Hiện tại Bích Căn sơn nhân rất khó chịu đối với uy lực và hình dạng của Yêu vương liên thai. Tuy nhiên đối với Lạc Bắc mà nói thì cái pháp bảo này thực sự nằm ngoài sự mong đợi.
Một cái pháp bảo phòng ngự còn hơn cả Hạo Thiên kính đã là một thứ hùng mạnh kinh người. Hơn nữa trong suy nghĩ của Lạc Bắc thì hai cái Linh Tê song câu cũng không tới mức khó nhìn cho lắm... Ngoài ra, chỉ trừ Bích Căn sơn nhân tất cả mọi người cũng đều không thấy nó quá xấu.
Bởi vì khi vầng sáng bên trong bị thu lại thì Linh Tê song câu đã bị che bớt hơn nửa. Phần còn lộ ra giống như hai cái vòng đồng. Mà khi những dải sáng rủ xuống thì người bên ngoài cơ bản không thể nhìn thấy Linh Tê song câu mà chỉ thấy như có hai ngọn đèn mờ càng khiến cho Yêu vương liên thai thêm phần thần bí.
Đối với Lạc Bắc mà nói cái Yêu vương liên thai luyện lại đã hoàn toàn thành công. Thậm chí hắn không ngờ tới việc Bích Căn sơn nhân có thể sửa được Linh Tê song câu mà đặt vào Yêu vương liên thai.
Như vậy khi sử dụng Yêu vương liên thai cũng tương đương với việc đồng thời sử dụng Linh Tê song câu, khi đối địch sẽ giảm bớt sức cho Lạc Bắc.
.........
Thấy Lạc Bắc và Ly Nghiêu Ly đều không nói lời nào, Bích Căn sơn nhân nghĩ hai người đồng ý với quan điểm luyện Yêu vương liên thai bị thất bị nên cảm giác không vui cũng giảm đi nhiều. Sau khi hừ một tiếng, Bích Căn sơn nhân nhìn Lạc Bắc nói:
- Hiện tại ngươi đã thử cái này. Ngươi còn cái gì khác thì lấy ra đây cho ta nhanh đi.
Lạc Bắc gật đầu rồi ném một cái túi tơ cho Bích Căn sơn nhân. Bên trong cái túi tơ đó là một miếng ngọc nhỏ mỏng như cánh ve, bên trên như có những hoa văn giống như tia chớp.
Cái mảnh nhỏ đó chính là đôi cánh của Băng Trúc Quân bị Nguyệt Ẩn đánh nát.
- A?
Bích Căn sơn nhân mở cái túi tơ nhìn vào bên trong lập tức kinh ngạc:
- Là một cái cổ bảo?
- Cái này cũng là pháp bảo thượng cổ? - Lạc Bắc ngẩn người. Nếu nó cũng là pháp bảo thượng cổ vậy thì số lượng cổ bảo trên người Băng Trúc Quân thật sự quá nhiều.
- Thứ cổ bào này ta chỉ mới được thấy có vài cái, nhân tiện nghiên cứu một chút. - Bích Căn sơn nhân hết sức hài lòng. Lão không để cho Lạc Bắc nói thêm, quay đầu nhìn về phía lối đi vào:
- Ta phải nghiên cứu cái thứ này. Trừ khi có thứ nào tốt hơn đưa cho ta, nếu không thì đừng có quấy rầy. Lần này, ta luyện chế pháp bảo khí huyết hơi tổn thất, có lẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ. Ngươi mau bảo người ta đưa cho ta một chút đan dược nâng cao tuổi thọ, bồi bổ thân thể tới đây.
Bích Căn sơn nhân nói vậy quả thực coi Lạc Bắc chẳng khác nào người hầu có thể sai khiến. Nhưng Lạc Bắc cũng hiểu rõ tính nết của bản mệnh kiếm nguyên nên cũng chỉ hơi cười cười, lệnh cho Ly Nghiêu Ly đi tìm người Hiên Hồ tông xem có đan dược nào thích hợp hay không.
