Làm Nông Dân Trong Tòa Tháp Thử Thách

Chương 86: Trồng Ent



Translator: Drake

__________________________

Vài tiếng trước

Kaiser có vô ý lên giọng trong lúc giải thích nghĩa vụ của một quản lý tòa tháp với Aileen do hiện tại Long Tâm của cô đã khỏe hơn và nhận được nhiều việc hơn nữa.

Và một con rộng nào đó với tính tự ái cao chót vót [note54896]đã lại block ông thêm phát nữa

Và,

- Aileen à~~!

Kaiser đang làm mọi cách để cố kết nối lại vớ Aileen nhưng thanh niên kia vẫn im lặng.

Vậy nên giờ ông chỉ còn đúng 1 cách.

“Phải bắt tên Park Sejun kia nhờ mình làm cách gì mới được.”

Ông quyết định dùng con bài tẩy cuối cùng. Nếu ông có thể làm được việc mà cậu ta nhờ, vậy thì chắc chắn cậu ta sẽ tự động giúp ông nói chuyện với Aileen thêm lần nữa cho coi.

“Oh, hắn ta đây rồi.”

Từ vị trí của bức tượng đứng trên đài phun nước, Kaiser nhanh chóng tìm được chỗ Sejun đang đứng.

Và cũng vào lúc đó,

“Chờ đã, cái nguồn năng lượng gì thế này?!”

Ông cảm thấy có một nguồn sống khác bên trong con goblin bên cạnh Sejun. Ông không biết bọn họ có biết nhau không nhưng đây chính là một dạng sống kí sinh. Hơn nữa, ông thậm chí còn có thể cảm nhận nguồn năng lượng của cái bộ tộc mà mình khinh bỉ nhất trong số những bọn kí sinh.

“Sao chúng dám! Bộ chúng nghĩ đây là đâu chứ hả?!”

Và thế là máu dồn lên não, ông già náo đó quên sạch mấy cái gì mà ân huệ rồi nhờ vả các kiểu mà dùng năng lượng ma thuật đã trữ sẵn bên trong bức tượng rồng rồi ngay lập tức xóa bỏ sự tồn tại của sinh vật kia.

Nếu ông chỉ giết vật chủ thôi thì con kí sinh trùng bên trong có khả năng sẽ di chuyển đến vật chủ gần đó để kí sinh, và như thế thì khả năng cao Sejun sẽ gặp nguy hiểm.

Kết quả là mọi ma lực trữ trong bức tượng bị dùng sạch và giờ ông cần phải đi sạc lại để hoàn thành được yêu cầu của Sejun.

Mặc dù nếu ổng mà hỏi cậu vài câu là dễ giải quyết hơn đấy, nhưng cái thứ danh dự rồi phẩm giá của một Hắc Long vĩ đại và gia chủ nhà Pritani khiến ông không cho phép mình làm điều đó.

- Chết tiêt!!

- Cha, có chuyện gì thế ạ?

Kaiser bắt đầu nổi khùng nổi quạu lên thì Anton bên cạnh lên tiếng hỏi.

- Ta vừa mới phát hiện năng lượng của cái lũ trắng chết tiệt đó trên tầng 99.

- Cái gì? Tại sao lại có năng lượng của Bạch Long ở đây?

- Hẳn là bọn chúng tìm thấy vị trí của Tháp đen thôi.

- Cha nghĩ bọn họ có đang cố trộm của chúng ta không?

- Chúng coi khinh vì quản lí hiện tại của tòa tháp là Aileen chứ gì! Sao chúng dám coi thường cháu gái của ta cơ chứ?!

Ông gầm gừ trong con tức. Tuy nhiên, hiện tại thì ông cũng chẳng thể làm gì được.

Tất cả những gì có thể chỉ là cầu cho Aileen lớn nhanh lên để hoàn thành nghĩa vụ của cô với tư cách là quản lý tòa tháp.

- Aileen à~

Và ông già cuồng cháu nào đó lại mở mic gọi.

************

- Ugh!

