Làm Nông Dân Trong Tòa Tháp Thử Thách

Chương 50: Gia nhập lực lượng



Translator: Drake

_____________________________

Elka và lũ sói để tránh Lam Nguyệt trên tầng 99 đã nha chóng đi xuống tầng 85 – nơi tộc của chúng đang sinh sống – để thông báo cho những con sói trong tộc rằng từ giờ chúng sẽ làm việc dưới trưởng của Hắc Long vĩ đại. Tiện cũng là để chúng chuyển một phần đồ ăn đã được Sejun chuẩn bị cho bộ tộc của mình rồi sau đó cũng lên đường để quay lại tầng 99.

- Tộc trưởng Elka!

Một con sói cấp dưới gọi nó.

- Chuyện gì?

- Nhìn đằng kia đi ạ.

Con sói chỉ vào thứ gì đó ở bên góc đường, ở nơi đó có 3 con thỏ đang ngồi ăn xin ở đấy.

“Không phải lũ thỏ đó là thuộc hạ của Hắc Long vĩ đại sao?”

Trông chúng khá bẩn và gầy gò ốm yếu vì cơ cực, nhưng không thể lầm được, đó chính xác vẫn là lũ thỏ. Và một pha nhầm lẫn của Elka cho rằng mấy bé thỏ xám kia là những con thỏ chạy trốn khỏi Sejun.

“Sao các ngươi dám bỏ trốn khỏi Hắc Long vĩ đại chứ hả?!”

- Mau bắt chúng rồi đem đến cho Hắc Long vĩ đại!

- Rõ!

- Rõ!

Cứ thế, Elka và mấy con sói bắt mấy bé thỏ xám đang ăn xin nơi đầu đường xó chợ và đi lên tầng 99. [note52895]

***********

Khi Sejun và Theo lên trên mặt đất để xem lũ sói.

Thud

Bọn chúng cẩn thận nhả xuống 3 con thỏ xám đang ngậm trong miệng đến trước mặt Sejun.

Run rẩy.

Những bé thỏ xám bị bọn sói mang tới đang run rẩy trong sợ hãi.

- Elka, đây là ai vậy?

- Chúng tôi đã bắt những kẻ đầy tớ đã bỏ trốn khỏi Hắc Long vĩ đại ạ.

- Đầy tớ bỏ trốn?

Elka nhìn lên Sejun, vẫy vẫy cái đuôi như thể đang muốn nói ‘Tôi có làm tốt không?’

- Cậu làm tốt lắm.

Sejun xoa xoa đầu Elka.

“Cơ mà… bọn họ tìm mấy nhóc này ở đâu vậy?”

[Kiến trúc sư thỏ xám]

[Thợ mộc thỏ xám]

[Thợ lá thỏ xám]

Chà… có vẻ như mấy con sói đem đếm các thợ thủ công cho tầng 99 này rồi.

*********

Run rẩy

Anh ơi ta phải làm sao đây?

Anh ơi, em sợ.

Kể cả nếu chúng ta bị đưa cho con rồng thì chứng nào ta cảnh giác thì ta vẫn sẽ sống thôi. Mấy đứa, nâng cao cảnh giác đi!

Kiến trúc sư thỏ trấn an hai đứa em của nó đang run rẩy vì lo lắng khi bị con người, mèo và sói nhìn chằm chằm vào chúng.

Đương nhiên là nó cũng lo lắng, nhưng nếu chính nó cũng để lộ ra rằng mình đang hoảng sợ thì tỉnh hình chỉ có tệ thêm thôi.

Chúng ta là những con thỏ xám của Thỏ Quốc vĩ đại!

Anh trai lớn nhà thỏ bước lên phía trước, hét lên đầy kiêu hãnh. Như một cách để nó có thể tự trấn an bản thân khỏi sợ hãi.

Rồi,

Swoosh

Bàn tay của một con người vươn ra về phía nó.

“Mình làm quá rồi sao?”

Thỏ anh hối hận và nhắm chặt mắt lại.

*************

Chít!

Trong số ba bé thỏ đói ngấu kia, kiến trúc sư thỏ là đứa trông có vẻ khỏe mạnh nhất đang lẩm bẩm cái gì đó một mình.

Khi Sejun vươn tay ra định nói chuyện với thỏ kiến trúc,

Chít!!

Bam!!

Hai bé thỏ xám khác đằng sau tự ném mình về phía tay cậu.

Tuy nhiên,

- Grào! Sao các ngươi dám tấn công Hắc Long vĩ đại hả?!!

