Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 147: Chương 147



Không nghĩ tới vậy mà gây ra nhiệm vụ, hơn nữa là nhiệm vụ thí luyện, hơn nữa là nhiệm vụ do tuyển hạng tuyên bố nhiệm vụ tuyên bố, điều này cũng đại biểu cho bệnh của Vương Ngữ Yên, nhất định sẽ không dễ lo liệu như vậy, nếu không cũng sẽ không dùng hình thức nhiệm vụ thí luyện xuất hiện.
- Phu nhân, mời lấy tay của nàng ra, ta bắt mạch cho nàng một chút.
Lúc này tay của Vương Ngữ Yên ở trong chăn, Lâm Dật Hiên tự nhiên không thể vươn tay vào chăn lấy tay Vương Ngữ Yên ra, cho nên trực tiếp nhìn về phía Vương phu nhân.
Vương phu nhân cũng không nói lời nào, chẳng qua là đem tay Vương Ngữ Yên từ trong chăn ra, tay Vương Ngữ Yên rất khéo léo, cũng rất trắng, chỉ là trên tay của nàng lại mang theo một tia hàn ý, Lâm Dật Hiên thò tay đáp lên cổ tay Vương Ngữ Yên, liền cảm nhận được một tia lạnh như băng.
Một lát sau, lông mày Lâm Dật Hiên nhíu chặt lại, sau đó trực tiếp quay đầu nhìn về phía Vương phu nhân hỏi:
- Lệnh ái có từng học qua võ công chưa?
- Không có, tuy tiểu nữ đọc các loại điển tịch võ học, nhưng đối với võ công lại không có hứng thú, cho nên một mực không tập võ.
Vương phu nhân nhíu lại lông mày nói.

- Vậy kì quái.
Lâm Dật Hiên âm thầm nói một câu, hắn vốn nghĩ Vương Ngữ Yên trong không gian thí luyện này có tu luyện võ công, cho nên mới xuất hiện loại tình huống này, thế nhưng mà theo như Vương phu nhân thuyết pháp, Vương Ngữ Yên không tu luyện qua võ công, thế nhưng mà vì cái gì trong cơ thể Vương Ngữ Yên lại có vài chục cổ chân khí không kém xung đột lẫn nhau, mấy chục cổ chân khí này mỗi một cổ cũng không chênh lệch chân khí của Lâm Dật Hiên hiện tại, mấy chục cổ hội tụ cùng một chỗ, coi như là một ít cao thủ nội lực cũng chưa chắc có cường độ chân khí này.
Bất quá lúc này những nội lực kia riêng phần mình giúp nhau tranh đấu, tựa hồ có hướng tẩu hỏa nhập ma, bất quá bởi vì chút ít nội lực giúp nhau triệt tiêu, lại nhất thời khó có thể phát giác, cho nên mới làm các danh y trước không biết làm sao.
Nếu như Vương Ngữ Yên không có tu luyện võ công, như vậy mấy chục cổ chân khí này là từ đâu mà đến, Lâm Dật Hiên có chút không giải thích được, những chân khí này rõ ràng cho thấy bản thân Vương Ngữ Yên tu luyện chân khí, mà không phải là từ bên ngoài rót vào, bất quá đồng thời tu luyện nhiều chân khí thuộc tính bất đồng như vậy, đến bây giờ mới xảy ra vấn đề, mệnh của Vương Ngữ Yên cũng ghê gớm thật a....
- Y Tiên, bệnh tình nữ nhi của ta như thế nào?
Vương phu nhân thấy Lâm Dật Hiên nhíu mày thật lâu không nói, không khỏi thấp giọng hỏi.
- Lệnh ái không có bệnh, sở dĩ nàng xuất hiện loại tình huống này, là vì tẩu hỏa nhập ma.
Lâm Dật Hiên than nhẹ một tiếng, nói ra đáp án mình trăm mối vẫn không có cách giải.
- Làm sao có thể, nữ nhi của ta chưa bao giờ tu luyện qua võ công, làm sao có thể tẩu hoả nhập ma?
Vương phu nhân nghe được Lâm Dật Hiên trả lời, căn bản cũng không tin tưởng.
Mà địa phương Lâm Dật Hiên nghi ngờ cũng chính là nơi đây, dựa theo Vương phu nhân nói, Vương Ngữ Yên không có tu luyện võ công, như vậy chân khí trong cơ thể nàng là từ đâu mà đến? Trong lúc đó trong óc Lâm Dật Hiên hiện lên một ý niệm hoang đường, nếu như Vương Ngữ Yên thật không có tu luyện võ công mà nói, như vậy có một giải thích có thể giải thích tình huống trước mắt, cái kia chính là tuy Vương Ngữ Yên không thích võ công, nhưng mà tư chất luyện võ là tuyệt đỉnh, thời điểm quan sát các loại võ học, mặc dù không có tận lực tu luyện, nhưng mà thời điểm suy tư huyền bí Điển Tịch, thân thể theo bản năng tu luyện, mà theo nàng đọc Điển Tịch nhiều hơn, chân khí trong cơ thể cũng biến nhiều rồi, hơn nữa theo chân khí tăng trưởng, mà xuất hiện tình huống hiện tại.
Cái phỏng đoán này mặc dù có chút hoang đường, nhưng mà cũng là giải thích duy nhất vì cái gì trong cơ thể Vương Ngữ Yên có vài chục đạo chân khí tồn tại.
- Hiện trong người Lệnh ái có vài chục đạo chân khí không ngừng xung đột, nếu như tiếp qua chút ít thời gian mà nói, nhất định sẽ tẩu hỏa nhập ma mà chết.

