Làm Nông Dân Trong Tòa Tháp Thử Thách

Chương 99: Lễ hội thu hoạch bắt đầu (1)



Translator: Drake

__________________________

[Thêm một phước lành nữa được yểm. Mana trong toàn tầng tại khu vực Đền Thờ Cà Rốt Khổng Lồ của vương quốc Nơ Đỏ tọa lạc được tăng lên]

Thud. Thud.

Ngay sau khi thông báo kết thúc, ngôi đền khổng lồ kia bay thẳng lên trời. Màu xanh lá và xanh da trời tỏa ra liên tục xung quanh nó, khiến khắp cả tầng ngập tràn trong thứ ánh sáng đẹp đẽ đó.

Và rồi đột nhiên có 1000 con thỏ xuất hiện bên dưới đền thờ.

Chít…?

Chít…?

Chít?

1000 con thỏ được triệu hồi đến đây, chúng nó ngơ ngác nhìn xung quanh.

Pi Ppi!

Chít!

Chít!

Chii!!

Lũ thỏ của tầng 99 reo lên khi nhìn thấy đồng loại được triệu hồi tới đây.

Nhưng sự vui vẻ của chúng cũng chẳng kéo dài được lâu. Tình trạng của lũ thỏ ấy phải dùng hai từ “thảm hại” để hình dung.

Chúng quá gầy, đến nỗi chỉ còn da bọc xương, như thể sắp chết đói đến nơi, thậm chí còn bị trọc lông chỗ này chỗ kia.

- Được rồi, trước tiên ăn ít này đi đã.

Sejun lấy chỗ cà rốt tươi vừa mới thu hoạch mấy tiếng trước rồi đưa cho lũ thỏ được triệu đến.

Chít?!

Chít?!

Chii?!

Lũ thỏ giật mình thảng thốt. Con nào con nấy đều bật khóc trước củ cà rốt mà sau biết bao thập kỷ chúng mới thấy lại. Lũ thỏ ở tầng 99 chỉ biết an ủi chúng, có vẻ như mọi người đều phải chịu đựng lâu rồi…

Một lúc sau,

Chít?

Chít?

Chúng bắt đầu hỏi thăm sức khỏe của nhau, tình hình dạo này,…

- Ta về thôi.

- Rõ, meow!

Kreong!

Sejun về nhà cũng Theo và Cuengi, đây là vì cậu muốn chuẩn bị ít súp cà rốt cho lũ thỏ ăn khi chúng trò chuyện.

Về đến nơi, cậu đi thẳng vào bếp, bỏ nguyên liệu vào trong cái nồi lớn rồi tranh thủ vừa chờ súp vừa kiểm tra kĩ năng mà cậu vừa nhận được.

[Kĩ năng nghề nghiệp – Khổng Lồ Hóa Nông Sản Lv.1]

Cưỡng chế sức mạnh của nông sản từ cấp C trở xuống để tập trung lớn lên, khiến chúng trở nên khổng lồ.

Độ lớn của Khổng Lồ Hóa dựa trên cấp bậc của nông sản. (Cấp C x5, cấp D x3, cấp E x2, cấp F ,1.2)

- Hmm…

Có vẻ như đây là một kĩ năng khá hữu dụng khi cần đưa đồ ăn cho Aileen hay Huyết Đại Hùng mẹ đây.

Nếu chúng mà to hơn thì hẳn là họ sẽ có thể thưởng thức được hương vị trọn vẹn hơn. Hoặc đơn giản là khi cả đám đang thiếu đồ ăn.

Sejun kiểm tra mấy cái ban phước. Mấy cái kiểu ban phước hay buff gì gì đó như buff của Flamie thường sẽ được hiển thị bên cạnh tên người trên cửa số trạng thái.

[Park Sejun Lv.50 – Phước Lành Bội Thu, Phước Lành Dật Ma]

Khi Sejun bấm vào tên một phước lành thì thông tin của nó cũng hiện ra.

[Phước Lành Bội Thu – Thời gian còn lại: 6 ngày 23 giờ]

Phước lành được ban duy cho thực thể Park Sejun, nông dân tòa tháp và chủ trì của lễ hội thu hoạch.

Trong thời gian lễ hội, tầng 99 sẽ trở nên thịnh vượng(?) hơn.

Tốc độ lớn của nông sản tăng lên.

Nếu xảy ra hoạt động “sản xuất”, tỉ lệ tạo ra mầm sống mới tăng lên. [note58079]

- Hmm…

Tốc độ nông sản trưởng thành tăng thì thực sự là vui rồi, nhưng mà cái tăng tỉ lệ tạo ra mầm sống mới nếu xảy ra hoạt động “sản xuất”…

- Mình có nên ngủ chỗ khác mấy bữa không nhỉ?

