Trong Thiên Lan hư không, chỉ có người tu đạo vượt qua một lần Thiên kiếp mới được trở thành Thần quân, quản lý mười lăm ngọn núi. Hiện tại không ngờ xuất hiện ở đây tới năm vị thần quân.
Nhưng không chỉ có vậy....
Bên trái năm vị thần quân còn có một người thanh niên mặc pháp y màu bạc. Người thanh niên đó cầm một cái quạt bằng ngọc nhìn phong thái nho nhã, hơi thở như xuyên thấu chín tầng trời. Tu vi của y không ngờ đã tới Độ Kiếp hậu kỳ có thể dẫn thiên kiếp. Chỉ cần độ kiếp thành công là hắn có thể trở thành Thần quân của Thiên Lan hư không.
Người mặc pháp y màu bạc có khí thế không tầm thường đừng ngang hàng với năm vị thần quân. Mà cả năm vị thần quân cũng không hề phật lòng với người tu đạo trẻ tuổi. Đó hình như chính là một trong hai vị sơn chủ nổi danh nhất của Thiên Lan hư không mà Mạc Thiên Hình đã từng nhắc với Lạc Bắc - Thiên Hư sơn chủ.
Căn cứ vào khí tức trên người y để phấn đoán thì tuổi thật phải tới bốn mươi lăm, chính là người tu đạo thiên tài, một nhân vật cũng gặp được nhiều vận may như Lạc Bắc. Với tu vi và còn nhiều tuổi thọ như vậy, chuyện vượt qua một lần thiên kiếp cũng là điều sớm hay muộn. Mà điều này cũng chính là nguyên nhân khiến cho năm vị Thần quân không để ý tới việc y ngồi ngang hàng với mình.
Bên cạnh Thiên Hư sơn chủ còn có năm người tu đạo của Thiên Lan hư không cũng có tu vi Độ Kiếp kỳ.
Còn Trần Thanh Đế, Băng Trúc Quân và Vương Dĩnh thì ở phía bên phải của năm vị Thần quân.
Ngoại trừ mấy người này ra ở một góc của cái đài cao còn có một người tu đạo khoác một tấm áo choàng đỏ như máu, sắc mặt tái nhợt khiến cho người ta có cảm giác ma tính và yêu dị.
Gương mặt của người đó chỉ tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, chính là U Minh huyết ma.
Đám người U Minh huyết ma và mấy tên Thần quân cùng đứng trên cái đài cao.
Bao vây quanh cái đài là là người tu đạo của Thiên Lan hư không. Bọn họ sử dụng đủ mọi loại pháp bảo.
Bên trái cái đài cao là mười người tu đạo tản ra khí trắng hoặc khí vàng. Bọn họ sử dụng pháp bảo như cái vò hoặc như cái hòm. Mà trước mặt năm người tu đạo mặc pháp y màu vàng ở bên cạnh mười người tu đạo đó đều có một pho tượng cao tới mười trượng.
Xa hơn một chút có hai mươi pho tượng đá màu lam hoặc màu đen cao tới hai, ba trượng có hình dạng ma thần, trên người phủ kín các loại bùa huyền ảo.
Về phần xa hơn một chút nữa còn có rất nhiều người tu đạo cầm các loại pháp bảo hình dạng túi hoặc bình.
- Cũng được rồi.
Đại khái khi tới cách vòng đảo của Côn Luân chừng ngàn dặm, Nô Thú thần quân vung tay rồi thốt lên lạnh lùng.
Không biết Huyền Vô Thượng định trấn giữ Phong Khư hay là do giúp đám người Trần Thanh Đế nâng cao tu vi làm cho nguyên khí tổn thương không tới đây nên dường như Nô Thú thần quân chính là người thống lĩnh bên Thiên Lan hư không trong trận chiến này. Sau âm thanh lạnh lùng của y, mười người tu đạo bên trái đài cao lập tức lấy các loại pháp bảo và bùa bắt đầu sử dụng.
Hơn mười người tu đạo cũng ra tay lập tức trong không trung vang lên tiếng gió rít rồi xuất hiện vô số các cột gió.
Mà năm, sáu người tu đạo khác cũng bắt đầu lấy ra mấy thứ pháp bảo như túi tiền rồi từ trong các cái túi có cát vàng cuồn cuộn bay ra.
Chỉ trong chốc lát, không trung xuất hiện một trận bão cát. Lại có mấy người tu đạo lấy ra hơn mười lá cờ trận. Sau một làn pháp lực dao động quái dị tản ra, những cột gió cũng với cát vàng lập tức biến thành một cái bảo tháp màu vàng. Từ bên ngoài nhìn vào, không thể thấy rõ đám người tu đạo của Thiên Lan hư không ẩn nấp trong đó .
....
- Xoẹt!
Khi mấy người tu đạo của Thiên Lan hư không bắt đầu thi triển pháp thuật chuẩn bị tấn công thì một ngọn lửa màu vàng cũng từ trong vòng đảo thứ chín của Côn Luân bắn ra.
- Chưởng giáo.
Vừa thấy quầng lửa màu vàng, phần lớn đệ tử Côn Luân đang kinh hãi trước khí thế của đám người Thiên Lan hư không đều phấn chấn.
Ngọn lửa màu nhìn hết sức bình thường nhưng gần như tất cả đệ tử Thanh Ti và Kiếm Ti đều nhận ra được tin tức trong đó. Hơn nữa tin tức mà Hoàng Vô Thần đưa tới hoặc là mệnh lệnh lập tức tản vào tai từng đệ tử Côn Luân.