- Meo?! Cái mùi hôi hám gì thế này, meow!?

- Kyoot- nặng mùi quá…

Chít!

Kreung!

Pi Ppi!

Sejun và mấy đứa động vật vội vàng che mũi khi thứ mùi kinh khủng tỏa ra từ bên trong Ngục Tù Hư Không

Pi Ppi!

ChuChu nhanh chóng sử dụng ma thuật hệ gió để loại bỏ đi hết những thứ mùi bên trong hầm ngục. Cũng nhờ thế mà mùi bên trong cũng đỡ khó chịu hơn hẳn.

- Ta vào chứ nhỉ?

- Chúng ta thực sự phải vào ấy ạ, meow?

Chít?

Kreung?

Mặc dù Sejun có thể chịu cái mùi kia thì đối với mấy đứa động vật, thứ mùi ấy vẫn quá nặng, thậm chí chỉ ở gần thôi cũng chẳng thở nổi.

Cuối cùng, chỉ có Sejun và Theo đi vào bên trong. Cậu nhóc chọn che mũi bằng chân Sejun và cố nín thở càng lâu càng tốt thay vì ở ngoài chờ.

“Nhất định phải bảo vệ đùi của chủ tịch Park, meow!”

Theo Park này không phải là kẻ dễ dàng bị đánh bại chỉ vì tí mùi hôi!

Bên trong khu ngục là một căn phòng hình khối rộng khoảng 2m mà không có bất kì ánh sáng nào. Trước khi Sejun bước vào, ChuChu đã dùng ma thuật để thắp sáng bên trong nơi này.

- Ra là mùi bắt nguồn từ cái này.

Cậu nhíu mày nhìn vào đống chất thải đã khô cứng trên sàn nhà, đây chính là “cội nguồn” của cái thứ mùi kinh khủng khiếp họ thấy từ ngoài kia.

“Bẩn quá đi mất.”

Cậu muốn ngay lập tức dội nước từ bên ngoài vào để dọn dẹp cơ, nhưng trước tiên phải kiểm tra xem bên trong nơi này là cái gì đã.

Vì căn ngục cũng nhỏ nên cậu cũng nhanh chóng tìm ra được thứ đang ẩn bên trong. Có thứ gì đó đang treo ở góc xà trên trần nhà, che cả thân mình bằng đôi cánh. Và ở bên trên có một cái tên hiển hiện ở đỏ.

[Dơi Vàng]

Con dơi chỉ to bằng nắm đấm đang treo mình ở một góc xà ngang với sợi dây xích mỏng buộc vào chân nó.

- Dơi Vàng?

Sejun có chút khó hiểu. Nhìn trên thân nó thì chẳng thấy màu vàng nào cả, chỉ thấy nó gầy còm ốm yếu mà thôi. [note54897]

Sejun cẩn thận tiến lại gần, con dơi vàng cũng lo lắng sải cánh mở mắt.

(…?!)

Nó khóa mắt với Sejun, có chút giật mình khi có người khác ngoài chủ nhân Skaram của nó có lại nhìn thấy mình.

Và rồi,

(Ngài là chủ nhân mới của tôi sao?)

Một giọng nói đi thẳng vào đầu Sejun như thể thần giao cách cảm.

- Chủ nhân? Nhóc đang nói chuyện sao?

Sejun khẽ hỏi, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào con dơi.

{Vâng}

Chú dơi nhỏ run rẩy đáp.

Nó đang sợ.

Nó không biết liệu người chủ nhân mời này của mình là người thế nào.

- Dơi vàng, thế này không ổn đâu. Đầu tiên, dọn dẹp chỗ này đã.

(…dạ?)

Người chủ nhân mới này không ra lệnh hay bắt nó phải làm gì, mà dội nước từ bên ngoài vào và bắt đầu dọn dẹp căn ngục bên trong cùng với một con thỏ đen và con gấu con. Những con vật khác đều che mũi chúng bằng lá hàng trước khi bước vào, nguyên do là vì mùi trong này quá nặng.

“Mùi tệ đến thế sao?”

Khịt khịt.