Khẳng định cái hang sẽ cực kì ồn ào vì lũ thỏ cho coi.

Cậu chuyển qua kiểm tra nốt phước lành còn lại.

[Phước Lành Dật Ma – Thời gian còn lại: 6 ngày 23 giờ]

Phước lành được ban duy cho thực thể Park Sejun, nông dân tòa tháp và chủ trì của lễ hội thu hoạch.

Trong thời gian diễn ra lễ hội, độ cô đặc của mana trên tầng 99 tăng.

Tốc độ phục hồi mana tăng

Sức mạnh của mana tăng.

- Hmm…

Cái phước lành về mana này thực sự không ảnh hưởng nhiều lắm với Sejun, mặc dù nếu là kiểu người như Iona thì chắc là hữu dụng lắm đấy. Chắc là nó sẽ tăng hiệu ứng của Lôi Vũ Kiến hay là Hạ Vũ cơ mà thực sự cũng chẳng hữu dụng lắm.

“Mình có nên tranh thủ đào cái hào to hơn mà tránh bọn kiến không nhỉ?”

Khi Sejun còn đang cân nhắc xem làm thế nào để lọi dụng cái phước lành mana cho hiệu của,

Pi Ppi!

Chít!

Chít!

Chii!

Lũ thỏ được triệu đến đã xếp hàng ngoan ngoãn trước mặt cậu và thời gian phục vụ đồ ăn bắt đầu. Tuy nhiên, vì có quá nhiều thỏ nên thực sự chẳng đủ bát để phân súp nữa.

- Theo, Cuengi, làm thêm bát đi.

- Đã rõ, meow!

Kreong!

Theo lệnh của Sejun, Theo cắt gỗ thành những cỡ vừa đủ và Cuengi chịu trách nhiệm khoét rỗng bên trong như thể xúc kem ra vậy.

Và rồi ba bé thỏ xám duy nhất của tầng 99 sẽ chà nhám bên trong bát, nhanh chóng hoàn thành những chiếc bát để phục vụ việc ăn uống.

Nhờ thế mà cà 1000 con thỏ nhanh chóng có được những cái bát cho riêng mình và tận hưởng bữa ăn được thoải mái.

Sau khi bữa ăn kết thúc,

- Giờ thì ăn tráng miệng nào!

Sejun rửa sạch chỗ dâu tây còn lại

- Wow!

Vừa đưa tới bên miệng đã ngửi thấy mùi dâu tây nồng nàn làm rúng động trái tim thiếu nam

Ực…

Cuối cùng không thể chống cự lại cơn thèm, Sejun cắn một miếng dâu tây. Ngay lập tức, hương vị đặc trưng của dâu tây cùng với vị ngọt như đường tràn ngập trong miệng cậu.

[Bạn đã ăn 1 quả Dâu Tây May Mắn]

[Chỉ số May Mắn của bạn tăng trong 1 giờ]

- May mắn?

Cậu đã không kiểm tra thông tin trước khi ăn nên giờ mới giật mình mà lọ mọ đi ngó.

[Dâu Tây May Mắn]

Quả dâu tây được trồng trong tháp. Ngon lành và giàu dinh dưỡng.

Được trồng bởi một nông dân già dặn kinh nghiệm khiến hương vị và hiệu ứng được tăng lên

Khi sử dụng, may mắn tăng lên trong 1 giờ

Người trồng: Nông dân tòa tháp Park Sejun

Hạn sử dụng: 90 ngày

Cấp độ: C

“May mắn chỉ tăng thôi á?”

Phần thông tin thực sự quá mơ hồ. Nhưng Sejun quyết định mặc xác nó và tận hưởng quả dâu tây ngon lành.

Vừa mải nghĩ vừa tranh thủ kiểm tra thông tin về ớt Cheongyang trong khu trữ đồ

[Ớt Cheongyang Tĩnh Lặng]

Ớt Cheongyang được trồng trong tháp. Ngon lành và giàu dinh dưỡng.

Được trồng bởi một nông dân già dặn kinh nghiệm khiến hương vị và hiệu ứng được tăng lên

Khi sử dụng, tâm trí của bạn sẽ đạt trạng thái tĩnh tại trong 1 giờ

Người trồng: Nông dân tòa tháp Park Sejun

Hạn sử dụng: 90 ngày

Cấp độ: C

- Tâm trí tĩnh tại á? Sao mơ hồ dữ vậy trời?

Ực.

Kreong!

Và vị chủ tịch lén rửa lén ăn dâu đã bị Cuengi bắt gặp.

Cậu đành bỏ 5 quả dâu tây vào miệng nó, biến thằng báo con thành đồng phạm.

- Giờ con cũng ăn rồi đấy. Chúng ta là đồng phạm, tuyệt không được nói cho người khác, nghe chưa?

Kreong!

