Lẳng Lơ - Thụy Bất Tỉnh

Chương 19: Dẫn em đi uống rượu



Vẫn còn hai tuần bổ túc trước kỳ nghỉ, hai tuần này Mạnh Dao đến nhà Mạnh Nguyên Thành ở.

Mạnh Dao không biết Trương Tố Úc đã đồng ý chuyện này như thế nào, vào buổi tối khi Tịch Viện nói chuyện với Mạnh Nguyên Thành trong phòng làm việc thì Mạnh Dao đã nghe được vài lời, Mạnh Nguyên Thành thuê một luật sư.

Lần đầu tiên Mạnh Dao thắc mắc, nếu Mạnh Nguyên Thành có thể giành lấy quyền nuôi con của mình vậy tại sao nhiều năm như vậy ông ta lại

mặc kệ không hỏi đến cảm nhận của bản thân.

Nhưng cô cũng không có tâm trạng quan tâm đến việc mình thiếu vắng tình yêu thương của cha, sự tự do khó giành được, cô muốn dành tất cả khoảng thời gian này ở bên Trình Gia Thừa.

Mạnh Nguyên Thành không hạn chế việc cô ra ngoài chơi, nhưng ông muốn cô đồng ý rằng cô sẽ không bao giờ được qua đêm bên ngoài khi chưa được sự đồng ý của người lớn, Mạnh Dao bày tỏ nó rất hợp lí.

Trình Gia Thừa đứng ở cửa tiểu khu, chờ cô ra rồi dẫn cô đi chơi.

Trang phục hàng ngày của Mạnh Dao ngoài đồng phục học sinh ra thì toàn là những bộ quần áo chững chạc không hợp tuổi, hoặc là những bộ đồ màu trắng mộc mạc, nhưng hôm nay cô mặc váy, áo ngắn tay màu hồng phối với chân váy kẻ sọc to màu đỏ khiến cho cả người hiện lên vẻ trẻ trung năng động.

Trình Gia Thừa nhìn cô một lúc lâu, cảm thấy con gái yêu cái đẹp cũng có lý.

“Chúng ta sẽ đi đâu chơi á.” “Đưa em đi uống rượu.”

Mạnh Dao chưa bao giờ uống rượu hay đi bar, nhưng cô rất muốn đi. Trình Gia Thừa hết rẽ trái rồi rẽ phải, sau cùng dẫn cô đến một KTV, vừa vào phòng đã nghe Quách Tử Hàng mắng chửi:

“Con mẹ nó sao lại đến KTV hát hò vậy? Chị gái ở quán bar hát hay như vậy, chân lại dài ngực lại bự … Á á á Phạm Y em có bệnh hả.”

Quách Tử Hàng hạ quyết tâm chuốc say Trình Gia Thừa, trên bàn toàn là bia, không có chỗ nào để để gạt tàn thuốc.

Mạnh Dao ngẩn tò te, cô kéo vạt áo của hắn, ghé vào tai hắn nói nhỏ: “Em không uống say được, buổi tối cha tới đón em.”

“Thì thầm cái gì vậy? Hôm nay sẽ không có ai có thể thoát được hết, nếu bạn học Mạnh Dao không uống được vậy thì để Trình Gia Thừa uống thay cậu đi.”, Quách Tử Hàng xúm xúm lại nói.

Mạnh Dao khó xử nhìn hắn, Trình Gia Thừa không quan tâm, hắn ôm cô ngồi vào lòng, tựa cằm vào vai cô nói, “Chơi trò chơi của em đi.”

“…..”, Hôm nay Mạnh Dao không muốn chơi game nhưng hắn rất kiên trì, thế nên một đám người bên cạnh bắt đầu hò hét uống rượu mà bên đây Mạnh Dao lại ngồi đó chơi game liên tục nửa tiếng đồng hồ.

“Tiếp tục đi.”, Hắn nói.

Mạnh Dao không nói gì, quay đầu nhìn anh, “Cậu muốn chơi hả?”

Trình Gia Thừa cười cười, ngậm lấy vành tai của cô cắn một cái, Mạnh Dao lo lắng bên cạnh có người, thế nên sau khi bị hắn hôn vài cái thì bắt đầu giãy giụa đứng dậy, nhưng tay Trình Gia Thừa nhanh hơn, hắn kéo phần trên váy ra nắm lấy một bên ngực cô.

“Muốn mút vú …. Cho tôi mút được không?”

“Có người…” Cô quay đầu từ chối nhưng bị hôn lấy.

“Này này này, đủ rồi nhaa.” Quách Tử Hàng hét lên khiến cho Mạnh Dao xấu hổ không biết giấu mặt ở đâu, Trình Gia Thừa cười nhẹ một tiếng rồi rút tay ra, sửa sang lại quần áo cho cô thật tươm tất rồi mới kéo cô ngồi xuống.

