Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu Báo Thù)

Chương 859: “Cái này thì tôi thật sự không biết”.



Ngô Đức Khải ngồi trên chiếc ghế sofa êm ái, vẻ mặt không vui.

Trương Gia Lương đã thay bộ quần áo mới.

Vừa nãy ở trước mặt đàn em, ông ta đã bị Hứa Hạo Nhiên dọa cho sợ đến mức tè cả ra quần.

Mất mặt vô cùng.

Bây giờ trong mắt ông ta ngập tràn thù hận và phẫn nộ.

Lúc này, có người gõ cửa văn phòng.

Một tên đàn em của Trương Gia Lương vội vàng bước vào, nói với ông ta.

“Giám đốc, vừa rồi tôi đi theo dõi bọn chúng”.

“Không mua được nguyên liệu ở trong chợ, bọn chúng liền đến chỗ ông cụ ở cạnh chợ để mua rau”.

“Mua được một chút rau xanh với củ quả, nhưng loại này không thể dùng để kinh doanh nhà hàng được”.

Trương Gia Lương và Ngô Đức Khải nhìn nhau.

Ngô Đức Khải đột nhiên phá lên cười.

Chương 557: Tôi phải để Hứa Mộc Tình tới cầu xin tôi

“Ha ha ha ha! Đây có lẽ là chuyện hài nhất mà tôi từng nghe”.

“Một nhà hàng lại đi mua nguyên liệu của ông già bán rau bên đường”.

“Ông già này bán cho bọn chúng một giỏ hay hai giỏ?”

“Bọn chúng định dùng những thứ này để cho lợn ăn à?”

Trương Gia Lương cũng rất khoái chí.

Một tia sáng nham hiểm lóe lên trong mắt ông ta.

Trương Gia Lương nhìn Ngô Đức Khải nói: “Xem ra đám người này đã bị ép tới bước đường cùng rồi”.

“Tối nay chúng ta dắt người đến bắt đám người chúng nó lại”.

“Sau đó ở trước mặt đám đàn ông, chơi chết người phụ nữ của chúng!”

Khóe miệng Ngô Đức Khải nhếch lên, cười chế nhạo.

Hắn giơ tay lên, lắc đầu với Trương Gia Lương.

“Không”.

“Tôi định sẽ đổi cách chơi khác”.

Khuôn mặt Ngô Đức Khải tràn đầy tự tin.

“Ông còn nhớ năm ngoái có một nhà hàng tên Thái Phượng không?”

Trương Gia Lương lập tức gật đầu: “Đương nhiên là nhớ rồi”.

“Nhà hàng đó lúc đầu rất hot”.

“Mở liền ba chi nhánh”.

“Chủ tịch cử người đến, định mua ba nhà hàng này với giá hai triệu”.

“Nhưng mụ đàn bà tên Thái Phượng ấy lại từ chối”.

“Sau đó chủ tịch đã ra tay, cắt đứt mọi nguồn cung cấp nguyên liệu thức ăn cho nhà hàng đó”.

“Chưa đến một tháng bọn chúng đã phải đóng cửa rồi”.

Vừa nghe, Ngô Đức Khải vừa gật đầu, cười hỏi: “Vậy ông có biết mụ đàn bà tên Thái Phượng đó sau này đi đâu không?”

Trương Gia Lương lắc đầu: “Cái này thì tôi thật sự không biết”.

“Tôi nói cho ông biết, Thái Phượng đó hiện đang ở trong một căn biệt thự do cậu tôi mua”.

“Oa, người đàn bà đó sướng thật đấy, còn được ở trong biệt thự cơ à”.

“Hừ!”, Ngô Đức Khải cười lạnh một tiếng.

“Đương nhiên là sướng rồi”,

“Ở trong biệt thự, bà ta chỉ mặc đúng một chiếc tạp dề”.

“Mỗi lần cậu tôi tới biệt thự, vừa nhìn thấy bà ta, dù là ở chỗ nào, ông ấy cũng sẽ đè bà ta ra chịch một trận!”

“Người đàn bà này đã phá thai bảy lần rồi”.

“Còn có một lần mang thai song sinh nữa chứ, ha ha ha”.