Khu vực được mệnh danh là “thành phố dưới lòng đất” và cũng là tổng bộ của một trong năm bang hội lớn nhất ở đây, Hắc Phong Bang.
Dĩ nhiên thành phố dưới lòng đất gì đó chỉ là cái tên mỹ miều mà những kẻ thích thủ dâm tinh thần đặc cho mà thôi, thực tế do nơi đây trước kia từng là khu mỏ của thành phố Viễn Đông nhờ thế dưới mặt đất có nhiều hang động lớn nhỏ chi chít kết nối với nhau tạo nên một quần thể hang động rộng lớn.
Khi mạt thế hàng lâm nhờ địa thế tương đối an toàn và nhất là dưới đất tương đối dễ giữ ấm hơn mà nơi đây trở thành nơi trú ẩn lý tưởng cho những nạn dân không đủ khả năng chi trả cho sinh hoạt phía đắt đỏ của thành phố Viễn Đông.
Tuy có chút khôi hài và không thích hợp lắm với cái khung cảnh mạt thế, nhưng nói đây là khu ổ chuột dưới lòng đất của Viễn Đông cũng không sai và như một lẽ dĩ nhiên đã là khu ổ chuột thì thành phần gì cũng có.
Rất may do là mạt thế nên đa phần những người sống tại đây chỉ là những nạn dân lao động chân tay và gái điếm hạ bét, thành phần đầu gấu buôn bán thuốc lắc thuốc phiện gì đó đều không có, tuy nhiên dù là như thế thì vẫn có một thế lực đè đầu cưỡi cổ cái nơi tạp nham nghèo khó này, đó không ai khác chính là Hắc Phong bang.
Tuy nhiên vì một sai lầm ngu ngốc của một trong những đại lão của Hắc Phong bang mà bang hội vô cùng khét tiếng trước và sau mạt thế này sắp phải biến mất.
...
Trước cổng lớn của tổng bộ Hắc Phong bang đặc ngay tại cửa ra vào của khu mỏ...
Bốn năm phần tử vũ trang được trang bị cả súng đạn bất chấp lệnh cấm có cũng như không của Viễn Đông đang trò chuyện hết sức là vui vẻ không biết tai kiếp chưa từng có đang đến gần.
Tổng bộ Hắc Phong bang nơi đây thật ra chính là trụ sở của ban quản lý khu mỏ trước đây.
Thế nên nó không nằm trong khu mỏ âm u kia mà là một công trình khá giống một công ty với tường bao bên ngoài và những toà nhà lớn bên trong nằm bên ngoài hầm mỏ.
Sau này khi mạt thế hàng lâm mọi người đều chết sạch nơi đây mới bị Hắc Phong bang trưng dụng. Dù sau cũng là một đại ca khét tiếng trong khu vực này, tổng bộ ít nhất cũng phải trường mặt ra cho thiên hạ thấy không thể trốn trong hang trong hóc được.
Nhưng cũng nhờ thế mà một đoàn người vô cùng bá đạo trong từng hạt gạo đã không chút khó khăn mà tìm được cái tổng bộ Hắc Phong bang trong truyền thuyết kia.
Lặng nhìn tổng bộ Hắc Phong bang trông đúng là không khác gì một cái công ty xí nghiệp nằm ngay cạnh miệng hang động khai thác, còn tựa lưng vào vách núi...
Trần Lâm ánh mắt ẩn ẩn có tia sát ý nhếch mép mỉm cười nói:
- Các ngươi chờ ta mọt chút... ta đi... một lác sẽ về ngay...
Nói xong Trần Lâm không hề ý thức được thân phận của mình mặc kệ đám người Trương Thiết cứ như thế sải bước tiến đến tổng bộ Hắc Phong bang, cùng lúc đó quỹ nhãn lập tức phát động như một siêu radar xuyên tường quét qua toàn bộ khu công ty kia...
