Vào lúc này, hắn có thể tiến vào Hoàng Thiên thần tháp bất cứ lúc nào, hơn nữa Hoàng Thiên thần tháp cũng không biến mất. Trước khi không hiểu được cái lò luyện đan này có gì thần diệu dùng cách mổ gà lấy trứng thì đúng là không khôn ngoan.
- Đây là...
Bỏ qua suy nghĩ đẩy đổ lò luyện đan, sự chú ý của Lạc Bắc và Hoài Ngọc lập tức chuyển về phía ba viên đan dược mà họ vừa mới lấy được. Chỉ có điều khi mới liếc qua viên đan dược năm màu trong tay Lạc Bắc, cả hai người cùng thay đổi sắc mặt liếc mắt nhìn nhau như không thể tin nổi vào mắt mình.
Cái viên đan dược năm màu đó giống như một cây long nhãn, nhìn hết sức cứng rắn giống như một viên dạ minh châu.
Mặt ngoài của nó rất bóng, tản ra một thứ mùi thấm vào gan ruột. Thứ mùi đó chui vào trong máu không ngờ như khiến cả chân nguyên cũng phải sôi sục.
Dưới lớp mặt trơn bóng đó giống như có bóng dáng một vị đạo tôn ẩn hiện.
Sau đầu của vị đạo tôn đó có một cái bình amuf vàng. Bên trong cái bình đó cũng có một vị đạo tôn đang ngồi xếp bằng giống hệt với đạo tôn bên ngoài.
Thiên Đạo đại đan.
Chỉ có Thiên Đạo đại đan được ghi lại trong điển tịch mới có cảnh tượng như vậy.
- Không thể ngờ được là Hoàng Thiên tông lại giữ được một viên đan dược thế này.
- Lạc Bắc! Nếu ngươi ăn viên đan dược này, chuyện đột phá một tầng tu vi cũng không có gfi là quá. Công pháp của ngươi vốn khác với Nội đan đạo pháp. Đến lúc đó, chỉ sợ tu vi của ngươi phải tương đương với tu vi Độ Kiếp hậu kỳ.
Lạc Bắc và Hoài Ngọc cùng giật mình.
Thiên đạo đại đan!
Sớm nhất trong giới tu đạo, công pháp tu luyện hóa thân thứ hai rồi dùng Thần Kiêu pháp giới bắt chước theo thứ công pháp đó để dùng lực pháp bảo mà tạo ra một cái phân thân. Còn Thiên đạo đại đan chính là một viên đan dược còn sót lại từ thời kỳ tu đạo đó.
Thứ đan dược này có thể khiến cho người tu đạo gần tu luyện được hóa thân thứ hai có thể ngưng tụ được ngay lập tức.
Mặc dù sau đó công pháp tu luyện hóa thân thứ hai từ từ mai một nhưng đời sau lại phát hiện thứ đan dược đó cũng có công hiệu tẩy rửa thân thể, bổ sung, ngưng tụ chân nguyên đói với người tu đạo tu luyện công pháp khác.
Dược lực của Thiên đạo đại đan có thể khiến cho người tu đạo Nguyên Anh hậu kỳ đột phá tới Độ Kiếp kỳ với tỷ lệ tăng lên mấy lần.
Sau khi tới Nguyên Anh kỳ, toàn bộ chân nguyên tích trữ trong cơ thể càng nhiều. Nên việc ngưng luyện chân nguyên cũng vô cùng khó khăn. Cho nên rất nhiều người tu đạo Nguyên Anh kỳ cũng đều chỉ dừng lại ở đây mà không thể tiến thêm được.
Còn thứ đan dược này không ngờ lại có thể khiến cho người tu đạo Nguyên Anh hậu kỳ đột phá tới thẳng Độ Kiếp kỳ. Sự thần diệu của nó không cần phải nói cũng biết.
Cho nên thứ đan dược này trong giới tu đạo sau đó còn có một cái tên khác là Độ kiếp đại đan.
