Lại Đây, Công Chúa Của Chú!

Chương 16: Chỉ mong là giấc mơ



Tình cảm của chú dành cho cháu là thật lòng, hãy cho chú một cơ hội chú sẽ chứng minh điều đó cho cháu thấy.

- Điều đó là không thể được, chúng ta là chú cháu mà cháu không thể chấp nhận để điều này có thể xảy ra được!!

- Tại sao chứ? Tại sao em vẫn luôn coi tôi là một người chú chứ không phải là một người đàn ông có thể chăm sóc và che chở cho em cả một đời? - Hắn chán nản sinh ra cáu gắt.

- C... chú xưng hô kiểu gì vậy hả? Chú đừng làm cháu sợ như thế chứ...

Vừa nói cô vừa kinh ngạc xen lẫn sợ hãi, tay chân luống ca luống cuống lay tay hắn đang đặt trên bàn. Hắn không nói gì, cầm lấy bàn tay đang run rẩy của cô mà nắm lấy:

- Cho tôi một cơ hội được hiểu biết hơn và hẹn hò với em được không, tôi không muốn làm cái bóng luôn dõi theo em nữa, tôi muốn được đường đường chính chính bên cạnh em, bảo vệ em một cách đường hoàng. Hãy cho tôi một danh phận! Được không?

Cô cảm thấy sợ hãi khi nghe những lời nói vừa rồi của hắn, cô đang tưởng mình nằm mơ, tất cả những lời nói vừa rồi của hắn đều là do ảo giác của cô tưởng tượng ra. Bây giờ cả cơ thể cô lạnh toát, da gà nổi lên từng cục, da đầu cô tê rần, nhiệt độ của cơ thể cô như đang bị hạ thấp đột ngột. Hiện thực như tát một cái mạnh vào mặt cô. Không phải là cô muốn từ chối hắn vì cô đã từng rung động và có chút tình cảm với hắn, mà cô không biết phải giải thích làm sao cho hắn hiểu để từ bỏ và phải nói như thế nào với người bạn thân Ái Liễu. Cô đã hết cách... Nhưng không, vẫn còn một phương án để cô lựa chọn. Cô sẽ đi du học nước ngoài một thời gian để cảm tình của hắn dành cho cô được vơi bớt đi, điều đó cũng không làm cho cả 3 bị khó xử.

- Cháu biết bây giờ chú có tình cảm với cháu nhưng cháu vẫn chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để đáp lại tình cảm đó của chú. Chú có thể cho cháu một khoảng thời gian để cháu suy nghĩ kỹ trước khi đưa đến quyết định cuối cùng được không?

- Khoảng thời gian em cần là bao lâu? 1 ngày, 1 tuần hay 2 tuần? - Hắn mất kiên nhẫn.

- Có phải là chú gấp gáp quá rồi không? - Cô cáu giận.



- Em nói thử tôi nghe!

- Cháu muốn đi du học, khoảng thời gian đó cháu sẽ suy nghĩ đáp án của bản thân mình.

- Em muốn chạy trốn khỏi tôi?

- Không có, không phải như chú nghĩ. Cháu chỉ muốn suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ra kết luận cuối cùng cho tương lai sau này của mình thôi! Cháu không muốn bản thân phải nhận cay đắng chỉ vì chọn sai một đáp án quyết định tương lai của bản thân.

- Không thể được, tôi không cho phép em rời xa tôi dù chỉ một ngày. Em phải ở lại bên cạnh tôi!

- Tại sao chứ? Tại sao chú lại trở nên mất kiểm soát như thế này hả, tại sao chú không cho cháu đi du học, không phải ngày trước chú muốn đầu tư vào việc học của cháu lắm hay sao?!

- Phải, việc học của em là quan trọng nhưng tôi chắc chắn một điều rằng không có tôi ở bên cạnh thì em không thể sống qua được một ngày ở một nơi xa lạ - Hắn chắc chắn khẳng định.

- Chú nói đùa à, chân tay cháu lành lặn cháu có thể tự kiếm tiền để nuôi sống bản thân mà, với cả cháu đâu thể ăn bám chú suốt một đời được - Cô nhanh chóng phản bác lại.

- Tôi không cho phép em chịu khổ bên ngoài, và em cũng đừng hòng chạy thoát khỏi tôi...

Nói rồi hắn đứng lên đi từ từ vòng qua bàn, đứng sau lưng cô, hắn khoan thai khom người xuống đến khi cao bằng đầu cô thì dừng lại. Hắn nhẹ nhàng áp miệng mình vào bên tai của cô, nhịp thở của hắn rất nhẹ nhàng và ấm áp. Cô chưa từng được cảm nhận hơi thở của hắn một cách rõ ràng như thế này trước đây. Hắn khẽ cắn nhẹ vào tai của cô, còn hai tay hắn giữ chặt vai cô để cô không thể vùng lên trốn thoát. Còn cô thì giật mình và run rẩy khi bị hắn cắn vào tai, tay chân cô bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, nhiệt độ của căn phòng như tăng lên rất nhanh, cả người cô nóng phừng, mồ hôi bắt đầu chảy ra. Vì bị hắn giữ chặt vai nên khi cô định chạy đi thì hắn đã nhanh chóng ấn cô ngồi xuống ghế.



- Ngồi im đi công chúa nhỏ, với tình hình của em hiện giờ thì rất khó để trốn thoát!

- Chú muốn làm gì? Chú định cưỡng bức cháu sao?

Nghe cô nói vậy hắn vui vẻ bật cười thành tiếng lớn, hắn không thể ngờ được cô gái bé nhỏ này lại tinh ý đến vậy.

- Ha ha ha ha... Cưỡng bức em thì sao chứ, nếu tôi đã muốn thì tôi đã không chờ đến ngày hôm nay rồi. Tôi nói em nghe này bé cưng, em sinh ra đã định sẵn là dành cho tôi rồi, ngoài tôi ra em không thể thuộc về bất kỳ một người nào khác đâu...

Tuy có vẻ sợ hãi hắn nhưng cô vẫn bình tĩnh đáp lại một cách nhẹ nhàng:

- Cháu chỉ mong những sự việc vừa rồi chỉ là một giấc mơ, cháu không tin được đây chính là những lời mà người chú yêu quý của cháu có thể nói ra. Nói đi, chú không còn là chú Lâm của ngày xưa nữa đúng không? Chú Lâm sẽ không cư xử như thế này với cháu và chú ấy cũng không có tính chiếm hữu cao như vậy...

Hắn sững người một lúc. Hắn là đang suy nghĩ và hối hận về những hành động hắn vừa làm hay sao? Không, hắn cảm thấy buồn cười vì nàng công chúa nhỏ của hắn quá đỗi ngây thơ. Nhưng hắn không cười, hắn phải ém lại nụ cười của mình.

- Tôi vẫn là chính tôi thôi, chắc là do em đã khác, đã thay đổi rồi nên trong mắt em tôi cũng đã biến thành một người khác. Và em cũng yên tâm đi, đây chính là sự thật, không phải là giấc mơ nên hãy cân nhắc kỹ, đừng dại dột mà chọn đi du học thay vì chọn ở bên cạnh tôi!

- Cháu vẫn mong đây chỉ là một giấc mơ!

Cô suy sụp và sợ hãi không nói được thêm lời nào nữa, căn phòng bỗng chốc rơi vào im lặng, hai con người vẫn ở đó nhưng không nói với nhau thêm một lời gì nữa...