Làm Streamer Chuyên Nghiệp Ở Thời Đại Tương Lai

Chương 14: Chương 14




Tên họ ký chủ: Đường Triều
Tuổi: 17 tuổi
Cấp bậc: Hậu thiên võ giả
Vị diện cấp bậc: Hoa Hạ Tinh cấp E
Khen thưởng nhiệm vụ: gậy chống của Cal.
Chú thích: Sau khi sử dụng đạo cụ này, gia tăng giá trị mị lực của ký chủ, khiến kí chủ trở thành một nam nhân có hơi thở quý tộc.
Kinh nghiệm : 300.
Chú thích: Dùng để trao đổi vật phẩm trong thương thành.
Ba lô hiện có: Quà tặng tân thủ, nhẫn cách âm, gậy chống của Cal.
Kỹ năng: Thông hiểu đạo lí.
............
Không ngoài dự đoán, đạo cụ khen thưởng trừ bỏ cái cây gậy của Cal này ra thì đúng là chả có cái gì khác hết.
Đường Triều lấy cây gậy chống của Caltừ ba lô ra lật qua lật lại xem xét.
Cái cây gậy này dài cỡ chừng một mét, đường kính chừng 5cm.Cả cây gậy màu hồng xích, được làm từ gỗ Ô Kim tốt nhất.

Nếu chỉ nhìn bề ngoài mà nói thì nó cũng rất không tồi.
Chỉ là.....!Trở thành nam nhân có hơi thở quý tộc là cái quỷ gì vậy? Cậu căn bản không cần cái này có được không?
Còn không bằng đem nó quy đổi thành tinh tệ, như vậy còn thực tế hơn chút đó.

Nhìn nó vài lần Đường Triều đã không còn hứng thú nữa.

Sau đó là cấp bậc......
Hậu thiên võ giả! Tuy rằng không biết thực lực như thế nào, nhưng nghe tên là thấy chắc chắn là lợi hại hơn cái phàm nhân nhiều! Đường Triều khá hài lòng, chờ sau khi trở về Hoa Hạ Tinh liền đi thí nghiệm một chút coi sao.
Sau đó nữa....!Kinh nghiệm 300.

Có thể đổi vật phẩm ở thương thành? Cuối cùng cũng có cái nhìn thấy thuận mắt!!
Mang theo tâm tình kích động như vậy, Đường Triều bấm nút mở thương thành, sau đó.........
Huyền trận đồ: 50.000 kinh nghiệm
Cửu thiên kiếm quyết: 10.000 kinh nghiệm
Tụ linh đan: 3.000 kinh nghiệm
Công pháp khinh vũ: 80.000 kinh nghiệm
Mờ ảo vi bước: 100.000 kinh nghiệm
Bát quái tứ thánh chưởng: 20.000 kinh nghiệm
Tẩy Tủy Đan: 1.000 kinh nghiệm
Hoán nhan thánh dược: 500.000 kinh nghiệm
Cơ giáp 5s: 1.000.000 kinh nghiệm
......
......
......
Đường Triều......!Tâm mệt quá.....
Mấy cái vật phẩm trong thương thành này, một cái càng cuồng khốc bá đạo hơn một cái, nhưng mà so sánh với kinh nghiệm cậu đang có.....!hoàn toàn mua không nổi nha!!!!

Mấy thứ này còn là đồ sơ cấp nhất nữa đó! Còn mấy cái vật phẩm càng cao cấp ở phía trên Đường Triều hoàn toàn không có dũng khí để mở ra ngó luôn rồi.

Yêu thương nồng nàn gì đó dẹp qua một bên hết đi.

Còn vụ trong vòng bảy ngày phải mở ra phát sóng trực tiếp mới đó hả? Đường Triều cậu quyết định rồi, không đến giây phút cuối cùng, cậu nhất định không đi vào cái quảng trường hệ thống này nữa!!!!
............
"Triều Triều! Ôn tập bài vở sao rồi con?" Đường Triều vừa mới ra khỏi phòng đã nghe thấy giọng hỏi thăm đầy quan tâm của Đường Kim Tú.
"Ân......《 Tinh tế lục 》 xem gần xong rồi, còn ôn tập《 Đa Duy thời không luận 》 vẫn chưa đâu vào đâu." Bịa chuyện đại đi.
"Đừng tạo áp lực cho mình quá nhiều, không phải còn tới một năm mới thi đại học sao? Có thể từ từ ôn tập." Đường Kim Tú nghe Đường Triều ôn tập không quá tốt, vội vàng an ủi cậu.

Bà lo lắng Đường Triều áp lực quá lớn lại đâm ra chán ghét học hành như trước kia nữa.
"Bà, con đã biết! Bà yên tâm, con nhất định sẽ học thật tốt." Đường Triều cười đáp, sau đó đi tới, cầm bình dinh dưỡng dịch trên bàn lên, xé miệng bao há mồm uống hết.
Bảy ngày qua, trừ bỏ cái đêm ăn tối cùng với Kathy phu nhân ra, Đương Triều toàn là gặm bánh mì qua ngày, cậu đã sớm muốn thay đổi khẩu vị rồi.
Có lẽ do là lần đầu tiên uống dinh dưỡng dịch nên Đường Triều cảm thấy hương vị của nó cũng không đến nỗi nào, có chút giống giống với loại đồ uống vị thịt mà mấy cái siêu thị trên Địa cầu lúc trước hay bán.
"Triều Triều, sao hôm nay con lại ra sớm thế?" Đường Kim Tú thấy Đường Triều hai ba hớp đã uống sạch bình dinh dưỡng dịch nên đưa cho cậu thêm bình nữa, sau đó hỏi.

