Đáng tiếc Thanh Vân không phải quân tử, nàng là một con rắn mà còn là một con rắn cái có cánh xấu bụng, nàng không chờ được đến tận 10 năm.
Sau khi đại bại trong tay lão Cốt Long của Long tộc còn chứng kiến Trần Lâm do hơi gà nên bị Long Hoàng chèn ép, Thanh Vân lập tức nổi máu điên quyết tâm cày cấp.
Trước sức mạnh và lòng quyết tâm của Thiên Không nữ vương tồn tại mạnh nhất Huyết tộc, toàn bộ lãnh thổ bên ngoài dãy Thập Vạn Đại Sơn tường thành tự nhiên trấn thủ phương bắc của Huyết tộc đều tràn ngập lôi điên.
Thi đàn, thú đàn và thậm chí cả một số căn cứ người sống nhỏ của nhân loại đều bị tiêu diệt sạch sẽ trở hành trợ lực cho công tác thù của Thanh Vân.
Rất nhanh với sức mạnh khủng bố của mình Thanh Vân đã đến được ngưỡng cửa tiến cấp.
Không vướng bận chuyện con cái như Trần Lâm, Thanh Vân chỉ đơn giản thông báo về Huyết tộc một tiếng xem như báo cáo về tình hình của mình rồi lập tức quyết định làm nhiệm vụ tiến cấp 30 kia.
Ngay lập tức trước mắt mắt của toàn thế Huyết tộc có mặt tại Huyết thành, bạch quang lóe lên Thanh Vân theo đó biến mất báo hiệu thành viên đầu tiến của Huyết tộc bước vào ngưỡng cửa cấp 30.
Chỉ là con đường này hơi dài...
Thanh Vân đi một phát đã hết 4 ngày mà vẫn chưa thấy có động tĩnh khiến không ít thành viên Huyết tộc cảm thấy bất an, trong đó có cả Huyết Linh đối thủ ngoài đường lẫn trên giường của Thanh Vân cũng bắt đầu lo lắng cho con rắn có cánh này.
Mãi đến khi ngày thứ 5 trôi qua...
Vô tận bạch quang đột nhiêu chiếu sáng một góc chân trời, từng mảng từng mảng mây đen tựa như bị một bàn tay vô hình nào đó điều khiển ầm ầm kéo vệ Huyết Thành, hàng chục con Lôi Vẫn Long Tinh Xà con điên cuồng gào thét rồi tỏa ra từng trận lôi quang hủy diệt như đang đón chào nữ vương của chúng trở về....
- Rốt cuộc cũng về rồi…
Trông thấy biểu hiện kia của đàn Lôi Vân Long Tinh Xà con, Lý Minh Nguyệt rốt cuộc cũng thở ra một hơi an lòng rồi vô cùng vui mừng cười lớn tạm gác lại công vụ chạy ra ngoài quản trường lớn của Huyết Thành.
Huyết Linh cũng vui mừng không kém khẽ mỉm cười vui vẻ nhưng rất nhanh đã làm mặt lạnh nhanh chân chạy theo ra ngoài.
Cả Huyết tộc theo đó sục sôi đón chào một trong ba nữ vương chí cao vô thượng của mình chiến thắng trở về.
Rất nhanh trước ánh mắt trở mong của mọi người...
Từ sâu bên trong vô tận bạch quang, một tây phương nữ vương mái tóc nâu vàng tung bay theo gió chầm chậm bước ra, khí tức cuồng bạo tuyệt thế độc bá bầu trời theo đó điên cuồng tỏa ra báo hiệu Thiên Không nữ vương Thanh Vân đã khải hoàng trở về.
Rất nhanh một thân váy dài lam y của những tây phương nữ hoàng thời trung cổ ôm lấy cơ thể làm nổi bật bộ ngực sữa căng tròn trắng ngần theo đó dần dần hiện ra trước mắt của mọi người.
Mái tóc nâu vàng óng ánh phản chiếu những tia sáng mặt trời làm nổi bật lên chiếc vương miên như lam thủy tinh lộng lẫy trên đỉnh đầu, cùng dung nhan âu mỹ mạnh mẽ nhưng cũng không kém phần cao quý của nàng.
Nhưng trên tất cả vẫn khí thế cuồng bao tuyệt luân chấn hiếp vạn vật đang điên cuồng tỏa ra trên người Thanh Vân.
Đó mới là thứ khiến cho Lý Minh Nguyệt và cả Huyết Linh cũng không nhịn được kinh dị phải nhìn chằm chằm vào một chiến giáp màu xanh lam như thủy tinh vỡ trên người của Thanh Vân.
