Làm Nông Dân Trong Tòa Tháp Thử Thách

Chương 126: Tự nhiên thành "Thần"



Translator: Sereni

Editor: Drake

_________________________________

Flap. Flap.

(Mình phải nhanh lên!)

Chú Dơi Vàng vội vàng trở về tháp trong sự lo lắng để giải cứu Sejun. Thó được món nào từ Trái Đất quan tâm làm cái gì nữa chứ.

(Lấy được cái gì thì lấy thôi!)

Thế cho nên, bé dơi hốt đồ theo bản năng mách bảo rồi nhanh chân quay xe trở về tòa tháp.

Và cũng là bé dơi ấy, nhưng khi bé quay lại tầng 77 rồi check map xung quanh thì,

(Hả?! Ngài Sejun, ngài đâu rồi?!)

Nhân tố S nào đấy bị lũ khỉ bế đi nên giờ chẳng thấy đâu nữa rồi.

****

Sâu trong phía Đông của mỏ Ma Thạch trên tầng 77 của Tòa Tháp.

- Ở đây sao?

Iona được phó tháp Pháp Sư –  Gonova dẫn đường đến một khu vực dùng khai quật, rồi hỏi.

- Đúng vậy, cô Iona. Nhưng từ đây thì việc xác định vị trí của Thánh Thạch không dễ đâu ạ.

- Vậy à?

Để kiểm tra tính xác thực, Iona thử nhắm mắt lại và dùng Định Vị Mana. Mục đích là để tìm ra vị trí chính xác cũng như hỗ trợ trong việc khai thác viên Thánh Thạch kia.

Nhưng mà nơi cô đang đứng lại là một mỏ Đá Ma Thuật, thế cho nên là rất rất nhiều bước sóng mana chồng lên nhau khiến cho việc tìm kiếm vốn đã khó lại càng thêm mất thời gian.

Trong khi cô chuột đang mải mê tập trung, phân tích từng lớp sóng ma lực và dò la bước sóng của Thánh Thạch thì,

“Giờ thì, bảo trọng nhá.”

Chuk.

Gonova nhếch mép cười nhìn Iona, hắn cẩn thận đặt một quả cầu màu xanh với kích thước ngang cái nắm tay rồi rời khỏi nơi ấy.

Một khắc sau đó,

Kaboomm! Kaboom!

Rầm!

Do vụ nổ cùng chấn động khủng khiếp, khu mỏ nơi mà Iona đang đứng sập xuống ngay lập tức.

- Giờ thì chủ của Tháp Pháp Sư Trọng Lực chính là ta, Gonova. Kuhahaha!

Hắn cười lớn nhìn vào hầm mỏ bị sập kia. Iona, người vốn gia nhập vào tháp trễ hơn cả hắn, đã vượt qua học trò của cựu chủ tháp là hắn và trở thành Tháp Chủ mới.

Mặc cho việc hắn ghét Iona, nhưng tài năng của cả hai nếu so sánh với nhau sẽ giống như ánh sáng của đom đóm với mặt trời vậy.

Hơn nữa, kể từ khi trở thành chủ Tháp Pháp sư Trọng lực, cô đã trở nên nổi tiếng với cái tên ‘Phù Thủy Hủy Diệt’ và thậm chí còn giữ luôn cái chức chủ tịch của Hiệp Hội Pháp Sư kia, khiến địa vị của cô ngày càng được củng cố thể,

Khi Gonova dần từ bỏ cái tham vọng trở thành 1 Tháp Chủ,

- Gonova, chẳng phải ngươi muốn trở thành một Tháp Chủ sao?

Chủ nhân của 7 tháp pháp sư khác bao gồm Tháp Hỏa Pháp Sư, Tháp Pháp Sư Hủy Diệt và Tháp Tinh Vân Pháp Sư âm thầm tiếp cận hắn. [note61946]

Bọn họ hứa rằng nếu như Gonova có thể giết được Iona thì họ sẽ trợ giúp hắn trở thành chủ tháp pháp sư và cả chủ tịch Hiệp Hội Pháp Sư.

