Làm Nông Dân Trong Tòa Tháp Thử Thách

Chương 115: Làm bánh khoai tây chiên



Translator: Sereni [note60623]

Editor: Drake 

______________________

- Cái thứ quái quỷ này mà ngon á?

Một ông già trông có vẻ đẹp lão với mái tóc màu trắng nhưng lại hơi đáng thương với 10 cái răng cửa mất sạch, đang nhìn bát súp khoai lang tím lịm sìm sim rồi cẩn trọng húp nó.

- Sụppp.

Hớp một ngụm thiệt là cẩn thận và rồi,

Flash.

Mắt Kellion sáng bừng lên khi nếm thử món súp khoai thần thánh này.

Ngon quá xá! Lão cảm nhận được vị ngọt cùng mùi thơm từ những củ khoai lang đang lan tỏa bên trong miệng mình.

“Trong này cũng có thịt luôn cơ à.”

Lão nhai nhồm nhoàm miếng thịt châu chấu đã được hầm kĩ trong một khoảng thời gian dài. Nó mềm đến độ lão có thể nuốt luôn mà chả cần phải nhai làm gì cho mệt thân, mà nó thậm chí còn không hề khó ăn chút nào cả.

Gulp.

Kellion cẩn thận thưởng thức mỹ vị nhân gian, rồi chậm rãi nuốt xuống, cảm nhận thứ súp lỏng ấm sực trôi tuột xuống dạ dày của lão, tạo nên thứ cảm giác thỏa mãn khó nói thành lời. [note60651]

- Ha!

Lão vô thức cảm thán sau khi húp hết bát súp.

- Đi làm thêm bát nữa nhỉ?

Nói là làm, Kellion di chuyển tượng Bạch Long để đi lấy thêm súp cho mình.

***

- Meow, meow, meow.

Theo ôm lấy ôm để cặp giò của Sejun lúc thanh niên vừa ăn sáng xong.

Pluck.

[Bạn đã thu hoạch 1 quả Cà Chua Bi Ma Thuật]

[Bạn cần 48.792 lần nữa để hoàn thành Nhiệm Vụ Nghề Nghiệp]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng rất nhẹ]

[Độ thành thạo kỹ năng Thu Hoạch Lv.5 tăng rất nhẹ]

[Bạn nhận được 30 điểm kinh nghiệm]

Lúc chàng nông dân đang bận bịu trảm hết mớ cà chua để hoàn thành nhiệm vụ thì,

Kreoooong!

Tiếng khóc nức nở của Cuengi vọng ra từ phía trong căn bếp.

- Huh?! Có chuyện gì vậy?

Sejun, vốn đã để bé gấu đi ngủ sau khi thằng nhỏ hốc hết phần súp của mình, vội vàng chạy đi kiểm tra tình hình.

Lúc thanh niên vừa tiến vào nhà bếp thì thấy

Kreoooong!

Con báo này vừa ôm chiếc nồi trống rỗng vừa nước mắt giàn giụa.

- Cuengi, cái gì vừa xảy ra thế?

Kreoooong!

[Lúc con vừa ngủ dậy thì đống súp đã biến mất tiêu hết rồi!]

- Ụa chứ không phải là do con mộng du rồi chén sạch cả nồi à?

Cái gì cũng có lý do của nó, và lần nghi ngờ này của Sejun cũng chả phải ngoại lệ. Cậu đã từng thấy “tiền án” Cuengi xử hết nồi súp lúc ngủ mấy lần từ trước đó cả rồi.

Kreoooong! Kreoooong!

[Không phải! Con không có ăn mà!]

Cuengi phát rầu trước lời kết án của Sejun. [note60649]

- Thật không?

Kreoooong! Kreoooong!

[Vâng! Con dám chắc là do mấy ông rồng ăn đấy ạ!]

Nghi hoặc của Cuengi cũng… có thể hiểu được. Mấy cha thằn lằn đấy thì có thể lắm, mồm bảo không ăn trong khi món nào cũng hốc cho bằng hết. Ừ thì là do cái tôi cao ngất trời của mấy ổng không cho phép thừa nhận là mình đi xin ăn đây mà.