Một bộ chiến giáp mang phong cách Tây Âu đại lục thời trung cổ, được chạm khắc hình mây gió lôi điện thậm chí nếu nhìn kỹ còn thấy được hư ảnh một con rắn lớn đang ẩn mình trong các đám mây.
Cả bộ chiến giáp có màu lam ngọc của bầu trời, trong suốt như thủy tinh nhưng lại là thủy tinh vỡ khi trên thân chiến giáp tràn ngoài những họa tiết bắt mắt còn là chằng chịt những vết nước vỡ.
Tuy nhiên cũng chính vì những vết rạn nứt kia kết hợp với khí tức chấn áp tất cả của nó đã nói lên thân phận của chiến giáp này, đó chính là “tàn phá chiến giáp” bảo vật đặc trưng cho người chơi cấp 30 trở lên.
Thanh Vân đã hoàn thành nhiệm vụ tiến cấp trở lành một người chơi cấp 30 tự như Long Hoàng Kinh Long của Long tộc, Cốt Long đại trưởng lão và đồng minh Sa Hoàng.
Đây không chỉ là niềm vui lớn của Huyết tộc mà còn là một lời khẳng định Huyết tộc chả thua bố con thằng nào.
Người mặc tàn phá chiến giáp mặc dù nhìn không khác gì đồng nát nhưng khí thế của nó lại vô cùng to lớn chấn hiếp cả thiên địa, cả một bầu trời lôi điện chỉ như đang tắm rửa cho nàng...
Thanh Vân ánh mắt tràn ngập sự cao ngạo ngước lên chiến cổ thiên nga trắng ngần nhìn thiên không rồi khẽ nhếch mép cười lạnh cất giọng hét lớn:
- Long tộc… Hải Sa tộc… Huyết tộc ta không thua các ngươi…
Ngay lập tức thượng thiên biến sắc như một lời cảnh cáo cho vạn tộc biết tàn phá chiến giáp thứ tư của Thiên Lam tinh đã ra đời và nhất là tuyên cáo chủng tộc thứ ba sử hữu một người chơi cấp 30 đã xuất hiện.
...
Cách Huyết tộc hàng triệu dặm, trên đỉnh một ngọn núi cao nơi Hải Dương đại lục xa xôi...
Hai con tây phương bạo long to lớn đang lặng lẽ đứng đó quan sát cả đàn bên dưới.
Trong đó một con là hoàng kim thánh long lộng lẫy thần thánh vô cùng, một con khác lại gầy yếu chỉ có da bọc xương nhìn như một bộ hài cốt di động, nhưng dù là loại gì thì cả hai đều lập tức cảm nhận được dị biến nhỏ yếu kia, ánh mắt trở nên lạnh lùng liếc nhìn bầu trời phía xa.
- Ta cảm nhận được dao động sức mạnh của tàn phá chiến giáp khác biệt...
- Xem ra đã có đại tộc nào đó vượt qua ngưỡng cửa kia rồi...
Đưa cái đầu long xương xẩu nhìn về nơi xa, con Cốt Long to lớn không khác gì một chiếc xe tải di động đột nhiên cất ra chất giọng khàn khàn có phần chối tai nói.
Nghe thấy thế con hoàng kim thánh long đứng ngay bên cạnh không chút sợ hãi chỉ lắc lắc cái đầu lớn cười nói:
- Đây chỉ là chuyện sớm hay muốn mà thôi...
- Huống chi chúng ta cũng đâu có yếu...
Nói xong con hoàng kim thánh long tràn ngập tự tin cười lớn, chuyện một tên nào đó của một chủng tộc nào đó đột phá đến cấp 30 dường như không đáng là gì trong mắt nó.
Bởi lẽ con hoàng kim thánh long này không phải ai xa lạ chính là Long Hoàng Kinh Long chủ tể của Long tộc đại tộc hùng mạnh bật nhất Thiên Lam tinh.
Ngoài ra trong mắt Long Hoàng còn có một thứ đáng để lưu tâm hơn.
Đó là một con rồng cực độ to lớn trông không khác gì một ngọn đồi di động nhưng lại không có cánh, tổng thể trông như con khủng long ba sừng thời cổ đại đang đứng bên dưới chân nói.
Nhưng nếu có Trần Lâm ở đây chắc chắn sẽ giật mình kinh ngoạc vì con khủng long ba sừng kia...
Bởi lẽ con rồng ba sừng không cánh kia đã đạt đến cấp 28, dù con một đoàn đường dài nhưng cũng sắp bước đến cánh của kia.
Long Hoàng Kinh Long không chút để ý đến kẻ khác cũng bởi vì chính Long tộc của nó cũng sắp đón chào người chơi cấp 30 thứ ba.