Thế cho nên hắn đã để máu liều nhiều hơn máu não, chọn mỏ Ma Thạch này để xử lý Iona.

Nơi mà hắn đã đưa Iona đến chứa toàn những viên đá mana không ổn định với số lượng lớn. Một vụ nổ ma pháp bé tẹo tèo teo thôi cũng sẽ khiến cho cả hầm mỏ như cái phản ứng dây chuyền trong phân hạch urani, nổ nối tiếp nổ, thế cho nên nơi đó đã sớm bị dừng hoạt động từ trước.

- Kukukuku, giờ thì đã đến lúc trở về và chuẩn bị, sắp xếp mọi thứ thôi.

Gonova vui vẻ cười lớn rồi quay lại tháp để chuẩn bị cho tang lễ của Iona. Hắn đã nghĩ đến cả văn khắc trên bia tưởng niệm luôn rồi.

- Tại đây một kẻ ngu ngốc đã nằm xuống, một kẻ ngu xuẩn đi dùng ma lực lại một nơi lấp đầy bởi vô số những viên ma thạch không ổn định.

Kaboom!

Rầm!

Sau khi Gonova dùng ma pháp dịch chuyển trở lại Tháp Pháp Sư Trọng Lực, khu vực sâu trong phía Đông hầm mỏ vẫn tiếp tục chuỗi nổ kinh thiên động địa cùng những cơn dư chấn tạo ra động đất nhỏ xung quanh. Nơi đó, vốn dĩ ngay từ đầu đã chẳng có một viên Thánh Thạch nào cả.

***

- Cái gì cơ, meow?!

Theo, người đã chạy như Tào Tháo rượt đến tầng 99, dừng ngay tại cổng vào tầng 77 và bối rối.

- Sao tự nhiên mình lại cảm nhận được đùi của Sejun ở đây thế, meow?

Lông vàng cảm nhận được cặp giò của ai đó đang nằm ở tầng này, thế nên mèo ta đã nhất thời không giấu được vẻ ngơ ngác trên khuôn mặt. Thế nhưng

- Mình sẽ đến tầng 77 vậy, meow!

Giờ không phải lúc để chần chừ nên cậu nhóc quyết định tin vào trực giác của mình.

- Đùi của Sejun đang nằm trong báo động đỏ, meow!

Cảnh báo về đùi của vị chủ tịch nào đó đang gặp nguy hiểm dần trở nên mạnh và rõ hơn.

Sau khi tiến vào tầng 77 và di chuyển được một lúc thì,

- Meow?

Theo lại lần nữa cảm thấy khó hiểu.

- Giờ thì đùi của chủ tịch lại không gặp nguy nữa, meow!

Bỗng dưng, cặp giò của thanh niên đã được an toàn.

- Vui quá đi, meow!

Khi đùi của cậu chàng đã an toàn rồi, lông vàng bắt đầu nhanh chân phi đến chỗ của cậu.

***

Flap. Flap.

(Ngài Sejun!)

Bé Dơi Vàng cố gắng bay vòng quanh để tìm kiếm chủ nhân yêu quý của mình. Thế rồi,

(Ngài Sejun!)

Bé đã tìm thấy thanh niên đang bị giam trong nhà tù làm bằng gỗ ở giữa một ngôi làng với hàng trăm cái lều được dựng nên một cách đơn sơ từ cành cây với lá.

Phew…

May mắn thay, mấy con khỉ gác cửa đã chìm sâu vào giấc ngủ.

- Dơi Vàng, em đến rồi.

Nhìn thấy bé dơi đến tìm mình, Sejun lặng lẽ trút bỏ cảm giác nặng nề trong lòng.

- Nhanh lên, cởi trói cho ta!

Sejun rít lên qua kẽ răng, cậu không muốn bị ép cưới với một con khỉ đột đâu! [note61947]

Phải sủi thiệt lẹ bằng mọi giá, tuyệt không thể bị đưa thân đến làng khỉ đột vào sáng mai được!

(Vâng. Đây, ngài lấy cái này đi ạ)

Bé Dơi Vàng đưa cho Sejun món đồ mà bé lấy được từ Trái Đất.