Vô số những quầng sáng từ các vòng đảo Côn Luân lao thẳng về phía vòng đảo thứ nhất và thứ hai.
Mệnh lệnh của Hoàng Vô Thần truyền ra là giết địch ở ngoài vòng đảo thứ hai của Côn Luân.
Trong suy nghĩ của phần lớn đệ tử Côn Luân thì Hoàng Vô Thần chính là vị thần trong lòng mình, không ai có thể đánh bại.
Hơn vạn tên đệ tử Côn Luân lập tức tập trung tới vòng đảo thứ nhất và thứ hai của Côn Luân
Hiện tại tất cả đệ tử Côn Luân đều có kinh nghiệm chiến đấu lớn, cũng biết trận pháp của Côn Luân mặc dù mạnh nhưng đối mặt với đấu phép quy mô lớn như vậy cũng không chịu được lâu.
Cho nên chỉ trong một thời gian ngắn, mấy ngàn đệ tử Côn Luân chia ra thành bốn, năm khu vực tự bố trí thành trận pháp. Gần như tất cả các đệ tử Côn Luân đều lấy pháp bảo phòng ngự của mình ra tạo thành bốn, năm màn ánh sáng bao phủ họ.
Chỉ huy đệ tử Côn Luân ở vòng đảo thứ nhất là một người tu đạo trung niên mặc áo bào lam uy nghiêm có vóc dáng cao lớn, một người tu đạo mặc trường bào màu xanh, một người tu đạo mặt trắng như ngọc, một người mặc màu đen và một người tu đạo mặc đạo bào màu tím có sắc mặt lạnh lẽo.
Hai người tu đạo trẻ chính là đệ tử thân truyền của Hoàng Vô Thần - Tô Tích Thủy và Tề Hân Vân còn người tu đạo trung niên mặc áo bào lam không biết có thân phận thế nào nhưng cũng là cường giả ẩn nấp của Côn Luân.
....
- Xa thế này mà có thể tấn công?
Trên bình đài màu đen, Trần Thanh Đế chớp mắt. Sau khi người của Thiên Lan hư không tới Phong Khư, Huyền Vô Thượng đã giữ lời hứa để đám người Trần Thanh Đế làm sơn chủ của Thiên Lan hư không. Lần này tấn công Côn Luân cũng cho bọn họ lựa chọn giúp Thiên Lan hư không tấn công hoặc cũng có thể trở lại để chọn một dãy núi tu luyện.
Thao Sinh Nguyên chọn cái sau. Còn hai người Trần Thanh Đế và Băng Trúc Quân đều chọn vì Thiên Lan hư không tấn công Côn Luân.
Đi cùng với người Thiên Lan hư không tấn công Côn Luân có thể thấy Thiên Lan hư không có rất nhiều pháp thuật và pháp bảo ảo diệu, đồng thời xem họ còn có thực lực tới đâu. Hơn nữa với đội hình của Thiên Lan hư không như vậy, Trần Thanh Đế cũng hiểu Hoàng Vô Thần không thể ngăn cản, không chừng còn kiếm được thứ tốt.
Nói vậy trong giới Tu đạo này cho dù là pháp bảo hay pháp thuật thì phạm vi công kích đều ở trong phạm vi trăm dặm. Cũng không phải pháp bảo và pháp thuật không có phạm vi rộng mà vì thần thức của người tu đạo có hạn.
Cho dù là người tu đạo tu vi Độ Kiếp kỳ thì khu vực thần thức có thể bao phủ cũng chỉ trong phạm vi mười dặm.
Khoảng cách quá xa, rất khó đoán được vị trí đối phương sẽ xuất hiện sau đó. Cho dù có đoán được rõ vị trí của đối phương thì với khoảng cách xa, một vài pháp thuật và pháp bảo tấn công sẽ có đủ thời gian để đối phương bỏ trốn.
Đệ tử của Côn Luân cũng biết trong đấu phép quy mô lớn, ngăn cản rối loạn cũng không khác gì tự sát. Cho nên trong khu vực biển gần đó, đệ tử Côn Luân cũng lùi hết về trong các vòng đảo.
Trần Thanh Đế cũng thấy được rất nhiều ánh sáng phát ra từ các loại pháp bảo phòng ngự.
Co đầu rút cổ trong trận pháp bảo vệ rồi chuẩn bị pháp bảo phòng ngự cũng là nghỉ ngơi chờ đợi. Tới khi bên phía Thiên Lan hư không tấn công, trận pháp bảo vệ bị đánh vỡ, người Côn Luân cũng có thể tấn công, tương đương với chiếm thời cơ.
Nhưng người của Thiên Lan hư không còn cách vòng đảo thứ nhất của Côn Luân chừng một trăm dặm, Trần Thanh Đế đã thấy Nô Thú thần quân phất tay ra lệnh tấn công.
Sau mệnh lệnh của Nô Thú thần quân, hơn hai mươi người tu đạo của Thiên Lan hư không lướt lên hàng đầu. Bọn họ chính là những người điều khiển thứ pháp bảo hình tượng đá mau thần màu đen và màu lam.
Sau khi hai mươi người tu đạo của Thiên Lan hư không tiến lên hàng đầu liền chắp tay lại bắt pháp quyết.
Trần Thanh Đế híp mắt, chỉ thấy một dải chân nguyên màu đen liên tục chui vào trong hai mươi pho tượng đá có phong cách cổ xưa. Được chân nguyên đưa vào liên tục, ánh sáng của hai mươi pho tượng đá trở nên rực rỡ rồi tạo thành một quầng sáng màu lam đen rộng tới một trượng.