- Ba hiểu rồi. Chờ xíu, để ba làm cái khác cho con. À, con ăn cái này trong lúc chờ đi, Khổng Lồ Hóa Nông Sản.

Ông bố chiều con này dùng kỹ năng lên củ khoai lang để biến nó thành một củ khoai to chà bá lửa rồi đưa cho Cuengi.

Chomp.

Kreong!

[Nó ngon lắm ạ!]

Ngay khi bé gấu có thứ gì đó để ăn, gấu ta làm một bộ mặt trông rất là vui sướng khi cười thật tươi. [note60650]

- Ừm, vậy thì ăn thật nhiều vào nhé.

Sejun xoa đầu bé gấu trong khi lôi mấy miếng thịt châu chấu từ kho đồ ra.

- Hehehe. Đến lượt của tui rồi đúng hong, meow?

Theo lấy móng vuốt của mình ra và sẵn sàng để cắt thịt.

Cơ nhưng mà,

- Không, cậu không cần làm nữa đâu Theo. Dơi Vàng nè, cắt giùm ta được không?

(Vâng ạ!)

Phạch. Phạch.

Chú Dơi Vàng đang lượn lờ nãy giờ quanh Sejun, nhanh chóng vào vị trí khi nghe mệnh lệnh từ cậu chàng rồi bắt đầu xử lý mớ thịt ấy.

- Hả, meow?! Vai trò của tui đến đây là hết sao, meow! Tui cũng có thể cắt mà, meow!

Theo chất vấn. Mặc dù con mồn lèo này không thích việc đó lắm nhưng lông vàng lại trở nên bực bội khi không được ai đó cho làm việc

- Được rồi mà. Thế thì, Theo, cậu gọt vỏ mấy củ khoai tây đi.

- Okay, meow!

Rustle.

Sejun, vừa nghĩ vu vơ về món bánh khoai tây chiên giòn cho bữa trưa vừa đem đến cỡ 1,000 củ trước mặt Theo lúc cậu nhóc này hỏi xin giúp đỡ.

Lớp vỏ của đống khoai tây đều có thể dễ dàng bị gọt bỏ đi khi rửa nước mà.

- Meow?! Không phải như này là quá nhiều sao, meow?!

Theo cảm thấy chán chường khi số lượng khoai mà cục bông này phải gọt quá ư là nhiều đi.

Ấy thế nhưng,

- Không muốn làm à? Thế để tôi gọi Dơi Vàng vậy…

- Không, meow! Để tui làm việc đó đi, meow!

Lông vàng chẳng hề thích việc bị ai đó cướp việc đâu.

Peel. Peel.

Trước mấy lời đó của Sejun nên Theo hiện phải vội vàng bắt tay vào làm. Tham thì thâm nên giờ cục bông vàng đã tự khiến bản thân lâm vào địa ngục gọt khoai luôn rồi.

Trong khi Theo đang chấp hành nhiệm vụ thì,

(Ngài Sejun, em đã cắt xong rồi ạ!)

Những nguyên liệu cần thiết cho món súp đều đã được chuẩn bị hết cả rồi.

Splash. Splash.

Tất thảy mọi thứ được chia ra cho ba cái nồi khác nhau, nên công việc còn lại bây giờ chỉ là nấu và nêm nếm chúng mà thôi.

Và rồi,

Thud.

Cậu chàng lấy mai của Thợ Kiến Lửa từ Ngục Tù Hư Không ra. Do được làm từ kim loại thế nên nó là món đồ hoàn hảo cho việc làm cây bào đống khoai kia.

- Chủ Tịch Theo, cậu đục cho tôi vài cái lỗ trên này được không?

- Tui hiểu rồi, meow.

Bam. Bam. Bam.

Móng của lông vàng chọc thủng mấy cái lỗ trên mai kiến đúng như ý muốn của Sejun.

- Thấy thế nào, meow? Sức mạnh từ móng vuốt của tui ấy?

