Làm Nông Dân Trong Tòa Tháp Thử Thách

Chương 124: Biến mất cùng Sổ Đất



Translator: Melinoe

_______________________________

[Lính gác Pinkie đã tiêu diệt Chiến Binh Kiến Lửa]

[Bạn đã nhận được 750 điểm kinh nghiệm, 50% điểm kinh nghiệm Lính Gác Pinkie nhận được.]

[Người bảo vệ Cuengi đã giết Chiến Binh Kiến Lửa.]

[Bạn đã nhận được 750 điểm kinh nghiệm, 50% số điểm kinh nghiệm Lính Gác Cuengi nhận được.]

..

.

[Bạn đã thăng cấp.]

[Bạn đã nhận được 1 chỉ số thưởng.]

- Ngon.

Sejun thỏa mãn cười tươi khi đạt level 55 sau hai lần lên cấp liên tiếp với sự giúp đỡ của Pinkie và Cuengi, giơ tay cộng chỉ số thưởng vào sức mạnh và thể lực.

Trong trò chơi, việc phân bố chỉ số như này sẽ biến bạn trở thành người biết-mỗi-thứ-một-ít, nhưng trên thực tế, đó lại là cách mà người biết-mỗi-thứ-một-ít sinh tồn.

Vì vậy, Sejun đã thắng trận chiến chống lại lũ kiến lửa và lên đường trở về trang trại, nơi 7000 con kiến nấm chào đón họ. Đây cũng là cách mà chúng thể hiện lòng biết ơn sâu sắc của mình.

Do có thêm đồng bọn nhập đàn nên số lượng kiến nấm đã tăng thêm khoảng 2000 con trong vài ngày gần đây.

Sau đó

Kkwek!

Một trong số những con kiến nấm đi tới chỗ Sejun, trên lưng là một cây nấm nhỏ.

- Hơ? ! Là nấm đùi gà phải không? Sao vậy?

Cậu đã nhận ra nó ngay tức khắc. Ngoại trừ việc nó có hơi nhỏ và sáng lấp lánh hơn nấm đùi gà bình thường một chút thì cũng chẳng khác biệt gì mấy.

Kkwek!

Con kiến nâng người nó gần Sejun hơn như thể đang nói: “Ngài cứ hái đi thì biết”. Trông tự tin vô cùng.

- Ý mày là tao sẽ hiểu khi tao hái nó hả? Được rồi.

Phựt.

[Bạn đã nhận được Thần Dược: Nấm Đùi Gà]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng nhẹ]

[Độ thành thạo kĩ năng Thu Hoạch Lv.6 tăng nhẹ.]

[Bạn đã nhận được 250 điểm kinh nghiệm]

- Thần dược?

Sejun kiểm tra nấm đùi gà.

[Thần Dược: Nấm Đùi Gà]

→ Loại nấm đùi gà này được trồng bởi kiến nông dân làm thuê của Nông Dân Tòa Tháp Park Sejun. Nó đã hấp thụ tất cả chất dinh dưỡng xung quanh nó, phát triển thành Thần Dược.

→ Nó có hương vị và mùi thơm vô cùng đặc biệt.

→ Khi tiêu thụ, mọi chỉ số +1

→ Người trồng: Kiến nấm làm thuê của Nông Dân Tòa Tháp Park Sejun

→ Hạn sử dụng: 90 ngày

→ Cấp: C

- Cộng 1 mọi chỉ số?

Và nó còn có hương vị và mùi thơm đặc biệt?! Giờ thì hiểu sao chú kiến kia lại tự tin như thế rồi.

Kkwek? 

Con kiến nấm có vẻ như đang hỏi cậu thấy nó như nào.

- Mày làm tốt lắm.

Sejun xoa đầu nó

Kkwek!

Làm nó kêu lên một tiếng, tỏ ý vui sướng khôn cùng.

[Tất cả là nhờ có ngài đó, chủ nhân! Em đã làm việc rất chăm chỉ để nuôi dưỡng nó đấy!]

- A, thôi nào, tôi có làm gì đâu? Các cậu mới là người cần cù chịu khó trồng nó lớn khỏe như này ấy chứ.

Kkwek. Kkwek.

[Thật mà, chủ nhân. Là nhờ ngài cả đó…]

Sejun tưởng đây chỉ là lời khen lịch sự của loài kiến nấm thôi, nhưng sự thật là chúng vốn dĩ không có đủ khả năng để tạo ra thần dược. Nếu chúng làm được thì đã tự trồng, tự ăn rồi tự chống lại đám kiến lửa kia rồi. 

