Lão Công Thực Tập

Chương 36: Mưa gió (5)



Lúc hai người tỉnh dậy lần nữa thì đã là buổi sáng của ngày hôm sau, Bắc Đường Yên còn chưa mở mắt đã cảm thấy toàn thân đau nhức, sau đó liền nghĩ tới dục vọng buông thả đêm qua, mặc dù lúc bắt đầu là cô chủ động nhưng sau đó lại được sự phối hợp và càng thêm chủ động của Viêm Liệt, có thể nói là anh rất mãnh liệt dày vò cô, làm cô thật muốn la lên cô hối hận rồi.

“Yên, em có khoẻ không?” Sắc mặt Viêm Liệt biến thành đỏ hồng, ánh mắt ân cần nhìn Bắc Đường Yên.

“Không khoẻ, toàn thân em đều đau.” Bắc Đường Yên nói xong còn đưa ra một cánh tay, trên da thịt tuyết trắng đầy dấu vết mờ mờ.

Viêm Liệt nhìn thấy có chút đau lòng, nhưng lại cảm thấy rất là thoả mãn, cô rốt cuộc cũng trở thành người của anh.

“Yên.” Viêm Liệt không biết nói lời ngon tiếng ngọt, anh chỉ là ôm chặc Bắc Đường Yên, dùng hành động để diễn tả nội tâm đang kích động của mình lúc này, bây giờ trong lòng anh tràn đầy hạnh phúc, được ôm cô gái mình thích vào trong ngực, cả đời này anh cũng không muốn buông tay.

Bắc Đường Yên sờ sờ đầu Viêm Liệt, mặc dù Viêm Liệt không có nói gì nhưng cô có thể cảm giác được trên người người đàn ông này tản mát ra hơi thở kích động và thoả mãn, Bắc Đường Yên cảm thấy giờ phút này cô cũng hạnh phúc và thoả mãn.

“Rời giường đi, chúng ta dọn dẹp vài thứ sau đó ăn sáng.” Trải qua một đêm dày vò cho nên bây giờ Bắc Đường Yên rất rất rất mệt.

Viêm Liệt ở trên trán Bắc Đường Yên ấn xuống một nụ hôn sau đó mới mang theo nụ cười vui vẻ đứng dậy rời giường, Bắc Đường Yên gọi điện thoại kêu bữa ăn sáng, trong lúc bất chợt cảm thấy có chút phiền phức, nhưng cô và Viêm Liệt đều không biết nấu nướng nên chỉ có thể dựa vào người giúp việc hay quán ăn bên ngoài, bởi vì cô không thích trong không gian của mình có mùi của người xa lạ, cho nên không muốn thuê người giúp việc.

Không muốn quá nhiều, chẳng qua là hơi do dự một chút, Bắc Đường Yên đã xử lý tốt bản thân, nhưng mà toàn thân vẫn còn đau nhức như cũ, làm cho cả người cô vừa mệt mỏi vừa thích thú.

Khi Bắc Đường Yên đi tới phòng khách thì Viêm Liệt đã ngồi ở đó chờ cô, cái nhìn của anh làm bộ dáng Bắc Đường Yên căng thẳng, mắt cũng không dám dời đến trên người anh.

Ánh mắt Viêm Liệt quá mức nóng bỏng, Bắc Đường Yên bị nhìn chằm chằm đến ngại ngùng, cô tiến lên có chút bướng bỉnh che lại ánh mắt của Viêm Liệt.

“Nhìn cái gì chứ, đừng nhìn nữa.” Trong giọng nói của Bắc Đường Yên có mùi vị thẹn quá hoá giận.

Một tay Viêm Liệt che ở trên tay Bắc Đường Yên, anh cũng không muốn lấy xuống, khoé miệng nâng lên rất rõ ràng cho thấy anh đang cười.

“Em thật xinh đẹp.” Viêm Liệt nói ra lời nói trong lòng, một cái tay khác vòng lên thắt lưng Bắc Đường Yên.

“Ghét.” Bắc Đường Yên xấu hổ tựa vào trong ngực Viêm Liệt nghe tiếng tim đập trầm ổn của anh.

Hai người cũng có thể coi như đang ở trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, trò chuyện có chút đơn thuần dễ thương, điều này chính là sức quyến rũ của tình yêu, đối với tình yêu Viêm Liệt rất là đơn thuần nghiêm túc, mà Bắc Đường Yên cũng nguyện ý bởi vì Viêm Liệt mà trở nên đơn thuần nghiêm túc, lúc này đây hai người cảm thấy cuộc sống thật sự tốt đẹp, xung quanh tràn ngập mùi vị hạnh phúc.

Sau khi dùng bữa sáng, hai người xử lý công việc của mình, mặc dù là ngày nghỉ nhưng vẫn có văn kiện cần phải xử lý, Bắc Đường Yên đã có thói quen như vậy, còn Viêm Liệt vẫn luôn bận rộn đi làm cho nên cũng hình thành thói quen, hai người không ai quấy rầy ai, rất ăn ý làm việc làm không khí xung quanh càng thêm hài hoà ấm áp.

Viêm Liệt tràn đầy mong đợi đối với tương lai của hai người, anh cảm thấy cuộc sống như thế này mới chính là cuộc sống lý tưởng.

