La Phù

Chương 634: Chính đạo vô chủ. Không Động tạm đứng đầu



Dịch giả: hany

- Chúng ta cũng cho là chúng định tấn công núi Chiêu Diêu. - Đoạn Thiên Nhai nói:

- Chúng ta có thể phát hiện được người tu đạo của Thiên Lan hư không ở đây là vì việc nắm tin của chúng ta trên thế gian vượt xa núi Chiêu Diêu và Trạm Châu Trạch Địa. Đồng thời huyền môn chính đạo không thông tin với các ngươi còn chúng ta thì khác. Bọn họ bị tập kích nhưng không cầu các ngươi tới cứu mà lại truyền tin cho những huyền môn chính đạo khác. Vì vậy mà chúng ta mới phát hiện ra người tu đạo Thiên Lan hư không xuất hiện ở đây sớm hơn các ngươi. Có điều lúc đó chúng ta cũng chỉ nghĩ ở đây là một ít người của Thiên Lan hư không. Trong kế hoạch lúc trước thì chúng ta nhân lúc chúng tập trung lực lượng giao chiến với núi Chiêu Diêu mà tiêu diệt một bộ phận nhỏ của chúng ở đây. Nhưng chúng ta không ngờ được ý đồ thật sự của chúng lại là Nam Thiên môn chứ không phải núi Chiêu Diêu.

Ngừng một chút, Đoạn Thiên Nhai nói tiếp:

- Người tu đạo của Thiên Lan hư không không chỉ có công pháp và pháp bảo khác chúng ta mà những cách thức khác cũng rất lạ. Chúng ta mai phục ven đường rất nhiều người nhưng không thể phát hiện được bọn chúng làm thế nào mà di chuyển nhiều người tới đây như vậy.

- Dựa vào trận pháp truyền tống. - Thái Thúc giải thích:

- Vừa rồi Mạc Thiên Hình là người của Thiên Lan hư không, sau đó bị Lạc Bắc thu phục làm Khí linh. Y có nói ở Thiên Lan hư không đang bị yêu thú hoành hành. Bọn họ cần sử dụng trận pháp truyền tống để đi tới các nơi của Thiên Lan hư không. Những trận pháp truyền tống tới mấy ngàn dặm thời cổ không còn ai bố trí được, nhiều lắm chỉ có thể sửa vì vậy mà bọn họ cũng không thể trở lại giới tu đạo của chúng ta. Nhưng trận pháp truyền tống trong vòng mấy trăm dặm thì hiện tại Thiên Lan hư không bố trí dễ dàng. Dựa vào một đám trận pháp trung chuyển, cho dù đang ở núi Chiêu Diêu cũng không mất nhiều thời gian để tới đây. Lúc này, chỉ sợ toàn bộ người tu đạo tới Núi Chiêu Diêu đã đến đây rồi.

Đoạn Thiên Nhai hít một hơi thật sâu.

Trận pháp truyền tống! Bản thân giới tu đạo Thiên Lan hư không quá vững chắc lại có được trận pháp truyền tống như vậy mà đối đầu thì cơ bản cũng không thể tấn công vào chỗ yếu. Chỉ cần trong một khoảng thời gian ngắn một đám nhỏ sẽ lập tức biến thành một đoàn quân của Thiên Lan hư không.

- Đúng là người này.

Lúc này, trận bão cát đã tới gần bên ngoài Nam Thiên môn. Trong màn cát vàng cuồn cuộn và làn sương mù bao phủ Nam thiên Môn, Lạc Bắc lướt ra ngoài. Nhã Dịch thần quân, Tùng Hạc thần quân, Hắc Thạch thần quân, Cửu Cung thần quân, Thiên hư sơn chủ, Luyện tinh sơn chủ đang đứng lập tức phát hiện.

- Không ngờ dám đi ra một mình. Chẳng trách mà không coi chúng ta vào đâu.