Chỉ có những kiến nấm làm thuê trong số chúng mới có thể trồng ra thần dược.

Mặc dù chưa đến lúc thu hoạch, nhưng năm chú kiến “gánh” trên lưng thần dược đã được đồng bạn tận tâm chăm sóc.

Ngửi. Ngửi.

Kreong!

Cuengi háo hức ngửi nấm đùi gà trên tay papa. Mùi của nó ngon quá đi mất!

- Từ từ đã. Phải nấu lên mới ăn được chứ.

Sejun cùng thú vật đi tới chỗ phòng bếp.

- Bữa trưa là nấm đùi gà nhé! Khổng Lồ Hóa Nông Sản.

Sejun sử dụng kĩ năng lên thần dược.

Mặc dù làm vậy sẽ khiến cho nó mất đi tác dụng sau khi ăn, song hương vị lại không thay đổi.

Tuy nhiên, 

[Bạn đã sử dụng Khổng Lồ Hóa Nông Sản Lv.2 lên nấm đùi gà.]

[Nông sản là Thần Dược chứa một lượng lớn chất dinh dưỡng.]

[Mức độ của Khổng Lồ Hóa Nông Sản đã tăng lên.]

- Hở?!

Pắp.

Cây nấm to hơn rất nhiều so với Sejun dự tính.

Bịch!

Nấm đùi gà vĩ đại phá cả nóc nhà bếp rồi mà vẫn tiếp tục biến lớn.

- Mọi người, ra ngoài mau!

Chủ tịch Park vội vàng hét lên. May mắn thay, nhờ kiến trúc vững chãi của Thỏ Xám và Hắc Nhân Ngưu mà căn bếp không sụp xuống.

- Chu choa!

Sejun ngạc nhiên khi thấy nấm đùi gà khổng lồ từ bên ngoài bếp. Đây là lần đầu tiên cậu thấy cây nấm bự thế này, không tính đám mây nấm của Anton nhé.

Kooeong!

Nhìn nấm đùi gà cao tới 10 mét, Pinkie vui vẻ khôn nguôi. Trông nó có vẻ giòn đấy.

- Pinkie, mang cây nấm đi chỗ khác đi.

Nó quá lớn để chế biến trong bếp.

Kooeong!

Vụt.

Dọn cây nấm sang một bên, bữa tiệc có thể bắt đầu được rồi.

Huyết Mẫu Đại Hùng kéo nó ra một khu đất rộng.

- Được rồi. Bây giờ thì chia nó thành năm phần theo chiều dọc.

Kooeong!

Nghe lời Sejun, gấu mẹ tụ mana lại rồi truyền vào bốn cái móng vuốt của mình.

Vút.

Nó vung móng ma thuật từ trên xuống dưới cây nấm, cắt nó thành năm phần ngay tức khắc.

Kooewong.

Sau đó nó giữ cây nấm khổng lồ nên nó không bị đổ và rơi xuống đất.

Và bữa tiệc nấm đùi gà bắt đầu.

Pinkie ăn phần đầu và đàn kiến nấm ăn phần cuối.

Nhoàm nhoàm!

Mùi nấm thoang thoảng cũng đã thu hút đám minotaur, khiến chúng vừa đi vừa chảy nước dãi.

- Các cậu lấy một miếng rồi về ăn chung với Hắc Nhân Ngưu Vương nhé.

Sejun chia một phần cho chúng.

Rốp!

Đám minotaur truyền ma thuật vào sừng khiến chúng sắc như dao, cắt miếng nấm ra rồi mang nó đi.

- Ăn thôi.

Sau khi phân chia nấm, Sejun, Cuengi và đàn thỏ cũng bắt tay vào đánh chén. Họ ăn sống trước, ăn mệt rồi thì lại hấp và nướng lên.

{Tiếc thật đấy… Nếu như có thêm chút rượu… là ngon ngay…}

{Lại nghĩ về rượu nữa à?}

Kellion quát Kaiser, người đang thấy tiếc nuối khi nhìn cây nấm đùi gà.

- Kellion, ông có muốn ăn nữa không?

{Không, ta đã ăn nhiều lắm rồi.}

Không như Aileen, hai con rồng già không ăn nhiều lắm.

- Aileen, cậu muốn ăn thêm không?

[Quản Lý Tòa Tháp nói rằng cô ấy no rồi.]

