Làm Dâu Nhà Chánh Tổng

Chương 17





–Thai khỏe lắm, chúc mừng bà nhé. Cô đây mang thai quý tử, không sai đâu.

–Dạ có đúng không cụ? Xin cụ bắt kỹ hộ cho ạ.

–Tôi làm cái nghề cha truyền con nối này cũng ngót nghét năm chục năm, làm sao mà sai được. Bà về ăn mừng đi là vừa, đứa bé trong bụng là con trai.

Bà cả mừng quýnh, liền cảm ơn rối rít rồi lôi từ cái ruột tượng trong người ra mấy đồng Đông Dương đưa cho cụ nói:

–Dạ đội ơn cụ, xin gửi cụ mấy đồng uống nước ạ.

–Xin bà!

Trên đường về bà cả vui ra mặt, bà cứ nói cười suốt làm con Tâm cũng sướng rơn, vậy là bước đầu coi như thành công. Nó đã mang thai quý tử cho cậu thì đố ai dám làm gì được nó đấy, kể cả mợ cả. Một ý nghĩ đ.ộc á.c lóe lên trong đầu nó, chưa biết nó đang ủ mưu những gì chỉ thấy ánh mắt chứa đầy sự n.ham hiể.m của nó cũng cảm thấy sợ. Một con đàn bà chỉ chưa đầy mười tám tuổi nhưng độ r.anh m.a thì có thừa, liệu nó sẽ làm mưa làm gió gì ở cái phủ Đường gia này đây?

Có lẽ đứa con chính là thần hộ mệnh của con Tâm thì phải, khi vừa nghe bà cả báo tin nó mang thai nam tử thì ông Chánh đã cho giai nhân mở tiệc ăn mừng luôn, chẳng cần nói cũng biết con Tâm nó hả hê vênh váo thế nào. Giờ thì nó không còn phải luồn cúi hay s.ợ h.ãi mợ cả gì nữa, thậm chí giờ cậu còn phải ngủ với nó hàng đêm. Nó toàn lấy cớ bầu to khó ở nên bảo cậu cả ngủ cùng để có bề gì còn gọi cho dễ, thế là mợ cả có chồng nhưng đêm đêm lại một mình phòng không gối chiếc nhưng nào đã hết. Bây giờ vận đen mới bắt đầu tìm đến mợ….

Sáng hôm đó bà cả bảo con Tèo sắc thuốc bổ cho con Tâm uống, bình thường con này hay bắt mấy đứa người làm mang lên tận phòng cho mình nhưng hôm nay vừa nhác thấy bóng mợ cả đi xuống bếp thì con Tâm cũng ôm bụng xuống theo. Thấy ấm thuốc đang đun ở bếp than trên bếp nó liền tiến lại bắc xuống, rồi làm như vô tình đi gần đến chỗ mợ cả thì con Tâm chợt đ.âm sầm vào mợ, người nó liệng chiệng bổ nhào, cả ấm thuốc vì thế mà đổ hết vào người mợ, tay con Tâm buông vội cái ấm ra và gào toáng lên:

–Ối giời ơi! Mợ làm gì thế mợ? Sao mợ lại làm đổ hết ấm thuốc của em? Mợ lại còn xô em tí thì ng.ã sấp mặt. Mợ g.hét em thì cũng đừng làm hại đứa bé chứ? Nếu hôm nay em không bíu được vào cạnh bàn thì đứa con của cậu cả tính làm sao đây. Hu..hu!

Tiếng bù lu bù loa của nó khiến cho bà cả đang ở ngoài sân cũng chạy nháo ngay vào, không biết đầu cua tai nheo thế nào chỉ nghe con Tâm nói thế thì chẳng nói chẳng rằng lao đến vả cho mợ cả hai cái tát nổ đom đóm mắt rồi mới tru tréo lên:

–Chị có còn là con người nữa không? Chị đúng là rắn độc mà, tôi đã bảo chị cố nhịn một thời gian đi rồi đâu sẽ vào đó, chỉ cần con Tâm nó sinh nở mẹ tròn con vuông thì tôi sẽ đuổi nó ra khỏi cái nhà này để cho chị nuôi con. Vậy mà chị cứ hết lần này đến lần khác hại nó vậy?