Chú dơi tự ngửi lấy chính mình. Nhưng do nó ở trong căn ngục này quá lâu, cái khứu giác của nó trở nên chai sạn với thứ mùi ở đây rồi nên nó cũng chẳng biết được là nơi này hôi đến mức nào.

Và rồi,

- Nhóc cũng cần đi tắm nữa.

Sejun bê một chậu nước ấm đến.

(Vâng ạ.)

Dơi vàng bắt đầu tự tắm ngay lập tức theo lệnh của chủ nhân, nhìn vào chậu nước đang dần chuyển sang màu đen kịt, cuối cùng nó cũng nhận ra là mình đã bẩn đến mức nào.

Nó mất một lúc lâu mới tắm xong cho cái cơ thể nhỏ xíu đó.

- Thế này không được đâu. Cứ vào đi.

Sejun đứng nhìn bên cạnh cảm thấy bối rối không biết phải làm sao rồi gắp cả con dơi bằng chiếc kẹp gỗ theo đúng nghĩa đen rồi nhẹ nhàng thả nó vào trong nước. Cậu không chịu nổi cái cảm giác chạm vào nó bằng tay trần vì thực sự nó quá bẩn.

Splash splash.

Khi con dơi ngâm mình trong chậu nước ấm, nó vô thức kêu lên một tiếng tựa như than thở khi cảm nhận được sự thoải mái mà từ thửa cha sinh mẹ đẻ đến giờ nó mói được cảm nhận. Và đây cũng là lần đầu tiên nó nhận ra bản thân cũng có thể kêu lên như thế.

Kêu lên một thứ âm thanh tưởng chừng đã bị quên lãng.

Khi dơi vàng tự tắm, phần nước chuyển thành màu đen kịt.

(Đây là chỗ nước bẩn từ người mình sao?)

Nó cảm thấy xấu hổ khi thấy thứ nước đó lại là từ người nó mà ra.

- Thay nước thôi.

May là Sejun cũng không có mắng nó mà chỉ nhanh chóng thay nước mới. Tuy nhiên, nước trong cũng lại hóa đen.

Chỉ đến khi Sejun thay nước đến lần thứ 10 thì màu nước mới không đổi nữa.

- Ha… được rồi. Dơi vàng, nhóc cũng đi nghỉ đi.

(Dạ)

Khi Sejun đang định rời đi sau khi dọn dẹp xong nhà ngục,

Ùng ục

Một thứ âm thanh khiếm nhã vang lên từ bụng dơi vàng.

Nhìn xung quanh thì… chà, cũng chẳng có gì để ăn cả.

- Nhóc đói à? Chờ một lúc.

Sejun đi ra khỏi Ngục Tù Hư Không rồi lại mang vào một bát súp SeP.

- Nhóc thử ăn xem.

(Vâng, cảm ơn ngài ạ)

Ực ực ực

- Giờ thì nghỉ đi nhé.

Sejun để dơi vàng ở lại dùng bữa rồi rời khỏi cùng mấy đứa nhỏ khác. Cánh cửa căn ngục vẫn được mở để thông khí.

Một lúc sau,

(Hehehe. Ngon quá đi mất. Người chủ nhân mới này là người tốt)

Dơi vàng bị để lại một mình đã hết lòng tận hưởng món súp và tự nhủ với chính mình như vậy.

(Mình nhất định phải làm việc chăm chỉ vì chủ nhân mới được!)

Nói rồi nó biến mất.

1 phút sau.

Flap. Flap.

Bé nó lại xuất hiện, trên hai chân đang giữ lấy một cái cốc gì đó màu vàng.

(Haiz… mệt quá. Mình đã mang một thứ vừa to vừa sáng như thế này, liệu chủ nhân có vui không nhỉ?)

Ùng ục…

Cùng với mộng tưởng được Sejun khen, chú dơi nhỏ đã kiệt sức và treo mình lên xà ngục rồi chìm vào giác ngủ

*************

Khịt khịt…

Mấy đứa nhỏ bước ra khỏi căn ngục đang tự ngửi người mình, và Sejun cũng vậy.