Nếu không thì đi hỏi Đông Nhan là được. Hiện tại, Lạc Bắc hiểu rõ Bích Căn sơn nhân là một chỗ dựa quan trọng để đối đầu với Côn Luân. Một người như vậy cần phải chăm sóc cho tốt.
...
Ly Nghiêu Ly mới rời khỏi được một lúc, Lạc Bắc vừa mới quay về cái động đặt động phủ của Thần Kiêu vương, còn chưa kịp tiến vào thì có hai tia sáng bay vào trong động phủ, hóa thành hai cái ngọc phù lơ lửng trước mặt Lạc Bắc.
Lạc Bắc nhìn qua nội dung trên hai đạo ngọc phù thì quá đỗi vui mừng.
Một cái ngọc phù có nói Thiên Bảo đại thừa trận pháp được bố trí xong.
Còn tin tức của một cái ngọc phù khác thì đưa về tin tức của Thục Sơn. Dưới sự sắp xếp của Nguyệt Ẩn và Vũ Sư Thanh để cho một tên đệ tử Nga Mi tới thuật lại từ đầu tới cuối chuyện Băng Trúc Quân cho Thục Sơn. Mà tên đệ tử đó vào lúc này cũng đã về tới đây, sử dụng lệnh phù truyền tin cho Lạc Bắc. Tin tức đưa về nói, Vũ Nhược Trần đúng là có phái đệ tử nhắn rằng sẽ âm thầm ủng hộ cho Lạc Bắc, không đứng về phía Côn Luân. Còn hạt giống Ma Giao hoa cùng với Hải Thiên la bàn đúng là do lão tặng cho Lạc Bắc, nhưng hiện tại lại rơi vào tay của Băng Trúc Quân. Rõ ràng là Băng Trúc Quân biết được việc này nên ra tay với tên đệ tử đó rồi mới mượn cơ hội tới ám sát Lạc Bắc. Vũ Nhược Trần còn nhắn rằng, ngoại trừ mấy việc đó ra nếu Lạc Bắc muốn Thục Sơn giúp đỡ gì thì cũng có thể đưa tin tới.
......
Thái Thúc ngưng luyện được Nguyên anh.
Yêu vương liên Thai cũng đã luyện xong.
Thiên Bảo đại thừa trận pháp cũng được bố trí thành công, chỉ cần di chuyển Thông Thiên diệu thụ đặt trong trận pháp là nó có thể vận hành.
Thục Sơn không đứng về phía Côn Luân.
Đối với Lạc Bắc đang chuẩn bị khai sơn lập phái thì đó đúng là những tin vui nối tiếp nhau kéo đến.
Nga Mi
Trong một cái sơn cốc, một tên đệ tử Nga Mi đang khoanh chân ngồi trên một cây cột đá.
Trong sơn cốc này có một làn sương mù màu trắng bao phủ, linh khí cũng hết sức sung túc.
Người đệ tử thanh nhiên của Nga Mi đó có ấn đường căng đầy, mái tóc trên đầu được tết lại thật dài nhìn có phần thoát tục. Y chính là Trác Thanh Dương, một trong số những đệ tử thân truyền của Vũ Sư Thanh.
Hiện tại Trác Thanh Dương đang nhắm mắt, tay b một cái pháp quyết liên tục hút linh khí xung quanh để bổ sung chân nguyên trong cơ thể.
Vốn Trác Thanh Dương và Trữ Thanh cùng với mười mấy tên đệ tử Nga Mi tới Thương Lãng cung giúp đỡ bố trí trận pháp Thiên Bảo đại thừa. Hiện tại trận pháp được bố trí xong nhưng đám đệ tử Nga Mi cũng mất một lượng lớn chân nguyên. Cho nên khi trở về Nga Mi, bọn họ đều lập tức tu luyện hồi phục chân nguyên trong cơ thể.