Thứ hai, ngày hai mươi mốt tháng ba, hai người cùng nhau đi làm, bây giờ người nào trong công ty cũng biết về quan hệ của họ, mặc dù không thể xác minh hai người đã phát triển đến mức độ nào, bởi vì hai người đối với vấn đề này đều giữ thái độ im lặng, nhưng mà cũng biết được hai người đang lui tới, mọi người đối với cái nhìn của Bắc Đường Yên rất ngạc nhiên, nghi ngờ vì sao người cao cao tại thượng như tổng giám đốc Bắc Đường lại coi trọng thằng nhóc thực tập như Viêm Liệt, cho dù Viêm Liệt đẹp trai như vậy nhưng vẫn làm người ta cảm thấy hết sức khó tin, về phần thái độ đối với Viêm Liệt thì rất phong phú, có hâm mộ, có ghen tỵ, có chửi bới, có khinh miệt, đủ loại vẻ mặt xuất hiện trên mặt những người khác nhau, nhưng mà không người nào dám đi nói lung tung những lời nói khó nghe này, dù sao cũng không ai muốn vì loại chuyện này mà vứt bỏ phần công việc đãi ngộ tốt như vậy.

Mặc dù người trong công ty không nói gì nhưng truyền thông lại không do dự như thế, quan hệ giữa Bắc Đường Yên và Viêm Liệt được lên trang nhất các mặt báo, còn kèm theo hình ảnh thân mật của hai người, nhưng mà nội dung lại rất hoàn hảo, đem thân phận và bối cảnh Viêm Liệt liệt kê hết sức cặn kẽ, nội dung tình tiết chính là một người đàn ông trở thành cô bé lọ lem, có lẽ bởi vì e sợ thủ đoạn của Bắc Đường Yên nên cũng không có lời nói nào quá đáng, ngược lại viết tương đối hoàn mỹ, để cho các cô gái khi xem nó cảm động, cảm thấy giống như câu chuyện cổ tích giữa đời thực.

Viêm Liệt cũng đã xem qua những tờ báo như vậy, cũng không phải là anh chủ động tìm kiếm, mà là đồng nghiệp chung phòng cho anh xem, sau khi xem xong anh chỉ bất đắc dĩ cười cười, cảm thán thì ra mình cũng có ngày trở thành nhân vật chính trong xì căng đan.

Thứ hai hình như là một ngày bình lặng, đối với Viêm Liệt mà nói là như vậy, về phần những người khác, có lẽ là kinh khủng.

Buổi tối, Viêm Liệt và Bắc Đường Yên cùng nhau làm việc, tâm tình cô hình như rất tốt, trên gương mặt luôn mang theo nụ cười nhàn nhạt, Viêm Liệt phỏng đoán có phải hôm nay cô ký được hợp đồng có lợi nào hay không, làm cô vui vẻ như vậy.

“Hôm nay em rất vui vẻ, có chuyện gì xảy ra sao?” Không phải là Viêm Liệt tò mò, anh chỉ là muốn tìm đề tài để nói chuyện với cô mà thôi.

Nụ cười nhàn nhạt vẫn còn động trên môi Bắc Đường Yên, nhưng hình như có thêm một tia quỷ dị, sau đó nụ cười chuyển sang thâm sâu hơn, nhiều thêm một tia tà ác.

“Dĩ nhiên, hôm nay thu hoạch không nhỏ, dự tính sẽ có thêm một tỷ vào ngân sách công ty, hơn nữa đây chỉ là thu hoạch phụ.” Bắc Đường Yên rất hài lòng về thành quả hôm nay, về phần rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngày mai tin tức kinh tế tài chính nhất định sẽ thông báo cho mọi người biết, đây cũng là chuyện không lớn cũng không nhỏ.

“Chúc mừng.” Viêm Liệt không có hỏi nữa, có đôi lúc chuyện như vậy là bí mật trong buôn bán, mặc dù anh và Bắc Đường Yên thương nhau nhưng những chuyện không nên biết anh cũng không tò mò, đối với phương diện này anh rất là cẩn thận, không hy vọng bởi vì công việc mà có cái gì đó không vui phát sinh.

“Cám ơn, Liệt, để ăn mừng em hôm nay chúng ta đi ăn bữa tiệc lớn đi, bạn tốt nói cho em biết có một nhà hàng ăn rất ngon, hôm nay chúng ta đi đi.”

“Được.”

Nhà hàng mà Bắc Đường Yên nói là do Quan Uyển U giới thiệu, cô ấy là nhà bình luận ẩm thực nổi danh nhất trong lĩnh vực ăn uống, nếu là Quan Uyển U giới thiệu thì tuyệt đối làm cho người ta không còn gì ý kiến.

Nhà hàng có chút xa cho nên Bắc Đường Yên lái xe nửa giờ mới đến.

“Là nhà hàng này sao, bố trí thật kỳ lạ.” Viêm Liệt nhìn nhà hàng trước mặt không khỏi cảm thán.

“Là rất đặc sắc, không nghĩ tới tên và thiết kế xứng đôi như vậy.” Bắc Đường Yên vừa nhìn bảng hiệu “Nhà gỗ nhỏ” vừa quan sát xung quanh, xem ra từ ngoài vào trong đều dùng gỗ để trang trí và thiết kế, giống như ngôi nhà của thợ săn trong rừng rậm, thật giản dị và nhẹ nhàng.

“Đi thôi, chúng ta đi vào.” Bắc Đường Yên và Viêm Liệt đẩy cửa nhà gỗ nhỏ, âm thanh phong linh vang lên, một nữ phục vụ mặc quần áo bồng bềnh tiến lên đón hai người.

“Chào mừng quý khách.”