Tụ sói chỉ nhẹ vung chân một cái, hai bé thỏ đáng thương ngay lập tức ngất xỉu. Để cố gắng kiểm soát lại tình hình, Sejun đặt tay lên đầu của thỏ kiến trúc rồi nói.

- Ta xin lỗi nhé. Có vẻ như mấy cậu sói này của bọn ta hiểu lầm gì đó rồi.

Chít? Chít?

[Hiểu lầm? Vậy ngài sẽ tha cho chúng tôi sao?]

- Đương nhiên. Tại sao ta lại đi giết mấy đứa chứ?

Chii…

[May quá…]

Sau khi nghe được lời hứa của Sejun rằng sẽ không giết chúng, thỏ kiến trúc trông có vẻ nhẹ nhõm rồi cũng ngất đi.

- Giờ ta đi ngủ thôi, mai rồi nói chuyện nhé.

- Vâng, Hắc Long vĩ đại.

Cậu bảo bọn sói rồi đem mấy bé thỏ xám xuống dưới hang, đặt chúng lên đống rơm rồi đắp chăn bằng mấy cái lá hành.

- Đại diện Theo, đi ngủ thôi.

Cậu vừa nói vừa nằm xuống đắp chăn chuẩn bị ngủ.

- Cái gì?! Tui là chủ tịch Theo mà, meow!

- Thời gian của cậu hết rồi.

Thời gian của “chủ tịch Theo” sau vô số lần kéo dài ra vì một đống lí do, cuối cùng cũng kết thúc.

- Ah, phải rồi, meow.

Nghe Sejun nói vậy, cậu nhóc đành rủ rũ thừa nhận rồi trèo lên bụng cậu để ngủ.

**************

Kkoong!

Sáng đến, Cuengi đến chơi và cũng tiện đánh thức mọi người dậy.

- Được rồi!

Sejun thức giấc, vạch thêm một đường lên tường và bắt đầu buổi sáng ngày thứ 213.

Và rồi

Chít!

Chít!

Hai vợ chồng nhà thỏ kêu lên đầy ngạc nhiên khi phát hiện ra những chú thỏ xám vẫn còn đang say ngủ trong hang. Dựa trên biểu cảm của chúng thì có vẻ như chúng biết nhau.

- Mấy đứa quen nhau à?

Thỏ chồng gật đầu.

Và rồi

Chuck

Chít

[Ngày xưa từng có một Đại Thỏ Quốc]

Nó bắt đầu giải thích, đặt tay lên người cậu.

Theo như thỏ bố nói, ngày xưa từng có một vương quốc của loài thỏ với ba tộc thỏ chung sống trong hòa thuận. Tộc Thỏ Trắng thích làm ruộng, Thỏ Xám giỏi tạo ra những thứ mới mẻ và tộc Thỏ Đen thiện chiến.

Chii…

[Nhưng một ngày nọ, những con quái vật đỏ che phủ cả bầu trời…]

Sự xâm lăng của những con quái vật màu đỏ dẫn đến sự sụp đổ của Thỏ Quốc, và bọn chúng buộc phải chạy trốn khắp nơi tìm cách sống sót.

Và những chú thỏ xám đằng kia là những người từ một ngôi làng cạnh với làng của nó.

Khi bọn họ đang nói chuyện,

Asaak. Asaak.

Có âm thanh nhai nuốt đang vang lên đằng sau

- Huh?

Cậu quay đầu nhìn về hướng âm thanh phát ra, ở đó có 3 chú thỏ xám đang vừa ngủ vừa gặm lấy gặm để những lá hành mà cậu cùng để đắp cho chúng. Rốt cuộc chũng đã phải đói đến mức nào mà lại vừa ăn vừa ngủ thế kia cơ chứ…

- Đánh thức mấy đứa nó dậy rồi cho nó ăn đi, ăn xong rồi hẵng ngủ.

Chít!

Nghe vậy cặp thỏ vui vẻ chạy đi nướng ít cá với lấy thêm lá hành. Có vẻ như chúng rất vui vì gặp được người quen từ cố quốc.

Khi công việc chuẩn bị cho buổi sáng gần kết thúc,

Ngọ nguậy ngọ nguậy

Những chú thỏ xám chưa cần bị đánh thức đã bị mùi thức ăn gọi dậy…

Và rồi,

Chít?!

Chít?!

Chít?!

Nhìn thấy thỏ trắng và thỏ đen chạy xung quanh thế kia, chúng bật khóc. Chúng tưởng chúng chết và được lên thiên đàng để gặp lại những người bạn của mình rồi chứ.

Nhưng mà,

Ùng ục ùng ục.

