Lần Này Đổi Lại Anh Bảo Vệ Em

Chương 45



Đâu đó khoảng hơn 15 giờ, Trần Ly cuối cùng cũng tới đoàn làm phim. Cô đưa thẻ cho bảo an rồi vào đoàn, rồi gọi điện cho Trần Ly đến đón mình tới chỗ quay của cậu.

Trần Ly bên này, khi nghe xong điện thoại cô tiến đến chỗ cậu bảo mình đi đoán sếp, rồi nhanh chóng rời đi.

Cậu cũng không để ý lắm, vì phân cảnh này là cảnh quay cuối của ngày hôm nay. Cầm kịch bản học thuộc lại lần nữa, đợi đạo diễn kêu vào vị trí cậu liền đứng dậy nhanh chóng đến vị trí chỉ định.

Đạo diễn cầm loa, giọng nói có chút gắt gỏng nói với nữ hai ‘’ Kiều Ánh, nếu lần này còn không điều chỉnh lại cảm xúc được thì nghỉ đi ‘’.

Kiều Ánh run sợ, gật đầu liên tục với đạo diễn ‘’ Vâng, vâng ạ ‘’.

Vấn đề này xuất phát do, Kiều Ánh không tập trung vào vai diễn. Quay có một cảnh mà cô cứ thất thần, vì vậy bị NG rất nhiều lần, những diễn viên quay chung với cô cũng bị cô hành cho mệt sắp chết.

Lần nữa đạo diễn cầm loa lên, giọng nói gắt gỏng đều chỉnh lại chỗ đứng, cũng như ánh sáng, mic và máy quay. Điều chỉnh xong xuôi, ông nhanh chóng hô lớn ‘’ Chuẩn bị, 1…2…3… Bắt đầu, diễn ‘’.

Dù cậu đang rất mệt vì phải quay lại rất nhiều lần, nhưng vì công việc vẫn phải điều chỉnh lại trạng thái lần nữa quay chụp.

Cảnh diễn:

Vì hôm nay là ngày giỗ của tiên hoàng hậu, tức mẫu thân ruột của thái tử Hạ Minh. Vì vậy, anh cùng với Hạ Giang ( Kiều Ánh thủ vai Lục công chúa, muội muội cùng mẹ của thái tử Hạ Minh) đến hoàng lăng tế bái mẫu hậu.

Nhưng trong lúc tế bái, bát hương đột nhiên ngã xuống làm cháy mảnh vải được treo cách đó không xa. Mảnh vải bắt lửa, nhanh chóng lan sang những tấm vải khác với tốc độ nhanh chóng. Thái giám cùng cung nữ hoảng loạn hộ tống cả hai người rời khỏi.

Khi ra khỏi hoàng lăng, bên ngoài chờ đợi họ không phải là những thị vệ mà là đám thích khách đang giơ cung hướng thẳng về phía hai người.

Hạ Minh theo phản xạ, ngay lập tức bao bọc lấy muội muội của mình ra phía sau che chắn. Thế nên những mũi tên hướng thẳng vào vai trái, ngực phải và chân của anh.

Hiện thực:

Sau tiếng hô dừng của đạo diễn, Ekip nhanh chóng đến trang điểm lại gương mặt, làm cho nó tái nhợt đi do bị trúng tên, tạo ra những vết thương. Xong xuôi hết liền lui ra, đạo diễn cũng hô bắt đầu.

Cảnh diễn:

Hạ Minh bị trúng tên, lập tức ngất xỉu ngã khụy xuống. Hạ Giang cũng theo đó mà đưa tay đỡ lấy ca ca của mình, gương mặt tái nhợt đi. Sợ hãi ôm ca ca vào khóc lóc ‘’ Ca ca… Người đâu, người đâu chết hết rồi sao, mau truyền thái y, mau truyền thái y cứu ca ca của ta ‘’.

Những cung nữ cùng thái giám vì bảo vệ hai chủ tử của họ mà không màn nguy hiểm, đứng thành vòng tròn bao bọc lấy chủ tử của họ để bảo vệ.

