La Phù

Chương 648: Lưu đày nơi hoang dã. Chiếm cứ thần tháp



Dịch giả: hany

Rắc rắc

Vô số kiếm khí tản ra dữ dội rồi trong nháy mắt lan tới cả khu vực mấy trăm người tu đạo Thiên Lan hư không. Có ít nhất mười mấy người bị kiếm khí xuyên qua thân thể.

Kiếm nguyên Vô Song từ từ tiến lên từng tấc một trong không trung.

Tuy nhiên khi nó chỉ còn cách Huyền Vô Thượng chừng vài dặm, chân nguyên của Độc Cô Ngạo Quyết cũng không còn. Đạo kiếm nguyên Vô Song mất hết sức đi tới dừng lại rồi vỡ vụn.

Vô Song kiếm vỡ.

Kiếm khí và kiếm ý vô cùng vô tận trong nháy mắt không còn thấy bóng dáng.

- Hóa ra đây là uy lực của Thiên Vẫn. Trác Vô Tướng! Nếu ngươi còn sống thì ngươi cũng không thể chống lại một chiêu kiếm này của ta.

Độc Cô Ngạo Quyết nở nụ cười rồi sau đó buông hai tay xuống.

Chặn được một đòn xong, Huyền Vô Thượng đứng từ xa nhìn Độc Cô Ngạo Quyết.

Phía sau Độc Cô Ngạo Quyết đã không còn bóng dáng của Lạc Bắc và người Thục Sơn. Mà vào lúc này, Độc Cô Ngạo Quyết cũng không còn sức để trả đòn tuy nhiên Huyền Vô Thượng cũng không sử dụng bất cứ pháp thuật đối với lão. Y chỉ đứng trong hư không nhìn Độc Cô Ngạo Quyết rơi xuống.

Y nhận ra sự sống của Độc Cô Ngạo Quyết đã hết. Giờ phút nay ngay cả một chút tâm niệm cuối cùng cũng tán loạn. Hơn nữa nếu vừa rồi y không tập hợp lực của bản thân cùng với năm người Nô Thú thần quân thì có lẽ đã chết dưới một kiếm đó của Độc Cô Ngạo Quyết.

Một cường giả như vậy đủ cho người ta tôn trọng.

.............

Vân Mông thần thoi bay xuyên qua tầng mây giữa không trung.

Bất ngờ Lạc Bắc chợt quay đầu nhìn về hướng Nam Thiên môn.

Mặc dù từ vị trí của hắn bây giờ không thể nhìn tới tận Nam Thiên môn nhưng hắn cũng có thể cảm giác được một làn kiếm khí rung động đất trời đã biết mất.

- Làm sao bây giờ?

Mặc dù không cảm nhận được nhưng từ sắc mặt của Lạc Bắc, Thái Thúc cũng hiểu được chuyện gì. Cũng giống như Lạc Bắc, tính cách của Thái Thúc hết sức cứng rắn nhưng lúc này nàng cũng có một chút như mất hồn.

Mặc dù cuối cùng thành công cứu được người của huyền môn chính đạo, người của Thục Sơn cũng đều được Lạc Bắc phong ấn rồi bỏ chạy thành công. Nhưng lần này, huyền môn chính đạo bị mất hơn một nửa. Người Thiên Lan hư không còn chiếm được Nam Thiên môn. Cuối cùng khi đám người Huyền Vô Thượng tới liên thủ thi triển pháp thuật khiến cho nàng cảm thấy cho dù là Vạn kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận của Thục Sơn cũng không thể khắc chế được thực lực của đám người Huyền Vô Thượng.

Thiên Lan hư không có rất nhiều nhân vật tu vi cao, bọn họ còn có tinh thạch nghịch thiên như Phạm Thiên tinh.

Sau khi chiếm được Tử Kim hư không, bọn họ sẽ lấy được rất nhiều tài nguyên để luyện chế bùa và pháp khí lợi hại.

- Ta muốn tới Hoa giáo.