- Ủa? Đây là chuối mà?

Cậu chàng nhận lấy quả chuối mà bé dơi đưa cho.

(Cái này gọi là chuối ạ? Em lấy nó bởi mùi của nó khá ngọt.)

Chop.

Bé Dơi Vàng vừa xén mấy thanh rào gỗ vừa trả lời lại.

Sejun cẩn thận đặt mấy thanh gỗ kia lên sàn và từ từ thoát ra khỏi ngục, cho đến khi

Ook?

- Ấy?!

Làm quả nhìn nhau một hồi lâu say đắm nhau cả đời =)) với con khỉ đã bị đánh thức bởi mùi thơm của chuối.

Ook!

Ook-ook!

Mấy con khỉ khác chui hết ra từ lều khi nghe tiếng của khỉ gác cửa.

Trong chớp mắt, cậu thanh niên đã bị vây quanh bởi cả một đàn khỉ.

- Dơi Vàng, mở đường ngay khi ta bắt đầu tấn công nhé.

(Vâng ạ!)

Ngay khi Sejun cùng bé dơi lên kế hoạch trốn thoát thì,

Ooka!

Một con khỉ trông đã già lắm rồi chống một cây gậy bước ra rồi đột ngột quỳ xuống trước mặt cậu.

- Há?!

Và sau đó,

Ook!

Ook!

Những con khỉ khác cũng theo đó mà lần lượt quỳ theo.

- Sao tự dung chúng nó làm cái gì vậy?

Sejun được một phen bất ngờ với đám khỉ khi không lại quỳ rạp xuống trước mặt người ta.

(Em cũng không biết nữa.)

Bé Dơi Vàng cũng bối rối theo luôn.

- Có phải là do cái này không?

Chàng nông dân nói trong khi vẫy vẫy trái chuối trên tay. Và,

Ook!

Lũ khỉ bắt đầu trở nên phấn khích.

Cái cảm biến Theo chuẩn ác. Đây chính là lúc mà Theo cảm nhận được cặp giò của Sejun đã được an toàn này.

Thế rồi,

[Những con khỉ chiếm giữ trái phép trang trại giờ đã vâng lời bạn]

- Vâng lời á?

[Bạn đã đạt được thỏa thuận với những con khỉ]

[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ]

[Như một phần thưởng vì hoàn thành nhiệm vụ, bạn đã được công nhận là chủ sở hữu hợp pháp của khu đất này]

[Kĩ năng Sổ Đất: Thông Tin Trang Trại Lv. Max đã được kích hoạt]

- Thông Tin Trang Trại á?

Kiểm tra lại chứng nhận đất đai, Sejun thấy

[Chứng nhận đất đai tầng 77]

→ Chứng nhận này công nhận quyền sở hữu trang trại tầng 77 trên tòa tháp.

→ Bạn có thể được công nhận là chủ sở hữu khu đất bằng cách thực hiện quá trình khai thác và sử dụng. [note61948]

→  Đã 100 năm kể từ thông tin cuối cùng được cập nhật trên khu đất này.

→  Chủ sở hữu: Nông Dân Tòa Tháp Park Sejun.

→  Cấp: A

→  Kỹ năng: [Thông Tin Trang Trại Lv. Max]

Kỹ năng đã hiện ra.

[Thông Tin Trang Trại Lv. Max]

→  Kích thước: 66,000 mét vuông.

→  Số lượng cây trồng: 5381 cây chuối.

→  Số người làm: 1 người (Chủ đất)

Trường hợp đặc biệt: Những cây chuối đang chết dần vì bệnh. (Thời gian sống còn lại: 30 ngày). Có 749 con khỉ có thể được sử dụng.

- Ủa, chẳng phải là mấy cây chuối mình thấy lúc trước à?!

Sejun nhớ lại mấy cái cây cậu đã gặp trên đường đi ở tầng 77 hôm qua. Cậu ếu thể ngờ được rằng đám đó là cây chuối cơ đây.

“Mình phải cứu chúng nó mới được!”

Quyết tâm cứu cả dòng họ chuối thơm ngon, không mời bạn ăn nha, Sejun nghĩ cách để cứu những cây chuối kia.