- Thật sao? Cậu từng nói là cậu đã ăn cả một nồi lớn mà chỉ thấy no có xíu xiu thôi mà, nhớ không?! Cậu ốm hả?

Bình thường, nếu một đứa trẻ hay ăn một bát cơm đầy bỗng chỉ ăn có nửa bát, người ta sẽ lo lắng liệu có phải xảy ra chuyện gì rồi không. Và hiện tại Sejun thực tình lo cho Aileen.

[Quản Lý Tòa Tháp nói rằng bạn nên lo lắng cho bạn trước.]

- Ừm.

[Quản Lý Tòa Tháp nói rằng cô ấy rất vui khi bạn lo lắng cho cô ấy.]

- Thật sao? Vậy thì từ giờ tôi cứ tiếp tục lo lắng cho Aileen như này nha.

[...]

- Aileen?

Cuộc trò chuyện lại bị ngắt lần nữa.

- Nhưng còn cái này thì sao?

Mặc dù mọi người đã ra sức ăn, song vẫn còn thừa lại một phần nấm.

- Để đó mai chúng ta ăn vậy.

Kreong!

Cuengi nằm dài trên cây nấm mà gọi bố nó. Tới giờ đi ngủ rồi papa ơi!

- Nghỉ ngơi thôi nhể?

Căng da bụng, trùng da mắt, vì ăn nhiều quá nên cơn buồn ngủ cũng dần ập tới.

Thanh niên cũng nằm xuống bên cạnh gấu nhỏ. Thịt nấm trùng xuống như thể đang nuốt lấy cơ thể của cậu chàng.

- Ui, sao giống đệm cao su quá vậy nè.

Sejun khen độ đàn hồi của nấm đùi gà siêu to khổng lồ đã phồng trở lại như cũ sau khi cậu ngồi dậy.

- Mình phải cắt một ít rồi mang về nhà mới được. 

Dùng nó để thay thế nệm cũng được lắm đấy chứ.

Kreong!

Kreook.

Cuengi đẩy nhẹ ngực Sejun, thúc giục papa mau mau nằm xuống chỉ với một bàn chân. Nặng thì nặng đấy, nhưng bởi vì chỉ là một chân thôi nên cậu có thể chịu đựng được.

Phần phật. Phần phật.

Dơi Vàng vốn thích những nơi tối tăm, nép mình ở giữa Sejun và Cuengi.

Ngáy.

Zzz.

Brrr.

Ba người họ dần say giấc nồng như vậy đấy.

Ba mươi phút sau.

Kooeong!!!

Tiếng gầm đột ngột của Pinkie đã Sejun, Cuengi và Dơi Vàng giật mình tỉnh dậy.

- Có chuyện gì thế?! Chuyện gì xảy ra rồi?!

Chủ tịch Park vội vàng nhìn xung quanh.

Kiiiieek!

Họ đã bị bao vây bởi gần một triệu kiến lính và kiến thợ. Hương thơm nồng đậm của nấm đùi gà đã lan tỏa bốn phương tám hướng, đến tận nơi ở của bầy kiến lửa, hấp dẫn chúng tới.

- Có nhiều quá không vậy?

Nếu đám kiến này dùng lửa ở đây thì nông trại sẽ bay màu mất.

{Này, ông trả tiền ăn đi chứ. Ta cạn ma thuật rồi.}

{E hèm. Để ta.}

Nghe Kaiser nói vậy, Kellion bay tới trước mặt bầy kiến.

{Đám côn trùng kia, tự sát đi.}

Sau một câu ngắn gọn như vậy, lão ta quay đít bỏ đi.

Vèo.

Theo mệnh lệnh của Kellion, lũ kiến lửa tự thiêu thân mình tới chết. Không một con nào la hét hay chống cự, chúng đón nhận vòng tay của tử thần mà không chút do dự, như thể đó là một điều rất đỗi tự nhiên.

- A…

Giết một triệu con kiến lửa chỉ bằng vài từ đơn giản, rồng quả nhiên vẫn là rồng. Dù đôi khi có hơi ngu ngốc đần độn nhưng vào những lúc như thế này, họ lại đáng sợ vô cùng.

“Mình phải hòa hảo với bọn họ mới được.”

Sejun tự nhủ rằng sẽ không gây gổ với đám long tộc này nữa mà tương lai phải gắng ôm đùi họ mới được.

****

Tầng 91 của tòa tháp, Trụ sở chính của Hiệp Hội Pháp Sư.

- Kyoot Kyoot Kyoot. Còn bao xa nữa mới khai quật được Đá Thánh?

