Làm Người Qua Đường Ta Bị Công Hai Nhắm Trúng

Chương 59



195.

"Thiên hạ đệ nhất đại hiệp Đường Phiếm, mỹ nhân Mẫn Chậm, còn có công tử nhà giàu tuấn nhã Kim Chu sao lại tụ tập trên núi Thanh Lộc vậy?" Vu cô nương viết thoại bản gác bút lên tai rồi nháy mắt hỏi ta, "Ngươi nói ta nghe xem, có phải Giang Quỳnh Trúc có gút mắc gì với bọn họ không?"

Ta trầm ngâm nói: "Hình như là vậy thì phải?"

Kim công tử giúp mở mấy hiệu thuốc bán thuốc đặc sản Thanh Lộc dưới chân núi, buôn bán rất tốt nên dù Giang tiên sinh không thích hắn thì vẫn thấy mối lợi này không tệ lắm, thế là mắt nhắm mắt mở cho hắn lên núi.

Về sau hắn lại tới ăn mấy bữa cơm, còn xây một tòa nhà nhỏ trên núi, thế là lúc rảnh rỗi chạy tới đây ở, còn mời ta đến nhà hắn uống trà nhài......

Trà nhài rất ngon, chỉ là uống xong hơi đau mông một tẹo.

Vu cô nương chưa phát giác ta đang nghĩ bậy nên nói tiếp: "Lúc trước ta gặp Giang Quỳnh Trúc, tính tình y giống như tảng đá vậy, thật đáng ghét! Không ngờ người như y mà cũng bị cuốn vào yêu hận tình thù......"

Nói xong nàng lại thì thào: "Chắc ngươi sẽ không nói y biết ta nói xấu sau lưng y chứ?"

Ta lắc đầu, nàng nghĩ một hồi lại hỏi ta: "Chẳng lẽ y nói năng chua ngoa nhưng lòng như đậu hũ, thật ra là người tốt sao?"

Ta nói: "Đúng vậy! Y chữa trị vết thương cho Đường đại hiệp, còn phối thuốc cho Vương gia nữa."

Vu cô nương nói: "Xem ra trong thoại bản y cũng có thể đóng vai quan trọng nhỉ......"

Nàng cúi đầu chấm mực rồi cười hỏi ta: "A Hòa, ngươi đọc nhiều thoại bản của ta như vậy, có muốn ra giang hồ tìm người hữu duyên không?"

Ta vừa cắn mứt quả nàng cho ta vừa đáp: "Ta tìm được rồi."

Vu cô nương giật mình ngẩng lên, ngừng tay lại hỏi: "Sao ngươi không nói với ta?"

Ta nói: "Ta sợ ngươi đánh ta."

196.

Vu cô nương nghe xong chuyện của ta thì chấn động mạnh nhưng cũng không giận ta phá CP của nàng, chỉ chắp tay sau lưng đi vài vòng rồi thở dài thườn thượt: "Thật lợi hại, A Hòa, ngươi lợi hại lắm......"

Ta nói: "Nhưng ta vẫn thấy thoại bản đại hiệp và mỹ nhân hay hơn, ta cũng chẳng có bản lĩnh gì, ai thèm đọc truyện của ta chứ?"

"Ngươi chỉ biết một mà không biết hai, trên đời này nhiều người như vậy, nếu chỉ viết về đại hiệp và mỹ nhân thì nhàm chán lắm." Vu cô nương lắc đầu rồi nhíu đôi mày thanh tú nói, "Đâu phải ngươi không có bản lĩnh gì, chẳng phải ngươi đã uống Minh Tâm Đan giúp phóng đại công lực rồi sao?"

"Có lẽ đan dược này thích hợp với đại hiệp có chí hướng hơn," ta nói, "Ta cảm thấy ở trên núi Thanh Lộc rất tốt, cũng không muốn xen vào đại sự gì cả."

Vu cô nương ngước mắt rồi giơ bút lông dính mực chấm một cái lên mi tâm của ta: "Ta lại thấy ngươi uống nó, để nó tan vào tấm lòng lương thiện cũng bớt đi tranh đoạt hỗn loạn trăm năm nay của chư quân, không phải sao?"

Lát sau nàng lại nói tiếp: "Muốn sống bình an vui vẻ thì ở lại núi Thanh Lộc đi, mấy người các ngươi chung sống hòa thuận cũng rất tốt mà."

197.

Khi tạm biệt, Vu cô nương dặn ta trên núi có tin đồn nào thú vị thì nhớ kể nàng nghe.

Ta thầm hỏi nàng: "Vậy yêu hận tình thù giữa cô nương Ma giáo và đệ tử Thiên Sơn Thất có còn viết nữa không? Ta để dành đủ ngân lượng để mua rồi."

Vu cô nương xua tay, cũng không nói lúc nào sẽ viết mà chỉ bảo ta: "Tùy duyên đi!"

Haizz, thế là chỉ có thể hỏi xin nàng thoại bản kể về thiếu hiệp bị các nhân tình truy sát.

Lúc chọn dược thảo cho tiên sinh ta đọc vài trang, cảm thấy thiếu hiệp kia thật sự quá thảm, lòng còn sợ hãi, thậm chí hoài nghi tiên sinh sẽ lén bỏ thuốc cho ta.

197.

Sau khi Giang Quỳnh Trúc nói xỏ nói xiên buộc ba tên tình địch mặt dày mày dạn theo lên núi Thanh Lộc phải bỏ đi, y xách cải trắng về phòng mình, hung hăng hôn môi Vân Hòa mấy cái tâm tình mới khá hơn.

Ván giường đang rung lên kẽo kẹt thì Giang Quỳnh Trúc chợt nghe thành giường "rắc" một tiếng, giương mắt nhìn thì thấy Vân Hòa lại run tay bóp gãy cột giường.

Thủ phạm Vân Hòa lập tức vùi mặt vào gối: "......"

"Chẳng phải ta đã bảo ngươi đừng mạnh tay quá sao?" Giang Quỳnh Trúc không tức giận mà chỉ áp người xuống, vừa làm cải trắng tan thành nước vừa nói, "Mai bảo Kim Chu tìm người tới sửa đi!"

Tuy sức lực quá lớn cũng chẳng có gì xấu nhưng y làm sao yên tâm giao vật kia của mình vào tay Vân Hòa được?
— QUẢNG CÁO —