Thế rồi,

Ook…

Ook-ook…

Cậu tiến đến chỗ của mấy con khỉ đang nằm phủ phục đằng kia.

***

Moo!

Kreong!

Cuengi cùng cả hội Nhân Ngưu đã đến được tầng 77 của Tòa Tháp.

Kreong!

[Là hướng đó đó!]

Cuengi nói, ngó hướng cái kim la bàn đang chỉ mà Kaiser đã cho.

Moo!

Moo!

Hội các anh zai Hắc Nhân Ngưu xếp lại thành hàng rồi phi thẳng đến hướng mà Cuengi đã chỉ.

Bang!

Kkiak!

Các anh phóng nhanh vượt ẩu đột ngột quá nên húc phải mấy con quái vật trên tầng 77 làm chúng nó hẹo hết trơn.

Ngay lúc ấy,

Kreong?

Cuengi nhìn thật kỹ vào la bàn. Sao lại có tới hai cái kim lận vậy?

Một cái trắng, một cái đen. Cơ mà hướng mà Cuengi đã chỉ cho các Hắc Nhân Ngưu vừa nãy là hướng của cây kim trắng.

Nhưng do người chế ra món này là một Hắc Long vĩ đại nên làm sao có chuyện kim la bàn màu trắng lại chỉ dẫn đến vị trí của Sejun được. [note61949]

Kreong!

[Các bác Nhân Ngưu, quay lại đây đi! Chúng ta phải đi hướng kia cơ!]

Báo thủ vội vàng gọi cả bọn lại nhưng các anh chạy xa quá rồi thì làm sao mà nghe nổi.

Kreong! Kreong!

[Không còn cách nào khác nữa rồi! Cuengi đi cứu Papa một mình đây!]

Bé gấu nắm chặt quai ba lô, định bụng sẽ di chuyển đến hướng của cây kim đen thì,

Gurgle.

Một tiếng ồn phát ra từ bụng của báo con.

Kreong!

[Mình phải ăn trưa rồi mới khởi hành được!]

Cuengi bắt đầu lôi một trong ba phần cá ngừ ra khỏi ba lô.

Chomp chomp.

Kreong.

[Bé cô đơn…]

Bé gấu bỗng cảm thấy tủi thân khi ăn đồ ngon một mình. Ở đây chẳng có Papa nào khen bé ăn giỏi quá, hay anh Theo càu nhàu bé khi chén món cá nướng cả.

Gulp.

Nhưng cho dù vậy thì món cá ngừ nướng kia vẫn cứ trôi tuột thẳng xuống cổ họng của bé. [note61950]

Kreong!

[Mình phải mau tìm Papa mới được!]

Ngay khi gấu ta vừa mới cảm thấy cô đơn và quyết tâm đi tìm nhân tố S nào đấy xong thì,

Gwooooh! (Xì tốp!)

Gwooo! (Đừng ăn nữa coi!)

Hai con gorilla với 3 mét kích cỡ mỗi con đã trốn đi vì mấy anh zai Nhân Ngưu kia, vội vội vàng vàng lộ diện dung mạo của mình.

Tụi nó vốn đang quan sát tình hình và lên kế hoạch để cướp mấy con cá của Cuengi, nhưng do con cá bị xử nhanh quá nên chúng bắt đầu trở nên mất kiên nhẫn. Cơ mà…

Kreong?

[Các ngươi đang nhắm đến đồ ăn của ta hử?]

Vâng, hai con khỉ đột xui xẻo này chọn nhầm gấu để ăn hiếp rồi.

Kreong!

[Các ngươi dám định cướp bữa trưa của ta, không thể tha thứ được!]

Nhắm ai không nhắm, lại nhắm đến con báo con, đặc biệt là khi bé đang ăn nữa thì hai cháu này bỗng dưng được ăn hành thay cơm miễn phí khỏi trả tiền luôn.

Và kết quả là hai thanh niên bị hốt hết. Do là bé gấu đã được Sejun dặn trói người là xấu, thế nên cu cậu chỉ nhẹ nhàng tình cảm mà tóm gáy cả hai lên thôi.

