La Phù

Chương 249: Tĩnh Niệm không minh



Mỗi một cái tên mà tiểu Trà nhắc tới càng khiến cho Nhu Gia ớn lạnh, thậm chí còn không giấu được sự run rẩy.

Côn Luân? Không ngờ lần này kẻ có mưu đồ đối với Từ Hàng Tĩnh Trai lại chính là Côn Luân.

Mà gần như đồng thời, Nhu Gia cũng xác định với phán đoán của mình. Với tu vi và năng lực của sư phụ thì ngoại trừ Côn Luân ra còn ai dám có ý đồ với Từ Hàng Tĩnh Trai?

- Bọn chúng bắt ta là để uy hiếp Lạc Bắc...

Trong lúc Nhu Gia cảm thấy ớn lạnh thì tiểu Trà lại cau mày suy nghĩ. Lúc đầu, Nam Ly Việt bắt mình chỉ là để Lạc Bắc phải run tay. Bởi vì Nam Ly Việt hiểu rất rõ Lạc Bắc không thể nào bỏ mình lại. nếu như không có mình thì cho dù Lạc Bắc không thể địch lại cũng có thể bỏ chạy được. Rồi sau đó, Bách Độc sơn nhân không tiếc bản thân che chở cho Lạc Bắc nên Nam Ly Việt mới bắt mình định làm lá chắn để bỏ chạy. Bây giờ tại sao lại ở đây?

- Hắn chính là Lạc Bắc?

Trong lúc tiểu Trà đang cau mày suy nghĩ thì ánh mắt của Nhu Gia chợt sáng ngời. Nàng nhanh chóng đi tới trước mặt tiểu Trà mà hỏi với âm thanh vui mừng:

- Ngươi nói bọn chúng bắt ngươi là để uy hiếp Lạc Bắc? Ngươi là bằng hữu của Lạc Bắc?

- Có chuyện gì? - Tiểu Trà giật mình nhìn nét mặt vui mừng của thiếu nữ. Đột nhiên, nàng chợt để ý tới một cái tên trong câu nói của Nhu Gia mà run rẩy... Hắn chính là Lạc Bắc?

- Hắn đã tới Từ Hàng Tĩnh Trai sao? - Tiểu Trà không nhịn được hỏi Nhu Gia.

- Đúng vậy! Hắn và gia sư cùng nhau về Từ Hàng Tĩnh Trai. Lúc trước, hắn có tới đây thăm ngươi.

Nhu Gia nhanh chóng trả lời tiểu Trà, đồng thời trong lòng nàng không giấu được sự kích động.

- Hóa ra hắn chính là Lạc Bắc.

- Chắc chắn không thể nhầm được. Kiếm ý và kiếm khí của hắn mạnh hơn chúng ta rất nhiều. Hơn nữa, trên người hắn còn có dấu vết bị trúng phải độc...lại còn phong thái kiên nghị và bất khuất của hắn....

Thật ra trong lòng mỗi một thiếu niên hay thiếu nữ đều có một thần tượng của mình. Mà Lạc Bắc lại chính là nhân vật anh hùng trong suy nghĩ của Nhu Gia.

Về những chuyện của Lạc Bắc, Nhu Gia được nghe nhắc tới rất nhiều. Mặc dù nàng vẫn chưa hề ra khỏi Từ Hàng Tĩnh Trai, nhưng trong trí tưởng tượng của nàng thì Lạc Bắc có gan vì hai đứa bé yêu tộc mà chống lại huyền môn chính đạo không biết như thế nào. Hiện tại, người thanh niên đó đã tới Từ Hàng Tĩnh Trai, hơn nữa mình còn được gặp mặt.

Trống ngực Nhu Gia đập thình thịch có vẻ không giấu được sự kích động thậm chí còn quên mất cả những điều mà mình lo lắng. Đột nhiên, nàng chợt nhớ ra điều gì đó liền kéo tay tiểu Trà:

- Hiện tại hắn và gia sư đã tới Tâm Lư. Ta dẫn ngươi tới gặp hắn.

