Translator: Drake
_________________
[Bạn đã đến tầng 99 của tòa tháp]
- Về đến nhà rồi!!!
Sejun vui vẻ giơ cả hai tay lên trời và hét lên,
Chít!
Kreong!
Thỏ đen và Cuengi cũng kêu lên theo cậu. Chỉ mới 3 ngày kể từ lúc họ rời đi đến nay nhưng cảm giác lâu lắm rồi mới về nhà vậy.
Kreong?
Cuengi hỏi Sejun định làm gì với viên đá mà nó đang cầm. Có vẻ như thằng nhỏ muốn nhanh mà đặt cái này xuống rồi đi tìm mẹ rồi.
- Cứ đặt xuống đây đi.
Kreong!
Bịch!
Nghe theo lời Sejun, Cuengi ngay lập tức bỏ viên đá xuống,
Kreong!
Và chạy thằng về phía Huyết Đại Hùng mẹ.
Chít!
Thỏ đen cũng chạy vội về phía gia đình của nó để thông báo sự trở về của thằng nhỏ.
- Trồng dứa trước đã nhỉ?
Giờ thì khi chỉ còn một mình, Sejun lôi ra 12 cái đầu đứa từ trong túi rồi trồng xuống ruộng. Và rồi cậu nhìn về cái hạt giống của cây hủ Ent đã được cường hóa nằm trơ trọi trong túi.
[Hạt giống cường hóa của Hủ Ent (Độ thanh tẩy: 50%)]
“Chỉ cần thêm một lần dùng Tịnh Hỏa nữa là nó sẽ hoàn toàn được thanh tẩy rồi.”
Khi Sejun còn đang coi cái hạt,
Flap. Flap.
Bức tượng Hắc Long chầm chậm bay về phía cậu.
{Hahaha… Park Sejun, tên bất tài nhà ngươi! Ngươi thậm chí còn chẳng thể thẩm định nổi một vật phẩm!}
Vừa nhìn viên đá chưa qua thẩm định kia, Kaiser vừa tự hào ngạo mạn nói.
{Hahaha. Ta, Kaiser Pritani, Hắc Long vĩ đại đây sẽ cho ngươi một ân huệ mà thẩm định nó cho!}
Ông rồng náo đó mở lời mà không chờ bị hỏi. Một là để “thể hiện” cho cái tên con người nào đó, hai là cũng để diễn vai ông nội ngầu lòi trước mặt cô cháu gái mà chắc chắn là nó đang theo dõi Sejun thông qua quả cầu pha lê. [note54291]
Và khi bức tượng Hắc Long ngồi xuống trên hòn đá,
Lóe!
Một ánh sáng mạnh tỏa ra tứ phía như phát nổ từ bên trong viên đá.
Lóe!!!
Khi ánh sáng tản mạnh ra hơn nữa.
Và rồi,
[Quản lý tòa tháp buồn khi ông của họ lại thẩm định vật phẩm khi họ đang chuẩn bị làm điều đó]
[Quản lý tòa tháp nói bạn hãy nói ông của họ rằng họ sẽ không nói chuyện với ông nữa]
Bị mất cơ hội để “thể hiện” nên giờ có một thanh niên rồng nào đó đang dỗi ông nội nhà mình.
- Kaiser, Aileen nói là cô ấy không nói chuyện với ông nữa.
{…Cái gì?! Aileen! Nói chuyện với ông đi mà! Aileen~!}
Khi Kaiser đang tuyệt vọng mà gọi cô cháu gái, ngó qua kiểm tra thông tin của hòn đá đã qua thẩm định.
[Mảnh vỡ của Thánh Thạch]
Đây là mảnh vỡ thứ 9 của Thánh Thạch
Thánh lực chảy ra từ nó có lợi cho sự phát triển của môi trường xung quanh
Bạn càng thu thập được nhiều mảnh vỡ thì thánh lực sẽ càng mạnh.
Cấp độ: S
- “Thánh lực chảy ra có lợi cho sự phát triển của môi trường quang quanh”?