Vẫn ngồi trong lòng hắn, Quách Tử Hàng tập trung chuốc rượu, những người khác cũng suy nghĩ như thế, Mạnh Dao trơ mắt nhìn Trình Gia Thừa uống không ngừng, cô chỉ đành chạy ra ngoài tìm cho hắn một ly trà nóng để cho hắn giải rượu.

Ra ra vào vào chưa đến mười phút, vừa vào đã thấy trước mặt Trình Gia Thừa bày ra một đống chai rượu rỗng.

“Tôi uống, mấy cậu đừng chuốc cậu ấy nữa.”

“Yo ~ Bạn học Dao Dao đây là đang đau lòng ó hỏ ~ Có bạn gái thật là tuyệt quá nhaa Trình Gia Thừa.” Một người nào đó chế giễu.

Trình Gia Thừa đá một cước vào người nói rồi quay sang ôm Mạnh Dao ngồi vào lòng mình, cùng cô uống trà nóng.

“Muốn đi vệ sinh.” Hắn bỗng nói.

“Cậu có muốn mình đi với cậu không? Cậu uống đến say rồi à?” Mạnh Dao lo lắng hỏi.

Không say, nhưng muốn cô đi cùng. Kế bên phòng này có một phòng vệ sinh, Trình Gia Thừa khoác vai cô bước vào đó, một đám người phía sau trêu ghẹo mắng Trình Gia Thừa là đồ không tử tế.

Mạnh Dao căn bản không quan tâm người khác nghĩ gì về mình, Trình Gia Thừa muốn cô đi cùng thì cô sẽ đi.

Trình Gia Thừa cởi quần trước mặt cô, còn kêu cô đỡ mình, làm cũng đã làm, nhưng nhìn chằm chằm Trình Gia Thừa đi tiểu thì có hơi…

Bẽn lẽn và tò mò…

“Cậu có thấy khó chịu không? Có chóng mặt không?” Mặc quần xong xuôi, Mạnh Dao ngẩng đầu lên hỏi hắn.

Tửu lương của Trình Gia Thừa cũng được, vẫn chưa say lắm, nhưng lúc này nhìn vào cô thì có hơi choáng váng. Vốn dĩ Mạnh Dao đã đẹp, nhưng lúc trong mắt dạt dào tình cảm mà nhìn hắn thì càng đẹp hơn, tấm gương phía sau phản chiếu dáng người xinh đẹp của thiếu nữ, đôi mắt Trình Gia Thừa bỗng nóng rực lên.

“Khó chịu.”, Hắn vừa nói vừa vén áo của cô lên, đồng thời cũng rất thuần phục cởi khóa áo lót sau lưng cô.

“Giải rượu một chút.”

đầu v* của cô bị mút lấy, mút đến h/uyệt nhỏ ngứa ngáy, cô vô thức khép chân lại cọ xát.

“Ngứa? Thế có muốn tôi chơi em ở đây không?” “Không muốn…”

Trình Gia Thừa cũng không ép cô, mút thêm một lát rồi mặc lại quần áo cho cô rồi dẫn cô ra ngoài chơi tiếp, mới hơn chín giờ, mười giờ rưỡi Mạnh Dao mới về, Trình Gia Thừa không uống rượu nữa mà ôm cô vào lòng để cô hát cho mình nghe.

Đúng mười một giờ Mạnh Nguyên Thành đến KTV đón cô, Phạm Y tiễn cô đi xuống.

Đang trên đường về thì Tịch Viện gọi điện thoại đến, bên kia vang lên giọng nói của một đứa trẻ, Mạnh Dao biết đó là ai, đó là em trai cùng cha khác mẹ của mình, biệt danh là Nghịch Ngợm.

“Sao đến giờ còn chưa đi ngủ?”

“Chị gái ở đây … Con ngoan ngoãn nghe lời mẹ lên giường ngủ đi.” “Lần sau dẫn con đi gặp chị gái.”

……

Chiếc xe lao vùn vụt, Mạnh Dao nhìn cảnh đường phố qua cửa kính ô tô, cô bỗng nhớ đến trước kia, mỗi đêm Mạnh Nguyên Thành cũng đã từng dỗ mình đi ngủ giống như vậy.

Cô lại nghĩ đến Trương Tố Úc, cô nhớ cách đây rất lâu Trương Tố Úc cũng đã từng nhét những món quà dưới gối của cô vào những dịp lễ

Giáng sinh, rồi nói với cô rằng ông già Noel rất thích cô.
— QUẢNG CÁO —