Phòng khám tư nhân sau khi khai trương chẳng có tiếng tăm gì, Stephen cũng không làm mấy nghi thức cắt băng khánh thành rườm rà phức tạp. Bệnh viện nhỏ cứ như vậy trực tiếp đi vào vận hành.
Bác sĩ cũng chỉ có chính hắn đảm nhiệm, ý tá được Jennifer liên hệ, nghe nói là bạn cùng trường ngành y năm xưa của cô, ngoài ra còn có một nhân viên lễ tân.
Cả cái phòng khám to tổ bố, vẻn vẹn chỉ có 3 người, trông giống như một công ty đa cấp chuyên đi lừa gạt tiền của người khác vậy. Bất quá, Stephen cũng không quan tâm, trước đó có lẽ vấn đề tiền nong có chút gây khó khăn cho hắn, nhưng kể từ khi kiếm lời từ đống đá quý bán được, hắn đã chẳng còn tha thiết gì hơn nữa, bây giờ thành lập nơi này, chỉ vì tạo lập một thân phận phù hợp mà thôi.
Y tá cùng nhân viên lễ tân cũn không tỏ ra ý kiến gì cả, vui vẻ phối hợp sáng đi làm, chiều tan việc, đến phòng khám chẳng phải làm gì nhiều, quét dọn vệ sinh sơ qua, hai cái mỏ vịt liền ngồi tâm sự với nhau cả buổi, vậy mà vẫn nhận được tiền lương đều đặn, tội gì phải tìm công tác khác.
Thế là, thời gian kế tiếp Stephen dành phần lớn thời gian ru rú ở trong thư phòng riêng trên tầng 3, tiếp tục công cuộc khai sáng bùa chú mới mà hắn đang dang dở, đồng thời không quên thi thoảng làm tách coffee, ngồi trên lan can ngắm nhìn quan cảnh New York sầm uất nhộn nhịp, nghĩ về ai đó, nghĩ về con đường tương lai.
Cứ như vậy trôi qua hơn 3 tháng, một sự kiện nhảy lầu chấn động 5 châu 4 biển khiến cho cuộc sống thảnh thơi nhàn nhã của Stephen bị chấm dứt.
Căn cứ vào lời nói hàng xóm của người nhảy lầu kia, nạn nhân chính là một vị chuyên gia phân tích cổ phiếu, kinh nghiệm lên xuống chập trùng. Mãi đến 2 tháng trước, sinh hoạt của hắn có thể coi như xuôi trèo mát mái, nhưng vận mệnh luôn luôn có thời điểm chuyển biến, không được bao lâu, tài sản của người đó đột nhiên tụt mất hơn một nửa. Thế nhưng vẫn chưa hoàn toàn kết thúc, vào đầu tuần, hắn vậy mà dựa vào số tiền ít ỏi còn lại lật ngược tình thế trong phút chốc, kiếm được gấp bội so với những gì trước kia có được.
Trên đà hưng phấn, bởi vì bản tính tham lam vô độ, tên đó không chỉ đem toàn bộ tài sản vừa kiếm về tiếp tục đầu nhập vào thị trường chứng khoán, lại còn vay thêm một khoản tiền lớn từ ngân hàng. Kết quả thì hầu như ai cũng đoán được, trong hai ngày ngắn ngủi, công ty mà hắn gửi gắm hi vọng đầu tư cổ phiếu vào, chẳng hiểu sao bị cố tình mua lại, dẫn đến phá sản, từ đó triệt để bồi thường sạch sành sanh.
Gánh vác món nợ kếch xù, vị chuyên gia phân tích cổ phiếu đó rơi vào đường cùng, không còn cách nào khác, chỉ đành tìm đến cải chết để giải thoát, cứ thế than thở với Chúa rồi dũng cảm nhảy từ trên tầng 7 xuống, rơi trúng nóc xe một chiếc ô tô đậu bên dưới, bằng mắt thường cũng nhận ra được hắn đang hấp hối, thời gian chỉ còn đếm bằng phút.
Tisch Hospital là bệnh viện gần nhất khu Manhattan, thời điểm xe cứu thương chạy tới, đã không kịp đem nạn nhân đưa về cấp cứu. Kết quả, một chuyện khốn nạn đến không thể khốn nạn hơn đã xảy ra. Xe cứu thương vậy mà trực tiếp đem bệnh nhân đưa đến phòng khám của Stephen, lý do là gần nhất so với nơi xảy ra vụ án thương tâm kia, khoảng cách chỉ cách một dãy nhà.
Lúc đầu, Stephen căn bản cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng khi thấy ánh mắt của tên bác sĩ từ trong xe cứu thương đi ra, nhìn hắn không hề có một chút ý tốt nào, khiến Stephen không khỏi sững sờ, tiếp đó sử dụng thuật đọc tâm, kiểm tra ý nghĩ của đối phương.
Kết quả khiến hắn cực kỳ khó chịu !
Tên bác sĩ của Tisch Hospital lại có ý đồ muốn lợi dụng vụ nhảy lầu này, chờ Stephen không thể cứu chữa thành công, vận hành một chút quan hệ cá nhân và dư luận, đem mọi việc ở đây trở thành ‘Vì tác phong nghề nghiệp, cứu chữa không có tâm, dẫn đến người bệnh tử vong’, để cho phòng khám tư nhân của Stephen bị chính phụ nhúng tay vào, cưỡng ép đóng cửa. Tên bác sĩ này muốn bệnh viện của hắn trở thành duy nhất ở khu vực Manhattan, không còn một nhà nào có thể cạnh tranh, từ đó kiếm lợi nhuận nhiều nhất có thể.
