Lạc Vào Thế Giới Thủy Thủ Mặt Trăng

Chương 8: Princess of the Moon? (1)



Sau cái đêm Sailor Jupiter thức tỉnh, Kami được xác định gãy xương lồng ngực 2 đoạn, gãy xương tay và nứt xương đùi. Bên cạnh đó, do nguồn năng lượng bên trong cơ thể bị bòn rút quá nhiều, cách sử dụng phép thuật gấp gáp khiến cơ thể bị chấn thương nặng, thân nhiệt nóng lên dẫn đến sốt cao, hôn mê suốt 2 ngày liền. Tình trạng thân thể thảm đến không thể thảm hơn.
Đám Usagi lại túc trực bên nó không rời nửa bước, cả bọn cảm thấy ít nhiều cũng có lỗi trong việc này nên luôn thay phiên nhau chăm sóc nó. Mamoru với Makoto thì cuống quýt không thôi, đơn giản vì 1 người là anh trai thân thiết, 1 người được xem như gần giống với chị gái, đối với đứa em gái vì lỗi của bản thân mà gặp nạn, nói không lo làm sao được?
Sau 2 ngày hôn mê nó cũng dần tỉnh lại, năng lượng trong cơ thể cũng phục hồi giúp cho các khớp xương lành lại nhanh chóng. Nhiệt độ cơ thể trở về bình thường, dường như nó càng cảm thấy thân thể lúc này mạnh khỏe và nhẹ nhàng hơn lúc trước rất nhiều.
1 tuần sau đã có thể chạy nhảy, sinh hoạt bình thường. Tốc độ lành thương nhanh đến đáng nể khiến ai cũng kinh ngạc xuýt xoa. Nhất là Ami, tương lai mục tiêu làm bác sĩ nên cô nàng cũng có nghiên cứu về chuyên môn này, nhìn thấy tình trạng sức khỏe của Kami tiến triển kì lạ (dù là theo hướng tích cực), Ami vẫn không khỏi nhìn Kami trầm trồ cảm thán giống sinh vật lạ.
Mới hôm trước đây, 1 sự kiện lớn đã xảy ra khiến cả thế giới nháo nhào. Zoisite - 1 thành viên trong Tứ đại thiên vương đã đưa ra 1 thông báo mê hoặc người dân trái đất đi tìm kiếm viên Pha Lê Bạc giúp hắn.
Hắn khiến cả thế giới hỗn loạn hẳn lên, người người nhà nhà đều mất đi lý trí, hành động như những con thú dữ, xâu xé nhau khắp nơi để tìm kiếm 1 thứ đá quý.
Dưới tình cảnh hỗn loạn đó, nhóm Sailor đã phải chiến đấu rất oanh liệt, Sailor Moon với quyền trượng mặt trăng mới của mình đã giúp mọi người thức tỉnh. Sau đó cô nàng cũng vì kiệt sức mà ngất đi.
Mamoru dưới thân phận Tuxedo Mask cũng góp 1 phần công sức vào việc này, tuy là nhỏ thôi nhưng cũng giúp Sailor Moon mạnh mẽ hơn để chống lại kẻ thù, tung 1 đòn quyết định khiến Zoisite bị thương nghiêm trọng đến nỗi Nữ hoàng Beryl phải lập tức đem đi.
Tuxedo Mask trước đó đã bị nghi oan là 1 kẻ thù của nhóm Sailor, tuy nhiên Sailor Moon vẫn 1 mực tin tưởng anh chàng. Rồi khi Sailor Moon ngất đi, Tuxedo Mask đã đem cô nàng về nhà mình chăm sóc.
Và sáng hôm sau, khi tỉnh lại, cả 2 đã cho nhau biết rõ thân phận thật và chia sẻ một chút bí mật về bản thân mình.
Usagi đã động lòng với Mamoru, và Mamoru cũng vậy. Vào khoảnh khắc Kami đem nước ấm vào cho Usagi đã xác nhận rõ điều đó, nó còn nhìn thấy cảnh 2 người họ nhìn nhau đắm đuối, cả 1 gian phòng ngập tràn trong sự hường phấn làm nó phát nản.