- Lạc Bắc!

Tiểu Trà gật đầu. Vào lúc này, không ai có thể ngờ được trong lòng Hoa Linh vẫn không để ý tới việc tranh quyền đoạt thế lại tràn ngập một thứ cảm xúc khó có thể nói được nên lời. Nàng không biết làm sao mà mình lại tới được đây nhưng nàng biết Lạc Bắc tới đây là vì mình.

.......

Tại Tâm Lư! Nhìn kiếm khí và những cơn gió ập tới, Dung Huyên ngẩng đầu lên phóng ra từng tia pháp lực dao động ôn hòa. Một cái gợn sóng được tạo ra từ gió lượn vòng quanh người nàng. Mấy trăm đạo kiếm khí và những lưỡi đao gió cực mạnh va chạm vào đó nhưng không thể phá được mà bị đẩy ra xung quanh.

Những trận gió va chạm với nhau làm vang lên những tiếng động giống như thủy tinh vỡ vụn. Mái tóc Tử Di và Dung Huyên bay phất phới. Một làn kiếm ý từ hai người tản ra khiến cho không khí xung quanh vang lên những tiếng nổ.

Trong nháy mắt, pháp thuật của hai người phóng ra không hề rực rỡ nhưng chẳng có một ai nghi ngờ uy lực của nó. Uy lực của những cơn gió và kiếm khí mà Dung Huyên phát ra đều không thua gì uy lực của phi kiếm. Cho dù trước đó Hắc Phong lão tổ hay hiện giờ Tử Di phóng ra những trận gió trong suốt nhưng lực xưng kích và lực xuyên thấu của chúng đều không hề tầm thường.

Tuy nhiên, sự chú ý của Vân Viện, Thi Kiếm và hơn mười đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai hoàn toàn không phải nằm ở cuộc tỉ thí đó.

Hiển nhiên, Dung Huyên dễ dàng ngăn cản một đòn của Tử Di chứng tỏ đã tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết tới tầng thứ sáu. Còn tu vi của Tử Di chỉ mới tới tầng thứ năm. Đám người Vân Viện hiểu rất rõ một tầng cách biệt này khiến cho uy lực và lực lượng chân nguyên có sự chênh lệch rất nhiều. Hơn nữa, nhìn tốc độ thi pháp của Dung Huyên thì hiển nhiên là có nhiều kinh nghiệm đối địch hơn Tử Di.

Có điều rõ ràng là Dung Huyên vẫn chưa dốc hết sức. Nàng biết Tử Di chỉ là người thử thực lực của mình, cho nên Tử Di cũng không bị đánh thua ngay tức khắc.

Sự chú ý của đám người Vân Viện hoàn toàn tập trung về phía Lạc Bắc.

Trong nháy mắt khi Tử Di và Dung Huyên ra tay, các nàng chợt thấy Lạc Bắc nhắm mắt lại rồi sau đó hai tay bắt một cái pháp ấn. Cái pháp ấn này chính là thủ pháp để tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết.

“ Cuối cùng thì hắn là ai mà sư phụ lại truyền Tĩnh Niệm Thông Minh quyết cho hắn? Hơn nữa, không ngờ hắn lại tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết ngay tại đây. “

Tuy rằng pháp lực và hơi thở của Lạc Bắc bị lực lượng huyền ảo giấu kín, dường như chỗ hắn ngồi chỉ là không khí nhưng Vân Viện thì Thi Kiếm đều có thể nhận ra được hắn đang tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết.

Tĩnh niệm...không minh.

Tiếp sau đó, Lạc Bắc liền tiến vào trong một thứ trạng thái huyền ảo.

Dường như hắn hoàn toàn quên hết những người xung quanh mà chỉ còn có bản thân.

Nơi ngọn núi sau trang viện của Vân Hạc Tử, hiểu được kiếm ý từ vết kiếm, ngưng tụ được bản mệnh kiếm nguyên, Lạc Bắc liên tục gặp phải những kẻ địch như Vân Hạc Tử, Cố Lưu Vân. Hơn nữa, trong lúc bị đám người Cố Lưu Vân vây giết, tính tình của Lạc Bắc đã được nâng cao.

