Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 213: Chương 213



Bất quá xem bộ dạng Lãnh Thanh Vũ cầm viên thuốc này, tựa hồ viên thuốc này rất trân quý, nhưng hình như là loại đan dược bình thường này, ở trong hiện thực cũng rất có giá trị, bởi như vậy, hắn đối với kế hoạch Y Tiên của mình, đã có thể càng xem trọng rồi.
 Đan dược vào bụng, dược lực trực tiếp bị Lâm Dật Hiên hấp thu, sau đó Lâm Dật Hiên liền bắt đầu vận hành chân khí, đưa dược lực đến những địa phương bị thương, qua một hồi lâu, Lâm Dật Hiên mới chậm rãi thu công, tuy không phải Hồi Xuân Đan chân chánh, nhưng mà hiệu quả chữa thương cũng không tệ lắm, chẳng qua là trong chốc lát như vậy, nội thương của Lâm Dật Hiên liền khống chế được.
 Đúng lúc này, cửa mở ra lần nữa, Lãnh Thanh Vũ lần nữa đi đến, lúc này trên tay nàng cầm lấy một bộ quần áo, cầm quần áo phóng tới trên giường, Lãnh Thanh Vũ chậm rãi nói:
 - Y phục của ngươi đã không thể mặc rồi, đây là ta ở bên ngoài mua.
 - Cảm ơn.
 Lâm Dật Hiên vội vàng nói.
 - Ngươi hai ngày này không được rời khỏi chỗ này của ta.
 Lãnh Thanh Vũ nhàn nhạt gật gật, nói ra.

 - Vì cái gì?
 Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, bây giờ tổn thương của hắn đã có thể khống chế, có lẽ không cần ở lại chỗ này.
 Lãnh Thanh Vũ nhẹ nhàng trợn mắt nhìn Lâm Dật Hiên một cái, sau đó nói:
 - Còn không phải là bởi vì ngươi, bởi vì Long thành liên tiếp xảy ra hai đại sự kiện, cho nên phía trên quyết định đến Long thành tra rõ một phen, lần này người tới rất lợi hại, ta sợ bọn họ tra được ngươi.
 - Không phải nói xử lý nhạt ư.
 Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, có chút kỳ quái hỏi thăm.
 - Vốn là chuyện này giống như lúc trước xử lý qua loa, nhưng mà ta vừa rồi nhận được thông báo, cấp trên nói Long thành liên tiếp phát sinh hai lần như vậy, phải nghiêm tra, hơn nữa lần này cũng không phải chúng ta tra, mà là người bộ phận đặc công đến tra.
 Lãnh Thanh Vũ nhàn nhạt nói.
 - Bộ phận Đặc công?
 Lâm Dật Hiên nao nao, cái bộ phận đặc công này, hắn còn là lần đầu tiên nghe nói.
 - Bộ phận Đặc công là một bộ phận đặc thù của quốc gia, chuyên môn quản một ít sự kiện không phải bình thường, còn dùng để ngăn thế lực ngầm.
 Lãnh Thanh Vũ nhàn nhạt nhìn Lâm Dật Hiên một cái, tựa hồ đang kỳ quái, Lâm Dật Hiên như thế nào cái gì cũng không hiểu.
 Thế lực ngầm, lúc trước Lâm Dật Hiên liền nghe Lãnh Thanh Vũ đề cập qua một lần, dùng để ngăn thế lực ám thế, như vậy thế lực ngầm phân chia là cái gì? Lâm Dật Hiên trực tiếp đem nghi vấn của mình, hướng Lãnh Thanh Vũ hỏi.
 Lãnh Thanh Vũ lần nữa kỳ quái nhìn Lâm Dật Hiên một cái, mới lên tiếng:

