Khương Như Vân tuy chỉ là một trợ lý cố vấn pháp lý, nhưng thực lực của cô lại hơn nhiều so với các luật sư chính của công ty Luật này.
Chỉ là, bản thân cô không may mắn, nên chỉ có thể làm trợ lý mà thôi.
“Tôi mong anh xem xét đầy đủ chứng cứ phía thân chủ bên tôi đưa ra.”
Vẻ mặt đanh thép, lại nở nụ cười châm biếm của Khương Như Vân như làm hút hồn những gã đàn ông ở đây.
“Chúng tôi cũng có bằng chứng mới. Điều này chứng minh thân chủ của chúng tôi không dính dáng tới chuyện trốn thuế, càng không liên can tới việc hãm hại tên kế toán bỏ trốn kia.”
Khương Như Vân đứng lên, váy công sở màu đỏ rực bó sát eo nhỏ, lộ ra đường cong ẩn hiện.
“Cô Như Vân, hình như cô chưa phải luật sư chính?”
Giọng chế giễu của một người đàn ông đã phá tan không khí căng thẳng.
Nghe ra là nhằm vào Như Vân.
Dù sao cũng vì hoàn cảnh mà cô cứ mãi là cố vấn, không thể nào lên được vị trí luật sư chính.
“Thì sao? Tôi vẫn tuân thủ đúng quy trình pháp luật, ngài Luật sư Trình thấy tôi sai gì sao?”
Vẻ mặt thản nhiên của cô càng làm cho luật sư Trình sượng hơn.
“Cũng không.”
Ông ta chỉ có thể trả lời cho qua.
Nói câu kia là muốn động vào nỗi đau của cô, một cố vấn pháp lý ai mà không trông mong được lên Luật sư chính chứ?
Đây là muốn công kích cá nhân, làm cho Như Vân bớt tự tin hơn.
“Chúng tôi cũng đưa ra được chứng cứ thân chủ của Luật sư Trình, ông Nguyên Huy đây có dấu hiệu cạnh tranh không lành mạnh. Chứng cứ đã ở đây…”
Như Vân đẩy thêm một tập hồ sơ dày cộm đến trước mặt Kiểm sát viên cùng luật sư Trình.
Mà lúc này, Lãnh Quân Thần ngồi cạnh cô cùng nở nụ cười khó thấy như tán dương cô.
“Nếu như không có chuyện của tôi nữa, tôi nên đi rồi.”
Nói xong anh đứng dậy, khí thế rời đi.
Bóng lưng anh đã đi xa nhưng cảm giác lạnh lẽo vẫn ở lại.
Người đàn ông kia tuy điển trai, lạnh nhạt, nhưng không cô gái nào dám lại gần nha.
Lãnh Quân Thần ngoài mặt là chủ tập đoàn Lãnh thị, nhưng ai mà không biết anh là lão đại hắc bang truyền kỳ ở khu vực Đông Nam này chứ.
Đừng nói là ở đây, mà ngay cả ở các khu vực khác, thậm chí ở nước khác, thế lực của Lãnh Quân Thần vô cùng lớn mạnh.
Bất kỳ một lãnh đạo hay nhà chính trị nào cũng muốn kết thân với anh.
Nếu không phải lần này thuộc hạ làm việc bất cẩn, làm anh vướng vào chút rắc rối thì anh đã không cần tới đây làm gì.
“Hồ sơ đều ở đây, các vị cứ từ từ nghiên cứu, tôi không ngại.”
Khương Như Vân nhoẻn miệng cười, lại có chút đắc ý.
Vụ việc này cô làm hết sức rồi, một phần vì tiền thưởng hậu hĩnh kia của lão đại lạnh lùng kia, một phần vì luật sư Trình này hết lần này đến lần khác khiêu khích cô.
Lần này không cho ông ta bẽ mặt, cô cũng không cần lăn lộn trong giới tư pháp này nữa.
“Lãnh tổng, anh không phải sẽ bỏ lại người giúp anh xử lý việc đấy chứ.”
Khương Như Vân đuổi vừa kịp bước chân Lãnh Quân Thần.
“Cô Như Vân, tôi xin lỗi, Lãnh tổng thực sự có việc bận.”
A Bân là trợ lý thân cận của Lãnh Quân Thần cười cười, lên tiếng chữa cháy.
Ai mà không biết Lãnh tổng luôn lạnh nhạt vậy chứ.
Chỉ có cô trợ lý pháp lý này không sợ cái vẻ mặt lạnh như băng của lão đại nhà mình thôi.
“Gì cũng được, đừng quên thỏa thuận tiền thưởng ban đầu.”
Như Vân thẳng thắn nói.
“Được, được. Tôi ngay lập tức chuyển cho cô.”
A Bân nhanh nhảu nói.
Vừa nói vừa lấy điện thoại chuyển khoản.
Rất nhanh điện thoại của cô đã nhận thông báo tiền về tài khoản.
“Tôi nhận được rồi. Cảm ơn hai vị.”
Nói xong Như Vân quay về hướng văn phòng công ty mà đi thẳng, cũng không có chút gì là muốn lưu lại.
Mà Lãnh Quân Thần lúc này mới thất thần nhìn theo.
Anh còn nghĩ rằng cô giống như những cô gái khác tìm cách xin cách liên hệ hay ôm đùi lão đại anh.
“Chẳng lẽ sức hút của tôi bị giảm rồi sao?”
Lãnh Quân Thần bất giác hỏi.
Nghe câu này, A Bân hơi giật mình.
“Ngài vừa nói gì cơ?”
A Bân sợ là mình nghe nhầm.
“Mời cô ấy… tên gì nhỉ…”
“Khương Như Vân.”
Nhìn vẻ mặt suy nghĩ của Lãnh Quân Thần, A Bân nhanh chóng tiếp lời.
“Mời cô Khương về làm cố vấn pháp lý riêng cho tôi.”
“Sao?”
Nghe vậy A Bân hơi giật mình.
Chẳng phải Lãnh Quân Thần trước giờ không thích phụ nữ vây quanh mình sao?
Từ khi nào lại đổi tính?
Không lẽ…
Nhưng A Bân lắc đầu nhanh chóng phủ nhận.
Với tính cách của lão đại, chắc chắn sẽ không bị phụ nữ quyến rũ, phụ nữ đẹp không phải lão đại chưa từng gặp qua nha.
“Từ khi nào lời tôi nói không có giá trị như vậy?”
Lãnh Quân Thần nhìn cũng biết A Bân nghĩ gì.
Cũng là lần đầu tiên anh cảm thấy để ý tới một người phụ nữ.
Chợt!
Lông mày anh nhíu lại.
“Tôi cảm thấy chuyện lần này không đơn giản, cậu cho người điều tra đi, chắc chắn còn kẻ sau màn.”
Ánh mắt nguy hiểm sắc bén, cảm giác nhiệt độ không khí đã giảm.
Vẻ mặt A Bân cũng nghiêm túc hơn.
Quả thật chuyện này không đơn giản.
Mà lúc này, Khương Như Vân đã quay về văn phòng.
“Ai kìa? Cổ máy không biết mệt đã về rồi, nhìn gương mặt có vẻ thắng lợi rồi nhỉ.”