Mợ cả không ngờ con Tâm lại ngang nhiên ngậm m.áu phun người như vậy, chính nó đã va vào mợ rồi đổ cả ấm thuốc lên người làm mợ nóng muốn trầy da chóc vảy mà bà chưa nghĩ trước nghĩ sau đã đổ o.an cho mợ. Ấm ức mợ nói:

–Mẹ nghe con nói đã…con không hề xô ngã con Tâm mà là do nó đã tự động n.gã vào con, nó còn hất đổ cả ấm thuốc vào người con đây này. Con đâu có á.c như lời nó nói chứ, thề có trời nếu con mà nói sai thì trời h.ại con.

Nói xong mợ vén váy lên để lộ đôi chân đang đỏ lừ lên vì nóng. Con Tâm lại bù lu bù loa lên:

–Bà ơi…con có dỗi hơi đâu mà tự dưng lại đi đạp đổ ấm thuốc của mình, còn hại mình tí c.hết. Mợ cả ắt hẳn là không muốn cho con sinh đứa bé này ra nên mới hết lần này đến lần khác h.ại con. Mong bà làm chủ cho con, cứ kiểu này con không biết có còn sống được đến ngày sinh con ra không nữa. Hu…hu!

Bà cả quắc mắt lên nhìn mợ cả nói:

–Chị lên nhà cho tôi, xem ra lần này tôi không p.hạt chị không được rồi.

Nói xong bà sầm sập bước đi, còn lại mợ cả và con Tâm vẫn đang ở trong bếp, mợ cả chỉ thẳng vào mặt nó nói:

–Tao không ngờ lại bị mày chơi cho một vố Tâm ạ, mày chơi xỏ được tao chắc là hả hê lắm nhỉ? Cái thứ gái c.ướp chồng như mày có tốt đẹp gì đâu mà vênh vang chứ? Đời còn dài lắm con ạ, để tao chống mắt lên coi mày tiếp tục g.iở những trò gì, c.on c.hó cái!

Con Tâm lại sụt sịt làm như tội nghiệp lắm:

–Em có tr.anh g.iành gì với mợ đâu, là do em thương cậu mợ không có người nối dõi tông đường nên mới đẻ hộ cậu một đứa. Trước sau gì cũng là người một nhà, mợ có nhất thiết phải x.ử tệ với em vậy không?

–Mày nói thế là thế nào hả con đ.ĩ? Không lẽ mày muốn c.ướp chồng tao thật?

Xem chừng hai người lại tiếp tục k.hẩu c.hiến nếu như không có tiếng bà cả gọi vọng xuống:

–Cả hai người lên hết đây cho tôi.

Con Tâm nghe bà cả hét lên như vậy thì hí hửng lắm, nó nghĩ kiểu gì mợ cả hôm nay cũng bị no đ.òn. Có vẻ như bà cả hôm nay muốn ra oai nên phái con Hảo đi gọi tất cả mọi người lên nhà lớn. Vừa hay ông Chánh cũng chống ba toong về, thấy mặt bà đằng đằng s.át k.hí thì lớn tiếng hỏi:

–Nhà có chuyện gì mà nhìn mặt bà như muốn c.học t.iết người ta đến nơi vậy?

–Còn hơn thế nữa ông à, ông lên đây tôi nói chuyện cho mà nghe.

Khi mọi người tề tựu đông đủ trên nhà lớn thì bà cả cầm cây roi mây chỉ thẳng mặt mợ cả nói:

–Cái con tịt đẻ này hôm nay nó dám ra tay h.ại cháu tôi, nếu con Tâm không bám được vào cái bàn thì giờ này làm gì còn đứng đây được nữa. Đúng là đàn bà không con là thứ còn á.c hơn cả r.ắn đ.ộc. Hôm nay tôi mà không p.hạt con này thì tôi không phải là bà cả vợ Chánh tổng nữa. Ông lên đây luôn đi!

Mợ ba đang ở trong phòng liền nghe con Hảo thò đầu vào gọi:

–Cô ơi! Ra đi có chuyện lớn rồi, lần này thì mợ cả c.hết chắc. Cái con Tâm kh.ốn n.ạn thật.

Mợ ba vội hỏi:

–Mày nói xơ qua cho cô nghe xem nào?