Lâm Dật Hiên than nhẹ một tiếng nói ra, quả nhiên nhiệm vụ thí luyện sẽ không đơn giản như vậy, mấy chục đạo chân khí xung đột, muốn trị hết là hết sức khó khăn, một cái không cẩn thận có thể làm cho Vương Ngữ Yên trực tiếp chết.
- Làm sao có thể, nữ nhi của ta không thích võ, làm sao tu luyện ra chân khí?
Vương phu nhân có chút không cách nào tiếp nhận, Vương Ngữ Yên từ nhỏ đọc thuộc lòng Điển Tịch võ học, nhưng mà những Điển Tịch kia nàng nhìn một lần liền không hề nhìn nữa, cho tới bây giờ cũng không thấy qua Vương Ngữ Yên có hành vi tu luyện gì.
- Phu nhân không tin tại hạ?
Lâm Dật Hiên thấy Vương phu nhân hỏi lại lần nữa, không khỏi cau mày nói.
- Không, chẳng qua là nhất thời không thể tin được mà thôi.
Vương phu nhân khẽ lắc đầu, hiện tại nàng cũng biết không có thể đắc tội Lâm Dật Hiên, dù sao hiện tại Lâm Dật Hiên là hy vọng cứu con gái nàng.
- Tình huống lệnh ái hết sức không xong, nếu cứu chữa mà nói, cần hao phí công phu rất lớn, hơn nữa trong đó hung hiểm vô cùng, hy vọng phu nhân chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Lâm Dật Hiên nhìn Vương Ngữ Yên, khuôn mặt tuyệt mỹ bên trong ngủ say kia, lần này Lâm Dật Hiên cũng không có vạn toàn nắm chắc, nói không chừng thật sự chôn vùi tánh mạng của Vương Ngữ Yên.

- Xin Y Tiên chữa trị nữ nhi của ta, sau đó tất có hậu tạ.
Vương phu nhân thấy vẻ mặt Lâm Dật Hiên nghiêm túc, tâm không khỏi nhảy vài cái, nàng cùng con gái sống nương tựa lẫn nhau, tuy bình thường có chút bá đạo nghiêm khắc, nhưng mà đối với con gái lại hết sức yêu thương.
- Hậu tạ thì không cần, ta y nhân tự có điều kiện, chỉ cần đạt tới điều kiện ta nói, vô luận bệnh gì, ta đều sẽ chữa.
Lâm Dật Hiên nhàn nhạt nói một câu, sau đó còn nói thêm:
- Hiện tại ta muốn hành công tạm thời ổn định chân khí trong người Lệnh ái, hy vọng các ngươi không nên quấy rầy đến ta.
- Xin Y Tiên yên tâm, ta nhất định sẽ không để cho bất luận kẻ nào quấy rầy ngươi.