Đọc được suy nghĩ của đối phương, Stephen hơi híp mắt lại, nhìn thật sâu tên bác sĩ kia một mắt. Sau đó, hắn cũng không rảnh để ý đến người này, tiếp nhận bệnh nhân, đưa vào phòng giải phẫu.
“Anna !” Stephen hướng về phía nữ y tá đang có chút khẩn trương luống cuống tay chân, lên tiếng phân phó, “Tình huống của người bệnh cực kỳ nguy cấp, kế tiếp trong lúc tôi phẫu thuật không thể bị bất luận một ai quấy rầy, cô đi ra ngoài cửa giúp tôi canh trừng, đừng để xuất hiện tiếng ồn, đồng thời không được cho ai đi vào bên trong !”
“Yes, Doctor !”
Nghe thấy Stephen không cần cô hỗ trợ phẫu thuật, Anna âm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, gật đầu vội vàng bước ra khỏi phòng, đóng cánh cửa lại, nghiêm túc đứng chắn ở phía trước, thông báo lại toàn bộ lời nói của Stephen với những người ở đây.
Mặc kệ những lời bàn tán chế giễu ngoài kia, hay nói chính xác hơn là Stephen không rảnh mà để ý tới, bởi vì lúc này, hắn đang chuẩn bị cưới người từ trong tay Thần Chết.
Đầu tiên, làm bộ làm dáng cho chuẩn với quy trình phẫu thuật thông thường, gắn lấy thiết bị theo dõi nhịp tim lên cơ thể người bệnh, treo lên ống truyền dịch và túi máu. Kế tiếp, hắn dùng thuốc trợ tim, Adrenalin..trực tiếp tiêm vào cơ thể bệnh nhân.
Mấy thủ đoạn như thế này chỉ là dùng để che mắt người khác sau khi phẫu thuật xong, còn thực tế hắn thừa biết không thể cứu sống người này theo cách thông thường, kể từ khi Stephen nhìn thấy linh hồn của anh ta đang bắt đầu đi hướng Địa Ngục.
Cuối cùng, Stephen đưa một tay đặt lên lồng ngực đối phương, một luồng năng lượng ma pháp chậm rãi chui vào trong thể nội người bệnh, hoãn lại nhịp tim đang càng lúc càng chậm dần.
Tiếp đó, hắn dùng thần chú tạo ra kết giới ngăn cách bệnh nhân với không gian bên ngoài, tạm thời chặt đứt mối liên hệ của đối phương với timeline. Xong xuôi mọi bước chuẩn bị, đôi tay hắn bắt đầu thao tác , trong đầu thầm niệm một câu thần chú cấp bậc cực kỳ cao, dùng để tua ngược thời gian của sự vật.
Kể từ khi trở thành Strange Supreme, pháp sư phù thủy mạnh nhất Đa vũ trụ, Stephen đã không còn giống như mình trước kia hay những thầy pháp bình thường khác, phải lợi dụng Time Stone trong Eye of Agamotto để có thể tác động đến thời gian, mà chỉ cần dùng đến một bùa phép cực kỳ cao thâm, mà trong khắp muliteverse hiện tại, chỉ mỗi hắn có thể làm được. Mỗi tội, hiệu quả mà nó mang lại không thể nào sánh bằng được với Infinity Stones được, nhưng dùng để cứu người thì dư giả.
( Năng lực này trong comic, Doctor Strange thực sự làm được nhé mọi người, không phải mình tự biên tự nghĩ ra đâu )
Theo động tác tay của Stephen, chỉ thấy cơ thể bệnh nhân đang chậm rãi chuyển biến tốt đẹp, từ nhịp tim, mạch đập cho đến màu da đều bắt đầu giống với người khỏe mạnh hơn. Cuối cùng, sau khoảng 3 phút, Stephen đã triệt để cứu sống đối phương thoát khỏi cái chết.
Sau khi kết thúc bùa phép, hắn dùng vài thủ đoạn đánh lừa người khác, mổ bụng bệnh nhân, làm bộ khâu lại vết thương nội tạng, lau sạch vết máu, băng bó các thứ, quy trình không thể nào chuẩn xác hơn.
Hơn 2 tiếng đồng hồ trôi qua, cuộc phẫu thuật triệt để hoàn thành. Vặn vòi nước rửa tay chân, rắc vài hạt lên trên trán và áo phẫu thuật, giả tạo thành mồ hôi. Nhìn quanh một vòng, không phát hiện được sơ hở gì, Stephen mới mở cửa đi ra bên ngoài
“Doctor ! Bệnh nhân thế nào rồi ?”
Nữ y tá Anna nghe được âm thanh, lập tức quay đầu lại hỏi. Mà Stephen không lập tức trả lời, hơi liếc nhìn đám bác sĩ và nhân viên ý tế trước mặt, tiếp đó mới mỉm cười gật đầu với Anna
“Phẫu thuật rất thành công, bệnh nhân đã hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm tính mạng !”
Mọi chuyện diễn ra tiếp theo thì không khác gì tiểu thuyết đô thị trang bức vả mặt. Tên bác sĩ ủ rũ đưa người bệnh lên xe cứu thương, mất mặt trở về bệnh viện của mình. Tài năng của Stephen nhờ những cái miệng rộng của bàn dân thiên hạ xung quanh, bắt đầu được lan truyền khắp nơi, tương lai phòng khám của hắn sẽ được nhiều người biết đến.
Nếu như chỉ có thế, Stephen cũng không cảm thấy ra sao, nhưng hắn không hề biết rằng, kể từ lúc hắn cứu sống được vị chuyên gia cổ phiếu kia, một ông lão chống gẫy bộ dáng già khọm đã đứng bên ngoài Sanctum quan sát rất lâu, trong ánh mắt mang đầy thâm ý....