Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu Báo Thù)

Chương 184: Nhân vật lợi hại?



“Được, tôi chỉ có thể nói sẽ dốc hết sức lực điều tra.” Nhãn Kính Xà đồng ý.



“Nhãn Kính Xà, tôi từng gọi điện cho anh rồi, sau này có tin tức gì anh thông báo cho tôi qua số điện thoại đấy nhé.” Lâm Mộc nói.



Lâm Mộc nói tiếp: “Đúng rồi, tôi có chuyện muốn hỏi anh. Trong giới kinh doanh của Ninh Đô, ai không hòa thuận với nhà họ Tôn? Kiểu người có chút thực lực trong giới kinh doanh của Ninh Đô ấy, tôi cần tìm một ông chủ để hợp tác.”



Advertisement

Nhãn Kính Xà trầm ngâm: “Mai Tổng, người đứng thứ tám trong danh sách phú hào Giang Nam, ông ta không hợp với nhà họ Tôn, cũng có chút thực lực đấy.”



“Anh có thể liên lạc với ông ta không? Chỉ cần nói với ông ta rằng người diệt nhà họ Tôn đang tìm ông ta. Tôi tin ông ta sẽ không từ chối.” Lâm Mộc nói.



“Không thành vấn đề, vậy Lâm Gia muốn hẹn gặp ông ta ở đâu?” Nhãn Kính Xà hỏi.



“Ở đây luôn đi, anh xem có thể hẹn ông ta bây giờ không, tôi ngồi đây chờ ông ta.” Lâm Mộc nói.



“Được.” Nhãn Kính Xà đồng ý rồi lập tức lấy điện thoại di động ra và bấm gọi. ...



Ninh Đô, trong một biệt thự.



“Hoàng Đạo Trường, anh phải nghĩ cách giới thiệu tôi với vị cao nhân Lâm Mộc đấy.” Mai Tổng chờ mong nói.



Mai Tổng đương nhiên biết tin nhà họ Tôn bị tiêu diệt, ngoài sự chấn động, ông ta còn muốn kết giao với vị cao nhân này.



Lâm Mộc chẳng những có đạo pháp cao thâm, còn có thể chặt đứt hai thế lực chống lưng của nhà họ Tôn, vừa nhấc tay một cái đã diệt cả nhà họ Tôn, bản lĩnh của người này khiến Mai Tổng không khỏi kinh sợ.



Dĩ nhiên ông ta muốn kết giao với Lâm Mộc rồi.



Mai Tổng nghĩ, có lẽ cả giới kinh doanh Ninh Đô này chỉ có ông ta biết tên họ thật sự của Lâm Mộc, cũng chỉ có ông ta có thể kết giao với Lâm Mộc thông qua Hoàng Đạo Trường.



“Mai Tổng, tôi chỉ có thể nói sẽ tận lực.” Hoàng Đạo Trường cười miễn cưỡng.



Hoàng Đạo Trường hiểu rõ, anh ta khó lòng bắt thân với Lâm Mộc.



Ngay lúc này, điện thoại cá nhân của Mai Tổng đổ chuông.



“Nhãn Kính Xà gọi cho tôi làm gì thế này?” Mai Tổng hồ nghi nhận điện thoại.



“Mai Tổng, tôi là A Xà, chỗ tôi có một nhân vật lợi hại muốn gặp ông!”



“Nhân vật lợi hại? Ai thế, có thể khiến tôi đánh giá là lợi hại ở Ninh Đô nào có mấy người?” Mai Tổng vừa nói vừa ngồi lên sofa.



“Mai Tổng, có lẽ ông đã biết chuyện nhà họ Tôn bị diệt, dân thường đều ngỡ đó chỉ là tai nạn hỏa hoạn, nhưng tin chắc là Mai Tổng hiểu được, người bắt cóc Tôn Thượng Minh mới là người đứng sau chuyện này, giờ anh ấy ở chỗ tôi, anh ấy muốn gặp ông.” Nhãn Kính Xà nói.



“Cậu nói cái gì?” Mai Tổng vừa ngồi xuống đã kinh ngạc đứng bật dậy.



“Cậu ta..cậu ta tìm tôi làm gì?” Mai Tổng căng thẳng không thôi.



“Tôi không rõ, ông qua đây một chuyến đi, anh ấy đang chờ ông ở chỗ tôi.” Nhãn Kính Xà nói.



“Được, tôi...tôi biết rồi.” Mai Tổng đáp.



Cúp điện thoại xong.



“Sao..sao cậu ta lại tìm tôi? Lẽ nào tôi đắc tội gì với cậu ta nên cậu ta muốn trả thù?” Mai Tổng hoảng loạn không yên, sống lưng cũng lạnh toát.

Tuy ông ta muốn gặp Lâm Mộc, nhưng anh chủ động tìm đến lại khiến ông ta lo sợ và hoang mang.