Có ai nhận ra rằng bọn họ 1 người chỉ mới lớp 8, người kia mới lớp 11 thôi không?
Kami bĩu môi đi ra ngoài. Phận làm cẩu F.A biết nói gì bây giờ?
Ở cuối phố nay mới mở 1 cửa hàng băng đĩa khá lớn tên Dark, người ta ra vào rất tấp nập. Kami không hứng thú nhiều lắm, nó chỉ đến trường như bình thường và chẳng thèm để ý đến việc mọi người trong trường ai nấy cũng đều mua đĩa ở đó.
Tiếng chuông báo giờ học kết thúc, bởi vì hôm nay Kami phải về nhà trước nên không thể cùng nhóm Usa đi chơi được. Usagi đành xoay sang rủ Naru cùng về nhà.
- Naru ơi. Mình về chung nhá.
Kami đứng phía sau, vừa dọn dẹp tập vở vừa bĩu môi
"Đúng là người có nhiều bạn có khác, không đi cùng người này thì đi cùng người kia, xùy xùy"
- Naru-chan? Sao cậu không trả lời?
Nghe thấy giọng nói khó hiểu của Usagi, Kami cũng tò mò nhìn về phía Naru. Naru vẫn ngồi im bất động, miệng lầm bầm gì đó mà rất khó khăn 2 người nó mới nghe rõ được.
- Tìm Sailor Moon... truy tìm Sailor Moon... phải bắt cho được Sailor Moon...
- Éc! Naru! Cậu nói gì thế?! - Usagi kinh hoàng
- Bắt Sailor Moon! Phải bắt được Sailor Moon! Sailor Moon!!
Naru chợt đứng phắt dậy đập bàn. Cứ như 1 con robot bị điều khiển, miệng liên tục lầm bầm. Vì cú đứng dậy quá đột ngột mà đụng phải Usagi, khiến cô nàng mất đà ngã xuống đất trong kinh hoàng.
Không chỉ riêng Naru, ngay cả các thành viên khác trong lớp cũng lầm bầm "bắt lấy Sailor Moon". Cả lớp học bao trùm trong không khí quỷ dị đầy đáng sợ.
Usagi đã kinh hãi tột độ, cô không suy nghĩ được gì cả. Chuyện gì đang xảy ra thế này?
- Usa! Cái đĩa DVD!
Kami chợt nhận ra trên bàn mỗi thành viên trong lớp đều xuất hiện 1 chiếc đĩa từ tiệm băng đĩa Dark. Dark sao? Liệu nó có liên quan gì đến Dark Land chăng? Kẻ thù của nhóm Sailor lại hành động rồi!
- Usagi! Rời khỏi đây ngay!
Kami hét lớn, kéo tay Usagi chạy như bay ra khỏi lớp học. Nó không quên cầm theo đại 1 chiếc đĩa nào đấy để tìm hiểu.
Ra đến bên ngoài liền tụ tập được cùng với nhóm Sailor. Cả bọn chạy như bay về phía tiệm game thường hay lui tới. Luna cũng ở đó.
Trên đường phố, khắp nơi đâu đâu cũng là những người dân bị điều khiển. Bọn họ như phát điên lên, tựa như những bọn xác sống trong các bộ phim Zombie hay xem, điên cuồng tìm kiếm Sailor Moon trong vô thức.
Khung cảnh thật sự hỗn loạn. Đám đông dân chúng ào ạt khiến cả nhóm đều bị tách lẻ ra. Usagi đã nhanh chóng chạy đi tìm chỗ trốn và không kịp suy nghĩ bất cứ điều gì.
Kami liên lạc với Mamoru, nhờ anh bảo vệ Usagi, còn mình thì chạy đến tiệm game quen thuộc. Ở đó, Luna và Ami đã chờ sẵn. Những người còn lại cũng vừa kịp xuất hiện.
- Luna! Chuyện này là sao? - Rei trong cơn hốt hoảng vội hỏi
- Các cậu bình tĩnh. Đi theo tớ.
Mèo đen Luna nhìn thấy sự xuất hiện của Kami nhưng không nói gì. Nó tiến đến bên cái máy game cả nhóm hay chơi, bấm bấm mấy cái nút theo một quy luật xác định nào đó, "cạch" một cái, cả cái máy di chuyển sang một bên để lộ một lối đi xuống bên dưới.
