Làm Dâu Nhà Chánh Tổng

Chương 6



Tức thì cậu ba vằn mắt lên quát:

–Thân bà còn chịu không nổi mà bắt vợ tôi đội trên đầu rồi đi tới đi lui mười vòng, bà là con á.c q.uỷ chứ không phải người. Nãy bà đ.ánh vợ tôi mười r.oi đúng không, giờ tôi sẽ đ.ánh bà gấp đôi, mười r.oi đầu là đ.ánh thay vợ tôi, còn mười r.oi sau để p.hạt bà cái tội hỗn hào dám leo lên đầu chủ, lại còn định đ.ánh cả con hầu trong khi nó không sai thì bà đúng là to gan lớn mật, ai không phục thì bước ra đây nào!

–Dạ xin cậu….tôi nỡ tay mong cậu thương tình giơ cao đánh khẽ…tôi cũng nhiều tuổi rồi giờ mà bị p.hạt hai mươi r.oi thì e là c.hết mất.

–Ngậm ngay cái miệng bà lại, tôi sẽ đích thân p.hạt bà, nằm xuống!

Bà vú đưa ánh mắt về phía bà cả cầu c.ứu nhưng giờ thì đến mười bà cả cũng không c.ứu được bà. Tiếng r.oi mây bắt đầu vung lên:

–Vút! Vút! Vút….

R.oi v.ụt đến đâu bà ta lại oằn người lên đến đấy miệng kêu la vang trời, chắc định đ.ánh động cho cả nhà này biết đây mà. Cậu ba liền lớn giọng nói:

–Bà thích hét đúng không? Để tôi cho bà hét luôn thể, mỗi câu bà hét thì sẽ cộng thêm một r.oi. Nào, hét to lên!

Tức thì bà ta im bặt ngay mồm lại, những ngọn r.oi không hề nể tình, nó quất vào da thịt tứa m.áu. Đúng hai mươi r.oi cậu ba mới vứt r.oi đi và nói:

–Tất cả là tại bà, giờ trước khi rời khỏi đây bà biết mình phải làm gì rồi chứ? Tôi nhắc luôn cho bà thủng tai nè, xin lỗi vợ tôi mau rồi khẩn trương dọn sạch chỗ này mau lên. Nên nhớ vợ của cậu ba này không dễ đụng vào đâu.

Mụ vú lúc này vừa c.ăm t.ức cậu ba vừa sợ hãi đến mức mặt mũi tái xanh như chàm đổ, chẳng dám cãi lời liền bò đến bên mợ ba nói:

–Mợ ba…tôi không cố ý….xin lỗi mợ…mong mợ thông cảm tha cho bà già này….

Mợ ba liền nói một câu khiến cho không chỉ vú Tám mà bà cả nghe xong cũng thấy t.ức g.iận vô cùng:

–Mong là vú hãy tự soi mình và lấy chuyện hôm nay làm bài học kinh nghiệm, đây là lần đầu nên tôi không chấp, nhưng nếu vú vẫn còn tái p.hạm thì tôi không nể tình đâu.

Thật là một cặp vợ chồng bá đạo mà, mợ nói xong đang định đứng dậy để đi về phòng thì cậu đã cúi xuống bế thốc mợ lên rồi phăm phăm tiến về phía trước, trước sự ngỡ ngàng xen lẫn t.ức tối của bà cả và vú Tám. Đợi cho cậu đi khuất, vú Tám mới vừa k.hóc vừa nói với bà cả:

–Bà ơi….khổ cho em quá….bà chứng kiến rồi đấy, cuối cùng chưa làm được gì thì đã bị g.ậy ông đ.ập lưng ông rồi. Cô ta không hề dễ chơi đâu bà cả…

Bà cả nghiến răng lại nói:

— Để vú phải chịu ủy khuất rồi, yên tâm còn nhiều cơ hội nữa, tôi sẽ tr.ả th.ù cho vú. Chỉ không ngờ làm sao thằng ba nó lại về đúng lúc này, nhưng nó có thể bênh con đó một lần…hai lần chứ không thể bảo vệ cho nó cả đời được. Tôi hứa sẽ rửa n.hục cho vú…

–Bà nhớ nha…hôm nay em bị như này em h.ận lắm….chỉ t.ức không thể tự mình x.é x.ác con nhỏ đó ra được…mới tí tuổi đầu mà đã láo hỗn không coi ai ra gì rồi…

–Từ từ….cứ để nó đấy đã…sẽ có lúc tôi cho vú x.é x.ác nó ra chấm muối. Cha bà nhà nó chứ? Dám động vào bà cả này à?

