Tiểu Đảo Xương Mộc cùng Tiểu Lâm Trì hai người tùy tiện hàn huyên với đoàn người bọn Lâm Bắc Phàm vài câu, liền xoay người trở về vị trí của mình.
Lâm Bắc Phàm nhìn thân ảnh hai người bọn họ, từ trong đối mắt lóe ra hàn quang kinh người.
Linh Mộc Thương Tùng cùng Tùng Tỉnh Vũ hai người vẫn chú ý tới vẻ mặt của Lâm Bắc Phàm, nhìn thấy hắn nhìn chằm chằm Tiểu Đảo Xương Mộc cùng Tiểu Lâm Trì đều có chút sửng sốt, cuối cùng vẫn là Tùng Tỉnh Vũ mở miệng nói:" Lâm tiên sinh, làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Lâm Bắc Phàm hia tay khoanh trước ngực, trầm tư một lát, mới thản nhiên nói:" Hai người bọn họ là người như thế nào?"
Tùng Tỉnh Vũ vô cùng kinh ngạc, không biết Lâm Bắc Phàm vì sao lại có hứng thú với hai thành viên của Tinh Chi Lưu này. Bất quá hắn vẫn giải thích:" Tiểu Đảo Xương Mộc cùng Tiểu Lâm Trì đều là cao thủ đổ thuật tại đảo quốc, từng tham gia bốn lần đại hội thi đấu đổ thần, đáng tiếc không phải thứ ba thì là thứ tư, khó có thể so sánh với tôi cùng Đằng Điền Không Tam. Chỉ là đổ thuật của Tiểu Đảo Xương Mộc cùng Tiểu Lâm Trì hai người bọn họ đều là đến từ một người truyền thụ, hắn không tính là yếu, chỉ là muốn chiến thắng Anh Tử cùng Thanh Tử, sợ rằng còn có khoảng cách rất lớn. Hai người bọn họ tính cách ôn hoà, chưa bao giờ khi dễ người khác, danh tiếng ở bên trong đảo quốc coi như không tệ, ngài tại sao đột nhiên lại muốn hỏi vấn đề này?"
Lâm Bắc Phàm khẽ búng tay phải nói:" Nếu như cảm giác của tôi không sai, tên Tiểu Đảo Xương Mộc kia hẳn là có chuyện, các ông nên phái người tỉ mỉ điều tra hắn một chút, chủ yếu chính là hắn mấy ngày nay có biến hóa gì khác thường không!"
"Gì? Có chuyện gì sao?" Bọn họ nghe được những lời này, sắc mặt đều đại biến.
Lâm Bắc Phàm khẽ gật đầu:" Nếu như có khả năng, cũng cẩn thận điều tra tên Đằng Điền Không Tam một chút, hai người bọn họ rất cổ quái, nói không chừng, trong thân thể bọn họ, có một cổ lực lượng kỳ quái!"
Hắn mặc dù nói những lời này cũng không rõ ràng gì, nhưng mỗi người đang ngồi ở chỗ này cũng mơ hồ nghe ra huyền cơ bên trong.
Đó chính là bên trong thân thể hai người Đằng Điền Không Tam cùng Tiểu Đảo Xương Mộc có một cổ năng lương cường đại, nếu như một khi bộc phát, khẳng định sẽ làm cho đảo quốc, thậm chí lưu phái khác tạo thành tổn thương nghiêm trọng, mà Nhật Chi Lưu tất nhiên là đứng mũi chịu sào.
Linh Mộc Thương Tùng không có ký do gì để không tin phán đoán của Lâm Bắc Phàm, hơn nữa cho dù đối phương đoán lung tung, hắn cũng phải nhất định điều tra thật tốt, như vậy mới có thể yên tâm được. Hắn gật đầu, lập tức lấy điện thoại di động của mình ra, gọi điện thoại cho cấp dưới, đem chuyện này nói qua một chút.