Lạc Bắc nghiên đầu, ánh mắt có chút lo lắng mà nói như vậy.

Toàn bộ Nam Thiên môn đã bị người Thiên Lan hư không chiếm đóng. Rất nhiều người Thiên Lan hư không qua lại tíu tít trong phạm vi ngàn dặm xung quanh Nam Thiên môn để bố trí một cái trận pháp khổng lồ.

Bên trong Nam Thiên môn đã được xây dựng rất nhiều những gian kiến trúc như đàn tế, thần miếu. Những kiến trúc đó được bố trí theo vị trí nhất định. Rất nhiều cái còn được đốt cháy ngọn minh hỏa. Nhìn qua mỗi kiếm trúc không chỉ có trận pháp mà cón có một vài cái trận pháp nhỏ liên kết với nhau tạo ra uy lực cực mạnh khi đối địch.

Trong một cái kiến trúc giống như thần miếu chất đầy các loại pháp bảo đan dược, bùa chú, pháp y như những ngọn núi.

Có khoảng bốn, năm trăm con dị thú đứng trên mặt đất hoặc xếp hàng trên không trung canh giữ đồ trong cái kiến trúc đó.

Nhã Dịch thần quân cùng với hơn mười tên đệ tử của y đứng trước đống pháp bảo, đan dược, bùa chú và pháp y chồng chất như núi. Số đồ đó ngoại trừ một phần nhỏ là đồ Thiên Lan hư không ra thì gần như tất cả là đồ của huyền môn chính đạo.

Hơn một ngàn người tu đạo Thiên Lan hư không xếp thành hàng nghe theo lệnh lần lượt tới lĩnh pháp bảo và đan dược. Cũng có rất nhiều người tu đạo Thiên Lan hư không vui vẻ phấn chấn tới lĩnh một con yêu thú.

Đoàn người Thiên Lan hư không đó rõ ràng đang luận công nhận tưởng. Ngoại trừ những lúc tự do cướp bóc, đồ vật những kẻ bị họ đánh chết hay bắt giữ cùng với đồ của người tu đạo Thiên Lan hư không chết đều được lấy ra rồi qua tay Nhã Dịch thần quân phân phối.

- Kể từ hôm nay các ngươi ở đây chỗ này tu luyện, có điều kiện gì cứ nói, ta sẽ cố gắng đáp ứng. Tuy nhiên các ngươi phải trong khoảng thời gian ngắn cố gắng tăng tu vi. Nơi này có rất nhiều công pháp của giới tu đạo, các ngươi tự mình phán đoán xem có giúp việc tu hành của mình hay không.

Trong một ngôi đền ở vòng đảo thứ chín của Côn Luân, Nô Thú thần quân cầm rất nhiều điển tịch, ngọc giản đặt trước mặt hơn một trăm người tu đạo Thiên Lan hư không.

Hơn một trăm người tu đạo Thiên Lan hư không đều không giữ được bình tĩnh trước nguyên khí rất nhiều ở vòng đảo thứ chín của Côn Luân. Rất nhiều người đều có thiên tư ưu tú ở Thiên Lan hư không, ngoài ra có hơn nửa tu luyện đến chỗ vướng mắc nhưng sẽ nhanh chóng đột phá.

....

- Đây là Phong Khư! Nơi này chính là thành tiên thời cổ trong truyền thuyết. Chúng đưa ta tới đây để làm gì?

Trong Phong Khư, có một trăm người tu đạo bị khống chế không thể sử dụng chân nguyên, pháp thuật, bị giam trong một cái pháp bảo. Bọn họ được hơn mười người tu đạo Thiên Lan hư không từ từ đưa đi qua vô số các lâu đài tiến lên một ngọn núi. Căn cứ vào trang phục của một trăm người tu đạo đó thì có hơn nửa là đệ tử Côn Luân bị bắt trong trận chiến và hơn một nửa là những người tu đạo của các môn phái trên đường Thiên Lan hư Không tới núi Chiêu Diêu và Nam Thiên môn.