Lúc này cậu ba cũng cõng mợ ba về tới phòng, trên đường mặc cho mợ giãy giụa đòi xuống nhưng cậu vẫn dứt khoát không buông. Vừa vào đến phòng cậu mới thả mợ xuống giường rồi bảo con Hảo:

–Mày ở đây lát bóp dầu cho mợ nha.

Con Hảo vừa rồi được chứng kiến một màn giải cứu và xử phạt ngoạn mục của cậu ba thì ngưỡng mộ lắm, nó liền đưa tay lên vỗ, chân nhảy lò cò hứng chí nói:

–Hoan hô cậu ba, hôm nay cậu về đúng lúc lắm. Cậu mà về chậm tí nữa thôi thì e là mợ em hôm nay không lết nổi thân đâu. Cái bà vú đó ra tay k.inh k.hủng thật, người đâu mà á.c thế không biết.

Cậu lừ mắt cho nó một cái rồi mới quay sang mợ nói:

–Tôi tưởng cô n.guy h.iểm cỡ nào chứ, ai dè cũng như một con rùa rụt đầu thôi. Đã là vợ tôi thì phải mạnh mẽ, phải biết tự bảo vệ mình, con mụ vú đó đã dám đ.ánh cô tại sao cô không b.ẻ g.ãy tay mụ ta ra hả? Học võ rồi để làm gì? Tôi không muốn nhìn thấy cô yếu đuối, bất kỳ kẻ nào cũng không thể động được vào người cô, có như vậy mới xứng là vợ cậu ba này. Hiểu chưa?

Mợ ba nhăn nhó nói:

–Anh nói ít đi được không? Tôi thấy nhà anh ai cũng d.ữ hết á, họ có vẻ không thích tôi thì phải, vừa mới bước chân vào nhà họ đường đã bị một màn chào hỏi quá ư là ấn tượng rồi. Đường Cảnh Tuân, tôi nói có đúng không?

–Đừng bao biện nữa, tôi nói trước lần sau nếu ai giở thói ăn h.iếp cô thì cô cứ thẳng tay đ.ánh nó cho tôi, tôi cho phép đấy, t.ội vạ đâu tôi chịu. Còn mày nữa Hảo, phải biết bảo vệ mợ, mình không gây hấn với ai nhưng nếu đã động vào mình thì quyết không t.ha được.

Nói xong cậu đưa cho con Hảo một chai dầu rồi đi ra. Việc mợ ba mới về đã gây náo l.oạn nhà họ Đường khiến đám người ở tò mò hiếu kỳ lắm. Chúng nó ngưỡng mộ mợ ghê á, bình thường đám người làm trong nhà rất g.hét bà cả và vú Tám nhưng cũng sợ uy bà, nay chúng thấy mợ ba không hề sợ hãi mà dám đứng lên đương đầu với vú ta thì ai chẳng hả hê. Con Côi nói với con Nhài:

–Cái bà vú c.hết tiệt kia ngày thường hống hách lắm, giờ mới gặp đúng đối thủ nè, cho mụ ấy c.hết đi. Tao nghe mà thấy sướng rơn á, mợ ba đúng là bá đạo thật…

Con Nhài cẩn trọng đáp:

–Tao e là họ không bỏ qua cho mợ đâu, mày biết thừa vú Tám là tay chân của bà cả mà. Mợ ba dám động tới vú ấy thì coi như t.uyên c.hiến với bà cả rồi…

Con Côi liền vênh mặt lên nói:

–Thế mày không biết là mợ ấy giỏi võ lắm à, sợ đếch bố con thằng nào. Tao là tao lo mụ vú còn giở trò lần nữa mợ ấy chỉ cần tống cho quả đ.ấm thép vào mồm khéo chẳng còn cái răng nào mà ăn trầu á.

