Lâm Mộc Báo Thù

Chương 279: 279




“Hôm nay, tôi sẽ cho cậu xem chiêu thức sát phạt mạnh nhất của lão phu!”
“Xem đây!”
Nhị trưởng lão sau khi đã ngưng tụ đủ nội lực, sắc mặt giận dữ đẩy đòn tấn công về phía trước!
Advertisement
Kích thước của bàn tay càng lúc càng lớn, lao đến vị trí của Lâm Mộc, nó đi đến đâu thì khiến không khí ở đó chuyển động điên cuồng, tạo ra chấn động cực mạnh.

Lâm Mộc đã từng nghiên cứu về Cực Băng Chưởng, cho nên nhìn sơ qua đã biết đây là chiêu thức ở cấp độ ba.

Đối thủ có thể thông thạo Cực Băng Chưởng đến trình độ này, anh cũng không quá ngạc nhiên bởi đây là điều Lâm Mộc đã dự đoán từ trước.

“Đúng dịp thật, thử một chút vậy!”
“Lưu Quang Quyết ngàn mũi tên, kích hoạt”
Ánh mắt Lâm Mộc lóe lên tia sáng, thi triển Lưu Quang Quyết cấp ba, mười ngón tay lại tiếp tục chuyển động, nội lực bộc phát cuồn cuộn, trút xuống như dòng chảy của nước lũ.

Trải qua mấy ngày tu dưỡng, Lâm Mộc đã nghiên cứu Lưu Quang Quyết cấp ba, đây là lần đầu tiên anh thi triển nó trong chiến đấu.


Phốc phốc phốc!
Hơn ngàn mũi tên ánh sáng xuất hiện khiến bầu trời đêm trở nên rực sáng, chúng đồng loạt bắn về phía bàn tay to lớn ấy, trông rất nguy nga, lộng lẫy.

Bàn tay đó không ngừng tiến về phía trước, đập vào những đạo ánh sáng.

m thanh tí tách vang lên, những mũi tên liên tục nổ tung đồng thời sức mạnh của đòn tấn công của Nhị trưởng lão cũng nhanh chóng suy yếu theo.

Khi số lượng của những mũi tên ánh sáng chỉ còn khoảng hơn một trăm cái thì Cực Băng Chưởng của Nhị trưởng lão đã bị đánh tan tành, trong nháy mắt những đạo ánh sáng còn sót lại bắn về phía Nhị trưởng lão.

Sắc mặt Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái tái mét, lần nữa vẫy tay, ngưng tụ ra một đòn tấn công bình thường để chống đỡ những mũi tên đang lao tới.

“Sao có thể như vậy, không thể nào!”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.


Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Ánh mắt Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái đầy sự chấn động, nhìn chằm chằm Lâm Mộc phía trước, trong lòng ông ta tràn ngập kinh hãi.

Ông ta đã sử dụng đòn tấn công mạnh nhất của mình nhưng tại sao lại không chiếm được chút lợi thế nào?
Đến bây giờ ông ta mới ý thức được, giải quyết tên Lâm Mộc này không phải là chuyện đơn giản, thậm chí phải gọi là cực kỳ khó khăn.

Trước những gì đã diễn ra, Nhị trưởng lão hoàn toàn không còn biện pháp nào để chiến thắng được Lâm Mộc.

“Tôi mạnh hơn ông, đây mới chính là sự thật!” – Giọng nói Lâm Mộc vang vọng.

Hai trưởng lão mà Tuyết Sơn Phái cử tới so với thực lực của trưởng lão Thanh Thương Phái thì không chênh lệch quá nhiều.

Điểm khác biệt chính là, ở hồ Thiên Sát, khi đối đầu với Thanh Thương Phái vì để tránh bại lộ thân phận của mình nên anh không dám thi triển Lưu Quang Quyết, chỉ sử dụng Hàn Băng Chưởng cấp một.

Còn ở trận đấu này, Lâm Mộc chẳng những thi triển Lưu Quang Quyết mà còn là Lưu Quang Quyết cấp ba, cho nên so với trận đấu với Thanh Thương Phái thì trận này ưu thế của anh rõ ràng hơn rất nhiều.

Lâm Mộc nói: “Nhường ông làm trò lâu như vậy là đang tạo cơ hội để ông có thể giết tôi đấy nhưng đáng tiếc ông lại chưa đủ trình, cho nên giờ tới lượt tôi lên sàn đây!”
“Ông lại dẫm lên vết xe đỗ của Tứ trưởng lão nhà ông rồi!”