Bây giờ mới có 3 giờ chiều, Đường Triều mấy hôm rồi đều là 7 8 giờ tối mới ra tới.
"Hôm nay con hoàn thành xong kế hoạch học tập sớm, nên tính đi ra ngoài hít thở không khí một chút." Đường Triều cầm dinh dưỡng dịch Đường Kim Tú mới đưa, suy nghĩ một chút liền mở miệng hỏi: " Bà, bà có biết gần chỗ mình ở đâu có phòng thí nghiệm thể năng không ạ? Con muốn đi xem thử một chút."
"Phòng thí nghiệm thể năng?" Đường Kim Tú chấn động: " Triều Triều, sao tự nhiên con lại muốn đi thí nghiệm thể năng vậy? Có phải trong trường có người khi dễ con không?"

"Không có, không có." Đường Triều thấy Đường Kim Tú sốt ruột vội vàng giải thích: "Không có ai khi dễ con hết, sang năm không phải con phải thi đại học sao, đến lúc đó trong trường nhất định sẽ có kiểm tra sức khỏe.

Cho nên giờ con mới muốn đi thí nghiệm thể năng trước một chút, nhìn xem nếu như vẫn chưa đạt tiêu chuẩn thì rèn luyện trước mà thôi."
Cậu chủ yếu chỉ là muốn biết Hậu thiên võ giả lợi hại như thế nào mà thôi.
Đường Kim Tú nghe vậy thở phào nhẹ nhõm: "Thí nghiệm trước cũng tốt, như vậy còn có thể biết mình thiếu hụt chỗ nào để mà bù đắp.

Ân.....!Khu Khánh Hoa của chúng ta hình như không có phòng thí nghiệm thể năng thì phải.

Ở gần khu Đông Hoa bà nhớ giống như có một cái võ quán, con lên mạng xem thử xem."
"Cảm ơn bà! Con biết rồi!" Đúng vậy, bây giờ tinh võng rất phát triển, cậu muốn tìm thứ gì thì cứ lên đó mà tra là sẽ ra thôi mà.
"Triều Triều, khu Đông Hoa hơi xa đó.

Hay là con chờ chút đi, đợi bà may xong cái áo này rồi hai bà cháu mình đi chung?" Nếu để Đường Triều đi một mình, Đường Kim Tú cũng không yên tâm lắm.
"Bà à! Con đã sắp 17 tuổi rồi, hơn nữa giao thông bây giờ tiên tiến như vậy, từ chỗ chúng ta tới khu Đông Hoa cũng chỉ có một giờ mà thôi.

Bà yên tâm, con đi một mình được rồi!"
"Được rồi.....!Nếu gặp chuyện gì nhất định phải gọi điện thoại cho bà nghe chưa?" Đường Kim Tú thấy Đường Triều kiên quyết như vậy thì cũng từ bỏ ý định đi cùng, chỉ là mãi dặn dò không ngừng.
"Con nhớ rồi! Con cam đoan sẽ về nhà trước 8 giờ mà!" Đường Triều cam đoan hứa hẹn.
............
Về phòng mình, Đường Triều vội vàng lên mạng tìm kiếm một chút.

Hm...!ở khu Đông Hoa đúng là có một cái võ quán thật, Long Uy võ quán.
Kế bên chỗ ở của Đường Triều, lên xe số 2, sau đó xuống xe ở tiểu khu Thiên Uyển, lại đi bộ thêm chừng 10 phút nữa là đến, cũng coi như rất tiện.

Đường Triều ghi nhớ kĩ đường đi, sau đó thay đổi quần áo, cầm theo 300 tinh tệ liền ra khỏi cửa.
............
Nếu tính ra, đây là lần đầu tiên Đường Triều quan sát cái thời đại tinh tế này.
Đường Triều đi bộ tới trạm đợi xe, đi theo mấy hành khách phía trước bắt chước xoát thẻ ID, sau đó đứng chờ xe, leo lên xe số 2 đi đên khu Đông Hoa.

Vé xe còn rẻ hơn trong tưởng tượng của cậu nhiều, chỉ tốn 20 tinh tệ mà thôi.
Hơn nữa nội thất trong xe cũng là hạng nhất.

Ghế dựa vừa lớn vừa mềm, còn có quầy tự phục vụ, trang trí trong xe cũng vô cùng đẹp đẽ sạch sẽ.
Đường Triều tò mò đánh giá qua lại.
Chỉ là, các bạn hành khách xung quanh ơi! Sao các bạn lại dùng ánh mắt ghét bỏ mà nhìn tui vậy hả!
Đường Triều cúi đầu nhìn bản thân một chút, quần áo tuy rằng sờ lên không thoải mái lắm nhưng mà nó cũng rất là sạch sẽ a!!!
Đường Triều có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cũng vào lúc này, một vị mẫu thân ôm một đứa bé con đi ngang qua bên cạnh Đường Triều.....
"Mẹ ơi! Gương mặt của ca ca kia thật đáng sợ a!"
"Xuỵt! Đừng nói nữa nào, chúng ta sắp đến nơi rồi."
......
Người mẫu thân đang ôm em bé kia thấy Đường Triều đang nhìn bọn họ, vội vàng né xa ba thước.
Đường Triều.....!Cậu rốt cuộc biết bản thân vì sao bị ghét bỏ như vậy rồi.
Leo lên cái xe thôi đã bị khinh thường kiểu này, cậu đã hiểu được vì sao nguyên chủ lại có tính tình tăm tối như vậy rồi.

.