Con Tâm liền một mạch kể lại cho mợ ba nghe, nghe đến đâu mợ lại t.ức thay cho mợ cả đến đấy, nhất định phải bênh mợ cả thôi, nếu không thì chưa biết mợ cả sẽ bị p.hạt kiểu gì một khi bà cả đang t.ức x.ôi m.áu thế này. Vì cậu ba chưa về nên chỉ có mình mợ lên nghe phán x.ử. Mợ cả vừa nhìn thấy mợ ba đi lên thì như được tiếp thêm sức mạnh, lát sau thì bà hai và bà ba cũng đi vào. Bà cả hắng giọng thị uy nói:

–Đành rằng con Tâm sai vì đã dám ăn ngủ với cậu cả mà chưa xin phép, nhưng nó cũng là lo cho đại cục của cái nhà này. Nếu mợ cả đẻ được thì cậu cả đời nào dám bờm xơm bên ngoài, nhà họ Đường đến nay vẫn chưa có người nối dõi. Vì vậy hành động của mợ cả hôm nay là không chấp nhận được. Tôi tuyên bố cho dù bất kỳ ai động đến con Tâm lúc này khiến cho đứa bé bị tổn thương tôi đều không tha được. Còn chị cả, chị nằm xuống đó cho tôi!

–Dạ con xin cha mẹ hãy xử lý mọi việc công tâm…con không hề làm chuyện đó…là tại nó cố tình bày trò để h.ại con…

–Lộng ngôn! Đã có t.ội mà còn mồm loa mép giải là sao hả? Hôm nay tôi không dạy được chị thì tôi cũng vứt luôn cái danh bà cả ở cái nhà này luôn.

Con Tâm được thể lại khóc rống lên:

— Bà ơi! Mong bà làm chủ cho con….con mới có thai được bốn tháng mà mợ ấy đã có ý đồ m.ưu h.ại, chỉ sợ sau lần này còn nhiều lần khác nữa…liệu con có yên ổn mà sinh con cho cậu cả được không? Con s.ợ lắm….

–Ai dám động đến mày tức là động vào cháu của tao thì đều đáng c.hết cả.

Rồi bà hếch mặt lên hỏi mợ cả:

–Mợ đã học gia quy nhà họ Đường, mợ biết tội của mình chưa? Nói!

–Dạ….o.an cho con lắm mẹ ơi….con không có t.ội….

–C.âm mồm!

Và chiếc r.oi trên tay bà cả ngay lập tức vung lên, nhưng khi nó chuẩn bị rơi xuống người mợ cả thì bà ba lên tiếng:

–Chị cả, mong chị hãy dừng tay. Em thấy nếu chỉ nghe một chiều từ phía con Tâm thì không được khách quan lắm, hơn nữa nếu muốn h.ại con Tâm thì mợ cả chẳng đời nào lại đường đường, chính chính làm như thế cả. Em nghĩ đây là do không may thôi.

Đoạn bà quay sang con Tâm nói:

–Còn mày là một đứa ở đã trót có bầu với cậu cả là chuyện không nên rồi, mợ cả dẫu có c.ăm g.hét mày đến đâu thì mợ ấy cũng phải nghĩ đến giọt m.áu của nhà họ Đường, không thể h.ại c.hết một đứa bé vô tội cả, tao nghĩ mày không nên ăn nói hồ đồ như thế. Đừng có thấy được ưu ái mà lên mặt…

–Bà ba…là con nói thật mà…con có điên đâu mà tự h.ại mình như thế chứ? Con biết bà không ưa con nên bà mới bênh mợ cả…hu….hu….con biết phận tôi đòi thấp cổ bé họng có nói cũng chẳng ai tin…hu….hu….

Bà cả thấy bà ba tự dưng chen ngang thì t.ức lắm liền mát mẻ:

–Tôi nghĩ bà ba không nên xen vào việc này, nó là dâu tôi nó hư thì tôi có quyền dạy. Bà bênh như vậy coi chừng lần sau nó được thể lại làm ra những chuyện gì nữa đây? Không chừng nó còn ngồi lên đầu lên cổ tôi nữa ấy. Tôi nói rồi hôm nay trời có sập xuống đây tôi cũng phải p.hạt thật nặng mợ cả, bất kỳ ai cũng không thể bênh vực được đâu.