Cả đám há hốc mồm nhìn Luna. Ngay lúc đó, giọng nói hoảng sợ pha lẫn kinh hãi của Usagi vang lên từ thiết bị "Các cậu đâu rồi, Rei, Makoto, Ami! Cứu tớ với!", sắc mặt 3 người kia lập tức trầm xuống.
Rei xoay người lại, nói:
- Ami, cậu ở với Luna tìm thêm thông tin. Makoto và tớ sẽ đi trợ giúp Usagi. Kami, hy vọng cậu biết mình đang làm gì.
Ánh mắt Rei nhìn chằm chằm vào Kami, dù có chút tin tưởng vào người bạn này nhưng trực giác mách bảo cô, cô gái này không đơn thuần như vẻ bề ngoài. Rei vẫn lựa chọn đề phòng Kami thì hơn.
Kami hiểu ánh mắt đó của Rei, nó chỉ gật đầu không nói gì. Ami thì gấp gáp hối thúc:
- Được, ở đây có tớ và Luna. Hai cậu đi nhanh lên.
Nhìn theo bóng dáng Rei và Makoto khuất sau lớp cửa kính, Kami mới chậm rãi nhấc bước chân xuống bên dưới "căn cứ mật" theo Luna và Ami.
Đó là một căn phòng rất rộng rãi, các cơ sở thiết bị công nghệ đều hết sức tinh vi và khác biệt hoàn toàn so với những thứ ở trái đất này có thể làm ra.
Đây không phải sản phẩm của con người. Kami có thể chắc chắn một điều như thế.
Nó bước dọc theo những bậc thang phát sáng, nền trần cũng phát ra một thứ ánh sáng nhẹ nhàng kì lạ. Không quá gay gắt như bóng đèn điện, cũng không mờ ảo như ánh sao. Thứ ánh sáng này khiến tâm tình người ta dễ chịu hẳn.
Thứ gạch lát ở đây cũng không giống bất cứ loại gạch nào, mà nó là một thứ đá hoa cương quý hiếm, có thể chịu được tác động lực cực kì lớn.
Không gian có vẻ rộng hơn những gì đang hiện ra trước mắt, Kami đưa mắt nhìn xung quanh đánh giá. Quả là một nơi tuyệt vời!
Kami mặc kệ phía màn hình lớn nơi bàn điều khiển có Ami và Luna đang đứng, nó rất nhàn rỗi ngắm nhìn xung quanh, cũng không nhớ rằng tình hình hiện tại đang rất nguy cấp đối với Usagi.
Mãi cho đến lúc Ami hét lên tê dại bởi luồng sóng điện từ rò rỉ, Luna hốt hoảng nhưng cũng không thể chạm vào, Kami mới giật mình nhìn lại.
Màn hình lớn xuất hiện một trang màu xám xịt "rè rè" như màn hình tivi bị hỏng. Tiếng sóng âm "rít" cực kì khó chịu. Luồng điện chẳng biết từ đâu bao vây bàn điều khiển và bám lên người Ami khiến cô không cử động được, năng lượng cũng dần bị hút đi.
Luna không thể tiếp cận gần Ami để hỗ trợ cô, chính bản thân nó còn dính thêm một vài tia lửa điện tê giật.
Kami đanh mặt, nhanh chóng chạy đến đẩy mạnh Ami và Luna sang hai bên. Còn mình thì đặt tay lên bàn điều khiển.
- Ami! Tránh xa bàn điều khiển ra!
- Kami... làm gì vậy? Nguy hiểm đó!!
Ami định tiến lại nhưng luồng sóng điện phát ra đã ngăn bước cô. Ami nhìn thấy Kami nhắm chặt mắt, bặm môi, đôi mày liễu nhíu lại, sắc mặt hết sức khó khăn chịu đựng.
Hai bàn tay Kami đặt lên bàn điều khiển bắt đầu sáng lên, một thứ ánh sáng tím nhạt lan tỏa ra, bảo phủ từ bàn điều khiển cho đến cả căn phòng.
