Hai võ đài còn lại cũng tiến hành rút thăm cho vòng thứ hai. Chẳng mấy chốc đã tới lượt đấu của Lâm Mộc.
Đối thủ lần này Lâm Mộc cũng không quen biết, anh tiếp tục giành chiến thắng, thuận lợi tiến vào vòng loại tiếp theo.
Tiếp theo đến lượt vòng đấu của La Văn Thành.
Advertisement
“Mời hai tuyển thủ có số 9 lên trước.” Thành viên Liên minh đặc cấp nói.
La Văn Thành lập tức bước lên.
Người bước lên cùng anh ta là Cao Thạch.
“Thú vị thật, La Văn Thành, không ngờ chúng ta lại gặp nhau rồi!” Cao Thạch nở nụ cười.
“Cao Thạch, cười tự tin như vậy có sớm quá không?”
“Ha ha, tôi tự tin thế đấy, xem xem tôi đánh La Văn Thành anh tả tơi tan tác thế nào!” Cao Thạch cười vang rồi đi lên võ đài.
Anh ta là bạn của Thanh tra Lỗ, còn La Văn Thành là bạn của Thẩm Trạch Thiên.
Trước giờ Thanh tra Lỗ và Thẩm Trạch Thiên luôn công khai tranh cao thấp.
La Văn Thành và Cao Thạch đọ sức, đương nhiên không khí nồng nặc mùi thuốc súng rồi!
Cả hai đều náo nức muốn đánh bại đối phương.
Mà cuộc đấu hôm nay của họ, chỉ có một người là kẻ chiến thắng.
“La huynh cố lên!” Lâm Mộc cổ vũ.
La Văn Thành gật đầu, sau đó đi lên võ đài.
Sau khi hai tuyển thủ cùng đứng trên đài, Cao Thạch lại tiếp tục rêu rao, rõ ràng anh ta vô cùng tự tin.
La Văn Thành nào cam lòng yếu thế, hai bên buông lời đe dọa lẫn nhau.
Sau đó trận chiến nồng nặc mùi thuốc súng được thay bằng âm thanh va chạm kịch liệt của vũ khí.
Thời gian cả hai tiến lên Linh Phách Cảnh trung kỳ đều không ngắn, thực lực hai người đều khá mạnh.
Trận chiến nhanh chóng rơi vào thế giằng co, hai tuyển thủ đều toàn lực ra chiêu và tiếp đòn vô cùng kịch liệt, nhất thời chưa thể nhìn ra ai là kẻ chiếm thế thượng phong.
Nói cách khác, La Văn Thành và Cao Thạch có thực lực ngang ngửa nhau. Tình trạng này xuất hiện rất nhiều trong các trận đấu ngày hôm nay.
Bởi vì hai đối thủ đều có cùng cảnh giới, đôi khi thủ đoạn hai bên cách biệt không nhiều, cuộc chiến vì vậy mà giằng co tới lui, khó lòng đánh bại đối phương.
Những cuộc giao đấu như vầy thường kéo dài khá lâu, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm chiến đấu để tìm ra sơ hở của đối thủ rồi chớp lấy thời cơ mới có thể giành phần thắng.
Lâm Mộc nhìn lên võ đài không chớp mắt: "Xem ra phải xem trong hai người La Thành và Cao Thạch, ai có thể nắm được sơ hở của đối phương rồi."
Tuy lúc này anh không tham gia thi đấu trên võ đài, nhưng lại căng thẳng quá đỗi.