Ở một diễn biến khác bên trong một vùng biển sâu thẩm cách Hải Dương Đại Lục rất xa...
Một con cá mập to lớn mà đến cả siêu cá mập Megalodon cũng phải gọi một tiến cụ, không chỉ thế toàn thân của nó lại khác biệt với những con cá mập khác khi mang màu vàng cát nhìn hơi phèn cũng cảm nhận được thông điệp của tạo hóa kia.
Đôi mắt cá mập to lớn lạnh lùng nhìn về phía nơi phát ra chấn động kia nhưng lại không làm gì chỉ chầm chậm bơi vòng quanh một vùng biển đen bên cạnh như đang chờ đợi gì đó.
Ngược lại toàn bộ sinh vật khác trên Thiên Lam tinh cầu lại không may mắn cảm nhận được thông điệp cấp cao kia của tạo hóa, vẫn hồn nhiên như người điên vui vẻ làm việc của mình.
Trong đó có cả Huyết tổ đại nhân, vị đệ nhất lão tổ của Huyết tộc này cũng không hơn được ai chả biết được Huyết tộc của mình vừa sản sinh ra một người chơi cấp 30 khiến địa vị của Huyết tộc thay đổi cực lớn.
Có thể nói dù bảng xếp hạng không biến hóa nhiều, nhưng vị thế thật sự của Huyết tộc đã tăng lên rất cao vượt qua tất cả các chủng tộc khác trở thành đệ tam chủng tộc chỉ sau Long tộc và Hải Sa tộc.
Tuy nhiên như một định luật tất yếu của tạo hóa, ngươi bước lên một bước thì người khác cũng bước lên một bước tương tự...
Tồn tại cấp 30 đầu tiên của Huyết tộc đã ra đời nhưng những đại tộc khác cũng bắt đầu rục rịch không ngừng tiến lên trong cuộc đua sức mạnh này.
Dĩ nhiên Huyết tộc vẫn chiến phần hơn khi đã nhanh hơn hầu hết các chủng tộc khá để trở thành đại tộc thứ ba có người chơi cấp 30 tọa trấn, không chỉ thế nhờ có Thanh Vân mở đường sẽ có lớp lớp những thành viên khác nối đuôi nhau đột phá.
Trong đó dĩ nhiên có cả Huyết tổ đại nhân vĩ đại, chỉ là lúc này sự vị đại đó của Huyết tổ đại nhân không nằm trên quá trình tiến cấp mà nằm trong công tác giáo dục những nầm xanh cho tương lai.
Quả là một vị lão sư vĩ đại, một người chơi ăn hại.
Không chỉ có thể, không biết có thù oán gì trong tiền kiếp hay không, Trần Lâm gần như mặc kệ những việc lớn nhỏ khác quyết tâm huấn luyện cho bằng được ba cô nhóc Đào Nhi, Lan Nhi và Phượng Nhi trở thành những tinh binh thực thụ.
Mặc dù sau trận chiến với đàn chuột biểu hiện của ba cô nhóc có thể nói là cực tốt, nhưng chỉ đạt 7 điểm theo tiêu chuẩn của Trần Lâm, với số điểm kia ba cô nhóc hiển nhiên là chưa đủ qua màn vẫn phải hảo hảo mà huấn luyện cho thật tốt khiến ba cô bé đáng thương có thể dùng từ thân tàn ma dại để hình dung.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại nhờ cách huấn luyện đầy tính thực chiến vô cùng biến thái của Trần Lâm mà ba cô bé đã có sự biến hóa nghiên trời lệch đất, trận chiến sắp đến của các nàng nhờ thế mà cũng có lòng tình chiến thắng hơn rất nhiều.
Cứ như thế những ngày không ngừng chém giết, tối ngủ trên thi thể kẻ thù chầm chậm trồi qua...
Bên trong một căn hầm có phần rộng lớn nằm ngỗng ngang không ít xác chuột đen...
Trần Lâm mỉm cười tự hào nhìn ba cô nhóc trước mặt gần đầu hài lòng nói:
- Những ngay trôi qua các nhóc đã làm rất tốt...
- Ta thật sự rất là tự hào về các nhóc...
- Thế nào trận chiến sắp đến có lòng tin hay không?
Xếp thành một hàng như học sinh chuẩn bị trả bài thì nghe Trần Lâm hỏi đến.
Người duy nhất có thể trả lời trong team cô bé Lan Nhi lúc này ngực vẫn như xưa nhưng ánh mắt đã khác bước ra tự tin nói:
- Ngài cứ yên tâm xem kịch vui đi... chúng ta chắc chắn sẽ chăm sóc tên kia thật tốt...
- Tốt... đúng là đệ tử của ta... ha... ha...