"Lạch cạch"
"Keng"
Chiếc đĩa DVD hắc ám từ cửa hàng băng đĩa Dark bị trục xuất ra khỏi ổ chứa, rơi mạnh xuống sàn đá tạo nên tiếng vang đinh tai. Trên chiếc đĩa còn sót lại một vài tia điện chớp nháy rồi vụt tắt sau vài giây.
Kami chống tay thở dốc, nó không biết sức mạnh của mình tới đâu nên chỉ muốn thử áp chế luồng điện thôi. Không ngờ cũng giải quyết được vấn đề. Có vẻ năng lực đã tăng lên đáng kể rồi, chỉ còn chút xíu nữa thôi nó sẽ biến hình được.
Ami cùng Luna trố mắt nhìn nó, không nói lên được câu nào. Bọn họ không biết Kami có sức mạnh phép thuật, chỉ vì do Usagi hết sức tin tưởng Kami nên bọn họ mới để yên cho Kami tiến vào căn cứ chung. Không ngờ cuối cùng lại phải nhờ cô nàng giúp đỡ.
- Kami? Cậu là ai?
Ami vẫn câu hỏi đó, cô rất tò mò về thân phận của Chiba Kami. Cô muốn chắc chắn rằng Kami không phải kẻ thù của bọn họ, và cô cũng không biết rõ liệu Kami có phải là một chiến binh Sailor hay không, bởi vì cô không thấy nó biến hình, nhưng nó vẫn có thể sử dụng phép thuật. Điều đó chứng tỏ năng lực của nó hoàn toàn áp đảo các cô về mặt phép thuật. Thật không nghĩ ra được nếu nó là kẻ thù thì sẽ như thế nào.
Ami cảm thấy may mắn vì Kami rất thân thiết với Usagi, chắc hẳn nó sẽ không đối địch với bọn cô đâu.
Luna tiến lại gần Kami, nó chậm rãi quan sát cô gái đặc biệt này. Quả thật Kami không phải một trong những chiến binh Sailor, Luna không hề cảm nhận được năng lượng hành tinh của Kami, nhưng năng lượng của cô gái này khác hẳn với các sức mạnh khác trong hệ mặt trời.
Luna thật sự vừa tò mò, vừa sợ hãi thiếu nữ bé nhỏ này.
Kami không biết suy nghĩ của Ami và Luna như thế nào. Nó chăm chú lướt tay trên bàn điều khiển, không quá khó để tìm ra quy tắc hoạt động. Kami đẩy nhẹ tay cầm màu đỏ lên phía trước, ấn nhanh vài nút bấm nhiều màu sắc. Màn hình to lớn ngay lập tức hiện ra hình ảnh của Usagi đang bị truy đuổi hết sức gắt gao.
- Usagi!
Ami thốt lên lo lắng, cô nhanh chân tiến đến cạnh Kami nhìn cho thật rõ.
- Chỗ đó là khu công viên Juban! - Ami chỉ về phía điểm sáng trên bản đồ mà Kami vừa hiển thị bên cạnh.
Kami gật đầu xác nhận vị trí, nhắn nhanh địa chỉ gửi cho Mamoru đang trên đường di chuyển. Nó lại thấy Ami thấp thỏm lo lắng không yên, bàn tay siết chặt cây bút biến thân.
- Lo cho cậu ta thì đi đi. Ở đây để tớ và Luna. Có gì đặc biệt Luna sẽ truyền tin cho các cậu.
- Tớ... - Ami ngập ngừng
- Hãy tin tớ.
Ánh mắt Kami sáng lên đem lại cảm giác khiến người ta tin tưởng hơn bao giờ hết. Ami hơi ngần ngại, nhưng cuối cùng cũng quyết định đặt một niềm tin vào Kami.
"Usagi đã tin tưởng Kami như vậy cơ mà, mình cũng không nên nghi ngờ cậu ấy quá..."
- Thôi được. Có chuyện gì cậu phải lập tức báo cho tụi mình đó Luna.
Luna gật đầu, Kami cũng thở phào nhẹ nhõm. Thật may là Ami cũng đã quyết định tin vào nó.
Sau khi Ami biến thân và chạy đi, Kami chăm chú nhìn lên màn hình. Mắt không nhìn Luna, nó khẽ thấp giọng.
