Lão Công, Đừng Manh Động!

Chương 66: Kem cũng có vị sao?





Câu hỏi vô tư hồn nhiên cùng với gương mặt ngây ngô của Cố Giai Thụy khiến người bán kem cũng phải ngơ người mất một lúc. Người bán kem sau mấy phút mới lấy lại được trạng thái ban đầu liền bật cười hỏi:

- Anh không biết kem có vị sao?

Nghe người bán hỏi Cố Giai Thụy dù cho rất xấu hổ nhưng cũng chỉ đành gật đầu thừa nhận, quả thật anh không biết kem cũng được phân vị. Từ nhỏ anh rất ít khi được ăn kem, đa số các món anh ăn đều là bánh ngọt hoặc rau câu nhập khẩu nên căn bản không biết kem sẽ được chia vị.

Loay hoay một hồi cuối cùng anh khó xử nói với người bán hàng:

- Xin lỗi, tôi chỉ biết mỗi vị kem truyền thống thôi nên có thể phiền anh giúp tôi giới thiệu một chút được chứ?

Người bán nghe vậy cũng rất nhiệt tình không suy nghĩ gì liền lập tức đáp ứng, người ta vẫn thường nói khách hàng là thượng đế nên người bán kem không hề câu nệ gì liền nhiệt tình giải thích:

- Thông thường kem sẽ được chia theo nhiều vị từ vị trái cây đến các vị như bánh quy hay kẹo đều có. Vị kem truyền thống mà anh nói chính là kem vị vani có màu trắng này. Bên cạnh vani còn có thêm cả socola, dâu, khoai môn, sầu riêng... nhiều vị khác nữa. Anh có thể xem bản ở đây rồi lựa chọn theo sở thích của bản thân.

Nghe người bán giải thích đến đây cũng đã giúp Cố Giai Thụy hiểu ra được mọi thứ, anh đưa tay lên cằm khẽ suy nghĩ xem nên chọn vị gì. Lúc nãy vốn dĩ Chu Linh đi cùng anh nhưng vừa đến trước quầy kem cô nàng lại thấy quầy bánh cá nên đã chạy đến đó mua để anh ở lại mua kem. Trước khi Chu Linh đi vì không biết nên Cố Giai Thụy cũng không hỏi cô nàng muốn ăn vị gì, bây giờ phát hiện có quá nhiều các vị kem nen anh cũng hơi hoang mang. Đang đứng suy nghĩ xem nên mua vị gì thì từ phía sau bóng dáng của Chu Linh đi đến, cô đưa tay đặt nhẹ lên vai Cố Giai Thụy rồi khẽ nhú đầu lên xem bản menu hỏi:

- A Thụy, sao anh mua lâu thế? Đang nhìn gì mà chăm chú vậy?

Cố Giai Thụy đang suy nghĩ bị Chu Linh đột ngột đặt ray lên vai nên hơi giật mình xoay lại, bắt gặp gương mặt thắc mắc của cô anh liền như tìm được cứu tinh vội nói:

- Bé con, anh không biết kem cũng chia vị. Anh không biết em thích ăn vị gì nên vẫn đang suy nghĩ. May quá nếu em đã ở đây rồi thì em chọn đi!

Chu Linh nghe vậy thì há hốc, cô ngẩn người mất lúc lâu rồi phá lên cười khanh khách. Cô nàng tinh ranh dưa tay lau vội giọt nước mắt chảy ra từ khóe mi do cười quá độ rồi khẽ hỏi:

- Anh thật sự không biết kem có vị sao? A Thụy, sao anh lại đáng yêu thế chứ?

Cố Giai Thụy bị cô gái nhỏ của mình cười thì cảm thấy vô cùng mất mặt, anh thân là tổng tài cao cao tại thượng của công ty tài chính nổi tiếng nhất nhì thế giới vậy mà điều đơn giản như vị kem lại không hề hay biết. Nghĩ vậy mặt Cố Giai Thụy lập tức đỏ bừng, anh cuối đầu nhìn Chu Linh gương mặt xấu hổ nói:

- Không được cười! Anh đã đủ xấu hổ rồi nên em không được phép cười nữa. Nếu còn cười anh sẽ giận em đó!

Vẻ mặt hờn dỗi của Cố Giai Thụy hiện lên khiến Chu Linh chợt nhận ra bản thân có lẽ đã hơi quá đà, cô cố nhịn cười đưa tay xoa nhẹ hai bên má người đàn ông xuống giọng dỗ:

- Thôi được, đừng giận! Em không cười nữa đâu, đừng tức giận nhé! Được rồi qua đây, anh không biết em sẽ chỉ anh!

Cố Giai Thụy nghe vậy thì tâm tình lập tức tốt lên ngay, anh đi đến quầy kem đứng cạnh Chu Linh im lặng quan sát cô gọi món.

Chu Linh sau khi ngó nghiêng xem xét một hồi cuối cùng cũng chọn được món mình muốn, cô nàng vui vẻ đưa tay lên chỉ vào vị kem gần cuối bảng menu nói:

- Cho tôi một viên vị bạc hà, một viên vị trà xanh và một viên vị việt quốc.

Nói xong cô xoay sang nhìn Cố Giai Thụy hỏi:

- A Thụy, anh ăn không?

- Không cần đâu, anh ăn cùng em là được rồi.

- Vâng!

Dứt lời Chu Linh xoay sang nói với người bán:

- Vậy tôi lấy 3 viên 3 vị đó.

- Cô có muốn thêm đồ ăn kèm không?

- Có a! Cho tôi thêm socola nhỏ còn có bánh oreo rồi cốm màu nữa.

- Được! Cô đợi một lát sẽ có ngay!

Nói rồi người ván kem xoay lưng đi vào bên trong lấy ra một chiếc hũ, anh mở tủ từ từ xúc từng viên kem theo vị Chu Linh yêu cầu rồi rắc lên trên đồ ăn kèm cô đã chọn. Xong xuôi người bán kem đưa ly kem vừa mức xong cho Chu Linh nói:

- Của cô đây!

Chu Linh nhận lấy ly kem trong lòng đầy hứng khởi, từ khi còn nhỏ cô đã vô cùng yêu thích những thứ có vị ngọt nên khi lần đầu được tiếp xúc với kem cô đã vô cùng thích thú. Mặc dù hiện tại kem đã không còn là thứ gì quá xa lạ với Chu Linh nhưng nó vẫn mang đến cho cô gái nhỏ một cảm giác yêu thích khó lòng diễn tả. Cô xúc một thìa kem đưa lên miệng cảm nhận hương vị mát lạnh ngọt ngào không quên xoay sang nhìn Cố Giai Thụy nói:

- A Thụy, ngon lắm đó!

Cố Giai Thụy thấy mèo con nhỏ của mình vui vẻ như thế thì cũng vui theo, anh đưa tay xoa nhẹ đầu cô rồi nói:

- Em thích là được!

Dứt lời anh móc trong ví ra một tờ tiền rồi đưa cho người bán, sau khi thanh toán tiền xong Cố Giai Thụy và Chu Linh lại ung dung tiếp tục đi dạo ăn uống.