Một tì nữ thân cận của công chúa, lên tiếng trấn an cô ‘’ Công chúa, công chúa người đừng sợ. Rất nhanh thôi thị vệ hoàng cung sẽ đến, thái y rất nhanh cũng sẽ đến. Người đừng sợ… ‘’. Lời còn chưa nói hết, một mũi tên đã không lưu tình mà bắn thẳng vào đầu cung nữ đó. Máu tươi bắn thẳng vào mặt của Lục công chúa, khiến cô hoảng hốt, đưa tay ra đỡ lấy cung nữ thân cận của mình, run rẫy gọi tên trong tuyệt vọng ‘’ An Lạc, An Lạc, ngươi tỉnh lại đi An Lạc, đừng làm ta sợ mà. Huhu… ‘’.

Vòng bảo vệ xuất hiện một lỗ hỏng, đám thích khách nhanh chóng bắn cung tên, nhắm thẳng vào đầu của thái tử mà bắn.

Nhưng rất may sau đó, mũi tên đã bị cản lại bởi thị vệ thân cận của Hạ Minh. Cảnh vệ hoàng cung cũng đã đến và đánh cho đám thích khách rút lui.

Triệu quang vội vàng bế Hạ Minh lên, chạy nhanh đi tìm thái y chữa trị.

Hiện thực:

Đạo diễn nhìn màn hình quay, ông nhíu mày giơ tay ra hiệu bảo camera operator ngừng quay, cầm loa lên hô cảnh quay nam nữ chính bên kia trước ‘’ Cắt, tốt. Mọi người nghỉ ngơi điều chỉnh lại trạng thái rồi chuẩn bị quay cảnh tiếp theo ‘’.

Rồi sau đó ông quay qua kêu cậu cùng Kiều Ánh đến nói chuyện.

Cậu cùng Kiều Ánh tiến đến chỗ đạo diễn, chuẩn bị tâm lý nghe ông trách mắng.

Và đúng như rằng, sau khi cả hai đến chỗ ông, ông đã không chút thương tình mà mắng Kiều Ánh ‘’ Kiều Ánh, trong lúc diễn cô thất thần cái gì hả. Nếu trạng thái đã không tốt, thì ngay từ đầu phải nói lên hoặc xin nghỉ. Cô có biết trong hôm nay vì cô mà cả đoàn làm phim bị chậm tiến độ không hả, tiểu An đóng với cô còn mới vừa hết bệnh xong, diễn với cô bị hành đứng quay trong trời nắng gắt như vậy rồi lại sốt nữa thì sau. Chỉ vì cô mà làm rối tung hết mọi thứ, hừ ‘’.

Kiểu Ánh biết mình sai, không có lý để cãi nên đành cúi đầu nhận lỗi, cắn răng nghe những lời mắng chửi của đạo diễn ‘’ Tôi, tôi xin lỗi đạo diễn. Tôi nhất định sẽ cố gắng ổn định lại tâm trạng để không làm ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn phim ‘’.

Đạo diễn thấy cô biết lỗi, nên cũng không làm khó dễ thêm ‘’ Được rồi, hôm nay nghỉ sớm đi. Ngày mai cố gắng điều chỉnh lại trạng thái cho tôi, nhớ chưa ‘’.

‘’ Vâng ạ ‘’. Cô vội cúi đầu đáp lễ.

Đạo diễn không nói tiếp việc của cô nữa, mà quay sang nói cậu ‘’ Tiểu An diễn rất tốt, sau này nhớ phát huy. Hôm nay đã hết cảnh quay của cậu rồi, về nghỉ ngơi sớm đi ‘’.

Cậu mỉm cười đáp lại ‘’ Đạo diễn quá khen rồi ạ ‘’.

Ông cũng không vòng vo, mà lên tiếng nói tiếp ‘’ Được rồi, về nghỉ ngơi đi ‘’. Sau đó ông lại chăm chú nhìn vào màn hình quay.

Cậu biết ý cũng rời đi, đi được vài bước cậu thấy Lâm Tú cùng Trần Ly đang đứng cách đó không xa chờ cậu

Thế nên cậu bước vội đến chỗ họ, mà không để ý Nam Mộc đang vẫy tay với mình.