Mục tiêu mà Trần Lâm muốn tìm, thứ khiến Huyết tổ đại nhân sắp đại khai sát giới cũng đang ở trong đó...
Ngược lại trông thấy Trần Lâm không khác gì ở nhà cất bước rời đi...
Không một cảnh vệ quân nào kể cả Trương Thiết dù có chút giao tình cũng không dám đứng ra ngăn cản gì nữa, thậm chí còn rất là vui vẻ để vị ác ma đầu trọc này đi xa.
Mãi kia Trần Lâm đã đi được một đoạn...
Mạnh Lương lúc này cả người đã quấn băng như xác ướp nhưng vẫn ham vui đi theo tức giận hừ lạnh nói:
- Tên kia vẫn là một tộc phạm... không chỉ giết một người mà còn giết thêm một người nữa ngay sau đó...
- Các ngươi thân là quân nhân sao có thể để hắn đi như vậy được...
Đang nhìn theo ôn thần đầu trọc đang ngày một đi xa thấy thế, không chỉ Trương Thiết mà nhóm cảnh vệ quân đều híp mắt lại đầy khinh bỉ nhìn Mạnh Lương.
Cái lão già Mạnh Lương khốn nạn này đúng là biết làm ra vẻ, lúc Trần Lâm có mặt ở đây thì không dám ló mặt ra, đợi khi hắn đi rồi lại nhảy ra nói mấy câu chính nghĩa không đám một xu kia đúng là vô sỉ đến cực điểm...
Trương Thiết máu nóng dồn lên não không nhịn được chỉ vào Trần Lâm phía xa hừ lạnh nói:
- Nếu Mạnh Lương đại nhân đã anh dũng như thế vậy mời ngài ra tay trấn áp tên kia đi...
- Ta đảm bảo với ngài sẽ đề xuất lên Lôi đại nhân cấp bằng khen liệt sĩ danh dự cho ngài...
Nghe Trương Thiết hùng hồn nói như thế, những cảnh vệ quân không khỏi mỉm cười nhấn cho bị đại ca mới nhậm chức này một like.
Tuy có gần một trăm người và còn có Trương Thiết chỉ huy nhưng nếu so với chiến lực mà Trần Đại Trọc bày ra những người này đúng là không đủ, đừng nói đến việc bắt được Trần Lâm mà cho dù là có bắt được thì cũng phải trả giá rất lớn, ai ai cũng vì mưu sinh ngu xuẩn mất mạng là đều không ai muốn, việc mà những cảnh vệ quân này có thể làm bây giờ chỉ là chờ đợi, đợi viên binh đến hỗ trợ.
Đáng tiếc sự việc diễn ra quá nhanh, bản thân Trần Lâm cũng ác vô cùng hết chạy đông lại chạy tây, nhóm hỗ trợ tạm thời chưa chạy đến kịp chỉ có thể để những cảnh vệ quân chỉ giữ vai trò trị an này bám theo Trần Lâm xem như không để vị ôn thần này đi loạn.
Trương Thiết không muốn liều mạng với Trần Lâm mà chọn cách nhún nhường bảo toàn cái mạng cho những cảnh vệ quân này, dù nhìn về tổng thể có chút phèn nhưng đứng ở góc độ của những cảnh vệ quân này mà nói đó đã là ân được trời ban rồi.
Ngược lại bị Trương Thiết nói móc lão Mạnh Lương mặt mo thoáng đỏ lên nhưng không dám cãi lại. Tình hình này lão mà còn lộn xộn, không cần Trương Thiết ra tay những cảnh vệ quân kia cũng có nguy cơ sẽ đập cho lão một trận mềm mình trước...
Hiểu rõ được chân lý không nên làm ẩu với cái mạng của người khác...
Lão Mạnh Lương không dám khai thác chủ đề kia nữa liếc Trần Lâm đang hùng hổ tiến đến tổng bộ của Hắc Phong bang nhỏ giọng hỏi:
- Ngươi nghĩ hắn ta muốn làm gì?