Nhật Chi Lưu, Nguyệt Chi Lưu, Tinh Chi Lưu, có thể sừng sững ở đảo quốc trăm năm không ngã, ngoại trừ có vô số võ sĩ cường đại ở ngoài tập đoàn, còn có vô số gián điệp chuyên nghiệp, bọn họ tồn tại mục đích chính là thăm dò chuyện cơ mật bên trong lưu phái khác, có thể nhân cơ hội nhất cử tiêu diệt bọn họ. Cho nên sau khi Linh Mộc Thương Tùng gọi điện thoại, mười mấy nhân viên gián diệp đã bắt tay vào điều tra chuyện này, nói vậy không cần bao lâu, bọn họ sẽ nhận được tin tình báo.
Lâm Bắc Phàm nhìn thấy Linh Mộc Thương Tùng gọi điện thoại, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trên mặt kại thay đổi bằng bộ dáng tươi cười, phảng phất như chưa có chuyện gì phát sinh vậy.
"Bắc Phàm, hai người bọn họ rốt cuộc là có chỗ nào kỳ quái?" Tiểu Điền Anh Tử không nhịn được thấp giọng dò hỏi.
"Nếu như anh nói bọn họ bị ma quỷ nhập vào người, em nghĩ thế nào?" Lâm Bắc Phàm mỉm cười.
"Ma quỷ nhập vào người? Điều này làm sao có thể? Trên thế giới này làm gì có ma quỷ? Cái này chỉ xuất hiện trong thần thoại cổ đại mà thôi!" Tiểu Điền Anh Tử không nhịn được kinh hô một tiếng.
"Nếu như không có ma quỷ, anh đây làm sao có được uy lực cường đại như vậy?" Lâm Bắc Phàm hỏi ngược lại một câu.
"Vậy, vậy ý của anh là, anh cũng bị ma quỷ nhập vào ngưòi? Vậy mấy ngày nay..." Tiểu Điền Anh Tử, Y Đằng Thanh Tử cùng Võ Điền Mỹ Tử tam nữ đều biến sắc. Vậy chẳng phải các nàng mấy ngày này đều cùng ma quỷ làm chuyện kia sao? Cái này gọi là gì đây? Vạn nhất Lâm Bắc Phàm khôi phục lai như bình thường, vậy các nàng nên làm cái gì bây giờ?
Lâm Bắc Phàm nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của ba nàng, không nhịn được cười nói:" Anh chỉ nói là trên thế giới này có ma quỷ, cũng không có nói anh bị ma quỷ nhập vào người, anh tu luyện chính là một loại công pháp không có tồn tại trong thiên địa, mới có được uy lực cường đại như vậy, cũng không phải là ma quỷ nhập vào người gì, nếu không, anh làm sao có thể còn nhớ được bọn em?"
"Oh, nguyên lai là như vậy!" Tam nữ lúc này mới tỉnh ngộ, mới vừa rồi đều là do bản thân suy nghĩ miên man. Khuôn mặt nhỏ nhắn xin xắn của tam nữ trong nháy mắt liền mắc cở đỏ mặt, phảng phất như bôi son vậy, vô cùng động lòng người, Lâm Bắc Phàm nhìn thấy mà nội tâm chấn động, thiếu chút nữa muốn ôm lấy các nàng, hung hăng hôn một cái, sờ sờ thân hình gợi cảm của các nàng.
"Cảm ơn chư vị đã tham gia giải thi đấu đổ thần ba năm một lần của đảo quốc chúng tôi, tôi Kiền Bổn Tam xin cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người đã cho tôi phần thể diện này, có thể tới nơi này xem mập mạp tôi..."
Lúc bọn họ đang ở chỗ này nói giỡn với nhau, nhưng lại nhìn thấy ở phía trước sân khấu đột nhiên xuất hiện một gã nam nhân đảo quốc mặc tây trang, khoảng chừng hơn 40 tuổi, vóc dáng ục ịch, cao chừng một thước sáu ba, vóc người có chút mập mạp, đang cầm một cái microphone, dùng ngôn ngữ đảo quốc nói chuyện lưu lóat với mọi người, hắn lời ăn tiếng nói hài hước, tính cách hiền hoàn, làm cho tất cả mọi người ôm bụng cười ha ha, hào khí nơi này trong nháy mắt liền trở nên sôi động hẳn lên.