Lúc này, đã qua thời điểm bố trí xong trận pháp Thiên Bảo đại thừa được một canh giờ, đang là hoàng hôn. Chỉ thấy từ lỗ mũi của Trác Thanh Dương có hai dải sáng màu hồng giống như hai con rắn liên tục thò ra thụt vào theo hơi thở tới cả một trượng. Nếu có người thường đứng có chắc chắn sẽ phải hết sức kinh ngạc.
Một làn pháp lực dao động từ người Trác Thanh Dương tràn ra làm cho người ta có thể cảm giác được chân nguyên lưu động trong cơ thể của y đang chảy. Cho thấy sau một canh giờ tu luyện, chân nguyên Trác Thanh Dương bị tiêu hao đã hồi phục được gần đầy.
Nhưng vào lúc này, một tia sáng màu hồng từ trên không trung bắn xuống trước mặt Trác Thanh Dương. Đó là một cái ngọc phù truyền lệnh.
Cảm giác được hơi thở của ngọc phù, Trác Thanh Dương lập tức mở mắt vẫy tay bắt lấy nó. Liếc mắt nhìn qua nội dung trên cái ngọc phù, sắc mặt Trác Thanh Dương lập tức đầy sự khiếp sợ.
Gã ngẩng đầu lên thì thấy từ trên Kim đỉnh của Nga Mi có mấy chục tia sáng màu hồng lao xuống vọt vào các nơi của Nga mi.
Trong bầu trời xám xịt, có thể thấy được ánh sáng màu hồng của ngọc phù truyền lệnh, nó khiến cho người ta có cảm giác ghê người.
Trác Thanh Dương hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy. Ngay lập tức trên không trung liền vang lên tiếng rít gió.
Một con ngọc hạc xuyên qua đám sương và bóng đêm đột nhiên hạ xuống trước mặt Trác Thanh Dương. Mà người cưỡi trên con ngọc hạc đó là một đệ tử Nga Mi có gương mặt hết sức thanh tú và khoan khoái. Người đó chính là vị sư đệ có mối quan hệ tốt với y - Trữ Thanh.
- Sư huynh! Huynh đã nhận được lệnh truyền? Không ngờ Lạc Bắc lại quang minh chính đại khai sơn lập phái ở Thương Lãng cung, còn muốn cử hành đại lễ nữa.
Nhảy xuống khỉ ngọc hạc, Trữ Thanh lập tức lên tiếng. Có điều gương mặt của gã cũng không giấu được sự khiếp sợ:
- Hắn làm vậy chẳng lẽ không sợ Côn Luân vây công trên quy mô lớn hay sao?
Trác Thanh Dương nhìn Trữ Thanh có điều sắc mặt của y đã bình tình hơn nhiều. Tuy nhiên sự khiếp sợ trong lòng thì vẫn như những con sóng trào lên. Vì vậy mà khi nghe Trữ Thanh nói vậ cũng không biết phải trả lời như thế nào.
Từ khi bọn họ vâng lệnh tới Thương Lãng cung bố trí trận pháp Thiên Bảo đại thừa, y có cảm giác sắp có chuyện lớn xảy ra. Mãi cho tới khi Lạc Bắc trở lại Thương Lãng cung, bọn họ mới hơi đoán được hắn có ý đồ thành lập căn cơ tại đây. Nhưng Trác Thanh Dương không thể nào ngờ được Lạc Bắc lại chính thức cử hành đại lễ khai sơn lập phái Thương lãng cung.
Trác Thanh Dương hiểu rõ, một ngày Lạc Bắc không làm như vậy thì hắn còn bị Côn Luân đuổi giết thêm một ngày.
Cho nên mặc dù Lạc Bắc lén lút thành lập căn cơ ở Thương Lãng cung cũng không được, mà phải thực sự quang minh chính đại để cho cả giới tu đạo biết rằng một thế lực chống lại Côn Luân xuất hiện. Có như vậy mới khiến cho nhiều thế lực còn do dự hợp tác với hắn.