Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu Báo Thù)

Chương 311: “Có gì không dám?”



“Chỉ cần cậu giúp nhà họ Chu làm một chuyện thì chúng tôi sẽ tặng cậu thôi.” Gia chủ nhà họ Chu nói.



Lâm Mộc nghe tới đây chỉ biết than thầm, yêu cầu này còn khó nhằn hơn trả tiền mua đứt.



“Gia chủ cứ nói đi, cần tôi thực hiện việc gì mới có thể tặng Linh chi.” Lâm Mộc hỏi.

Advertisement



“Linh Xà Phái- Một môn phái ẩn dật ở Giang Nam từng cướp một bảo vật có tên Xích Nguyệt Đỉnh của nhà họ Chu, nếu cậu giành lại bảo vật giúp nhà họ Chu, tôi sẽ tặng cậu Linh chi bảy trăm năm tuổi!” Gia chủ nhà họ Chu nói.



Hoàng Đạo Trường lập tức bước lên trước: “Linh Xà Phái, đó chẳng phải môn phái ẩn dật đứng thứ 3 ở Giang Nam hay sao, nhiệm vụ này của ông rành rành là gây khó dễ cho người ta mà?”



“Tức là hai người không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ này đúng không, mời hai người về cho!” Gia chủ nhà họ Chu nâng tách trà, thong thả nhấp từng ngụm.



Hoàng Đạo Trường tức giận nói: “Tiền bối Lâm, ông ta hoàn toàn không có thành ý bán dược liệu, cho nên mới đưa ra cái nhiệm vụ gian trá tới vậy, hơn nữa giá trị một cây Linh chi sao có thể so với mức độ khó nhằn của nhiệm vụ này!”



Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip. Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.



Lâm Mộc nhìn Gia chủ nhà họ Chu, hỏi: “Linh Xà Phái không có cường giả Linh Phách Cảnh chứ?”



“Đương nhiên không có, Chưởng môn Linh Xà Phái là Linh Ý Cảnh đỉnh phong.” Gia chủ nhà họ Chu đáp.



“Gia chủ nhà họ Chu, nếu tôi hoàn thành nhiệm vụ này, chỉ e giá trị lấy được lớn hơn nhiều giá trị một cây Linh chi bảy trăm năm tuổi nhỉ? ” Lâm Mộc nói.



“Nếu cậu giành lại được Xích Nguyệt Đỉnh, tôi sẽ tặng cậu thêm Hoả Lôi Thảo trân quý hơn rất nhiều, đây là dược liệu Nhân Giai Thượng Phẩm chứa lượng lớn Linh khí!” Gia chủ nhà họ Chu nói.



Gia chủ nhà họ Chu thay đổi chủ đề: “Đương nhiên, tiền đề là cậu hoàn thành nhiệm vụ!”



“Nhân Giai Thượng Phẩm? Đây là gì vậy?” Lâm Mộc tò mò hỏi.



Gia chủ nhà họ Chu nói: “Xem ra cậu không hiểu rõ rồi, dược liệu cũng được phân chia thành Phổ Thông, Nhân Giai, Địa Giai, Thiên Giai. ”



“Trong mỗi bậc lại chia thành Hạ Phẩm, Trung Phẩm, Thượng Phẩm.”



“Thời đại ngày này dược liệu Thiên Giai đã biến mất hoàn toàn, cũng chẳng có cách nào nuôi trồng nên loại dược liệu này nữa, dược liệu Địa Giai đã là hiếm có khó tìm lắm rồi, nhà họ Chu không có được loại dược liệu này, một khi dược liệu Địa Giai xuất hiện trong thiên hạ, dù chỉ là Hạ Phẩm cũng đủ khiến các môn phái ẩn dật tranh đoạt tới đầu rơi máu chảy! ”



“Dược liệu mua được trên thị trường đều là dược liệu Phổ Thông, đến Nhân Giai còn không có, Linh chi hoang dã trên năm trăm năm được xếp vào loại Nhân Giai Hạ Phẩm, loại dược liệu này đã nằm ngoài phạm vi dược liệu Phổ Thông, cho nên nhà họ Chu không dễ gì bán đi.”



Lâm Mộc nghe tới đây mới hiểu lý do.



Lâm Mộc thầm đoán, Hàn Băng Linh Chi mà anh cướp được chắc xếp vào loại dược liệu Địa Giai, nhưng không rõ là hạ trung hay Thượng Phẩm?



“Nếu ông đã chịu ra phần thưởng là dược liệu Nhân Giai Thượng Phẩm, vậy tôi nhận làm nhiệm vụ này!” Lâm Mộc sảng khoái đồng ý.



“Ồ! Cậu dám nhận thật hả?” Hai mắt Gia chủ nhà họ Chu lóe lên vẻ kinh ngạc.



Vốn dĩ khi đưa ra nhiệm vụ này, ông ta đã cho rằng Lâm Mộc không thể hoàn thành.



“Có gì không dám?” Lâm Mộc cười.

Gia chủ nhà họ Chu cũng cười: “Tự tin lắm! Cậu có rõ thực lực của Linh Xà Phái không? Cậu có hay mức độ khó của nhiệm vụ này không?”