa và khói mỏng. Còn bên Pháp vương thủy chu thì vừa mới phun ra một quả cầu nước bọc lấy Bích lân hỏa tiễn. Đồng thời lúc này, Mộc chân quân cũng đã bắn ra một vầng ánh sáng màu trắng xoay tròn. Nhìn kỹ thì ra đó là một cái luân.

Cái luân màu trắng to chừng năm, sáu tấc nhưng trên bề mặt của nó có rất nhiều những hình dạng kỳ dị nổi lên như những con kiến. Nhìn kỹ thì thấy đó là đủ mọi loại người đang cố gắng di chuyển. Những người đó đều chỉ có da bọc xương. Bọn họ như đang cố gắng bò từ giữa cái luân ra ngoài. Nhưng mới di được vài bước thì bị những người phía sau giật lại, rồi có người dẫm lên người họ mà bước qua. Mà ở giữa cái luân là một ngọn núi cao tưởng như không thấy đỉnh, phủ kín đầy quỷ đói. Ngọn núi chỉ toàn là đá không hề có lấy một chút thực vật hay cái gì để ăn. Cảnh tượng trên cái luân có phần giống với quỷ đói trong lục đạo luân hồi của kinh phật.

Cái luân xoay tròn trên người Pháp vương thủy chu. Mặc dù nó chỉ to chừng năm, sáu tấc nhìn như một con rận trên người Pháp vương thủy chu nhưng lại khiến cho nó chìm vào trong nước tới mười trượng.

- Không ổn! Đây là loại pháp bảo gì mà lợi hại như vậy?

Tịch Tây Nguyên và Cầu Thương Dương đều biến sắc. Bọn họ có thể nhận thấy một đòn đó đối với Pháp vương thủy chu mặc dù không phải là trí mạng nhưng cũng khiến cho nó bị thương nặng.

- Tại sao Lạc Bắc vẫn chưa ra tay? Nếu không ra tay thì Pháp vương thủy chu có thể bị đánh chết.

Trong nháy mắt, đám người Tịch Tây Nguyên đột nhiên nhận thấy Mộc chân quân chủ yếu tấn công lên Pháp vương thủy chu, dường như là định đánh chết nó.

Như vậy, cho dù Mộc chân quân đánh bại Lạc Bắc hoặc là ngang tay thì khi đánh chết được Pháp vương thủy chu cũng có thể nhân cơ hội lấy chu nang của nó.

Cao thủ ma đạo hành sự so với đám người của huyền môn chính đạo phải nói là âm hiểm và độc ác hơn nhiều.

- A? Súc địa thành thốn?

Nhưng đám người Tịch Tây Nguyên vừa mới đặt câu hỏi tại sao Lạc Bắc chưa ra tay thì bóng của Lạc Bắc đã biến mất khỏi lưng của Quỷ Xa Âm Vương Cưu mà xuất hiện sau lưng mười sáu bộ xương khô.

- Chỉ dùng Kim quang lôi chưởng mà định phá Bạch Cốt khô ngẫu của ta thì đúng là muốn chết.

Mộc chân quân liền híp mắt lại.

Lạc Bắc vừa mới xuất hiện sau lưng mười sáu bộ xương khô, bàn tay của hắn lập tức trở nên chói mắt với đầy lôi quang màu vàng. Hắn vung tay đánh thẳng về phía một bộ Bạch cốt khô lâu. Mười sáu bộ bạch cốt khô lâu đều cao hơn hắn tới nửa người vì vậy mà nắm tay của Lạc Bắc vừa đúng vào bên dưới giữa lưng của bộ xương khô.

Thoáng cái, Mộc chân quân có thể nhận ra pháp thuật Lạc Bắc sử dụng chính là Kim quang lôi thuật trong Ngũ lôi tử của Lao sơn. Kim quang lôi chưởng của hắn ngưng tụ lôi đình kim quang để đối địch. Cái thứ kim quang lôi đình này thật sự là khắc tinh của vật thi luyện và âm hồn quỷ vật. Tuy nhiên đây chỉ là thứ pháp thuật thô thiển của phái Lao sơn nên uy lực có hạn.

Trong suy nghĩ của Mộc chân quân thì cho dù Lạc Bắc có đánh mười lần cũng cơ bản không làm thương tổn tới một bộ Bạch cốt khô lâu.

Mười sáu bộ Bạch cốt khô lâu đã được lão luyện trong sáu mươi năm cho nên muốn đánh cho nó bị thương thì ít nhất cũng phải là pháp quyết từ cửu thiên lạc lôi trong ngũ lôi tử trở lên.