- Luna. Tớ vẫn luôn thắc mắc, làm thế nào cậu luôn có những chỉ dẫn giúp cho nhóm Sailor khi cậu chỉ có 1 mình. Khi xuất hiện cái căn cứ này, tớ đã rất thắc mắc, ai đang đứng sau cậu?
- Kami. Cậu điều tra bọn tớ.
Luna hỏi nhưng cũng là khẳng định. Kami gật đầu, vẫn không ngoái nhìn Luna mà nhìn lên màn hình lớn. Đột nhiên màn hình xuất hiện một khung hình trắng cùng một bóng đen của ai đó. Kami không ngạc nhiên lắm.
- Vậy ra cô là người đứng sau bọn họ.
- Đúng vậy, cô là ai Chiba Kami?
- Tôi chỉ là tôi thôi. Một con người bình thường. Bỏ qua chuyện đó đi. Tôi nghĩ đã đến lúc cô nên xuất hiện rồi. Sailor Moon đang gặp nguy hiểm, và tôi không nghĩ nhóm Sailor sẽ có thể giúp được cô ấy đâu. Nếu Sailor Moon và Tuxedo Mask có chuyện gì, tôi nhất định không bỏ qua cho cô.
Kami trầm giọng, nó biết nhân vật bí ẩn này có liên quan mật thiết đến những gì nó thu thập được. Về vương quốc mặt trăng, về những năng lượng của nhóm Sailor, về sự hỗ trợ của Luna cùng những món bảo bối, và, trên cả là có dính líu đến viên Pha Lê Bạc.
Bên kia màn hình vang lên tiếng cười thích thú:
- Cô quả nhiên biết rất nhiều nhỉ? Về việc của Sailor Moon, tôi sẽ lập tức đến đó hỗ trợ ngay, vì cũng đã đến thời điểm tôi phải xuất hiện rồi.
- Cô cũng là một chiến binh Sailor? - Kami hỏi, nét mặt cũng hòa dịu hơn một chút.
- Cũng có thể xem là như vậy, nhưng cao cấp hơn. Hì hì.
- Xem ra cô cũng là học sinh trung học. - Kami đoán nhẩm.
- Oh, đoán được hay thế? Cô nhạy bén hơn tôi nghĩ đấy.
- Tôi sẽ xem đó như một lời khen. Cảm ơn cô.
- Haha. Nói chuyện với cô rất vui đó. Được rồi, tôi phải đi đây. Hy vọng sẽ được gặp cô ở đó nhé, tôi rất tò mò về cô đấy Chiba Kami.
- Tôi cũng sẽ ở đó. Chúng ta sẽ gặp nhau rất nhanh thôi.
Kami tắt phụt màn hình không để cho bên kia kịp phản ứng. Nó xoay người khỏi bàn điều khiển, để Luna ở lại căn cứ còn nó thì nhanh chân rời đi.
Trong màn đêm tối mịt, ánh sao soi lối, ánh đèn điện từ các tòa nhà cao tầng lấp lánh tựa như một tấm màn thêu sặc sỡ kim tuyến. Ẩn mình trong bóng tối, khuất sau ánh đèn rực rỡ, thân ảnh bé nhỏ phóng đi trên những mái nhà san sát, nhanh đến độ khiến người ta tưởng rằng mình hoa mắt.
Tốc độ của Kami rất nhanh, nó nhảy thoăn thoắt, phóng vun vút tựa hồ cái bóng lướt qua. Chẳng mấy chốc đã đến khu công viên Juban.
Kami hạ chân đáp xuống phía sau bức tường, vừa kịp lúc nghe thấy giọng Usagi nghẹn ngào:
- Anh ấy thực sự rất muốn tìm thấy viên Pha Lê Bạc! Pha Lê Bạc có ý nghĩa rất lớn với anh ấy...
Sailor Moon bị tên Zoisite giữ chặt cánh tay, nhấc bổng cả người cô lên hết sức đau đớn. Nhưng nỗi đau của cô không là gì so với vết thương trên người Tuxedo Mask khi vừa cố gắng cứu cô đã bị đánh.