Kreong?

[Các ngươi còn định ăn cắp thức ăn của ta nữa không?]

Cuengi nhấc bổng hai con gorilla lên bằng chân trước và lắc thật thô bạo.

Gwoooh!

Gwoo!

Hai con gorilla kia lắc lắc đầu qua lại liên tục. Tụi nó không muốn phải trải nhiệm cái tóm gáy của Cuengi thêm lần nào nữa đâu, lần nữa chắc chúng đăng xuất luôn mất.

Kreong?!

[Bọn ngươi có thấy Papa của ta ở đâu không?]

Gwoo? (Papa của Cuengi á?)

Gwoo? Ooh!! (Ổng trông như nào vậy?)

Kreong.

[Ổng có vẻ ngoài trông rất yếu ớt, cộng thêm tí tóc trên đầu nữa.]

Nghe mô tả của bé, tụi khỉ đột hình dung ra một thân hình cao, gầy hơn với một nhúm tóc trên đầu và hứa rằng sẽ nói cho bé gấu biết nếu chúng thấy người đó.

Kreong!

[Được!]

Cuengi để cho tụi khỉ đột kia đi rồi xử nốt con cá ngừ đang ăn dở kia. Và sau đó,

Kreong!

[Đến lúc tìm Papa rồi!]

Bam!

Ăn xong, báo con nhanh chóng chạy về hướng mà Sejun đang ở.

***

Ngay khi Cuengi bắt đầu lên đường đi tìm bố nó,

- Mình có thể cảm nhận được đùi của chủ tịch Park ở đây, meow!

Theo đã đến làng khỉ khi đi theo tiếng gọi của bản năng, ở đây là cặp giò của ai đó.

Thế rồi,

Lén lút.

- Chủ tịch Park ơi, ngài đâu rồi, meow?

Lúc lông vàng trèo lên mái nhà để đi kiếm thanh niên thì,

- Tôi đói rồi, ở đây có gì ăn không?

Lông vàng nghe thấy giọng của Sejun.

- Tìm thấy ngài rồi, meow!

Theo ba chân bốn cẳng chạy về nơi phía Sejun đang ở giữa một bầy khỉ, nhưng mà,

Ook!

Ook-ook!

Tụi khỉ cố gắng chặn lông vàng đang phi về phía thần của chúng nó lại.

Đám khỉ tôn thanh niên lên làm thần vì quả chuối mà bé Dơi Vàng kia mang đến. Nguyên do là bởi, theo truyền thuyết của tụi khỉ, một người nào đó xuất hiện cùng quả chuối sẽ cứu lấy chúng.

- Khoan đã!

Sejun nhanh chóng cản những chú khỉ đang cố tấn công Theo lại.

- Đây là thuộc hạ của tôi, Theo.

Ookee…

Tụi khỉ mau chóng quỳ xuống trước lông vàng do lời nói của Sejun. Thuộc hạ của Thần chính là Sứ giả của Thần, là người sẽ thực hiện mệnh lệnh của vị thần ấy.

- Puhuhut. Đúng vậy đó, meow! Ta là chủ tịch Theo, thuộc hạ của Park Sejun đấy, meow!

Lông vàng, người đang tận hưởng việc được phục vụ, tự tin bước tới và trèo lên cặp giò của Sejun.

Thế rồi,

- Cho tui ăn đi, meow!

Con mồn lèo này lôi cái Churu từ trong túi ra rồi đưa cho thanh niên.

Slurp slurp slurp.

- Ăn thế này mới ngon, meow!

Không nằm trên đùi Sejun, đồ ăn không ngon, vậy thôi.

Purr-r-r

Mệt mỏi vì đã đi tìm Sejun cả ngày trời, Theo nằm lăn ra trên đùi của cậu chàng rồi say giấc nồng.

*****

Trans note: Dịch chap này cực hình quá, mị kiếm gì đó ăn rồi ngủ giống như Theo đây, bye~

Edit note: Haizz…….

Chủ thớt note: Nhìn người già người trẻ tương tác với nhau buồn cười v :))