Cuengi gật đầu đáp. May mà biến thằng nhỏ này thành đồng lõa với mình nên cậu không bị đám thỏ kia phát hiện ra.

Sáng hôm sau.

- Được rồi!

Ngay khi Sejun bừng tỉnh hào hứng bắt đầu ngày mới.

- Ta ngủ thêm nữa đi, meow

Theo bám chạt lấy chân cậu, càu nhàu xin ngủ thêm, cơ mà cậu nhóc cũng bị bơ đẹp.

Rồi,

- Kyoot Kyoot Kyoot, chào buổi sáng Sejun!

Iona vốn đang ngủ trên đùi Sejun vươn vai ngáp dài một cái, vui vẻ chào buổi sáng.

- Ừm, chào buổi sáng.

Swoosh.

Cậu vừa chào đáp lại vừa vạch thêm một nét trên tường, bắt đầu buổi sáng của ngày thứ 265.

- Uh!

Ngay khi cậu vạch thêm nét rồi ra ngoài.

- Huh?!

Cậu thấy vô số những tòa nhà nhỏ mà chưa từng thấy dưới chân ngôi đền. Và lũ động vật cũng đang đi dạo quanh đó.

- Cái gì vậy?

- Kyoot Kyoot Kyoot. Đó là chợ của tộc Gấu Mèo chỉ xuất hiện vào lễ hội Thu hoạch đấy! Ta mau đi nhìn đi!

- Thật á?!

Phấn khích trước những lời đó của Iona, Sejun vội vàng chạy lại khu trợ, nơi cậu thấy 5 người bán hàng rong. Mùi hương của đồ ăn kích thích cánh mũi của cậu, hướng tới quầy bán đồ ăn.

Rồi…

- Này! Cậu đã nếm thử 10 lần rồi! Đó là 2 phần ăn đó!

Kreong!

Cuengi đang cuống lên trước quầy đồ ăn, nhóc muốn ăn nữa.

“Cuengi, ngày nào ba cũng cho con ăn đến no mà sao con lại làm vậy hả trời? Người ta sẽ nghĩ ba bỏ đói con đó!”

- Ahem, Cuengi.

Sejun gọi thằng báo lại, không nhịn được mà ngượng đỏ mặt

Kreong! Kreong!

Thấy Sejun tới, thằng báo nó mừng như trúng Vietlot.

Ba cháu đến rồi! Ba giàu lắm!

- Oh! Đây là ba nhóc hả? Thế thì ăn đi, thoải mái!

Chủ quầy thấy người trả tiền cái là thoải mái đưa cho Cuengi thêm đồ ăn.

- Huh?!

Thud

Thấy cái thứ dẻo dẻo trắng trắng được đưa cho Cuengi bởi chủ quầy hàng khiến Sejun vô thức đưa tay ra mà cầm lấy.

Im lặng…

Cảm giác và kết cấu giống hệt như những gì cậu biết.

- Bánh gạo…

Kiểm tra miếng bánh gạo sáng loán trong tay mình, Sejun không nhịn được mà dạt dào cảm xúc, vội vàng bỏ vào miệng.

Nhai…

- Uhmmm!!

Giống hệt như những gì cậu mong đợi! Càng nhai, hương vị tuyệt hảo của gạo càng lan ra khắp khoang miệng.

Kreong!

Cuengi cũng nhận được một cái bành mới từ chủ quầy rồi ăn một cách ngon lành. Chỉ khi thằng nhóc ăn hết 20 cái bánh gạo chỉ trong 2 phút

Click

Nó nghe thấy âm thanh mở lọ thủy tinh bên cạnh

Kreong?

Thằng báo con đã quá quen thuộc với tiếng mở lọ ăn mật ong quay đầu.

Plop

Nó thấy ông ba nhà mình chấm bánh gạo vào trong mật ong và ăn.

Kreong!

Nó cũng vội bắt chước mà chấm bánh gạo của mình vào mật ong rồi bỏ vào miệng.

Kreong!!!

Chỉ chấm thêm mật ong thôi mà món bánh gạo trở thành một món mới toanh!

Và rồi

- Tôi sẽ mua tất cả chỗ bánh gạo này

Tổng tài Sejun vung tay mua hết bánh gạo.

- Giảm giá cho tui đi, meow!

Sau khi bỏ việc trả giá cho Theo, cậu bắt đầu đi ngó các quầy hàng khác.

Sejun ngạc nhiên trước những quầy bán đồ ăn khác. Có 3 quầy bán bánh mỳ lúa mạch, bia và phô mai.

- Tôi mua hết!

Cậu mua sạch đồ ở 4 cửa hàng còn lại, cưỡng chế bọn họ phải đóng cửa dọn hàng sớm. Và rồi cuối cùng cậu đến quầy hàng cuối cùng, vốn cũng chẳng có gì bày biện ra.

