*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Theo tôi biết, trước mắt liên minh vẫn chưa có loại tình báo này, cậu lấy ở đâu ra thế?” Sài Thiệu hỏi.
Advertisement
“Ư....Tôi cũng không rõ tin tình báo này từ đâu tới!” Lâm Mộc bất đắc dĩ nói.
Liễu Vô Song đứng bên cạnh phì cười.
Advertisement
Anh ta nói vẻ khinh miệt: “Lâm Mộc, cậu không rõ tin tình báo từ đâu gửi tới mà vẫn dám đứng đây nói xằng hả? Đến liên minh còn chẳng thể thăm dò rõ ràng nơi nào có Thể biến dị cấp A và A+, cậu lại biết được sao?”
“Đúng đó!” Không ít thành viên Đoàn thám hiểm gật đầu đồng ý.
Ai cũng hiểu rõ, trước khi Thể biến dị tấn công, không có cách nào xác định rõ cấp bậc của chúng, chỉ khi giao đấu mới đánh giá được.
Do đó, liên minh khó lòng xác định khu vực nào tồn tại Thể biến dị cấp A và A+, dù sao cũng không thể phái người tới tất cả mọi nơi trên đất nước này nghiệm chứng hết một lượt!
Cũng vì lẽ đó, các thành viên Đoàn thám hiểm đều cho rằng tin tình báo này không chân thực!
“Tuy tôi không thể chắc chắn bản đồ tình báo này có chính xác hay không, nhưng nếu chạm trán với Thể biến dị cấp A và A+, Đoàn thám hiểm sẽ gặp phải khá nhiều phiền phức, nhất là Thể biến dị cấp A+, nó dư sức khiến chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa cực kỳ lớn!” Lâm Mộc nói.
Tuy Sài Thiệu đã lên Kết Đan Cảnh, nhưng thời gian đột phá chưa bao lâu nên mới chỉ là sơ kỳ, đương đầu với Người biến dị cấp A, giao chiến thì được, muốn tiêu diệt nó thì vô cùng khó khăn!
Còn Thể biến dị cấp A+, đến Vũ nghị trưởng còn đấu không lại, chỉ đành lựa chọn đồng quy vu tận đấy thôi!
Sài Thiệu cầm bản đồ lên xem xét: “Lâm Mộc, cậu thấy nếu đi vòng qua khu vực này thì nên đi tiếp như nào?”
Lâm Mộc sáp tới gần nghiên cứu: “Chỉ e phải lùi lại, sau đó đi bên này!”
“Không được, vòng vo như vậy quá xa!” Sài Thiệu lắc đầu.
Tuy khu vực bị khoanh đỏ không quá lớn trên bản đồ, nhưng thực ra lại có diện tích vô cùng lớn.
Hơn nữa vị trí hiện tại của Đoàn thám hiểm chỉ còn cách Sa mạc Tak không xa.
Cho nên nếu vòng qua khu vực khoanh đỏ rồi chọn con đường khác là một lộ trình rất dài!
Các thành viên khác cũng sáp tới gần xem bản đồ.
“Như này xa quá!” Mọi người nói.
“Đúng là đi đường vòng rất xa, nhưng cũng vì đảm bảo an toàn cho Đoàn thám hiểm!” Lâm Mộc giải thích..
Liễu Vô Song đứng bên cạnh cười lạnh nói: “Lâm Mộc, bản đồ tình báo của cậu còn phải chờ nghiệm chứng tính chân thực, vậy mà bắt chúng tôi phải đi đường vòng xa xôi nhường này? Cậu sợ thì đừng có thám hiểm di tích nữa, co đầu rụt cổ về Tổng bộ của Liên minh mà