Cậu nhắm mắt lại và thử tập trung một lúc nhưng kết quả thì cũng chẳng cảm thấy gì mấy. Thông tin về món vật phẩm này có vẻ tầm thường hơn so với cấp độ của nó.
- Cơ mà… dù gì cũng là hàng cấp S mà
Cuối cùng cậu chấp nhận thỏa mãn khi sở hữu một con hàng nóng cấp S để trước nhà.
Cậu chàng bắt đầu ngó quanh xem có gì thay đổi ở trang trại nhà mình trong khoảng thời gian cậu vắng mặt không.
Và đó cũng là khi…
- Huh?
Cậu nhìn thấy được một thứ mà vốn chưa từng ở đây.
Một đường ống bằng gỗ, làm bằng cách chẻ đôi thân cây và đục rỗng bên trong, được nối từ đài phun nước đến khu ruộng.
Chiều cao ở của cái đài là 1m nên phần nước bên trong ống chảy từ đài xuống ruộng nhờ độ dốc.
- Oh! Nhóm thỏ xám làm một con kênh à?
Kể cả không có cậu đi chăng nữa thì có vẻ mọi người cũng vẫn rất tốt thì phải.
Sejun đi quanh ruộng để thông báo cho bọn thú rằng cậu đã về rồi đi xuống dưới hang để kiểm tra nhà kho.
- Flamie! Ta về rồi nè!
Khi cậu cất tiếng gọi Flamie đang đắm mình trong ánh nắng ấm áp ở giữa hang.
[Chủ nhân! Mừng ngài về!]
Flamie reo lên đầy phấn khích khi nhìn thầy cậu.
- Em vẫn khỏe chứ?
[Vâng! Chủ nhân, bộ có gì mới ngoài kia sao ạ? Em cảm thấy như có một nguồn năng lượng ấp áo đang chảy vào người vậy. Nên giờ em tràn trề sức sống luôn!]
Có vẻ như đó là hiệu ứng của viên đá cấp S kia nhỉ
[Ah! Em còn vui hơn khi nhìn thấy chủ nhân nữa! Năng lượng ấm áp kia khiến em thấy khá hơn! Nhưng nhìn thấy ngài còn khiến em vui hơn nữa kìa!]
Flamie lại khẳng định rằng cậu nhóc cực kì vui khi thấy Sejun để phòng trường hợp cậu hiểu lầm ý mình.
- Ta biết rồi mà.
Sejun nhẹ xoa xoa mấy cái lá của Flamie, giọng nói thằng nhỏ dễ thương như thế khiến cậu không thể nào không cưng cho được.
Nói chuyện với Flamie một lúc rồi Sejun đi qua kiểm tra chỗ hàng nông sản trong kho rồi lên giường đi ngủ sớm.
***********
Trước cổng kết nối với Tháp Đen.
- Hmm…
Kaiser đang ngồi trước bàn với ánh mắt ngưng trọng, bộ dáng chìm sâu trong suy nghĩ.
“Bộ cha lại cãi nhau với Aileen nữa à?”
Anton, vốn vắng mặt để làm một số việc, nhìn thấy cha như thế liền thầm nghĩ vậy.
- Cha, có chuyện gì thế ạ?
Không có vẻ gì là chuyện quan trọng lắm nhưng anh ta cứ hỏi trước đề phòng.
- Con trai, ta đã tìm thấy một dấu vết của Thần Sáng Thế
- C…Cái gì cơ?!
Một người vốn lúc nào cũng làm mặt lạnh và hiếm khi để lộ cảm xúc như Anton vậy mà giờ đây vẻ mặt ngàn năm không đổi đó lại vỡ nát trước câu trả lời không ngờ đến của cha mình.
- Kuhahaha! Ta biết con sẽ phản ứng như thế mà. Ban đầu ta cũng bất ngờ lắm đấy.
Kaiser bật cười, nhìn vẻ mặt hoang mang của con trai.