Nghe thấy âm thanh kêu gào của cái bụng đói nẫu, thỏ kiến trúc tỉnh táo lại. Làm gì có chuyện chết rồi bụng vẫn kêu đói vậy chứ?

Sau đó,

Chít!!

Cặp vợ chồng nhà thỏ lại gần các chú thỏ xám đã tỉnh ngủ.

Chú!

Dì!

Mấy đứa dạo này thế nào rồi?

Những bé thỏ xám vui mừng nhìn thấy người quen, thân thiết hỏi xem dạo này họ thế nào rồi.

Cha mẹ mấy đứa sao rồi?

Họ mất khi bảo vệ chúng cháu khỏi bọn quái vật đỏ rồi ạ…

………

Vợ chồng thỏ im lặng ôm lấy các bé thỏ xám.

Rồi,

Ùng ục

Bụng của mấy bé lại tiếp tục đánh trống biểu tình.

Chít!

Hai vợ chồng nào đó nhanh chóng lấy đồ ăn cho mấy đứa cháu

Đây là chủ trang trại của bọn chú

Còn đây là mấy đứa nhỏ nhà chú.

Vừa ăn sáng, nhà thỏ vừa giới thiệu Sejun, Theo và con của chúng để mọi người cùng làm quen với nhau.

Sau bữa sáng thì tụ thỏ cũng tách ra đi làm công việc của mình.

Những chú thỏ xám bị bỏ lại phía sau bắt đầu tạo ra thứ gì đó để trả ơn lại bữa ăn của chúng.

- Huh? Cái gì đây?!

Sejun xuống hang để chuẩn bị bữa trưa cho cả nhà lại thấy mấy bé thỏ xám đang bận rộn tạo ra thứ gì đó.

Trong khu vực nhà bếp, có một cái rổ được tạp ra bằng những lá hành được đan lại, bên trong lấp đầy những cây hành được chuẩn bị để ăn. Và những dụng dụ ăn uống được tạo ra từ mấy khúc gỗ xung quanh như thìa và đũa. Trông chúng còn cao cấp hơn cả mấy thứ mà Sejun tự làm.

- Mấy đứa… có muốn làm việc không?

Cậu đang định đề nghị chuyện này sau khi họ thân với nhau hơn, nhưng thấy năng lực và những thành phẩm như bản Portfolio trong CV của mấy bạn designer, cậu lại không nhịn được.

Chít! Chít! Chít!

Bọn thỏ xám gật đầu lia lịa! Vốn dĩ bọn chúng cố ý thể hiện tài năng ở đây là để được lọt vào mắt xanh của Sejun mà!

Nếu ngày nào cũng cũng có thể ăn thế này, hoặc đơn giản chỉ là được ăn lá hành mỗi ngày thôi, chúng cũng sẵn sàng.

Và thế là ba bé thỏ xám chính thức gia nhập nông trại của Sejun.

Kết quả là đời sống của vị chủ tịch nào đó được nâng cao đáng kể.

- Từ giờ trở đi, những bạn thỏ xám này sẽ sống cùng chúng ta nhé

Cậu vui vẻ thông báo tin mới khi cả bọn dùng bữa trưa.

Sau khi ăn xong,

- Tui buồn ngủ quá. Cho tui đùi của ngài đi, meow…

Oáp…

Chít…

Theo và thỏ đen bám lấy hai đùi cậu và Cuengi thì chui ra sau lưng, đánh một giấc ngủ trưa

- Lôi Vân Kiến.

Fluffy

Cậu tạo một cái bóng râm để che cả Cuengi bằng một đám mây đen.

Sip, sip.

Thanh niên thong thả và nhấm nháp ngụm cà phê vừa quan sát đám mây đen mình vừa tạo.

- Cơ mà… cái này có di chuyển được không nhỉ?

Ngay khi cậu vừa nghĩ về việc di chuyển đám mây kia.

Swoosh

Nó chuyển động chậm rãi qua một bên. Đúng là chậm thật nhưng đúng là nó có di chuyển!

Rồi,

[Độ thành thạo kĩ năng Lôi Vân Kiến tăng nhẹ]

- Huh?!

Độ thành thạo của [Lôi Vân Kiến] đã tăng. Co mà cậu cũng không biết liệu cái này có kiến độ thành thạo của [Lôi Vũ] tăng theo không nữa.

Éc…

Do đám mây đột nhiên di chuyển qua chỗ khác và bị ánh nắng chiếu vào, gấu con dụi dụi đầu của nó vào lưng Sejun để tránh ánh nắng.

- À, xin lỗi xin lỗi.

Cậu vỗ nhẹ đầu của nó và chuyển đám lây đen về vị trí cũ.