Theo, con mồn lèo đã phát ngán với công việc bào vỏ khoai, trèo lên đùi của Sejun rồi ra vẻ đầy tự hào.

“Mình biết ngay là nhóc này sẽ làm vậy mà.”

Sejun mỉm cười rồi ôm Theo đang bám trên chân và bắt đầu đi bào 100 củ khoai mà con mèo này vừa gọt xong.

Screech. Screech.

Đống khoai bị bào bằng cái lỗ mà Theo vừa tạo, và những sợi khoai cũng theo đó mà rơi xuống.

- Được đấy, cái đồ bào này hiệu quả phết.

- Đồ do tui làm thì rõ ràng là tốt rồi mà, meow!

- Chắc rồi.

- Thế nên là, thưởng cho tui Churu vì đã làm tốt đi, meow!

- Lát nữa đi, giờ tôi đang bận tay đây.

Theo đúng là chẳng biết khiêm tốn cũng như canh thời gian là gì mà. Trong khi món súp được đặt lên bếp và ninh trên lửa thì Sejun cũng cố bào hết đống khoai tây kia.

Và rồi,

- Cuengi, vắt giúp ba cái này được không?

Cậu chàng giao mớ khoai đã được bào kia cho bé gấu. Phải để ráo nước hẳn thì khi chiên bánh lên mới giòn bên ngoài lại mềm bên trong được.

Kreong!

Cuengi nhẹ nhàng cầm đống khoai bào kia rồi dùng ít sức ép chúng lại theo yêu cầu của ông ba.

Drip drip.

Nước bị vắt ra khỏi bột nhồi bánh. Bột nhồi chuyển hoàn toàn sang dạng khô, giống y như lúc đem từ máy khử nước ra vậy.

- Cứ tiếp tục vắt khô như thế đi.

Kreong!

Sejun để cho Cuengi lo phần bột khoai kia rồi nêm nếm món súp đã chuyển sang màu tím sau khi nấu đủ lâu.

Một lát sau,

[Bạn đã hoàn thành món Súp Khoai Lang Tím SeP]

[Độ thành thạo kĩ năng Nấu Ăn Lv.4 tăng nhẹ]

Món súp đã sẵn sàng rồi.

- Của con đây.

Sejun bỏ súp vào tô của Cuengi rồi từ từ đồ đi phần nước từ bột mà bé gấu đã vắt ra, chỉ để lại phần tinh bột đã lắng đọng sẽ bỏ ngược lại vào bột khoai tây kia. Rồi giờ việc còn lại chỉ là chiên nó lên thôi.

Ngay khoảnh khắc ấy,

{Ahem. Tới giờ ăn trưa rồi đấy. Ê Kellion, nên làm một tô súp không?}

{Hmm, hmm. Nên không thế? Uầy! Kaiser, chúng ta canh vừa đúng lúc luôn kìa!}

Hai bức tượng rồng nãy giờ chờ món súp, bay tới bàn nhanh đến mức để lại cả một vệt khói phía sau rồi ngồi xuống đó như thể là chuyện hiển nhiên nhất trên đời vậy.

- Tôi tưởng rồng không ăn nhiều lắm mà? Chẳng phải ông đã từng nói chỉ thích mỗi món khoai lang nướng thôi sao?

Sejun hỏi trong khi nhìn Kaiser. Ông cũng đã từng bảo rằng loài rồng thường không cảm thấy đói nên cũng chẳng ăn nhiều cho cam. Thế mà giờ ổng lại muốn ăn thêm lần nữa trong khi chưa đến vài tiếng đồng hồ trôi qua nữa… có gì đó đáng nghi ở đây nha.

- Ông thích món này rồi sao?

{...}

{...}

Hai con rồng liemsilost kia lúng túng ngoảnh mặt đi để tránh trả lời câu hỏi của Sejun. Giờ thì cậu chàng đã tin chắc thủ phạm đã trộm súp của Cuengi chính là hai ông thằn lằn ở trước mặt mình đây.

- Của các ông đây. Đừng ăn trộm đồ của tụi nhỏ như thế nữa nhé.

Sejun múc súp rồi đưa cho hai ông thần kia.