- Ông chủ, bán gì vậy?

- Tôi bán hạt giống đây. Mời nhìn.

Vị lão thương nhân gấu mèo cẩn thận lấy ra một hạt giống.

“Chỉ một thôi á?”

Sejun kiểm tra hạt giống.

[Hạt giống Đậu Ngũ Sắc]

- Giá cả thế nào?

- 10.000 đồng tháp.

Cái giá quá đắt cho một hạt giống. Nhưng dù vậy Sejun vẫn nhìn chằm chằm vào hạt đậu ngũ sắc kia.

“Mình muốn nó!”

Bản năng của Sejun bảo rằng cậu nhất định phải có được hạt giống kia.

Rồi,

- Chủ tịch Park, tui đã mua hết mọi thứ rồi, meow!

Theo sau khi mặc cả mua bán hết những đồ cần mua, tự hào quay trở lại đù Sejun.

- Theo, cậu thấy thế nào? Có bị cuốn hút không?

Sejun bế Theo lên, chỉ vào hạt giống đậu Ngũ Sắc kia. Cậu tin vào cái măng cụt vàng của Theo hơn là bản năng của mình.

- Meow! Tôi cực kì cuốn hút với nó ạ, meow!

- Thật không?!

Nghe vậy Sejun quyết định cậu nhất định phải mua hạt giống này.

- Ông vừa nói là bao nhiêu tiền cơ?

- 10.000 đồng tháp.

- Chà… nhìn này, có vết nứt trên hạt giống đó, ông giảm giá tí được không?

- Cái này không quan trọng.

- Vậy thế này thì sao? Không phải cái hạt này quá nhỏ so với 1 hạt đậu bình thường à?

Sejun thử đủ cách để mặc cả giá xuống, nhưng lão gấu mèo kia vẫn không chịu lay động.

Rồi đột nhiên lũ động vật và đám gấu mèo khác tập trung lại xung quanh xem trận mặc cả kỳ kèo giữa Sejun và lão thương nhân gấu mèo kia.

Cả hai liếc nhau.

“Theo đang nhìn! Mình nhất định phải được giảm giá!”

“Tuyệt không thể giảm, đám thuộc hạ đang nhìn!”

Giờ thì khi mọi người đang nhìn, trận kỳ kèo đã trở thành việc bảo vệ danh dự của người đứng đầu.

Đúng lúc đó,

{Thằng nhãi chết tiệt kia! Có lễ hội thu hoạch thì ngươi phải biết điều mà mời ta chứ hả?!}

Bức tượng hắc long bay đến, tức giận mà làn loạn lên.

[Quản lý tòa tháp nói rằng họ cũng muốn tận hưởng lễ hội nữa]

- Chờ xíu.

Sejun gửi đi ít bánh gạo, bánh mỳ lúa mạch và phô mai mà cậu mua được ở mấy quầy đồ ăn cùng với mật ong.

- Nhớ là phải chấm bánh gạo với mật ong đấy nhé. Ngon lắm đó. Hiểu chưa?

[Quản lý nói rằng họ đã hiểu]

Khi Sejun đang giải thích những kiểu kết hợp ngon lành cho Aileen

Boom!

{Đưa rượu ra đây!}

- Er… cái đó…

Kaiser đang bắt nạt một chủ quầy bán makgeolli (1 loại rượu Hàn Quốc). Chú gấu mèo run rẩy trong sợ hãi trước năng lượng “hắc ám” tuôn trào ra từ bức tượng đến nỗi chú không thể nói rằng họ đã hết rượu.

- Ngài Kaiser, rượu ở đây nè.

Sejun đưa cho ông lão hẳn một thùng rượu makgeolli.

{Hmph! Không phải ta muốn uống đâu, nhưng ngươi đã có lòng thế thì ta đành chịu thôi.}

Bộ chứ không phải ông vừa dọa nạt người ta để đem rượu ra cho ông à?

Sejun lườm.

Ực ực ực

{Hmph!}

Flap Flap

Kaiser đổ thằng cả thùng rượu vào miệng bức tượng rồi bay về phía đài phun nước.

- Cảm ơn ngài đã cứu tôi!

Lão thương nhân tiến lại gần Sejun để bày tỏ lòng cảm ơn. Chỉ duy sự thật rằng cậu trai kia có thể nói chuyện thoải mái trước mặt Hắc Long đã đủ khiến ông phải nhìn cậu bằng 1 con mắt khác.

- Nếu ông thấy biết ơn thì giảm cho tôi 5000 đồng đi.

“Không hổ là Chủ tịch Park, tuyệt vời, meow!”

Theo mắt lấp lánh nhìn Sejun vừa lợi dụng thời cơ mà 1 phát đòi giảm nửa giá.