*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Lâm Mộc nói xong hai chữ này, liền bước thẳng vào trong Thanh Thương võ quán.
"Tới đây đăng ký thì đi hướng này! Không thấy biển thông báo ở bên cạnh hay sao?"
Mấy người Lâm Mộc vừa muốn đi vào bên trong thì ngay lập tức đã bị một người đàn ông trung niên chặn lại và khiển trách.
Advertisement
"Tôi không phải tới đây để đăng ký, tôi tới đây là để làm phiền võ quán của các anh! Gọi người có cấp bậc cao nhất trong võ quán của anh ra đây nói chuyện!" Lâm Mộc nói to và rõ ràng.
Ngay khi anh nói xong, tất cả mọi người đang đăng ký ở trước cửa đều kinh ngạc nhìn sang.
“Những lời này đúng là điên rồ mà!”
“Sao lại có người dám đến Thanh Thương võ quán nói mấy lời ngông cuồng như vậy chứ.”
“Tên này không muốn sống nữa sao?”
Phải biết rằng, hiện tại ở Ninh Đô thì Thanh Thương võ quán chính là một nơi vô cùng có thực lực, là một võ quán mạnh.
Tất cả mọi người đều hướng sự chú ý của mình về phía Lâm Mộc.
“Người này nhìn qua hình như có chút quen mắt?” Có người cẩn thận đánh giá Lâm Mộc.
Người đàn ông trung niên phụ trách đăng ký ở cửa đột nhiên trầm mặt xuống sau khi nghe Lâm Mộc nói. "Cuồng vọng, dám tới cửa Thanh Thương võ quán của chúng tôi tìm rắc rối sao? Từ khi Thanh Thương võ quán mở cửa đến nay thì cậu là người đầu tiên đấy!"
Người đàn ông trung niên vừa nói vừa vung tay lên.
Bùm!
Một cỗ nội lực dao động, ngưng tụ thành một ánh sáng màu trắng và lập tức công kích về phía Lâm Mộc.
“Đây là công kích được giải phóng từ nội lực bên trong!”
“Có thể phóng năng lượng từ bên trong ra ngoài sao, thật là đáng sợ!”
Sau khi nhìn thấy đòn công kích kia, những người đang đăng ký dều vô cùng kinh ngạc và ghen tị.
Đồng thời, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lâm Mộc, muốn xem cái người ‘không biết trời cao đất dày" này sẽ đỡ như thế nào.
Khi công kích đến trước mặt Lâm Mộc, anh chỉ búng nhẹ ngón tay.
Bùm!
Ánh sáng trắng hình thành do ngưng tụ nội lực đã lập tức biến mất dưới cái búng tay của Lâm Mộc!
Lâm Mộc rút tay về, lạnh như băng nói: “Chỉ mới là Khai Linh Cảnh, còn không đủ tư cách để tôi phải động thủ, mau gọi người có thực lực mạnh hơn ra đây đi!”
Lâm Mộc vừa nói ra, nội lực của anh cũng lập tức bộc phát.