Nam Mộc thấy cậu không để ý đến mình, buồn bã trở lại chỗ quay, ngồi thẩn thờ một góc thở dài ‘’ Hơizzz, lại bị em ấy bơ đẹp rồi ‘’.

Trợ lý của anh thấy anh ngồi thở dài buồn bã, nên tiến đến hỏi thử xem thế nào ‘’ Bị em trai của mình bơ đẹp rồi sao ‘’.

Nam Mộc buồn rầu nhìn cậu trợ lý ‘’ Đúng vậy, muốn tìm em ấy nói chuyện mà khó như lên trời vậy ‘’.

Cậu trợ lý khó hiểu hỏi anh ‘’ Hửm, anh không kết bạn với cậu ấy sao ‘’.

Nói tới đây, hai mắt anh đã rưng rưng nhìn trợ lý ‘’ Hic… Em ấy không đồng ý kết bạn của anh ‘’.

Trên đầu trợ lý xuất hiện dấu chấm hỏi to đùng ‘’ Anh em mà không kết bạn với nhau sao ạ ‘’.

‘’ Tôi và em ấy có hiểu lầm một chút ‘’. Chưa nói hết, đạo diễn đã lên tiếng giục anh chuẩn bị diễn rồi.

Cậu bên này, sau khi tẩy trang, thay đổi trang phục rồi cùng Trần Ly và Lâm Tú trở lại khách sạn nghỉ ngơi.

Về đến phòng, cậu cùng Trần Ly ngồi xuống nói về chuyện của Uyển Như ‘’ Em nói cô ta đang muốn rời đi nhưng lại không đủ tiền đền sao ‘’.

Cậu giải thích chi tiết những gì mình biết cho Trần Ly nghe qua một lượt, sở dĩ cậu muốn lôi kéo Uyển Như này là vì sau này cô ấy được quý nhân trợ giúp rời khỏi công ty, rồi như diều gặp gió trong giới mà nổi tiếng, đến khi cậu chết cô vẫn là ngôi sao nữ hàng đầu trong nước.

Trần Ly căn nhắc một chút rồi nói ‘’ Em nói với cô ấy, dưới 5 tỷ thì chị vẫn đền nổi. Ký hợp đồng sau đó chị sẽ đến giúp cô ấy rời khỏi công ty, cứ nói thế với cô ấy ‘’.

Cậu lên tiếng hỏi ‘’ Hay là em dẫn cô ấy qua đây, để chị và cô ấy trao đổi thoải mái hơn ‘’.

Trần Ly vội lắc đầu ‘’ Thôi, em kêu cô ấy qua đây lỡ có tay săn ảnh nào đó chụp được. Thì chỉ cần nước bọt của họ thôi cũng đủ nhấn chìm em rồi, em cứ chuyển lời như vậy với cô ấy trước, sau đó hẹn một ngày rảnh đến quán cafe nào đó rồi bàn bạc kĩ hơn ‘’.

Cậu đưa ánh mắt đầy tò mò nhìn cô ‘’ Chị tin tưởng người em chọn đến vậy sao ‘’.

Cô nhìn cậu, chọc ngón trỏ vào trán cậu không chút lưu tình mà nói ‘’ 1 phần tin em, 1 phần là vì cô ta giữ chức ảnh hậu đấy bé con à ‘’.

Nghe cô không chút lưu tình nói như vậy, cậu giả vờ diễn tổn thương ngã vào người cô ‘’ Ây da, em đau lòng quá ‘’.

Trần Ly bị cậu chọc cười, đẩy đầu cậu ra khỏi người mình ‘’ Được rồi, đừng giỡn nữa. Chị đói quá, em mau đi tắm rửa rồi chúng ta dẫn Trần Ly tìm quán nào đó ăn đi ‘’.

Nghe Trần Ly than đói, thế nên cậu nhanh chóng đi tắm rửa rồi rủ Trần Ly tìm quán nào đó để ăn chiều luôn.