Chỉ có điều thứ đan dược đó vừa mới xuất hiện đã khiến cho người tu đạo tu vi Nguyên Anh kỳ trở lên điên cuồng cướp đoạt. Cho nên nghe nói vào thời thượng cổ nó cũng biến mất. Không ngờ trong cái lò luyện đan của Hoàng Thiên tông lại có một viên.
- Cái lò luyện đan này ít nhất có công hiệu giữ dược lực.
Phần lớn đan dược đều chỉ có thời gian bảo tồn nhất định. Cho dù là dừng phương pháp đặc biệt nào thì sau một thời gian dài, dược tính của nó cũng yếu đi. Mà Thiên Đạo đại đan sở dĩ quý hiếm đó là vì một nguyên nhân cần phải có hộp Thiên Hương ngọc để cất. Cho dù như vậy thì cũng chỉ giữ được chừng trăm năm.
Trong cảnh không có hộp Thiên Hương ngọc chỉ cần mười ngày, dược tính của nó bắt đầu tản ra từ từ tan biến giữa trời đất. Cho nên sau khi người tu đạo Nguyên Anh kỳ có được Thiên đạo đại đan đều luyện hóa ngay lập tức.
Nhưng lúc này, viên Thiên Đạo đại đan ở trong cái lò luyện đan màu bạc ít nhất đã mấy ngàn năm. Dược tích của nó vẫn chưa hề có giấu hiệu bị mất. Có thể nói rằng cái lò luyện đan này ít nhất có công hiệu giữ gìn những viên đan dược đó.
Ánh mắt của Lạc Bắc thay đổi liên tục không biết đang suy nghĩ cái gì.
Một lát sau, hắn mới bình tĩnh trở lại tập trung quan sát một viên đan dược khác mà mình lấy được.
- Đây là Càn Khôn nhất nguyên đan.
Lạc Bắc nhìn viên đan dược còn lại thì không ngờ nó lại là một viên càn Khôn Nhất Nguyên đan.
- Đây là...
Hoài Ngọc nhìn viên đan dược trong tay mình cũng không giấu được sự kinh ngạc. Viên đan dược đó nhìn như bằng ngọc nhưng bên trong lại như có bóng của một con giao long màu trắng đang di chuyển một cách thần kỳ:
- Đây là Hóa hình yêu đan.!
Ánh mắt của Hoài Ngọc không giấu được sự khiếp sợ.
- Hóa Hình yêu đan?
- Hóa Hình yêu đan được luyện ra từ nội đan của Tuyết giao thời cổ mà thành... Tuyết giao thời cổ đã tuyệt diệt từ lâu. Trời sinh chúng có nội đan như một đời không hề biến thành hình người. Tuy nhiên sử dụng nội đan của nó luyện thành Hóa hình yêu đan lại có thể khiến cho rất nhiều Yêu tộc nâng cao tu vi, thậm chí còn tới Hóa hình đại thành. - Hoài Ngọc nhìn Lạc Bắc giải thích:
- Viên đan dược này đối với Yêu tộc mà nói chính là chí bảo chẳng khác gì Thiên đạo đại đan. Đối với người tu đạo chúng ta nó không có tác dụng, cho dù sử dụng cũng chỉ bổ sung một chút chân nguyên.
- Không ngờ viên đan dược kia lại có công hiệu như vậy. - Lạc Bắc hít một hơi thật sâu.
Hắn biết rõ đối với yêu tộc mà nói thì phá nát Kim đan đạt tới cảnh giới Hóa hình giống như người tu đạo từ Kim Đan hậu kỳ đạt tới Nguyên Anh, tu vi không khác biệt nhiều lắm. Một khi đột phá thành công, chân nguyên và uy lực pháp thuật lập tức tăng lên nhiều cấp bậc. Nhưng đối với Yêu tộc mà nói thì đột phá cảnh giới Phá nát kim đan tới Hóa Hình so với người tu đạo đột phá từ Kim Đan hậu kỳ tới Nguyên Anh còn khó hơn nhiều. Rất nhiều Yêu tộc gặp phải rủi ro khi Phá toái kim đan mà chết.