- Ở đâu cơ?! Cha tìm thấy dấu vết của Thần Sáng Thế ở đâu?
Anton cất tiếng hỏi đầy phấn khích. Thần Sáng Thế là người đã tạo ra những tòa tháp mà họ đang quản lý. Những cong rồng đã tìm kiếm dấu vết của ngài suốt hơn 3000 năm nay rồi.
3000 năm trước
- Hãy tìm những dấu vết của ta, và các ngươi sẽ có thể xây dựng lại thế giới.
Thần Sáng Thế đã để lại những lời đó rồi hoàn toàn biến mất khỏi thế giới. Và kết quả là thế giới của họ đã phá hủy. Không… phải nói là vô số thế giới đã bị phá hủy.
Họ muốn biết.
Tại sao Thần Sáng Thế tại dựng lên những tòa tháp?
Tại sao ngài ấy lại giao cho họ quản lý nó?
- Dấu vết của ngài ấy đến từ Tháp Đen mà chúng ta đang quản lý đây.
- Cái gì?!
- Chỉ là một phần của một viên đá, Park Sejun đã tìm thấy nó trong một cái hồ ở tầng 75.
- Trong tháp?!
Anton hoàn toàn bị những lời đó làm cho điếng người.
Họ đã tìm kiếm dấu vết của ngài ấy suốt mấy ngàn năm bên ngoài tòa tháp…
Và cuối cùng nó ở bên trong tháp á?
Thực sự đúng là xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt mà…
- Nếu đó là một viên đá thì có gì viết trên đó vậy ạ?
- Không có gì. Hoàn toàn không có gì cả
- Cái gì?
- Viên đá được tìm là ở phần cuối, nên không có gì cả.
- Oh…Ah! Park Sejun có sao không ạ?
Anton lo lắng hỏi.
Dù gì thì đó cũng là một dấu vết của Thần Sáng Thế. Chỉ ở gần nó thôi cũng quá đủ để khiến một thực thể tầm thường bị tổn thương.
Sejun là người có khả năng sẽ chữa lành được Long Tâm của Aileen. Vậy nên quan trọng nhất là cậu ta phải không làm sao.
- Hahaha. Ta là ai chứ?! Ta chính là Kaiser Pritani vĩ đại, người đứng đầu nhà Pritani. Ta…
Kaiser bắt đầu lảm nhảm về việc ông đã thẩm định viên đá Sejun mang đến thế nào.
- Ngay từ lúc ta bắt đầu thẩm định nó là ta đã cảm nhận được thánh lực của Đấng Sáng Tạo bên trong nó rồi.
- Và rồi?
Anton nuốt nước bọt cái ực…
- Ta đã nghĩ đến ngay giây phút phong ấn trên hòn đá đó được gỡ bỏ thì Sejun và những người khác quanh cậu ta sẽ chết. nên ta nhanh chóng đặt một cái tên hợp lý cho nó rồi cẩn thận mà phong ấn lại nó. Thế nào hả? Thấy ta nhanh trí không? Hahahaha!!!!
Kaiser vui vẻ khoe khoang.
- Haiz… cha làm tốt lắm ạ.
Anton thở phào nhẹ nhõm. Anh không thích cái kiểu khoe khoang khoác lác của cha mình như thế nhưng chính anh cũng phải thừa nhận rằng ông thực sự rất mạnh.
Phong ấn lại một vật có chứa thánh lực của Thần Sáng Thế không phải là chuyện dễ dàng. Nếu không phải là Kaiser thì hẳn đã trở thành thảm họa rồi.
- Con trai, cơ mà có một chuyện khác còn quan trọng hơn thế nữa.
- Là gì ạ?
- Aileen không muốn nói chuyện với ta, con có thể làm trung gian cho bọn ta được không?
Kaiser – một con rồng với sức mạnh khủng khiếp có thể tái phong ấn một vật mang thánh lực – giờ lại cảm thấy việc xoa dịu cơn giận giữ của cô cháu gái là việc gần như không thể.