Lần này cậu thay đổi hình dạng của đám mây. Nó không được chi tiết cho lắm nhưng ít nhất cũng khiến cho đám mây đen trở nên dày hơn hoặc mỏng nơn, rộng hơn rồi nhỏ hơn.

Với lại mỗi lần cậu thay đổi hình dạng của đám mây như thế, độ thành tạo kĩ năng lại tăng theo.

- Được rồi, dậy thôi nào.

Sau khoảng 30 phút, Sejun đánh thức cả đám dậy rồi bắt đầu công việc buổi chiều.

Swoosh

Cậu tóm lấy gáy cậu nhóc nào đó đang định trốn đi đâu đó đánh thêm một giấc.

- Gì vậy, meow?

- Đại diện Theo của chúng ta nên đi làm mẫu cho cấp dưới chứ?

- Vậy sao, meow?! Đến lúc thể hiện sự ngầu lòi của tui rồi, meow! Sói, mau đi theo ta, meow!

Xoẹt!

Theo bật móng ra và chạy về phía ruộng hành lá.

Và rồi

Grrr

Lũ sói đi theo Theo tới ruộng hành rồi cũng ngoan ngoãn cắt hành bằng bộ móng sắc nhọn chủa chúng.

Sejun để các thanh niên kia xử lý ruộng hành rồi bản thân thì đi xuống dưới hang.

Cà chua bi, khoai tây, khoai lang.

Hôm nay có hơi bị nhiều đồ để mà thu hoạch đấy. Cậu để thỏ lưỡi liềm cắt mấy mầm khoai lang để trồng sau rồi bắt đầu thu hoạch.

Xoạt xoạt xoạt

Nhanh chóng thu hết cà chua bên ruộng kia rồi

Bộp bộp bộp

Sang ruộng này thu hoạch khoai tây. Cậu kéo hết mấy cây khoai lên rồi thu hoạch. Hai bé thỏ xửng sẽ bới đất và thu nốt mấy củ còn sót lại khi kéo cây ra những không kéo được hết.

Và khi Sejun đang định qua ruộng khác để thi hoạch khoai lang đã được tách cây mầm,

Theo ủ rũ loạng chà loạng choạng đi đến bám lấy chân Sejun đang chắt hành lá

- Đại diện Theo, có chuyện gì vậy?

- Bọn sói còn cắt hành lá tốt hơn tui nữa, meow…

- Huh?

Khi Sejun ngó lên mặt đất cậu thấy lũ sói

Xoẹtttt Xoẹtttt

chỉ bằng một cái đưa tay, có 4-5 cây hành ngã xuống cùng một lúc. Đặc biệt là Elka chỉ cần vung tay một cái là đã cắt được hẳn 10 cây

- Ấn tượng đấy chứ?

Sự tự tin của cậu bé đang dần đến bờ vực sụp đổ. Nhưng Sejun đời nào lại để tinh thần của Theo vụt tắt vì những thứ như thế chứ? Nên cậu vội vàng trấn an cậu nhóc

- Không sao đâu Theo à, tài năng của cậu không nằm ở bộ móng đó đâu.

- Vậy thì tại năng của tui ở đâu, meow?

- Theo, tài năng ở cậu nằm trong đôi chân này nè

- Vậy sao, meow?!

Nghe vậy cậu nhóc nhanh chóng nhận ra.

“Puhuhut. Park Sejun nói cái gì cũng đúng, meow! Mình là một thương miêu, meow! Tài năng của mình là ở sự quyến rũ đầy chết chóc ở hai chân này mà, meow!”

Chà… tư duy sáng tạo ATSM quá cơ…

Thunk

Và Theo, sau khi tinh thần lại hừng hực cháy bỏng như tuổi thanh xuân, đã buông chân Sejun ra rồi đi về một góc hang

Cơ mà

Thud

Cậu nhóc lại bị tóm lấy một lần nữa

- Theo, cậu định đi đâu hả? Phải làm việc đi chứ?

- Chủ tịch Park, tui mệt mà, meow.

- Rồi rồi, làm xong đi rồi nghỉ

Mặc dù Theo đã bày ra vẻ mặt mệt mỏi nhưng Sejun vẫn chứ nghiêm nghị mà lôi cậu nhóc đến bên ruộng loai lang để cắt mầm. Và cậu nhóc lại tiếp tục cùng thỏ lưỡi liềm cắt mấy mầm cây để chuẩn bị trồng.

Một lúc sau.

Xoẹt!

- Thấy không, meow! Xem kĩ năng cắt đồ của tui tuyệt chưa kìa, meow!

Theo ta đây vẫn là người mạnh nhất trong hang này!