Y Đằng Thanh Tử sợ Lâm Bắc Phàm nghe không hiểu, vội vàng đem từng lời phiên dịch lại cho hắn, cuối cùng còn giải thích:" Vị này là Kiền Bổn Tam tiên sinh, là MC của giải thi đấu đổ thần tại đảo quốc, là người hòa ái, hơn nữa hàng năm đều khuyên góp một lượng tiền lớn đến người nghèo trên các nơi trên thế giới, tại đảo quốc có rất nhiều người yêu quý, mọi người đều gọi ông ấy là sứ giả nhân ái!"
Lâm Bắc Phàm khẽ gật đầu, nhưng nội tâm lại không có là đúng, sứ giả nhân ái? Vậy bản thân tại sao không có nghe nói hắn khuyên góp khoản nào cho Trung Quốc? Nói không chừng tên này cũng chỉ là nói ngoài miệng, bất quá hiện tại trên thế giới căn bản không thiếu người như vậy, cho nên hắn cũng không cần phải vì một người đảo quốc mà tức giận.
Kiều Bổn Tam rất là hảo hữu hướng mọi người bắt chuyện, sau đó lại chỉ vai 13 nam tử đảo quốc mặc tây trang giày da ở phía sau, bọn họ đều là danh nhân xí nghiệp nổi tiếng tại đảo quốc, nói chuyện làm việc đều có phân lượng nhất định. Lần này đặc biệt tới làm trọng tài cho giải thi đâu đổ thần lần này.
Bởi vì giải thi đấu đổ thần tại đảo quốc đã được tổ chức hơn 20 lần, mỗi một lần cơ hồ không có biến hóa gì quá lớn, có thể nói cơ hồ mọi người đều biết, hơn nữa cho dù có tuyển thủ không biết quy định tham gia thi đấu, cũng sẽ có người giới thiệu chi tiết rõ ràng, cho nên Kiều Bổn Tam chỉ mơ hồ miêu ta một chút tình huống quy củ cùng phần thưởng của giải thi đấu đổ thần, liền tuyên bố hiệp thứ nhất giải thi đấu đổ thần chính thức bắt đầu.
Hiệp thứ nhất chính là chế độ đấu loại đấu hai, nói cách khác chính là 30 tuyển thủ tham gia thi đấu ở đây, người số 1 quyết đấu với người số 2, người số 3 quyết đấu với người số 4, cứ như vậy mà tiếp tục, tiến hành trận đấu hai tuyển thủ có thể lựa chọn phương thức đánh bạc, hai người lấy một, không có bất cứ đường thương lượng gì, nếu như trong trận đấu hai tuyển thủ cực mạnh vừa vặn chạm mặt nhau, như vậy cũng chỉ có thể nói là vận khí của ngươi xui xẻo mà thôi, cho nên nói hiệp thi đấu giải đổ thần thứ nhất chính là kệt hợp giữa vận khí cùng đổ thuật, cũng có hàm nghĩa nhất định.
Trên sân khấu đã xuất hiện mười lăm cái bàn mới tinh, để cho 30 tuyển thủ tham gia thi đấu sử dụng, hơn nữa bên cạnh còn có hai mươi tiểu thư dung mạo xinh đẹp, dáng người tuyệt mỹ, chuyện muôn cung cấp các loại dụng cụ để đánh bạc.
Lâm Bắc Phàm ngẫu nhiên lấy được số 11, đối thủ của hắn chính là số 12, một tiểu cô nương đến từ đảo quốc, tên là Tam Phổ Tiểu Lỵ, đến từ Osaka đảo quốc, cũng không phải rất đẹp, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác đoan trang hiền hậu, chỉ mới 18 tuổi, từng thắng vài trận tại giải thi đấu đổ thần, có chút danh tiếng.
"Ngài chính là Lâm tiên sinh đến từ Trung Quốc? Xin chỉ giáo nhiều hơn!" Tam Phổ Tiểu Lỵ sau khi biết được nam nhân trước mặt này chính là cao thủ Nhật Chi Lưu mời đến từ Trung Quốc, ánh mắt càng trở nên cung kính hơn, ngữ khí cũng tràn đầy tôn kính, hướng về phia Lâm Bắc Phàm khom người cúi chào một cái thật sâu, âm thanh ôn nhu êm tai.