Bà ba nghe vậy thì thở dài, còn bà hai tuyệt đối không hề nói một câu, thi thoảng bà chỉ nhếch miệng cười, chẳng ai biết bà nghĩ gì vì bà luôn là người khó đoán. Cứ nghĩ bà cũng không có con thì sẽ là người thông cảm và đứng ra bênh vực mợ cả đầu tiên chứ nhưng bà lại im lặng. Kiểu này thì c.hết chắc rồi vì bà ba cũng không làm gì để thay đổi suy nghĩ của bà cả. Ông Chánh vẫn cứ ngồi ngậm tẩu mà chẳng thèm nói một câu chỉ đưa ánh mắt quan sát. Cậu cả cũng vậy, chợt mợ cả chạy đến ôm lấy tay cậu cả nói:

–Cậu cả, cậu nói đi em có phải là người như vậy không? Cậu sống với em mấy năm trời cũng là người hiểu em rõ nhất, cậu có tin em dám làm ra những chuyện này không?

Tất cả đều im phăng phắc chờ nghe tiếng của cậu cả, cứ nghĩ kiểu gì cậu cũng giữ cho mợ một chút mặt mũi, chẳng ngờ cậu lại hất tay mợ ra rồi gằn giọng:

— Đàn bà như cô mà cũng đòi lên tiếng đòi đạo lý à? Cô không sinh được con nên mới tính kế h.ại con Tâm để nó ngã mà sả.y th.ai đúng không? Cô thật to gan, ỷ mình là chủ mà đi ứ.c h.iếp con hầu coi có được không? Vậy mà lúc nào cô cũng nói yêu tôi, yêu mà không thèm h.y s.inh cho chồng thì yêu cãi nỗi gì? Cô ở đó mà mồm năm, miệng mười cãi chày cãi cối ư?

Nói xong câu ta vung tay lên, mợ cả nhằm nghiền mắt lại vì thất vọng, từ nãy giờ mợ chưa hề khóc nhưng khi nghe mấy lời này của cậu thì mợ bỗng rơi lệ. Uất quá, có lẽ không gì đau bằng người chồng đầu ấp tay gối đã ngang nhiên p.hản b.ội mình thì chớ nay chỉ vì một con hầu mà lại x.ỉ nh.ục mợ trước mặt mọi người thì đ.au quá. Giờ lại còn định đ.ánh mợ nữa chứ, đây là lần đầu tiên cậu ta dám ra tay với vợ mình, mợ đang chờ đợi những cú bạt tai đ.au đ.iếng của cậu thì chợt một tiếng nói âm vang phát ra khiến ai nấy đều nghển cả cổ ra ngoài. Tiếng nói phát ra không ai khác chính là của cậu Ba, cậu ba đã về!

–Dừng tay!

Chỉ một câu nói này thôi cũng khiến cậu cả khựng ngay lại, nhất loạt mọi người đều hướng mắt về phía cậu ba chờ đợi. Cậu ba lại tiếp:

–Nãy giờ con ở ngoài này đã nghe hết câu chuyện rồi, anh cả anh chưa tìm hiểu ngọn ngành đã vội quy chụp cho vợ mình là sao? Chỉ vì lời nói vô căn cứ của một con hầu mà anh nỡ thượng cẳng chân hạ cẳng tay với chị thì xoàng quá. Nếu hôm nay anh và mẹ cả vẫn cố tình p.hạt chị cả thì hãy đ.ánh con trước đi.

–Kìa chú ba….chú….

–Em nói thật đấy, chị cả tuy có hơi ích kỷ một chút nhưng cũng là cái gh.en đàn bà nhưng em nghĩ chị ấy không quá độ.c á.c như vậy đâu. Cho dù chị ấy có to gan đến đâu thì cũng không thể một mình đơn thương độc mã đấu lại cả gia đình được, chẳng có ai ngu lai tự chui đầu vào rọ, sao mọi người không hiểu việc này nhỉ? Huống chi con Tâm đang mang thai giọt m.áu nhà họ Đường, nhất cử nhất động đều được mọi người để ý, mẹ cả bao bọc thì làm sao chị ấy dám ra tay h.ại người? Ba mẹ thấy con nói có đúng không?

Tất cả đều trùng hẳn xuống khi nghe cậu ba phân tích. Ông Chánh lúc này mới lên tiếng:

–Thôi giải tán hết đi, đ.au hết cả đầu mới có thế mà đã làm lo.ạn cả lên rồi. Dẹp! Dẹp hết!…