Luyện Tinh sơn chủ và Thiên Hư sơn chủ đều là những nhân vật thiên tài, suy nghĩ cực sâu. Cảm thấy Lạc Bắc lao ra khỏi Nam thiên môn, Luyện Tinh sơn chủ hừ lạnh một tiếng rồi lập tức ra tay trước. Một dải sáng mờ giống như ngân hà lập tức ngưng tụ thành một sợi dây xích bay về phía Lạc Bắc. Cùng lúc, một cái pháp bảo màu lục cũng giống như miếng ngói vỡ biến mất trước mặt y.

- Tên này là Luyện Tinh sơn chủ?

Lạc Bắc lạnh lùng liếc mắt nhìn Luyện Tinh sơn chủ. Cái pháp y đầy sao của Luyện Tinh sơn chủ rất bắt mắt, nên Lạc Bắc liếc mắt lập tức nhận ra ngay. Lúc này, Lạc Bắc muốn dốc hết sức đánh chết người này hoàn toàn nắm chắc tới bẩy phần. Nhưng hắn cũng hiểu nếu như mình đánh chết y thì chưa chắc có thể chạy thoát được khỏi đám cường giả kia được. Cho nên Lạc Bắc cũng không sử dụng pháp thuật để phản kích. Trên người hắn chỉ tản ra một làn pháp lực dao động rồi lập tức hóa thành mười cái bóng đỏ như máu sau đó chi ra thành bốn phương tám hướng mà lao đi.

- Thần quang huyết ảnh độn?

Lúc này đám người U Minh huyết ma và Trần Thanh Đế cũng đang canh giữ một góc chuẩn bị nhân cơ hội ra tay. Vừa thấy Lạc Bắc tách ra thành mười cái bóng đỏ như máu, U Minh huyết ma cảm thấy kinh ngạc.

Ầm ầm

Ngay khi bóng Dáng Lạc Bắc hóa thành mười cái bóng đỏ như máu lao đi thì một vầng sáng màu tím và một cái chùy màu xanh bề mặt hiện lên chữ "Chấn" cũng nện trúng vị trí của hắn khiến cho cả không gian lõm xuống. Tất cả những người ở trong phạm vi ảnh hưởng đều lao đao.

Nhưng chỉ trong vòng một hơi thở, bóng dáng của Lạc Bắc cũng mất hút khỏi tầm mắt của mọi người.

- Không đuổi theo. Cho dù chúng ta có đuổi kịp cũng không ngăn được hắn.

Sắc mặt của Nhã Dịch thần quân hơi khó coi, rút tay lại đồng thời ngăn Luyện Tinh sơn chủ đuổi theo.

- Hừ.

Sắc mặt của Luyện Tinh sơn chủ cũng cau có, hừ lạnh một tiếng rồi vẫy tay thu cái chùy màu xanh kia về tay. Một lần nữa nó lại biến thành cái pháp bảo giống như viên ngói màu xanh.

Vừa rồi mặc dù những cường giả còn lại chưa ra tay nhưng Lạc Bắc cũng đã đề phòng. Nhưng cho dù như vậy, một đòn liên thủ của Nhã Dịch thần quân và Luyện tinh sơn chủ cũng không chặn được hắn. Mà điều khiến cho Luyện Tinh sơn chủ càng không vui đó là Lạc Bắc khi đó liếc mắt nhìn mình với một con mắt khinh thường, dường như không coi tu vi và pháp bảo của y vào đâu, như cảm thấy Luyện Tinh sơn chủ không biết lượng sức đâm đầu vào chỗ chết.

- Đợi khi nào giao thủ lại ta nhất định cho ngươi biết sự lợi hại của ta. - Luyện Tinh sơn chủ hừ lạnh một tiếng và đồng thời nghĩ vậy.

- Nhã Dịch thần quân! Tùng hạc thần quân.

Từ trong một cột gió đột nhiên có một người tu đạo Thiên lan hư không mặc pháp y màu đỏ lao ra. Người này có xương gò má cực cao, thể hình cao lớn, da thịt sáng bóng, rõ ràng là có tu vi Độ Kiếp kỳ, nhân vật cấp sơn chủ. Người tu đạo vừa xuất hiện lập tức nói với đám người Nhã Dịch thần quân:

- Người đó vừa rồi đã giết hơn hai mươi người và lao ra khỏi trận.

