Lạc Long Truyền Thừa

Chương 39: Long Vương Đại Chiến Thiên Binh.



Sau một hồi sóng gió qua đi cột năng lượng của Thiểm Long tổ tông cũng dần thu liễm lại, không khí trong Tông cũng dần rơi vào tĩnh lặng, ai lấy đều phải nín thở mở to mắt xem cho rõ.

Thiên Đế Độ Kiếp này cũng phải nói là ngàn năm khó thấy, nay chính tông chủ lại đang đối đầu Độ kiếp, ai lấy đều thấp thỏm mong ngóng.

“phù…”

Lão há mồm thở ra làn khói trắng vàng mong manh, trước đó nhìn lão gày gò ốm yếu giờ thân thể lại gân cơ chắc nịch.

[sẹt..]

Thương khung tưởng rằng như yên tĩnh đi chốc lát lại nổi lên sấm sét oanh thiên, âm thanh rầm rầm rền vang.

“Tất cả tránh hết ra! Không cần phải hộ pháp cho hắn…!”

Long Vương đứng khoanh tay nhìn Thiểm Long rồi quát lớn.

Tất cả các cấp từ Đại trưởng lão trở xuống nhanh chóng nghe lệnh của Long Vương lui hết ra xa phạm vi độ kiếp của Tổ tông.

Những tia sét rầm rầm trên bầu trời bắt đầu tích tụ tại tâm của bão độ kiếp.

[rầm!]

Âm thanh xé trời đánh xuống một tia thiên lôi vàng rực. Song, Thiểm Long cũng chỉ nhẹ nhàng bay lên đón lấy, không chút cảm giác.

Giường như lão còn đang cảm thấy phấn khích, lại càng vận khí bay ngược dòng kình lôi.

Qua vòng độ kiếp đầu tiên lại chỉ như thử sức mạnh của lão, sau đó lập tức đám mây trời đột nhiên cùng kình vân xoay chuyển cuốn lôi điện nổ đồm đồm sáng rực cả bầu trời đến trung tâm tích tụ lại như một viên đạn pháo thiên lôi khổng lồ giáng xuống, một luồng bạo lôi khiến cho Lão tổ Thiểm Long cũng bị bắn ngược lại xuống đất.

[roành!...]

Lão bị thiên lôi tầng hai đánh cho về lại mặt đất tạo âm thanh nổ vang ai nhìn cũng phải kinh hãi.

Mặt nền bị thiên lôi oanh kích nứt vỡ khắp nơi. Song, bạo lôi vẫn tiếp tục đè lên thân thể đang cố gồng gánh của Thiểm Long khiến mặt của lão cũng có chút biến sắc, nón lá cũng đã cháy nát, áo cũng dần bị cháy xém đi lộ ra thân thể cằn cỗi nhưng lại cảm giác đang trẻ hóa trở lại...

“haha…Đã hơn 600 năm nay rồi…Cuối cùng thì..Cảm giác này… Đến đi Thiên Lôi!!!”

Lão tổ tông vui sướng cười lớn như phá được sợi xích trong lòng, khí lực bạo tăng ầm ầm phóng ra chặn đứng Thiên lôi độ kiếp. Lão một mạch thi triển dùng hết khí lực tích tụ trong bản thân phóng thẳng vào luồng kình lôi như một con Thanh Long đối đầu Lôi Long Hoàng Kim.

[Đoàng!]

Thiên Lôi cũng liền tăng lên bạo kích tấn công đến liên tục rằng co một hồi cuối cùng Thiểm Long cũng hoàn thành độ kiếp. Thân thể trẻ hóa lại như vị trung niên vẫn còn nét anh tuấn oai hùng…Thiểm Long tiếp tục phóng thẳng qua tầng mây tạo âm thanh nổ lớn, vòng xoáy kình vân liền đổ vỡ tan ra trước sự kinh hoàng trong mắt mọi người.

“Tổ Tông! Thành công rồi.”

“Tốt quá!”

“Quá lợi hại hahaha…”

Lúc này tại Chính điện Long An Tông tự nhiên lại rất láo nhiệt, mọi người xung quanh lại bàn tán xôn xao.

Thiên Kiệt cùng Lan Nhi cũng đã bay gần đến Chính điện liền bước đến chỗ Long Vương.

[vụt..]

[vù..]

Ngay sau đó từ các phía xung quanh bầu trời Chính điện-Tông môn cũng nhanh chóng nhiều luồng khí lực đại cảnh phóng đến đều là cấp bậc Thiên nhân cảnh.