Và…
- Con có mấy việc cần làm…
Anton cũng cảm thấy như vậy.
*************
Tầng thứ 2 của tòa tháp.
Một vùng đất, vốn có thể gọi là vùng đất hoang rộng khoảng 1000 mét vuông, giờ đã chuyển sắc xanh.
Và đoàn người đang đi giữa những mảnh ruộng được chia làm 100 mét vuông mỗi mảnh.
- Chào mừng tới Nông Trại Kinh Nghiệm của Gagel chúng tôi
Người “hướng dẫn viên” từ Gagel đón chào các thức tỉnh giả.
- Thật không vậy? Chỉ cần bọn tôi cắt mấy thứ này là chúng sẽ cho điểm kinh nghiệm như quái á?
Một thời săn – một thanh niên trẻ tuổi khoảng đôi mươi trang bị toàn thân những phần giáp đắt tiền, vừa nhìn mấy cây cà chua đang vặn vẹo vừa hỏi.
Anh ta đã trả 100 triệu won chỉ để sử dụng Nông Trại Kinh Nghiệm này.
- Vâng. Đây là loại quái dạng cây mà Gagel chúng tôi vô tình phát hiện ra. Nhờ có nỗ lực của đội nghiên cứu nên giờ chúng tôi có thể trồng chúng với số lượng lớn.
Vì cái cụm từ “đột biến” có thể gây ảnh hưởng tiêu cực nên đã quyết định lừa cả nhân viên của mình để nói những cây cà chua bị ô nhiễm kia là những con quái vật dạng cây được phát hiện trong tháp.
- Ngài David, ngài thử cắt nó xem đi ạ?
Hướng dẫn viên vừa nói vừa chỉ vào dưới gốc cây cà chua.
Xoẹt
David dùng kiếm cắt một đường mượt như bông và…
[Bạn đã giết 1 cây Cà Chua Bi Ô Nhiễm]
[Bạn nhận được 33 điểm kinh nghiệm]
Anh ta nhận được điểm kinh nghiệm.
- Oh! Là thật này?!
- Vâng. Vậy thì giờ ngài đã hiểu tại sao nơi này được gọi là “Nông Trại Kinh Nghiệm” rồi chứ ạ?
Tên hướng dẫn viên đưa cho David một cây đuốc.
- Mời ngài ạ.
- Tuyệt!
Bùng!!
David vui vẻ nhận lấy cây đuốc và châm lửa đốt cả ruộng cà chua bi ô nhiễm theo lời hướng dẫn viên.
Nếu anh ta đốt cả khu vực 100 mét vuông này thì số kinh nghiệm nhận được sẽ rơi vào khoảng 5000 đến 7000 điểm.
Gagel lấy cái giá 100 triệu won để khách hàng có thể kiếm điểm kinh nghiệm từ khu ruộng 100 mét vuông nhưng đối với những thợ săn giàu nứt đố đổ vách thì việc vừa kiếm được kinh nghiệm vừa đảm bảo an toàn cho bản thân thì rất vui vẻ mà cầm tiền xếp hàng đặt lịch chờ đến lượt mình sử dụng “Nông Trại Kinh Nghiệm” của công ty này.
- Mất bao lâu thì chỗ cây đó lớn lại được?
- Thưa, khoảng tầm 1 tháng ạ.
- Thomas, mở rộng diện tích thêm 100 lần đi.
- Rõ!
Michael vừa ra lệnh cho cấp dưới, vừa vui vẻ mà ngắm nhìn mảnh ruộng đang ngập trong biển lửa.
*************
- Được rồi!
Sejun mở mắt rồi đứng dậy. Cậu cảm thấy thật thoải mái trong buổi sáng lần này, có lẽ là do lâu rồi cậu mới được ngủ ngon như vậy.
Chít!
Sau tiếng động đó của cậu, thỏ đen cũng đi ra khỏi cái căn nhà gỗ nhỏ của mình và kêu lên chào buổi sáng
- Ừm. Chào buổi sáng!