{Ahem!}

{Hmm! Hmm!}

Xấu hổ vì lời nói của thanh niên, bộ đôi ho chữa ngượng rồi nuốt cả tô súp, chuyển chúng đến cơ thể chính của mình.

Đưa đồ ăn cho hai ông rồng liemsilost kia xong, Sejun cũng múc phần súp cho các bé thỏ tới để ăn trưa rồi bắt đầu làm nóng chảo lên để làm bánh khoai tây chiên giòn. Mặc dù cả bọn chả có tí dầu nào nhưng mấy miếng mỡ lọc ra từ lúc ăn con lươn vẫn có thể dùng được.

Shush.

Chàng nông dân nhà ta hơ tay đến gần mặt chảo để xem coi nó đã nóng hay chưa.

“Được rồi.”

Cảm nhận được luồng hơi nóng bốc lên từ chiếc chảo,

Frisk.

Sejun sau đó cho một miếng mỡ lươn cỡ nhỏ lên nó.

Sizzle.

Miếng mỡ ấy nhanh chóng tan ra dưới sức nóng của chiếc chảo, phủ lấy toàn bộ mặt bằng một lớp mỡ bóng loáng

Squeak?

Squeal?

Squeap?

Âm thanh từ miếng mỡ cùng mùi thơm ngào ngạt tỏa ra khiến cho tai lũ thỏ dựng đứng lên.

- Tốt đấy.

Sejun múc một muôi bột khoai tây rồi từ từ bỏ vào trong chảo.

Sizzle.

Cậu chàng tráng đều phần bột ra khắp chảo.

Rồi cho đến khi một mặt của nó đã chín vừa đủ thì,

- Ha.

Thanh niên giật cổ tay một cái, thành thạo lật chiếc bánh lại.

Chak.

Nhờ ơn cái chỉ số Nhanh Nhẹn ở mức cao mà chiếc bánh, lộn một vòng parabol 180 độ vô cùng đẹp mắt ở trên không rồi tiếp “chảo” một cách chính xác.

- Ha.

Sejun đang tự hào về bản thân khi lật thành công cái bánh mà không làm làm đổ hay vỡ bánh thì

Squeak?

Squeal?

Squeap?

Tụi thỏ đứng ngay sau lưng cậu, tay cầm tô rồi gọi cậu chờ ăn.

- Huh? Mấy đứa muốn thử hả? Đợi chút xíu nhá.

Sejun đặt mấy cái bánh chiên kia lên một cái dĩa to tướng rồi dùng đũa chia chiếc bánh ra thành những phần bằng nhau.

Glug. Glug. Glug.

Thanh niên đổ ba đống mật ong vô cái tô.

- Mọi người ăn như này luôn cũng được, nhưng khi nó nguội hơn đi một tí rồi rưới mật ong lên bánh thì nó sẽ ngon hơn nữa đó.

Sejun giải thích cách để xử đẹp món này cho tụi nhỏ và rồi,

Ssssss.

Cậu chàng lại tiếp tục thêm mỡ lươn vào chảo để rán tiếp.

Rồi rán cho đến cái thứ mười thì tụi thỏ quay trở lại làm việc sau khi ăn no căng cả bụng, riêng con báo con nào đấy thì vẫn cứ hì hục nhúng bánh vào đống mật rồi nhồm nhoàm tiếp.

Kreong!

Nhúng đống bánh vào mật rồi tọng hết vào mồm, Cuengi, người không thể giấu được sự vui thích từ nãy giờ, vẫy vẫy tay tỏ vẻ phấn khích.

- Nó ngon đến vậy à?

Kreong!

Cuengi gật mạnh đầu để đáp lại. Nhìn thấy bé gấu như vậy làm ai đó cũng không kiềm được lâu hơn nữa.

- Mình cũng nên thử một cái nhỉ.

Drip drip drip.

Sejun mang ra chai gia vị mới mà Theo đã mua rồi đổ một thứ chất lỏng màu đen ra dĩa, vâng, nó là xì dầu đấy ạ.

Chop chop chop.