Iona, hỏi khi cô ngồi trên ghế chủ tọa ở đầu bàn phòng họp.

- Khoảng 100 mét nữa, theo cường độ của máy dò.

Gonova, trong hình dạng của một con linh cẩu, trả lời.

Iona đã chạy tới đây ngay sau khi nhận được tin nhắn đã tìm được Đá Thanh trong mỏ đá ma thuật ở tầng 77 thuộc quyền quản lý của hiệp hội.

Đá Thánh là một ngôi sao rơi xuống từ trên trời, và một khi được nhận chủ, sức mạnh đặc biệt của viên đá sẽ bảo vệ người sở hữu nó.

“Mình nên đưa nó cho Sejun.”

Khi Iona nhận được tin nhắn, cô đã nghĩ tới chuyện đó rồi. Nàng chuột đã biết chuyện Sejun không phải là Hắc Long Vĩ Đại từ lâu.

Trước kia cô đã tưởng cậu chàng giả vờ yếu đuối để vui chơi tí thôi, song cô cũng không phải kẻ ngốc. Quan sát Sejun và đồng bọn thú vật bên cạnh, cô không thể ngừng để ý được.

Hơn nữa, những bức tượng rồng cũng lo lắng về Sejun không phải sao? Nếu so sánh sức mạnh tỏa ra từ cậu và các bức tượng thì lại càng rõ ràng hơn. Sức mạnh của Sejun tương tự như những thợ săn mới bắt đầu đặt chân vào tòa tháp.

Ban đầu cô cũng có hơi tức giận vì bị lừa dối, nhưng thế thì đã sao? Ở cạnh cậu rất vui, và cô thậm chí còn có thể ngủ mà không gặp ác mộng nữa, đây mới là điều quan trọng.

Vì thế nên sự an toàn của Sejun đã trở nên quan trọng hơn bất cứ thứ gì, kể cả khi cậu có yếu ớt như cá Thái Dương đi chăng nữa, thì tất cả đều là vì có một giấc ngủ ngon mà thôi.

Khi Iona nghĩ về chuyện đưa Đá Thánh cho Sejun.

- Mau tới mỏ thôi, Iona.

- Kyoot Kyoot Kyoot. Ừ.

Gonova dẫn Iona tới vòng tròn ma thuật kết nối với cái mỏ kia.

- Khởi hành đi.

Khi Gonova kích hoạt vòng tròn.

Vụt.

Cả hai biến mất. Gonova nhìn về phía Iona, ánh mắt lạnh lẽo và hung ác vô cùng.

****

- Cũng nên tới thăm Thỏ Đen chút nhỉ?

Sejun sử dụng Bảo Tượng Thố để kiểm tra hầm kho báu của của Vương Quốc Nơ Đỏ. Kể từ khi Sejun để bột gạo vào trong, cứ khi nào rảnh là Thỏ Đen lại làm bột bánh.

[Danh sách các vật phẩm có thể lấy ra trong hầm kho báu của Vương quốc Nơ Đỏ hiện tại (tổng cộng 23.911.814 vật phẩm)]

→ Bột 1kg X 5

→ Vàng thỏi X 10.000

→ Bạc thỏi X 50.000

→ Sổ Đất nông trang tầng 77

→ Sổ Đất nông trang tầng 83

..

.

Sejun lấy Đồng Tháp ra rồi gửi vào trong Ngân Hàng Hạt Giống rồi đưa quặng Mithril cho Iona để cô làm thí nghiệm ma thuật.

- Mấy cái sổ đất này là gì vậy nhỉ?

Kreong?

[Cứ lấy ra trước đã! Lỡ nó là đồ ăn thì sao!]

- Vậy chúng ta lấy sổ đất tầng 77 ra trước đi?

Sejun quyết định lấy một cái ra kiểm tra.

[Lấy ra một sổ đất nông trang tầng 77 trong hầm kho báu của Vương Quốc Nơ Đỏ.]

Phốc.

Một tấm da được cuộn tròn xuất hiện trên tay Sejun.

[Chức năng triệu hồi để chứng nhận sổ đất nông trang tầng 77 đã được kích hoạt.]

- Hở?!

Sejun bỗng nhiên biến mất.

Và sau đó

Kreoooooooong!

[Papa đi mất rồi!]

Cuengi òa khóc, không ngừng kiếm tìm bố nuôi đột ngột mất tích.

******

Melinoe: Mỗi lần dịch Pink-fur thành Pinkie, đầu tui kiểu: Pinkie, nó kìa :)))