Vì vậy mà sau khi híp mắt và cười lạnh, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu Mộc chân quân. Hai bộ Bạch cốt khô lâu bên cạnh Lạc Bắc chợt quay người, trong tay chúng xuất hiện hai thanh trường mâu đâm về phía Lạc Bắc. Cùng lúc đó, Mộc chân quân tập trung về phía Pháp vương thủy chu, định nhanh chóng đánh chết nó.

Suy nghĩ của Mộc chân quân so với đám người Tịch Tây Nguyên nghĩ còn tàn nhẫn hơn.

Hòa được thì hòa, nếu có cơ hội thì giết chết Lạc Bắc. Cho dù Lạc Bắc ở đây có thể mạnh nhưng vẫn có thể nhân lúc hỗn loạn mà mang thi thể Pháp vương thủy chu chạy đi, cơ bản chẳng thèm giằng co với Lạc Bắc.

Nhưng trong nháy mắt khi hai bộ xương khô quay đầu đâm vào lưng Lạc Bắc thì một tia sáng màu trắng từ trong nước lao ra chắn ở phía sau hắn. Cái bóng đó tản ra một thứ hơi thở lạnh lẽ, khiến cho người ta sợ hãi. Nó chính là Thi vương mà Mộc chân quân không để ý tới, gần như là quên mất. Con Thi vương thừa lúc loạn chiến đã lặng lẽ tiềm hành dưới đáy biển tới đây rồi vọt lên.

“Rắc! Rắc!” Hai cây trường mâu sắc bén không thua gì phi kiếm đâm vào ngực Thi vương liền vang lên những tiếng động. Nhưng hai cây trường mâu cơ bản không thể tiến lên mà hai con bạch cốt khô lâu thì bị phản lực làm cho người rung bần bật. Thi vương không hề do dự giơ hai tay chộp một cái. Trong tay Thi vương có một thứ gì đó sáng choang. Nó chẳng hề do dự bẻ gãy hai tay của hai bộ bạch cốt khô lâu mà cầm trong tay.

Móng tay của Thi vương so với phi kiếm còn sắc hơn rất nhiều.

Nhưng vào lúc này, cánh tay phải bọc đầy lôi quang chói mắt của Lạc Bắc cũng chạm vào hậu tâm của bộ xương khô trước mặt.

“Oành!” Bộ Bạch cốt khô lâu bị đánh bay về phía trước. Vị trí hậu tâm của nó bị dập nát, xương cốt nát cả một khoảng lớn khiến cho nó bị gãy làm đôi. Âm hồn lệ khí từ bên trong theo chỗ xương gãy mà bay ra ngoài.

Một con Bạch cốt khô lâu không ngờ bị Lạc Bắc phá hủy ngay tức khắc.

- Sao có thể như vậy? - Mộc chân quân không tin vào mắt mình, hét lên.

- Muốn giết Pháp vương thủy chu của ta thì ta hủy Bạch cốt khô lâu của ngươi trước rồi nói sau.

Dưới cái mặt nạ màu trắng, Lạc Bắc hơi nhếch môi cười lạnh.

Sở dĩ Lạc Bắc sử dụng Súc địa thành thốn tiếp xúc với bộ Bạch cốt khô lâu chính là không muốn sử dụng tới Khuất Đạo Tử, không muốn để lộ tu vi của bản thân quá sớm. Bởi vì từ vẻ mặt của ba người thì dường như cũng không biết hắn là Lạc Bắc. Dường như Thao Sinh Nguyên chỉ tiết lộ thân phận và hành tung của hắn cho đám người thất tông ngũ phái. Còn sau khi y trốn thoát cũng không lộ thân phận của hắn ra nữa. Nếu không thì tin hắn thu phục được Thất Hải Yêu Vương thú rồi chiếm được Thương Lãng cung có lẽ toàn bộ huyền môn trong thiên hạ đã biết. Và ba người trước mặt không thể nào không biết tới thân phận của hắn.

Mặc dù chỉ là đoán nhưng Lạc Bắc cũng không hiểu được tại sao bị mình chiếm Thương Lãng cung mà Thao Sinh Nguyên vẫn chưa lộ tin của mình ra ngoài. Nhưng Lạc Bắc đối với ba người trước mặt, nếu để cho họ không biết thì càng tốt.

Vốn Kim quang lôi chưởng của phái Lao Sơn đúng là không thể đánh cho Bạch Cốt khô lâu bị thương. Cho dù hiện tại sức mạnh của Lạc Bắc hết sức kinh người nhưng cũng chỉ có thể đánh bay nó chứ không phá hủy nổi.