Những tiếng thông báo của tông môn lại phát ra từ Chính điện vang khắp không gian.

Chỉ sau một hồi đã đến vài chục người từ các môn phái lớn nhỏ gần đó đến chúc mừng hoan hỉ.

Cùng lúc đó, một không gian vạn vẹo như bị mở ra khiến ai cũng phải đưa ánh mắt nhìn đến, những tia sáng bắn qua lại kết thành hình ngôi sao đến cả ba trượng, tại tâm lục giác như mở ra cánh cổng lớn tỏa ánh sáng trói mắt, một người con trai trẻ tuổi thoạt nhìn dáng vẻ như pháp sư trừ tà bước ra từ hư không.

[Thiên Vương Trung Kỳ-Lê Hà Thành-Thành Chủ Thành Thanh Lâm Thỉnh Tông!]

Tiếng thông báo nhẹ nhàng nhưng lại vang khắp không gian thiên địa.

“Bái kiến Thành chủ đại nhân.”

Những âm thanh to lớn vang ra từ phía chính điện, đều là người của Long An Tông kính lễ.

“hahaha!... Nay đúng là ngày đáng mừng của Đế quốc nói chung! Đúng là đại kinh hỉ..”

Thành chủ thấy được tình hình lại cười ha hả vui sướng.

[Ầm!]

Mây trời dần chuyển thanh sắc bập bùng tản ra, từ trên Thiên Khung một đầu rồng to lớn đến nỗi che lấp cả bầu trời khẽ chui qua làn mây, trên đó chính là Thiểm Long tông chủ giờ nhìn đã trẻ hóa nhìn rất oai hùng.

“CHÚC MỪNG LONG AN TỔ TÔNG TẤN THĂNG CẤP BẬC!!!”

Tất cả mọi người ai lấy đều cùng ôm quyền chúc mừng đến Thiểm Long đang đứng hướng trung tâm.

“Toàn tông nghe lệnh mở tiệc đãi khách!”

Thiểm Long vung tay ra lệnh.

Sau đó toàn Tông lập tức mở tiệc rượu ăn mừng từ trên trở xuống dưới.

Trong Chính điện lúc này cũng chỉ còn vài vị khách lớn là ngồi lại bàn chuyện về thông thiên xuyên địa, Thiên Kiệt đương nhiên cũng được tiếp đãi nồng hậu.

Hắn ngồi vuốt ve cô bé tiểu hồ ly có vẻ còn đang sang chấn tâm lý lắm.

Còn Long Vương thì đá cả Thiểm Long lão tổ ra ngồi lên ghế tông chủ hút thuốc lào ăn bánh kể chuyện năm xưa cho hậu nhân nghe.

Năm xưa Long Vương cùng Tiên Cốc Tiên Đế cũng đã liều thân trấn tộc đến hơi thở cuối cùng vẫn chưa phân thắng bại với Bắc Ma nên cả hai bên đều bắt buộc phải lập khế ước hòa bình không tranh chấp đất đai nữa, đến nay cái phong ấn khế ước đó vẫn còn sau cả vạn năm nên Bắc Ma cũng chỉ đành chấp nhận an phận.

Chuyện lần này chắc chắc sẽ lại làm khuynh đảo Địa Vực Đông Du…

Phải nói cả Đông Vực có tổng cộng ba đế quốc là [Nhật Thiên-Bắc Ma-Đại Nam] nhưng cũng chỉ có Đại Nam Đế Quốc đến bây giờ mới được xem là Đế Quốc trung cấp trong khi hai nước trước đó đều là đã có Thiên Đế cả ngàn năm nay.

Bắc Ma Đế Quốc cũng đã luôn muốn xác nhập Đế Quốc Đại Nam lại nhưng hết lần này đến lần khác cái kết giới ở Ma Vực đó đều chẳng phải dễ dàng gì vượt qua.

Trừ khi Đại Nam Đế Quốc muốn đánh bằng không chuyện chiến tranh khó mà có thể xảy ra.

Còn Nhật Thiên Đế Quốc vốn là nơi thanh cảnh an bình nên cũng chỉ tập trung tu hành không thích chuyện đánh giết cho lắm.

Đến khi đêm tối tất cả cũng đều trở về nghỉ ngơi.

Long Vương nay cũng đã ăn uống no lê bồi bổ lại sức mạnh nên vẻ mặt cũng tốt, lại nhảy lên vai của Thiên Kiệt hút cái điếu nhỏ bằng vài ngón tay thở phì phèo.

“Này! Long Vương…Ngài có biết chuyện gì về nơi gọi là trái đất không?...”