Nhưng nguyên nhân khiến cho hắn tự tin nhất đó là Minh Nhược đang ở bên cạnh.

Người thiếu nữ đang có sức sống trôi nhanh chính là chủ nhân của Từ Hàng Tĩnh Trai, cũng là cường giả tuyệt thế.

Có nàng ở bên cạnh, Lạc Bắc có cảm giác hết sức yên ổn. Thậm chí không khác gì khi hắn ở bên cạnh Nguyên Thiên Y. Lạc Bắc có thể khẳng định được nàng hoàn toàn có đủ sức để bảo vệ cho mình.

Vì vậy mà lúc này, Lạc Bắc tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết không hề có lấy một chút e ngại.

Giống như đang ngồi trong hư không vô tận. Một tia chân nguyên và kiếm ý được Lạc Bắc sử dụng tâm niệm ngưng tụ. Cảnh giới thứ nhất của Tĩnh Niệm Thông Minh quyết đó là đả thông một cái kinh mạch có tên là “ chủng huyền! “

Cái tên này rất hình tượng. Bởi vì việc đả thông kinh mạch này đối với người tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết mà nói thì giống như gieo xuống một hạt giống thành công.

Đối với người tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh mà nói thì Lạc Bắc phát hiện ra tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết an toàn hơn nhiều. Cái kinh mạch đầu tiên được nối thông từ Thức Hải cho tới năm ngón tay. Ít nhất thì cái kinh mạch này tránh được rất nhiều rủi ro. Nếu có bị gì thì cùng lắm cũng chỉ mất một cánh tay mà thôi.

Nhưng cho dù pháp thuật nào thì có lợi cũng có hại. Như Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh mặc dù tu luyện lúc nào cũng gặp nguy hiểm nhưng lại giúp cho sức sống của người tu luyện ngày càng lớn mạnh, chân nguyên vô biên vô tận. Còn Tĩnh Niệm Thông Minh quyết thì mặc dù có chân nguyên so với pháp quyết khác nhiều hơn nhưng Minh Nhược tu luyện tới cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh vẫn vướng phải một cái nhược điểm trí mạng đó là thời gian. Dĩ nhiên đối với một người có thiên tư tốt, cơ duyên cao thì thứ nhược điểm này cơ bản không hề có.

Nhưng quan trọng nhất là phần lớn mọi người đều không phải sinh ra đã có thiên tư tốt ngay.

Không hề có lấy một chút chần chừ, dưới sự điều khiển bởi tâm niệm và ý chí, một tia chân nguyên và kiếm ý ngưng kết thành một thanh tiểu kiếm màu vàng xoay tròn trong cơ thể, chui vào trong máu thịt của hắn mà xuyên thủng thành một con đường.

Một tia chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh thẩm thấu đến để chữa trị cho vết thương nhưng dưới pháp quyết của Tĩnh Niệm Thông Minh quyết và tâm niệm điều khiển của Lạc Bắc, tia chân nguyên của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh liền thu về. Dưới sự thu hút của pháp quyết Tĩnh Niệm Thông Minh quyết linh khí trong trời đất theo cái kinh mạch kia liền tràn vào trong cơ thể của Lạc Bắc, bám vào vết thương mà thanh tiểu kiếm tạo ra khiến cho nó tạo thành một cái con đường, một kinh mạch mới trong cơ thể.

Một tiếng động nhỏ vang lên, Lạc Bắc không hề nhíu mày bởi chút đau đớn do máu thịt bị xuyên thủng. Tuy nhiên đám người Vân Viện có thể nhìn thấy từ mấy ngón tay của hắn có những tia chân nguyên bốc lên mà giật mình. Bọn họ không thể ngờ được tầng thứ nhất của Tĩnh Niệm Thông Minh quyết bị hắn phá tan trong nháy mắt.