- Có vẻ như chúng ta bị ám mùi rồi.

Thứ mùi khó chịu cứ liên tục thoang thoảng phát ra từ người cậu.

- Để thế cũng không ổn. Ta đến đài phun nước tắm đi!

Đài phun nước được khảm ma thuật thanh tẩy vậy nên dù cho là cả đám có tắm ở đấy đi chăng nữa thì nước cũng sạch nguyên lại luôn thôi.

Chít!

Grrrr!

Nghe cậu nói vậy, thỏ đen và Cuengi háo hức chạy thẳng đến đài phun nước.

Còn bên phía Sejun…

- Tôi phản đối! Tôi kịch liệt phản đối, meow! Tôi liếm lông là hết mùi được rồi, meow! Tôi sẽ liếm lông cho ngài luôn chủ tịch Park! Đừng vào nước mà, meow!

Theo bám chặt lấy chân Sejun, nhất quyết không chịu tắm.

Tuy nhiên,

- Không, tôi từ chối sự từ chối của cậu.

Cậu không muốn bị tắm trong đống nước bọt của Theo đâu, nên tóm cổ bé mèo nào đó rồi nhúng cả người nó vào trong nước.

- Méééééoooooooo!!!!!!!!

Splash

Cậu nhóc trèo hẳn lên người Sejun rồi bám chặt lấy mặt cậu. “Nhờ” thế mà vị chủ tịch nào đó phải ngửi cái thứ mùi hôi rình trực tiếp từ lông Theo.

- Này… xuống đê. Cậu hôi quá!

Sejun tóm sau gáy Theo rồi bắt đầu ngâm thằng nhỏ xuống nước.

- Woow, meowww!!!!

Theo không muốn bị ướt nên cố lắc người để phản kháng nhưng…

Splish. Splash.

Chỉ thấy phản tác dụng.

Kết quả là Theo hoàn toàn ướt sung.

- Hahaha. Chủ tịch Theo, người cậu đúng là toàn lông đấy nhỉ?

Sejun cười vào mặt Theo, bình thường trông mềm mại cute xù xù thế thôi nhưng giờ ướt sũng cái lông dính chặt vào người trông đến buồn cười. [note54898]

- Đừng có cười, meow! Tất cả đều là lỗi của ngài, meow! Và bọn họ cũng toàn lông còn gì, meow!

Theo chỉ thẳng vào thỏ đen với Cuengi.

Chít!!

Kreung!!

Thỏ đen và gấu báo nổi giận. Đang yên đang lành tự nhiên kéo người ta vào làm gì?!

- Meow? Mọi người à, bình tĩnh nói chuyện nào, meow.

Cậu nhóc đáng thương cố thương lượng, nhưng

Tóm

Một phát bị Cuengi tóm gáy rồi lôi ra xa luôn.

Một lúc sau

- Puhuhut. Để anh đây cho mấy chú biết thế nào là bơi nhá, meow!

Chít!

Kreung!

Giờ cả ba đứa đều ướt như chuột lột nên tình thế đã chuyển thành cả ba cùng vui vẻ và vầy nước. Cũng nhờ thế mà cái mùi hôi ám lên người lúc nãy cũng dần biến mất.

Và rồi,

- Đi thôi nào!!!

Phần cuối cùng của vụ vầy nước này là phải đi trượt nước. Cả 4 thanh niên ngồi xuống nắm lấy tay nhau rồi dùng cả thân mình trượt xuống kênh dẫn.

Swish

Cả đám dùng cả thân mình lăn theo dòng nước khiến cho cái trò trượt nước đơn giản thành thành một trò cảm giác mạnh.

- Hehehe, vui thật đấy.

- Puhuhut. Không hổ là mình, tui cũng mạnh nhất khi ở trong nước đấy nhá, meow!

Chít!

Kreung!

Cả đám kết thúc chuyến “phượt” ngắn hạn và cũng cười đùa vui vẻ.

Và rồi,

- Grrrr

Shlurp slurp.