- Trận này nhất định phải đạp cho tên mặt L kia ba má nhìn không ra mới thôi.
Nhận được lời khẳng địch chắc nịch của Lan Nhi, Trần Lâm cũng thoáng đắc ý gật đầu cười lớn nói.
Dĩ nhiên lòng tin kia không chỉ bằng miệng mà còn đến từ chính thực lực của ba cô nhóc.
Trải qua gần một tuần điên cuồng chém giết ba con gà con đã lớn hơn rất nhiều.
Chiến nhất vẫn là cô bé mèo con Phượng Nhi, với một thân thú tính từ một cô nhóc láo cá Phượng Nhi đã một đường giết ra trở thành một cô nhóc láo cá nhưng có cấp độ cao hơn.
Hiện tại Phượng Nhi đã leo đến cấp 13, tốc độ này có thể nói là cực nhanh.
Đây chính là ưu điểm tuyệt đối của hóa thú hệ khi so với những loại năng lực khác, nếu không có độ chiến của nữ miêu nhân Phượng Nhi cũng sẽ không nhận được hiệu quả tốt như thế.
Tuy nhiên khuyết điểm của nó cũng quá lớn, nói một cách đơn giản Phượng Nhi chỉ bá khi hóa thành nữ nhân miêu, ở dạng người nàng chính là nha đầu ăn hại đúng nghĩa đen.
Rất may trận chiến sắp đến của Phượng Nhi là trận đấu PVP nên không phải sợ đối thụ lợi dụng lúc nàng không thể hóa miêu mà đánh nữa.
Về phần Đào Nhi và Lan Nhi vẫn yếu hơn nha đầu Phượng Nhi một chút nhưng cũng đã mò đến cấp 12 rất là có số có má khi so với những con gà khác trong chuồng.
Không chỉ thế hai cô nhóc một đao và một kiếm này vẫn được Trần Lâm đánh giá cao lớn cô mèo nhỏ thích chơi thương Phượng Nhi, khi cả hai đều có thể chiến đấu liên tục trong thời gian dài không bị phụ thuộc vào thời gian hóa thân như Phượng Nhi.
Nhất là nha đầu Lan Nhi, Tinh Thần Công Kích của cô bé vẫn là một ác chủ bài cực mạnh có thể khiến địch thủ bất ngờ.
Dĩ nhiên các cô bé có thể có ngày hôm nay phải kể đến công lao chắm sóc như trời như biến của Huyết tổ đại nhân vĩ đại, một lão sư tận tâm tận lực với nghề, khiến hậu nhân thương nhớ nhiều đêm phải giật mình tỉnh giấc trong sợ hãi.
Bất chợt ngay khi Trần Lâm còn đang yy tự sướng về độ anh minh thần võ của mình, tiểu cô nương Phượng Nhi đã giơ tay xin ý kiến.
Thấy thế Trần Lâm mới khẽ gật đầu hài lòng rồi rất là ra dáng lão sự đáng kính vuốt cằm cười nói:
- Phượng Nhi của chúng ta có ý kiến gì sao?
Được Trần Lâm chấp thuận, nha đầu Phượng Nhi vẫn có phần sợ hãi lí nhí hỏi nhỏ:
- Phải, ta... ta muốn hỏi một việc...
- Nếu lở... ta nói là nếu lở ta giết luôn tên kia có sao không?
Bộ dáng đáng thương sợ hãi đến độ sắp khóc của Phượng Nhi quả thật không khác gì một cô mèo nhỏ đáng thương giữ trời đông cô đơn.
Tuy nhiên những lời nói của nha đầu này lại không đáng thương một chút nào, thậm chí còn cục kỳ là máu chó dù bản thân nàng không mấy ăn nhậu gì đến huyết mạch Huyết tộc…
Lúc này Trần Lâm mới ý thức được mình mới là kẻ đáng thương trong câu chuyện này không nhịn được đưa ánh mắt trắng dã nhìn nàng.
Đmn nha đầu này rõ ràng là đang nói thật chứ không hề nói chơi, không biết học từ ai nha đầu chết tiệt Phượng Nhi thật sự có ý định lượm gạo Lôi Phúc.
Kèo này hơi bị căn à nha...
Mặc dù đao kiếm không có mắt đánh nhau thì ai mà biết được nhưng giết Lôi Phúc trên đất Lôi gia nha đầu này điên mẹ nó rồi.
Quan trọng hơn là Trần Lâm mà nói không được dường như hơi bị mất mặt.
Có thể nói các cụ nói không hề sai, nồi nào thì úp vung nấy…
Biểu hiện của Phượng Nhi rõ ràng là sự phản ánh vô cùng chính xác nhân cách cao đẹp của vị lão sự phụ đáng khinh của nàng.