- Biết rồi.

Nhã Dịch thần quân gật đầu.

- Vừa rồi nhận được tin báo của Mịch La sơn chủ nói có ít nhất mấy nghìn người đang lao về phía Nam Thiên môn. Với tốc độ của chúng thì chừng nửa canh giờ nữa sẽ tới đây. Có điều đó không phải là Yêu tu của núi Chiêu Diêu và Ma tu Trạm Châu Trạch Địa. - Vị sơn chủ đó nói tiếp.

- Trên đường đi tới đây thấy rất nhiều thứ lửa năm màu của Không Động. Mặc dù không biết ý nghĩa của chúng nhưng nếu không có Thục Sơn đứng lên thì một môn phái như Không Động cũng chẳng dám lộ diện. - Trần Thanh Đế liếc nhìn đám người Nhã Dịch thần quân:

- Đoàn người tới có thể là Thục Sơn và một vài người của Huyền môn chính đạo.

- Nếu bọn chúng cùng với Lạc Bắc, núi Chiêu Diêu, Trạm Châu Trạch Địa cùng tới thì có lẽ chúng ta phải tránh đi. Còn bọn chúng chỉ có vậy thì tới thật đúng lúc. - Nhã dịch thần quân nở nụ cười hưng phấn:

- Tiêu diệt nhóm người này, đám Lạc Bắc đừng mong là đối thủ của chúng ta.

....

Có ít nhất mấy ngàn người tu đạo đang thi triển pháp bảo và pháp thuật phi hành nhanh chóng trên không trung.

Ánh sáng của pháp bảo và pháp thuật hòa quyền với nhau khiến cho khí thế rất mạnh.

Trong số mấy ngàn người tu đạo đó có rất nhiều người tu đạo mặc cùng một loại pháp y cho thấy là người tu đạo của một tông môn.

Mười người dẫn đầu tỏa ra ánh sáng rực rỡ nhất, trong đó để người ta chú ý là một nam tử trẻ tuổi da thịt như ngọc mặc trường bào có những ký hiệu như con nòng nọc cùng với một vị đạo nhân trung niên mặc đạo bào màu tím tản ra khí thế hùng mạnh.

Bên cạnh hai người đó chính là Chung Nam nhị lão mà lúc trước Lạc Bắc đã gặp. Tuy nhiên trong số mười người dẫn đầu lại không có người tu đạo của Thục Sơn. Còn trong số mấy ngàn người tu đạo phía sáu chỉ có khoảng bảy, tám chục đệ tử Thục Sơn tập trung lại một chỗ.

Bất ngờ từng ngọn lửa năm màu từ rất xa phóng lên cao. Thứ lửa đó như hợp thành một cái tin tức, hoàn toàn khác với những tin mà ngọn lửa có một màu trước đó vẫn sử dụng.

- A?

Đạo nhân trung niên chớp mắt lập tức thông báo tin tức từ ngọn lửa:

- Các vị đạo hữu! Người Thiên Lan hư không đã bao vây Nam Thiên môn. Số lượng ít nhất hơn một ngàn.

- Chúng ta ở đây cũng gần với Nam Thiên môn.

Nam tử trẻ tuổi có nước da như ngọc bên cạnh đạo nhân trung niên lên tiếng:

- Không biết Mộ tông chủ có kế hoạch gì không?

- Bây giờ có lẽ người tu đạo Thiên Lan hư không đã phát hiện chúng ta tới nên bố trí trận pháp và cấm chế chờ đợi. - Đạo nhân trung niên nói:

- Chúng ta cứ dốc toàn lực lao tới đánh cho chúng trở tay không kịp.

- Mộ tông chủ. Bây giờ Thục Sơn còn chưa tới. Nếu chúng ta xông đến dường như hơi vội?

Đạo nhân trung niên mới dứt lời, nam tử trẻ tuổi còn chưa có ý kiến thì lão già hói đầu trong Chung Nam nhị lão lập tức lắc đầu.