Lâm Mộc Báo Thù

Chương 329: 329




Tòa nhà chính giống như một giáo đường theo phong cách Chấu u, bên ngoài có treo một tấm bảng ghi Illuminati, dịch ra tiếng Trung là ‘Quang Minh Hội.’
Ông cụ Tôn xuống xe, dặn dò Lão quản gia chờ trên xe, sau đó đi vào tòa nhà lớn trước mặt.

Ông cụ Tôn được dẫn đến một văn phòng trên lầu ba.

Advertisement
Trong văn phòng, có một lão già tóc bạc trắng mặc đồ vest.

“Trưởng lão Karl.” Ông cụ Tôn khom lưng hành lễ, chào hỏi bằng tiếng Anh.

“Tôn, những ngày này sống ở Châu u đã quen chưa?” Trưởng lão Karl ngẩng đầu hỏi.

“Nhờ phúc của Trưởng lão Karl, mọi thứ ở Châu u đều rất suôn sẻ, có điều...!Gia tộc của tôi ở Giang Nam Trung Quốc bị người ta tiêu diệt, tất cả thành viên nòng cốt đều bỏ mạng.” Ông cụ Tôn nói.

Trưởng lão Karl đặt cây bút trong tay xuống: “Kẻ nào làm chuyện đó? Ông là Đạo Sư cấp hai mươi của Quang Minh Hội, Gia tộc của ông ở Giang Nam chính là một quân cờ mà Quang Minh Hội gài ở Trung Quốc để cung cấp tin tức tình báo cho Quang Minh Hội tôi, kẻ nào ra tay diệt gia tộc ông chính là động chạm tới Quang Minh Hội tôi.”

Ông cụ Tôn nghe vậy thì mừng thầm, Trưởng lão Karl nói thế tức là Quang Minh Hội sẽ giúp ông cụ Tôn giải quyết chuyện này.

“Người này là Lâm Mộc, sống ở Kim Châu.” Ông cụ Tôn báo cáo.

Ông cụ Tôn nói tiếp: “Đúng rồi Trưởng lão Karl, có lẽ người này là một Tu hành Giả, tu vi khá thâm hậu.”
“Tôi biết rồi, tôi sẽ thông báo cho Đại Khu Ủy Viên Hội bên Trung Quốc để họ xử lý tên Lâm Mộc này, một khi có tin tức tôi sẽ thông báo cho ông, chắc ông hiểu rõ năng lực và thủ đoạn của Quang Minh Hội tôi rồi đấy.” Trưởng lão Karl nói.

“Tôn, ông cứ ở yên bên Châu u này, không lâu nữa sẽ phát sinh chuyện lớn, ông ở đây vô cùng an toàn.” Trưởng lão Karl nói.

“Được!” ông cụ Tôn cười gật đầu.

..

Thành phố Thân Giang, Trung Quốc.

Thành phố Thân Giang là một thành phố ven biển cấp một ở Trung Quốc với nền kinh tế phát triển.


Một bữa tiệc hoành tráng đang được tổ chức trong khách sạn năm sao.

Một nữ cường nhân trung niên trong giới kinh doanh có tên Khâu Anh đang nâng ly và trò chuyện với nhiều khách quý.

Đúng lúc này, một người đàn ông mặc vest đột nhiên bước tới cạnh Khâu Anh.

“Xin chào Khâu Tổng.” Người đàn ông giơ tay ra.

Khi hai người bắt tay nhau, ngón út của người đàn ông gõ lên tay Khâu Anh ba cái.

“Khâu Tổng, tôi còn có việc, xin phép đi trước.” Người đàn ông nói xong thì đi ra khỏi khách sạn.

Khâu Anh lập tức nói với khách khứa: “Thất lễ rồi, tôi xin phép vào nhà vệ sinh chút.”
Dứt lời, Khâu Anh đi theo hướng người đàn ông ban nãy rời đi.

Bà ta theo gót người đàn ông xuống tới bãi đỗ xe dưới hầm, sau đó ngồi vào một chiếc xe thương vụ cùng anh ta.