"Tam Phổ Tiểu Lỵ? Tên rất hay, thật không ngờ tôi lại là đối thủ thứ nhất cả em, xem ra vận khí của tôi thật không tệ, không bằng chúng ta đổi lại phương thức của trận đấu như thế nào?" Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm nói.
Tam Phổ Tiểu Lỵ vẻ mặt ngượng ngùng, thấp giọng nói:" Tất cả đều nghe Lâm tiên sinh phân phó!"
Lâm Bắc Phàm từ tiểu thư lễ nghi bên cạnh lấy một viên xúc xắc cùng một cái chén, trên mặt mang nụ cười ấm áp:" Như vậy đi, Tam Phổ tiểu thư, tôi ở đây có một viên xúc xắc, tôi tùy tiện thả một cái, em đoán ra là mấy điểm, tôi có thể cho em bốn cơ hội, nếu như em có thể đoán trúng, thì tôi thua, nếu như liên tục bốn lần em cũng không có đoán trúng, vậy là tôi thắng, như thế nào?"
"Đoán bốn lần liên tục?" Tam Phổ Tiểu Lỵ có chút kinh ngạc.
"Một chút cũng không sai!" Lâm Bắc Phàm rất khẳng định nói.
Tam Phổ Tiểu Lỵ biết nam nhân Trung Quốc trước mặt này đỗ thuật rất cao mình, tại đảo quốc cũng có danh tiếng không kém, nhưng một viên xúc xắc chỉ có 6 kết quả, mà minh lại có thể đoán liên tục bốn lần còn không đoán trúng sao? Chẳng lẽ vận khí của mình thật sự rất kém? Làm sao có thể? Bản thân nghiên cứu đổ thuật cũng được một thời gian dài, làm thế nào cũng không có khả năng thua? Chẳng lẽ đối phương nhìn thấy bản thân xinh đẹp, muốn tặng một danh ngạch này cho mình? Nàng nghĩ tới đây, khuôn mặt nhỏ nhắn liền nhịn được được mà đỏ lên, trống ngực đập bùm bùm! Nhảy loạn cả lên, có thể đem thân thể của mình hiến cho nam nhân như vậy một lần, dường như cũng không có gì là không thể? Bản thân lớn như vậy, còn không biết nam nhân Trung Quốc ở cái phương diện kia có công phu như thế nào, có thể mạnh hơn so với nam nhân đảo quốc không? Mỗi nam nhân đều chỉ có vài phút đồng hồ, làm cho bản thân không có một chút sảng khoái nào. Nàng suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng gật đầu nói:" Nếu như vậy, xin mời Lâm tiên sinh ra tay!"
Lâm Bắc Phàm mỉm cười, cẩm hạt xúc xắc lên, đặt ở bên trong chén, khẽ động một cái, động tác của hắn rất thong thả, dường như có chút mới lạ, nhưng trong mắt của Tam Phổ Tiểu Lỵ, bên trong động tác của đối phương khẳng định ẩn dấu điều gì đó rất cao siêu, bản thân nhất định phải cẩn thận một chút mới được.
Lâm Bắc Phàm khẽ lắc chừng mười mấy cái, sau đó đặt cái chén trên bàn, cưới nói:" Em đoán đi!"
"Em, em đoán là 1 điểm, 3 điểm, 5 điểm cùng 6 điểm!" Lúc Tam Phổ Tiểu Lỵ nói những lời này, nội tâm rất là khẩn trương, cũng rất là sợ hãi, âm thanh có chút run rẩy, bản thân nếu như liên tục nói ra bốn kết quả cũng không đúng, vậy chẳng phải hiệp đầu tiên của mình đã bị vứt bỏ sao?
Lâm Bắc Phàm cười, cười rất là sáng lạn, nói ra từng chữ một:" Em thua!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tam Phổ Tiểu Lỵ trong nháy mắt liền trở nên tái nhợt, cả người có chút lung lay, như muốn ngã xuống đất. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Lâm Bắc Phàm cẩm cái chén ra, bên trong là một viên xúc xắc có 2 điểm rõ ràng.