Họ lắc lắc người cho rơi bớt nước rồi leo xuống một núi rơm rạ và lăn ra ngủ. Thực tế thì ngủ sau khi vầy nước thực sự cực kì thoải mái luôn. [note54899]

Và đó cũng là khi,

- Nếu cứ ngủ thế này là dễ bị cảm lắm đấy.

Iona tiến lại gần rồi dùng phép để làm khô người cho cả đám Sejun. Thậm chí cô còn đặc biệt làm khô đuôi Theo đến vài lần.

- Kyoot kyoot kyoot

Sau đó thì vui vẻ trèo lên đùi Sejun, vừa ngân nga vừa dùng đuôi của Theo làm chăn rồi dần chìm vào giấc ngủ. Cuối cùng cô cũng có được một giấc ngủ sâu đến tận tối.

Cả đám ngủ say đến nỗi phải đến khi ChuChu đến đánh thức mọi người dậy thì đã đến giờ ăn tối rồi.

Chít!

Để tránh gặp vấn đề gì, cô bé còn cẩn thận đánh thức thầy mình dậy trước rồi mới gọi những người khác.

- Hmm…

Mọi người dậy rồi di chuyển về căn nhà gạch để dùng bữa.

- Ah… no quá no quá. Ta đi dạo tí nhỉ?

Khi Sejun đã ăn tối và đang định đứng dậy để đi dạo loanh quanh tí cho tiêu cơm,

- Huh?!

Cậu cảm thấy một nguồn nhiệt nóng bỏng từ trong túi.

- Gì thế này?

Cậu thò tay vào túi rồi lôi ra một cái hạt gì đó màu trắng, thậm chí còn cảm nhận được nhiệt lượng phát ra từ nó.

[Hạt Giống Tịnh Ent Cường Hóa]

Bạn đã thanh tẩy hạt giống của Hủ Ent đã hấp thụ năng lượng Lam Nguyệt

Hạt giống đã được cường hóa bởi năng lượng của Lam Nguyệt

Nguồn năng lượng tha hóa đã được thanh tẩy, tăng cười khả năng kháng tha hóa.

Sau khi ăn, mọi chỉ số sẽ tăng vĩnh viễn 15 điểm

Nếu bạn trồng trên đất, hạt giống sẽ nảy mầm vào lớn thành Tịnh Ent.[note54900]

Hạn sử dụng: 100 năm

Cấp độ: A+

- Vậy là đã hoàn tất thanh tẩy.

Sejun vừa lẩm bẩm vừa nhìn xuống hạt giống màu trắng kia.

- Mình nên trồng ở đâu nhỉ?

Cậu cũng không biết liệu bọn Tịnh Ent này sẽ lớn được đến mức nào.

- Cứ coi lần trước mình thấy làm mẫu đi.

Cậu đoán là một cái hạt giống này có thể lớn bằng chính con hủ Ent đã hấp thụ Lam Nguyệt mà lần trước mình thấy nên quyết định trồng hạt giống xuống một nơi cực rộng.

Thunk.

Cậu dùng con dao găm đào đất rồi trồng hạt giống xuống.

[Bạn đã trồng hạt giống Tịnh Ent Cường Hóa]

[Độ thành thạo của kỹ năng Gieo Hạt Lv.4 tăng mạnh]

[Điểm kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng mạnh]

[Do ảnh hưởng của Tăng Độ Thành Thạo Lv.1 đã tăng thêm 5% độ thành thạo vào kĩ năng Gieo Hạt Lv.4]

[Độ thành thạo của kỹ năng Gieo Hạt Lv.4 đã đầy, cấp độ kĩ năng tăng cấp]

Và rồi.

Bộp bộp

Khi Sejun đang vỗ vỗ lên phần đất nơi vừa trồng hạt giống,

[Hạt giống Tịnh Ent Cường Hóa lớn lên cực nhanh nhờ năng lượng của nó]

Crack…

Và hạt giống mà cậu chỉ vừa mới trồng đã ngay lập tức nảy mầm, chuẩn bị thành cây.