Trong khi đó, ở mé bên tay trái cách xa vài chục mét. Nhóm Sailor nằm la liệt trên đất, tàn tạ hết chỗ nói.
Tuxedo Mask nằm bẹp trên mặt đất cách Sailor Moon tầm 5 mét, nghe thấy giọng nghẹn ngào của người thương, ngước nhìn đôi mắt long lanh ầng ậc nước, trái tim anh khẽ đánh "thịch" một cái thật mạnh. Anh gắng gượng nửa người dậy, vươn tay ra như muốn chạm vào khuôn mặt trắng bệch kia an ủi.
- Ý nghĩa sao... trước đó, tôi luôn muốn tìm ra ý nghĩa cho cuộc sống vô nghĩa của mình... nhưng giờ đây, chính em, em là ý nghĩa cho nguồn sống của tôi. Tôi không thể sống thiếu em.
- Mamo-chan...
- Usako...
Kami nổi da gà, ớn lạnh cả người. Xin lỗi! Cẩu độc thân xung quanh các người đấy!
Hai người họ có biết đây là tình huống thế nào không vậy? Tình tình tứ tứ, trời ạ, ngược chết lũ f.a rồi này.
Kami định xắn tay áo lên, hùng hùng hổ hổ bước ra nện cho Mamoru một phát để khỏi bung hường nữa thì Zoisite đã cau mày, hắn ném Sailor Moon sang một bên nhẹ nhàng như ném một thứ đồ chơi. Tay trái hắn đưa lên trời, ánh sáng tụ lại xuất hiện một khối pha lê thật lớn, nhọn hoắt hai đầu.
Giọng hắn sặc mùi ghen ghét:
- Được. Ta giết con nhỏ này trước rồi giết ngươi sau!
Kami âm thầm giơ ngón cái lên tán thưởng, người anh em, hẳn là cậu cũng ế chứ hả? Cách giải quyết một couple hường phấn thật quyết liệt và mạnh mẽ. Chàng trai! Làm tốt lắm!
"Được rồi Kami, hào hứng đến thế đủ rồi, Usagi sắp bị giết rồi kìa."
Kami trấn định tinh thần phấn khích của mình, tay khẽ dùng sức. Luồng ánh sáng vàng tụ lại thành một ngôi sao, nó hất mạnh tay.
Ngôi sao bay đi ghim mạnh vào mỏm đá lớn trên tay Zoisite, như 1 quả bom hẹn giờ, chờ đợi vài giây nổ "đùng" một cái khiến mỏm đá vỡ tan thành từng mảnh, cùng lúc đó, một thứ gì đó cũng xuất hiện xoẹt qua mặt Zoisite khiến hắn mất đà ngã ra sau.
Sự xuất hiện kì lạ này khiến Kami không khỏi tò mò, nó hướng ánh mắt sang phía xuất phát điểm của vật thể kì lạ - một con mèo trắng vừa đạp vào mặt Zoisite kia, trên nóc nhà phía tây, ngay bên dưới mặt trăng sáng nhè nhẹ, một bóng dáng thiếu nữ đứng đó, gió thổi mạnh làm tung mái tóc vàng rực rỡ của cô gái, để lộ trên trán vầng trăng lưỡi liềm kì lạ và chiếc mặt nạ đỏ làm nên tên tuổi.
Cả đám nằm dưới đất kia đều há hốc mồm nhìn đến thiếu nữ lạ, bọn họ hầu như không thốt nên lời. Chỉ có Usagi lắp bắp:
- Mặt trăng lưỡi liềm? Cô ấy là... Sailor V? Và còn là... công chúa?!!!
"Cuối cùng cũng xuất hiện rồi"
Kami mỉm cười, nó nhẹ cất bước về phía trước, đứng đối diện với thiếu nữ nọ, giơ ngón cái lên tán thưởng. Làm tốt lắm!
-------------------------------
By NekoMikuMiu - Tuyết Miêu.
Độc quyền tại w.a.t.t.p.a.d. không chấp nhận sao chép hay chuyển ver dưới mọi hình thức.
-------------------------------
Vote đi nào~
Cmt đi nào~
Phải có động lực thúc đẩy tui đi chớ~~~