Đám người ở cứ tam sao thất bản thổi phồng mọi chuyện lên đến là hay. Lúc này bà cả đi vào phòng ông Chánh hậm hực nói:

–Ông ra mà xem đứa con dâu nặc nô của ông kìa, vừa mới chân ướt chân ráo bước chân vào cái nhà này mà đã làm náo loạn cả lên rồi, thật chẳng còn ra cái thể thống gì. Đã vậy cái thằng ba lại ra mặt bênh vợ chằm chặp ra, riết rồi cái nhà này họ nhà tôm c.ứt lộn lên đầu mất.

Ông Chánh nghe vậy nói:

–Việc hậu cung bà tự x.ử đi nói với tôi làm gì? Mà cái thằng ba nó đã ra mặt chứng tỏ bà vú sai, bà còn hậm hực gì nữa?

Bà cả nghe chồng nói thì tức tối dậm chân đi ra ngoài. Còn mợ cả cũng sớm được con hầu thông tin nên cũng tức tốc đi xuống phòng mợ ba. Con Hảo thấy mợ thì e dè nói:

–Dạ em chào mợ. Mợ đi đâu đấy ạ?

–Tao vào thăm mợ ba một tí không được sao? Lui ra!

–Dạ mợ em đang mệt nên nằm nghỉ, mợ để lúc khác được không?

Nhưng mợ cả đã vạt người nó ra rồi đi vào, nhìn thấy mợ ba đang nằm trên giường thì tỏ vẻ quan tâm hỏi:

–Sao thế thím ba? Học gia quy không được hả, bị p.hạt là chuyện thường mà, thím có cần phải mét chú ba vậy không? Ở cái nhà này muốn sống yên ổn thì đừng có nhiều chuyện, càng nói ít càng tốt em à.

Mợ ba biết là mợ cả nói móc mình liền nói:

–Em cám ơn chị cả đã quan tâm nhưng em không làm sai nên không đáng bị p.hạt, em cũng không mét cậu ba, cậu ấy chỉ vô tình nhìn thấy sự việc nên ghé vào coi thôi. Chị mất công quan tâm đến mấy chuyện nhỏ nhặt này làm chi cho nhọc lòng.

— À thì chị em một nhà nên tôi quan tâm thôi, dù gì vú ấy cũng đã ở nhà mình mấy chục năm, ít ra cũng để cho vú ta một chút mặt mũi chứ.

–Vậy ai chịu đ.òn thay em đây? Chị cả có chịu thay được không? Vú ta đã nhận sai và em cũng không thèm truy cứu nữa, nếu chị cả thấy xót ruột cho vú ấy thì đến phòng hỏi thăm vú ấy đi.

–Xem ra thím ba cũng không hề hiền như người ta nói nhỉ? Thôi chào thím nhé.

Nói xong mợ ta ngúng nguẩy đi ra, miệng còn xí một tiếng, đôi mắt lá răm liếc dài con Hảo muốn rách cả con ngươi. Đợi cho mợ ta đi rồi con Hảo mới đi đến bên chủ nói:

–Em thấy cái nhà này phức tạp thật cô ạ, mà hình như mọi chuyện không như mình tưởng, bà cả, mợ cả và bà vú vào một phe. Bà hai một phe còn cậu ba một mình cân tất cô nhỉ? Em thấy cô may mắn làm vợ cậu ấy đấy, theo em quan sát thì cậu ba cũng lo cho cô mà.

Tại phòng của cậu cả, vừa thấy chồng về, mợ cả đã chạy lại hậm hực nói:

–Mình không về mà xem, nhà này sắp loạn rồi, chú ba chú ấy đang đội vợ lên đầu đấy, e là trật tự cái gia đình này sắp bị xáo trộn á. Cậu không lo đi kẻo có ngày cái sản nghiệp này vào tay vợ chồng chú ba đấy.