 - Thế lực ngầm chính là tất cả siêu cấp thế lực không thuộc về quốc gia, giống như ngươi, có được lực lượng cường đại, lại không phục tùng quốc gia quản chế, ngươi chính là một thành viên du tẩu của thế lực ngầm.
 Lâm Dật Hiên cười khổ một hồi, mình cũng bị phân chia đến trong thế lực ngầm rồi, bất quá như thế không sao cả, dù sao dựa theo Lãnh Thanh Vũ nói, chỉ cần cường giả hoặc là thế lực cường đại không thuộc về quốc gia, đều thuộc về thế lực ngầm.
 - Cho dù bọn hắn muốn tra, ta cũng không cần ở tại chỗ này a?
 Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng nói, tuy bộ phận đặc công kia lợi hại, nhưng cũng không có thể trực tiếp tìm được hắn a.
 - Ngươi không rõ sự lợi hại của bọn hắn, kỳ thật cho dù trốn ở chỗ này của ta cũng không phải rất an toàn, công phu tìm người của bộ phận đặc công rất lợi hại, biện pháp tốt nhất là ngươi trốn đến chỗ của tỷ tỷ ta, chỉ cần ngươi đến chỗ cô ta, coi như là người bộ phận đặc công biết rõ ngươi ở đó, cũng không có can đảm đi bắt ngươi.
 Lãnh Thanh Vũ nhàn nhạt nhìn Lâm Dật Hiên một cái, mới chậm rãi nói ra.
 Lãnh Vân Vũ? Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, nghe khẩu khí của Lãnh Thanh Vũ, giống như bộ phận đặc công đối với Lãnh Vân Vũ có chỗ kiêng kị, nhưng mà trước kia hắn vì cái gì không có cảm giác đến Lãnh Vân Vũ lợi hại a? Ngẫm lại lúc trước Lãnh Vân Vũ bị mấy Ninja nho nhỏ, còn có một đám xã hội đen bức đến hoàn cảnh kia, hắn thật sự không cách nào đem Lãnh Vân Vũ liên tưởng đến cường đại cỡ nào, dựa theo hắn nghĩ, trình độ của Lãnh Vân Vũ so với mình bây giờ còn thấp, thế nhưng mà nghe Lãnh Thanh Vũ nói, ý nghĩ của hắn không khỏi nhận lấy trùng kích.
 - Được rồi, vẫn là không cần làm phiền tỷ tỷ cô, người của bộ phận đặc công có thể ở chỗ này bao nhiêu ngày?
 Lâm Dật Hiên lắc đầu cự tuyệt hảo ý của Lãnh Thanh Vũ, tuy đến chỗ của Lãnh Vân Vũ có khả năng thật sự không có việc gì, thế nhưng mà hắn là một đại nam nhân lại luân lạc tới mức để một nữ tử che chở, điều này làm cho trong lòng của hắn thoáng có chút không thoải mái.
 Nói đến tránh né, còn có chỗ nào tốt hơn không gian thí luyện? Chỉ cần tiến vào không gian thí luyện, như vậy coi như là bộ phận đặc công có bản lãnh thông thiên, cũng không cách nào tìm được mình, bởi như vậy cũng có thể tránh khỏi xung đột cùng bộ phận đặc công rồi, bộ phận đặc công là hắn không chọc nổi, ít nhất hiện tại không chọc nổi, hắn còn không có tự đại đến cho là mình có thể so sánh cùng một quốc gia.

 Riêng là một số nhân vật trong Khô Lâu Đoàn, liền thiếu chút nữa làm cho mình lật thuyền trong mương, lại càng không cần phải nói một quốc gia, nhưng mà Lâm Dật Hiên có rất nhiều tiềm lực, hắn duy nhất thiếu chính là thời gian, chỉ cần có đầy đủ thời gian, như vậy hắn có thể khinh thường những thế lực này, sau đó không cần phải sợ đầu sợ đuôi nữa.
 - Không rõ ràng lắm, bất quá có lẽ ở không có bao nhiêu ngày.
 Lãnh Thanh Vũ chậm rãi trả lời vấn đề của Lâm Dật Hiên.
 - Nếu như vậy, ta đây cáo từ trước, sự tình hôm nay cám ơn.
 Lâm Dật Hiên mặc vào quần áo Lãnh Thanh Vũ chuẩn bị cho hắn, liền trực tiếp đến bên cạnh cửa sổ, trực tiếp nhảy xuống đi ra, về phần tại sao không từ cửa chính đi, là bởi vì hắn không muốn thêm phiền toái cho Lãnh Thanh Vũ, ai biết hắn có thể cùng bộ phận đặc công nảy sinh xung đột hay không, nếu đi như vậy, bị người khác chứng kiến hắn từ trong nhà Lãnh Thanh Vũ đi ra, như vậy Thanh Vũ sẽ rất khó giải thích.
 Lâm Dật Hiên bởi vì nội thương trên người, cho nên cũng không có dùng khinh công, mà là trực tiếp gọi một chiếc xe, đến ngân hàng lấy ít tiền, sau đó trực tiếp đến một khách sạn nhỏ, về phần tại sao không trở về chỗ của Diệp Vũ Huyên, đương nhiên cũng sợ thêm phiền toái cho Diệp Vũ Huyên.