- Ta không biết... cũng... không muốn biết...
- Đại Kê đã nói sẽ trợ lại, ta cũng không thể đi đâu khác vậy thì cứ ngoan ngoãn đứng đây chờ hắn đi...
Đáng tiếc Trương Thiết đã cay lão già này từ lâu không chút khách khí gì nữa hừ lạnh một tiếng rồi nói.
Dĩ nhiên Trương Thiết đang nói dối...
Nhìn cái bộ dáng tràn ngập sắt khí cùng nụ cười tươi tắn đến dọa người kia, chỉ cần không đui này bại não đều có thể đoán được tên đầu trọc kia muốn là gì.
Tuy nhiên cái suy nghĩ kia thật sự quá hoang đường, một người mạnh mẽ xông vào tổng bộ Hắc Phong bang đây gần như là hành vi tự sát.
Dù sao Hắc Phong bang vẫn là một trong năm bang hội lớn của Viễn Đông, thực lực chỉ dưới hai đại bang hội “Nhà nước” là Chiến Thần bang và Thiên Tuyệt bang.
Không chỉ thế Hắc Phong bang nghe cái tên thôi biết ngay không phải người trong chính đạo rồi và sự thật đúng là như vậy.
Hắc Phong bang thực tế chính là một bang phái hắc đạo của Viễn Đông thời trước mạt thế, thành phần trong đó không phải nói cũng biết đều là nhân vật hung ác.
Lãnh Phong hội trưởng của Hắc Phong bang lại càng là ác nhân trong ác nhân, thực lực không hề tầm thường thuộc top những người mạnh nhất Viễn Đông chứ không đùa.
Việc một người mạnh mẽ đánh vào Hắc Phong bang có được hay không?
Câu trở lời dĩ nhiên là được, nhưng đó là những kẻ thuộc cấp độ của Lôi Minh hay Ngô Chiến những siêu đại boss của Viễn Đông.
Còn chú gà không lông Trần Đại Kê dù có mạnh thật nhưng những quân nhân này đều không nghĩ hắn ngang cơ với những đại boss kia.
Đáng tiếc sự thật lại như một cái bạt tai đau điếng dành tặng cho những vị khán giả đang ngồi xem này.
Mặc kệ ai đang nghĩ gì hay trước mặt là điều gì...
Trong mắt Trần Lâm chỉ có một Chu Lệ Đình một tộc nhân của Huyết tộc đang bị bắt bên trong khu nhà kia...
Ánh mắt chỉ có sự lạnh lùng hờ hững đến đáng sợ dường như đang nhìn một bãi tha ma chứ không phải một khu nhà dành cho người sống, Trần Lâm chầm chậm rút kiếm từ từ bước đến tổng bộ Hắc Phong bang.
Ngay lập tức những phần tử vũ trang của Hắc Phong bang nhận ra có người tiến đến mà còn là đến kiếm chuyện đều đồng loạt đưa súng nhắm vào Trần Lâm.
Một tên trẻ trâu dường như là đại ca trong nhóm gác cổng này hừ lạnh một tiếng cảnh cáo:
- Cuồng đồ to gan... đây là tổng bộ của Hắc Phong bang...
- Khôn hồn thì mau cút đi nếu không đừng trách chúng ta ra tay độc ác...
Dĩ nhiên tuy mồm nói thế nhưng những kẻ này đều toàn là những kẻ chuyên ra tay độc ác không chuyện ác gì không làm, tên này nói nhiều như vậy là do kiêng kỵ chính quyền Viễn Đông mà thôi...
Dù sao đây vẫn là trong thành muốn ra tay giết người ít nhất cũng nên nói vài câu cho ra dáng người trong chính đạo.
Đánh tiếc kẻ đối đầu với Hắc Phong bang lần này lại là Huyết tổ phần tử mà nghe cái tên thôi cũng biết không phải người trong chính đạo rồi.