Sejun đứng dậy và gạch thêm một nét nữa lên tường.
[250]
Hôm nay là buổi sáng của ngày thứ 250 kể từ khi bị mắc kẹt trong đâu. Cậu định sau này sẽ đánh dấu ngày giờ trên tường nhà.
- Được rồi, ta đi thôi.
Khi Sejun và thỏ đen ra ngoài, lần lượt cũng thấy từng con thỏ khác lên tầng ruộng phía trên từ dưới hang.
Chít!
Chít!
- Ừm ừm~ Chào buổi sáng.
Cậu cũng chào lại lũ thỏ.
Thực đơn sáng nay là món súp SeP đã được ninh kĩ suốt 24 giờ và khoai tây hấp.
Và khi Sejun đang đi đến khu ruộng để thu hoạch cà chua bi…
Chít!!!!!
Chít!!!!!
Từ đằng sau cậu, những tiếng reo vang đầy thích thú của tụ thỏ vang lên, và chúng nhanh chóng đi ngang qua cậu trên con thuyền gỗ.
Splash!
Chiếc thuyền đi ngang qua, khiến nước bắn tung tóe lên người cậu.
- Huh?!
Đó là… đường trượt nước hả?!
Vì khu ruộng giờ đã trở nên quá rộng nên lũ thỏ phải sử dụng thuyền với đường ống nước để làm phương tiện di chuyển nhằm giảm bớt sức lực phải bỏ ra để đi quanh cái nông trại bự kinh khủng này.
- Ghen tị quá…
Ghen tị ghê… ước gì mình cũng được trượt… à không, ước gì mình cũng được đi như thế chứ!
Krueong?
Sejun không phải là người duy nhất ghen tị vớt tụ thỏ như thế.
Krueong!
Cuengi cũng hét lên khi nhìn tụ thỏ cưỡi trên chiếc thuyền gỗ như thế. Em cũng muốn trượt nữa!
Krueong!
Thế rồi thằng báo nó nhặt một cái ván gỗ rồi trèo lên đài phun nước đầy hứng khởi, đặt cái ván lên trên con kênh bằng gỗ rồi ngồi xuống.
Nhưng…
Rắc…
Như quả táo rơi xuống đầu Newton và định luật về lực hấp dẫn ra đời hành hạ bao thế hệ con trẻ trên ghế nhà trường, con kênh bằng gỗ ấy cũng bị sự “hấp dẫn” của con gấu báo với mặt đất làm cho vỡ vụn.
Rầm!!!
Ngay khi thằng báo con nó ngồi xuống, cả mấy cây trụ gỗ bị gãy đến nát bươm rồi một tai nạn “kinh hoàng” đã xảy ra ngay tại chỗ đó.
Krueong…
Khi thằng báo rơi xuống khỏi đường ống gỗ, nhìn lên con kênh bị vỡ kia bằng ánh mắt “đau đớn”.
Vỗ
Sejun nhẹ vỗ đầu thằng báo và dỗ dành nó.[note54292]
Krueong…
[Con cũng muốn cưỡi thuyền nữa…]
- Đừng lo. Ba sẽ cố gắng cho con được đi nhé.
“Nhờ” có thằng báo nào đó Cuengi, Sejun có “cơ hội” để xây lại con kênh.
- Mọi người, tập hợp lại nào!!!
Cậu lớn tiếng gọi nhóm thỏ xám với các Hắc Nhân Ngưu tập hợp lại để bắt đầu một dự án đại công trình để xây một con kênh mới khác rộng hơn, chắc chắn hơn.
--------------
Drake: Chap này làm tôi nhớ lại cái câu muôn thửa của mấy cô dì bà tám không biết dạy con: Trẻ con nó có biết gì đâu (◔‿◔)
Rồi, con nhà cô không biết gì thì để cháu dạy cho nó biết (#^ω^)
Btw, chúc mừng sinh nhật tôi~