Sau đó, cậu cắt nhỏ mấy quả ớt Cheongyang rồi bỏ vào xì dầu. Nó sẽ giúp món ăn trở nên ngon miệng hơn, vị cay hòa cùng vị mặn sẽ khiến cho ta không cảm thấy bị ngấy khi ăn.

- Hehehe. Mình nên thử không ta?

Sejun gắp một miếng bánh rán rồi chấm nó vào xì dầu trong lúc

{Nó là cái gì thế?}

{Nó được tạo ra từ cái gì?}

Hai ông rồng lúc này đã xử lý xong bát súp, tỏ vẻ hứng thú với món bánh kia. Mặc dù loài rồng nổi tiếng với sự kén ăn của họ nhưng hai ông thần này quyết định xin ké miếng đồ ăn từ Sejun trước rồi đánh giá để sau. [note60624]

***

Tầng thứ 55 của Tòa Tháp.

Trong khi Iona đang bận xử đẹp Grid thì, lũ sói, Thỏ Đen và ChuChu cũng bận “chăm sóc” cho tụi lính canh dinh thự. Lớp kết giới cũng như các Hiệp Sĩ Rồng biến mất ngay khoảnh khắc Kellion được dịch chuyển lên trên tầng 99.

Cũng nhờ chuyện đó mà cả bọn có thể suôn sẻ mà chiếm giữ được tòa dinh thự này. Dinh thự của tên Grid thật sự chứa miên man là ngọc ngà châu báu. À, còn cả đống nông sản được chất đầy trong kho nữa.

Nhìn thấy cái đống này khiến cho Iona nhớ lại rằng Grid là kẻ tham lam đến thế nào.

- Thôi thì để hỏi Sejun cách xử lý đám này sau vậy. Niêm Phong!

Iona niêm phong dinh thự của Grid lại bằng ma thuật rồi đi ra ngoài, giải phóng cho những chú thỏ ở các ngôi làng gần đó.

Tất nhiên, ở đó cũng có kẻ canh gác nông trường thỏ là những con lợn rừng, nhưng cái lũ này chỉ được cái ăn và lười thôi chứ chả làm nên tích sự gì trước Iona và những người b- à nhầm những con động vật được.

Khi cả bọn giải thoát cho một vài ngôi làng thì, số lượng thỏ đã gia nhập đội đã tăng đến 300. Tụi thỏ mà Grid bắt nhiều hơn cả dự đoán của họ.

- Hỡi lửa, hãy đáp lại yêu cầu của ta và tấn công kẻ địch. Hỏa Pháo!

Cùng với ma pháp của Iona, hàng ngàn hỏa tiễn bắn vào tộc Dã Trư ở tuyến phòng thủ đầu tiên. Cô đã hạn chế thiệt hại đến mức tối thiểu để không làm ảnh hưởng đến cây trồng.

- Quét sạch Dã Trư!

- Tận diệt kẻ địch!

Tộc Hắc Lang cùng tộc Bạch Lang tiên phong để phá hàng phòng ngự của đối phương.

Squeak!

Squeal!

Squeap!

Ở sau lũ sói, Thỏ Đen cầm chặt cây búa cùng các nô lệ thỏ đang cầm nông cụ cũng tham chiến.

Lũ thỏ trông có vẻ đã rất kiệt sức sau khi bị bóc lột sức lao động một thời gian dài, nhưng tất cả đều đồng lòng dốc sức để quét sạch đám lợn rừng kia.

Khi trận chiến dần đi đến hồi kết, lũ heo kia bắt đầu chạy tán loạn sang các tầng khác. Mất đi người lãnh đạo, chúng sẽ không bao giờ dám nhắm đến tầng 55 một lần nữa.

Và rồi, sau 100 năm kể từ khi Vương quốc Nơ Đỏ sụp đổ, tấm quốc kỳ của vương quốc Thỏ đã một lần nữa lại tung bay trên bầu trời tầng 55.

Tin tức về sự tái sinh của vương quốc đã từng một thời hoàng kim lừng lẫy bắt đầu được lan rộng ra sang các tầng khác.

****