- Xem ra mỗi tầng của Hoàng Thiên thần tháp đều có những thứ kinh người.
Sau khi hít một hơi thật sâu, thân thể của Lạc Bắc hơi cử động lập tức phi lên trên lò luyện đan.
Sau khi gặp phải những thứ ở tầng thứ sáu của Hoàng Thiên thần tháp, Lạc Bắc rất muốn xem tầng tiếp theo của nó còn có thứ gì để cho hắn và Hoài Ngọc được ngạc nhiên và vui mừng.
Trước mặt Lạc Bắc là một vầng sáng màu trắng ngà, trong đó có rất nhiều những ký hiệu li ti như những con nòng nọc màu bạc.
Mà trên vách tường tản ra ánh sáng cũng lóe lên một bộ pháp quyết.
Lạc Bắc lập tức tập trung nghiền ngẫm bộ pháp quyết đó.
Bắt đầu từ tầng thứ tư, những thứ như vậy dùng để hóa giải cấm chế trước mặt. Chỉ cần dựa theo sự chỉ dẫn và thứ tự thi triển pháp thuật là có thể phá được cấm chế, tiến vào tầng tháp tiếp theo.
Từ sau khi hợp thành Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh, Toái Hư vạn kiếm quyết, và nhiều pháp quyết của Hoàng Thiên tông, Lạc Bắc đã hiểu ra được rất nhiều đạo lý pháp thuật. Cho nên lần này, Hoài Ngọc thấy chưa tới một nén hương, Lạc Bắc đã như lĩnh ngộ được thứ pháp quyết đó, thậm chí tốc độ so với hai tầng trước nhanh hơn gấp mấy lần.
- Lạc Bắc! Sao lại như thế này?
Nhưng điều khiến cho nàng bất ngờ đó là chỉ thấy Lạc Bắc bắt một cái pháp quyết. Năm, sáu đóa sen màu trắng xuất hiện trước mặt hắn nhưng chỉ trong nháy mắt chúng lập tức tối dần rồi biến mất. Sắc mặt của Lạc Bắc cũng không giấu được sự bất ngờ.
- Thứ pháp quyết này với tu vi của ta bây giờ không thể thi triển được. - Lạc Bắc quay đầu nhìn Hoài Ngọc mà nói một cách bất đắc dĩ.
- Cái gì? Với tu vi của ngươi mà không thi triển được chúng? - Hoài Ngọc mở to mắt rồi như hiểu ra cái gì đó mà nói với Lạc Bắc:
- Chẳng lẽ có cấm chế mà tu vi của bản thân phải tới một mức nhất định mới qua được?
- Có lẽ là như vậy. - Lạc Bắc nhíu mày nói.
Vừa rồi hắn phát hiện ra chân nguyên của bản thân không đủ để phóng được cái pháp thuật này. Vì vậy mà hắn cũng hiểu ra lúc trước bản thân tại sao lại không tốn nhiều sức để tiến vào tầng thứ năm và tầng thứ sáu.
Hóa ra pháp thuật phá giải cấm chế của Hoàng Thiên thần tháp cần người thi triển có tu vi nhất định mới được.
Làm như vậy, chính là hạn chế tu vi của một người tới mức nhất định mới có thể tiến vào.
Chẳng hạn như chỉ có đột phá Kim đan kỳ tới Nguyên Anh sơ kỳ thì mới đủ chân nguyên để phá giải cấm chế của tầng thứ ba mà lên tới tầng thứ tư để tu luyện những pháp quyết Nguyên anh của Hoàng Thiên tông.
Mà ngưng tụ được Nguyên Anh, hòa tan pháp bảo bản mệnh mới có thể tiến vào tầng thứ năm, để có tư cách nhận được sự chiếu rọi của ánh sáng màu tím kia tăng thêm tuổi thọ.
Bây giờ xem ra, Hoàng Thiên Tông thiết kế Hoàng Thiên thần tháp thật sự là nhọc công sức.