Bọn họ bị thu toàn bộ những thứ mang trên người. Thiên Lan hư không chỉ cho họ một cài cái phi kiếm, thuẫn phòng ngự cùng vài thứ pháp bảo, đan dược bình thường....

Lúc này người nhận ra Phong Khư chính là một lão nhân áo vàng.

- Còn có nhiều người được đưa tới đây. Chúng định đưa ta đi đâu? Chúng cho mỗi người chúng ta một cái pháp bảo phòng ngự và tấn công còn có một chút bùa cùng với đan dược bổ sung chân nguyên, chữa thương là để làm gì?

Lão già áo vàng vừa mới nhận ra Phong Khư một chút thì bên cạnh lão rất nhiều người tu đạo của huyền môn chính đạo và Côn Luân phát hiện trên không trung phía sau còn có rất nhiều người tu đạo Thiên Lan hư không đưa một đám nhà giam tới. Dường như trong mỗi một cái đều giam chừng trăm người tu đạo.

- Các ngươi định đưa chúng ta tới đâu?

- Các ngươi định làm cái gì?

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy rất nhiều người tu đạo trong lồng giam đều hoảng hốt hét lên hỏi đám người tu đạo Thiên Lan hư không ở xung quanh.

- Tới nơi các ngươi sẽ biết. Kêu la cái gì?

Nhưng người tu đạo Thiên Lan hư không áp giải bọn họ chỉ đáp lại một câu như vậy xong rồi không hề để ý tới mấy người tu đạo bị giam nữa.

- Trận pháp truyền tống? Bọn chúng định truyền tống chúng ta tới Thiên Lan hư không?

Nhà giam tiếp tục bay tới vị trí trận pháp truyền tống từ Phong Khư đến Thiên Lan hư không.

Không thể làm gì để kháng cự, người tu đạo trong những nhà giam được đặt vào trong trận pháp truyền tống. Hơn mười người tu đạo Thiên Lan hư không phụ trách áp giải cũng vào trong trận pháp rồi sau đó bố trí pháp tinh. Sau khi đưa chân nguyên vào, người tu đạo trong lồng giam chỉ cảm thấy bản thân chìm trong ánh sáng chói mắt rồi dường như có vô số ngân hà vụt qua.

Một cái cảm giác nôn nao, choáng váng qua đi, người tu đạo trong lồng giam sững sờ khi phát hiện ra bản thân đang ở trên một dãy núi rất dài không nhìn thấy đâu là điểm cuối.

Không trung xung quanh dẫy núi giống như một bức tường thủy tinh màu lam.

Thiên Lan hư không!

Người tu đạo Thiên Lan hư không áp giải một đống các nhà giam người tu đạo tới Thiên Lan hư không lập tức đi vào trong các trận pháp truyền tống khác nhau mà tới các nơi. Trong cái lồng giam có lão già áo vàng tới Thiên Lan hư không đầu tiên, cả trăm người tu đạo gần như chết lặng.

Bọn họ bị áp giải liên tục qua rất nhiều trận pháp truyền tống. Mà những cái trận pháp truyền tống này dường như không cần pháp tinh có thể truyền tống qua khoảng cách bảy, tám trăm dặm. Bọn họ nhìn thấy vô số những ngọn núi khổng lồ, đồng thời phát hiện bản thân như càng lúc càng đi sâu vào nơi hoang vắng.

- Tới rồi.

Cũng không biết đi qua bao nhiêu trận pháp truyền tống, bọn họ tới một dãy núi sương mù bao phủ dầy đặc trong đó thi thoảng có tiếng thú rống vang lên. Hơn mười người tu đạo Thiên Lan hư không cẩn thận kiểm tra khu vực thung lũng xong, một người tu đạo Thiên Lan hư không liên tục thi triển pháp thuật bắn ra từng quầng sáng lên một trăm người tu đạo rồi đồng thời nói nhanh.