Cậu cả nói:

–Cô chỉ mỗi việc ở nhà và sinh con cho tôi mà còn không làm được thì nói mồm không phỏng có ích gì? Loại cây khô không lộc người độc không con các cụ nói cấm có sai mà. Tôi nói trước nhé, từ giờ đến cuối năm mà cô không nặn ra được cái mậm gừng thì tôi nạp thiếp đấy. Giờ đám con gái muốn sinh con cho tôi ở cái làng này có mà xếp hàng đàn, cô cứ liệu đó.

–Ơ hay, thế cậu tưởng em không lo à? Mà mình em thì làm sao mà có con được chứ, biết đâu cậu mới là người có vấn đề á, nhìn em ngon lành cành đào thế này làm sao mà tịt cho được? Với lại hôm em về nhà, U em cũng đưa đi bắt mạch ở bên ông lang Sắc ông ấy cũng nói em có bị làm sao đâu? Một khi mà anh đã tịt thì có nạp thêm cả chục con về đây cũng chẳng ăn thua gì.

–Cô…cô dám bảo tôi tịt à? Đã vậy tôi sẽ đẻ bên ngoài rồi dẫn về cho cô xem, lúc đó đừng có bảo là không nói trước rồi lại nhảy ngược lên nhé.

Nói xong cậu cả bỏ ra ngoài mặc kệ vợ mình đang dậm chân bành bạch vì tức tối. Mợ biết là mình yếu thế và một khi chưa sinh được con thì cái ghế mợ cả ở cái nhà này vẫn chưa phải là chắc cú, nó có thể hoán đổi vị trí cho bất kỳ ai, mợ không thể cam tâm đứng nhìn được. Một lúc mấy nỗi lo, hết lo mợ ba có bầu lại sợ chồng tòm tem bên ngoài thì mất mặt thành ra dạo này mợ rất hay cáu gắt. Bà cả nói vậy thôi chứ mợ biết thừa, ngoài mặt bà tỏ ra đứng về phe mợ nhưng biết đâu đằng sau lưng lại ngấm ngầm chống lưng cho con trai hay cũng lén lút tìm vợ bé cho con rồi cũng nên. Đang mải suy nghĩ ủ mưu thì con Tâm đi vào nói:

–Mợ ơi! Bà bảo em thay đồ rồi đi chợ với bà. Ở nhà có gì mợ gọi con Xoan nhé?

–Bà đi chợ thường là gọi tao chứ sao lại gọi mày? Bữa nay mặt trời mọc đằng tây à? Mà sao phải thay đồ? Người như mày thì ai thèm ngắm mà quần với áo?

–Dạ bà bảo vậy thì em nghe thế thôi, giờ em đi mợ nhé.

–C.út mẹ mày đi, lải nhải, lài nhài mãi sốt hết cả ruột.

Mợ nhìn theo bóng con Tâm đi xa mà chợt nghĩ ra điều gì liền lẩm bẩm:

–Nhà này riết l.oạn rồi cũng nên, bà mẹ chồng mợ hôm nay sao bỗng dưng nổi hứng lại rủ con hầu đi chợ cùng thế này.

Mợ cảm thấy có điều gì đó sai sai, mà kể cũng lạ nha, giờ mợ mới để ý thấy con Tâm dạo này trổ mã ra phết, má nó bắt đầu ửng hồng, ngực cũng vun cao và hai quả mông nẩy nở, bỗng dưng mợ lại giật mình nhưng vội xua ngay ý nghĩ đen tối đó đi…

Con Tâm xách giỏ cho bà cả miệng thì tíu tít nói:

–Con phải công nhận bà đẹp thật, đến tuổi này mà nhìn bà vẫn cứ như gái mười tám ấy, đến con còn phải chạy dài.

Bà cả biết con này nó nịnh đầm nhưng bà vẫn thích nghe, vào chợ mua mấy xấp vải để may đồ, sau đó bà ghé lại chỗ hàng son phấn chọn lấy mấy hộp phấn nụ và thỏi son rồi hối con hầu đi về. Trên xe ngựa bà cả liếc con Tâm một cái rồi chép miệng than:

–Cha bố nó, giá con dâu tao cũng được như mày thì tốt nhỉ? Mãi chả són được mụn con khéo lại tịt bố nó cái lỗ đẻ rồi cũng nên. Tiếc là mày không phải con nhà danh gia vọng tộc…