Thiên Kiệt lúc này đột nhiên lại thắc mắc hỏi đến chuyện năm xưa khiến cho Long Vương cũng phải giật mình thoáng động như nhớ lại chuyện gì đó.

“Biết chứ sao không! Đó là nhà của ta mà… Nhóc con ngươi sao lại hỏi cái chuyện cả vạn năm đó làm gì… Ta ngủ lâu như vậy cũng không biết cái Hạ cấp Thế giới đó giờ đã trở nên như thế nào?...”

Long Vương nhanh chóng trả lời Thiên Kiệt còn đang đầy vẻ thắc mắc kia.

“Hôm trước con có gặp Bà ngoại… Bà nói con chính là người từ thế giới đó được bà đưa đến đây!”

Thiên Kiệt nói xong liền đứng trước lan can bạch thạch từ sân Nội điện đệ tử nhìn ngắm xuống vùng đất Đại Nam mặt mang đầy vẻ u sầu.

Rồi hắn kể tường tận câu chuyện đó lại cho Long Vương.

“Số phận con cháu sao lại vẫn cứ giống ta năm đó thế này haiz…”

Long Vương nghe xong cũng liền hiểu ra gì đó chẳng lành liền thở dài hồi tưởng lại năm xưa rồi kể cho Thiên Kiệt…

Thời đó còn ở Hạ Lưu Thế Giới-Long Vương từ Thủy Thần Điện chu du vùng đất trải dài Bắc Nam dạy dân canh tác chế dược... Vô tình gặp người con gái từ tiên tộc vô cùng xinh đẹp đang đi hái thuốc cứu dân tị nạn muôn phương. Long Vương thấy được người cùng chí hướng chăm lo muôn dân liền tiến đến hóa thành hình người đem lòng yêu nàng rồi cả hai người tiến đến hôn nhân ở với nhau vài năm hạ sinh bọc trứng rồng nở ra trăm người con trai, tất cả người con đều lớn nhanh như thổi không cần bú mớm gì chỉ qua vài ngày đã có thể chạy nhảy chơi đùa nói cười vui vẻ.

Cuộc sống vô vui vẻ hạnh phúc cho đến một ngày.

Mây trời lập tức ùn ùn bốn phương tám hướng kéo đến, mấy cái tên trên Thiên Đình đó đột nhiên hạ giới nói lời đầy hoa mỹ nhưng lại làm việc bất lương định bắt hết tất cả con cái của Long Vương lên Thiên Đình.

Long Vương điên tiết liền hóa rồng thi triển thần thông đe dọa Thiên binh-Thiên tướng đuổi hết đi. Thiên Đình cũng tức giận đe dọa sẽ dẫn vạn quân đến để dạy cho Long Vương bài học vì tội lì đòn.

Một ngày trên Thiên Đình bằng một năm Hạ Giới, qua vài ngày Thiên Binh Vạn Mã đã tập hợp đủ chuẩn bị xuống Hạ Giới.

Cả trăm đứa con lúc này đều đã lớn khôn trí dũng song toàn đều muốn cùng Long Vương ở lại nhưng ngài sao không biết sức mạnh của Thiên Đình cũng bất an liền nói vợ về tiên tộc nhưng nàng lại không nghe, nói muốn cùng các con ở lại mảnh đất này.

Cùng lúc đó lại được Thủy Thần Điện triệu tập về khiến Long Vương vô cùng bất an khó xử đành phải nói với nàng dẫn tất cả con cái đi lánh nạn đến đất Nam còn căn dặn rất nhiều điều.

Sau đó Long Vương thi triển thần thông thuật pháp liền đưa vợ con đến nơi hoang vắng rồi che phủ khí tức lại.

Ngay lúc đó thiên vân cuộn đến Thiên Binh Vạn Mã đầy trời nhìn xuống nơi ở của Long Vương nhưng nơi đó vợ con đều mất hết tung tích chỉ còn lại Long Vương đối chọi…

“Long Quân! Ngươi chống lại Thiên Đạo!...Thiên Án phạt giam Thiên Ngục Bách Niên…!”

Một tên Thiên tướng bước ra trước vạn quân cầm thiên chỉ đọc rõng rạc vang trời.

“Có cái rắm!!...hahahaa…Làm gì có chuyện ngon ăn như vậy…!”

Long Vương đứng cười rồi vung tay quát lớn liền thi triển thần thông tạo bách thú triều Long-Ly-Quy-Phụng cùng muôn loài vạn thú ào ào xuất hiện nghênh chiến với Thiên Đình...