Trước những lời nói nhảm của tên kia, Trần Lâm cảm thấy có hơi phiền khẽ liếc lạnh lùng nhìn hắn một cái rồi đột ngột lao đến tung cước đá vào người hắn.
Tuy không thiên về tốc độ mà thiên nhiều về độ biến hóa và khả năng đánh lén phía sau nhờ quỷ ảnh độn thuật, nhưng tốc độ của Trần Lâm vẫn không hề chậm, một cước bất ngờ như cuồng phong sấm sét khiến không ai kịp phản ứng.
Tên trẻ trâu đáng thương kia càng không hiểu chuyện gì đang diễn ra đã bị đá bay, cơ thể nặng nề của hắn trước một cước của Trần Lâm không khác gì một viên đạn pháo bay đi phá nát cánh cổng phía sau mở màn cho cuộc đồ sát.
- Cmn... hắn... hắn vậy mà dám là thật... điên... điên thật rồi...
Trông thấy một màn kia, Mạnh Lương gần như không tin vào mắt mình run giọng kêu lên.
Trong mắt lão Mạnh Lương hành động trước đó của tên trọc này đã là rất điện cuồng nhưng một cước đá nát cổng vào của Hắc Phong bang kia đã chứng mình vị “cao tăng” kia còn dám làm những chuyện còn điên cuồng hơn.
Ngay bên cạnh lão Mạnh Lương, dù đã đoán được Trần Đại Kê đến đây chắc chắn là để kiếm chuyện nhưng khi chứng kiến một màn kia Trương Thiết vẫn không nhịn được hít một ngụm lãnh khí.
Tuy không rõ nguyên nhân do đâu nhưng Kê Trọc lão đệ này đúng là điện thật rồi...
Ngược lại trông thấy đồng bạn cứ như thế bị đá bay không rõ sống chết...
Những phần tử vũ trang của Hắc Phong bang đều không nhịn được ngây người, từ khi mạt thế hàng lâm đến giờ họ dường như chưa bao giờ trải qua cảnh này.
Rất may đám lâu la này đều là nhân vật hung ác rất nhanh đã làm ra phản ứng lập tức nhắm vào Trần Lâm điên cuồng nổ súng muốn bắn tên ác ma này thành tổ ong.
Đáng tiếc đây đều là súng đạn phổ thông...
Trần Lâm của hiện tại chỉ còn sợ súng đạn đặc chế của chính quyền Lôi Chấn và những vũ khí hạng nặng mà thôi, cái thể loại nhẹ đô này hắn đã không sợ nữa.
Những viên đạn đen tuyền lao đến như một cơn mưa như lại không thể làm gì được Trần Lâm bị thể chất trâu bò của hắn mạnh mẽ cản lại rơi hết xuống mặt đất trước ánh mắt kinh dị của đám lâu la Hắc Phong bang.
Ngược lại tắm trong mưa đạn đúng nghĩa đen, Trần Lâm tựa như ác ma của địa ngục chầm chậm bước đến rồi vung lên lưỡi hái tử thần chém xuống...
Soạt... một tiếng...
Máu tươi nhuộm đỏ cả cổng vào đã đổ nát của Hắc Phong, thi cốt bị chém làm đôi không ngừng phun máu hoà cùng tứ chi đứt cụt nằm la liệt dưới mặt đất.
Một khung cảnh như luyện ngục hiện ra trước cửa vào Hắc Phong bang và cả trong tầm mắt những kẻ có may mắn quan chiến.
Nhưng trong cái khung cảnh như địa ngục kia Trần Lâm chỉ nhếch mép mỉm cười cất bước bước vào trong tổng bộ Hắc Phong bang mở màn cho cuộc giết chóc tiếp theo.
Đây chính là cái giá phải trả kia đụng đến tộc nhân thân yêu của Huyết tổ đại nhân, dù đó chỉ là một tộc nhân chưa chính thức thậm chí chỉ là trong dự định của Trần Lâm.