Lão Đại Hắc Bang Sủng Nữ Cường

Chương 22



Âu Dương San ngồi bên cạnh Lưu Ngôn ,cúi đầu gắp thức ăn cho anh ,cô không hề động đũa ,thấy vậy Lưu Ngôn quay sang cô:

-Ăn !

Nhưng cô không hề để ý tới mệnh lệnh của anh ,vẫn đang đăm chiêu suy nghĩ ,cô cảm thấy rất khó tin về sự việc xảy ra tối hôm qua :

-Lão đại, lần đầu của anh thật sao?Không nói dối tôi chứ!

-Em không tin. Vừa ăn vừa lạnh nhạt hỏi cô, nhưng lại làm cho Âu Dương San cảm thấy Lưu Ngôn đang ủy khuất .

-Không có ,không có ,tôi làm gì có gan đấy .

-Tốt.

Thở phào nhẹ nhõm ,tay vừa cầm đũa vừa chọc ngoáy dĩa thức ăn, ngước lên nhìn Lưu Ngôn :

-Lão đại, có thể cho tôi ra ngoài không ?

-Em muốn đi ?Động tác tay dừng lại, đặt đũa xuống ,liếc sang nhìn cô.

-Anh nhìn xem rất xấu.

 Vừa nói cô vừa đưa mái tóc nham nhở chỗ dài chỗ ngắn cho Lưu Ngôn xem .Đây là kết quả sau cuộc phỗ thuật :

-Để tôi cắt cho em.

-Lão đại, anh làm gì biết cắt .

-Sẽ có người đi theo.

-Cảm ơn Lão đại. Dù không muốn nhưng cô vẫn phải đồng ý ,nếu không thì sẽ không được ra ngoài .

Cả buổi sáng ,Âu Dương San nằm thơ thẩn trên giường nghĩ cách cắt đuôi tên lái xe ,cô cần kiếm tiền để mua xe mới ,chiếc xe moto lần trước đã bị Lão đại cho tan tác .Chợt cô ngồi bật dậy, rồi cười tà.Cô tìm ra cách kiếm tiền rồi ,sao không thử vận may ở sòng bạc.

Đi về phía thư phòng ,cô cần xin phép Lão đại trước khi ra ngoài ,đưa tay gõ cửa "Cộc Cộc".

-Ai? 

-Lão đại ,là tôi.

Bước vào thư phòng ,Á Đông đang báo cáo với Lưu Ngôn về sự việc của Vân Thu ,thấy cô vào Á Đông vẫn tiếp tục báo cáo ,qua nhiều khó khăn họ đã coi cô như người một nhà nên không kiêng dè:

-Lão đại, thân phận của cô được che dấu .

-Không tìm được. Lưu Ngôn ngước mắt lên nhìn Á Đông ,giọng nói âm trầm .

-Xin Lão đại trách tội.

-Cô ta là người của X. Âu Dương San thấy vậy thì lên tiếng giải cứu Á Đông .

-Qua đây. Lưu Ngôn nghe cô nói vậy thì ra lệnh cho cô.Kéo cô vào lòng ,cho cô ngồi lên đùi anh ,vuốt ve mái tóc của cô .

-Em nói xem.

-Vân Thu là người của tổ chức sát thủ X- hoạt động và trụ sở chủ yếu ở Hồng Kong .Lần này cô ta tới đây là để lấy mạng Lão đại,nhưng ai ngờ cô ta lại động tình nên kế hoạch giết Lão đại không thành .

-Sao em biết ,Á Đông điều tra còn không ra.

-Lão đại ,anh không biết tổ chức X sao?

-Những thứ yếu kém tôi sẽ không để vào mắt.

Cô  sa mạc lời ,không biết là do thân phận Lão đại quá lớn hay do tổ chức X quá nhỏ bé .

-Chỉ là tôi từng mất hơn một tuần để điều tra Vân Nam -anh cô ta nên mới biết .Nguyên nhân chính anh ta  là con mồi để tôi săn, tội phạm cấp B nhưng cũng rất đẹp trai. Để giết anh ta tôi tốn không ít công sức.

-Em dám khen người con trai khác trước mặt tôi. Lưu Ngôn cắn mạnh vào cổ cô, vết răng hằn sâu ,tím bầm    nhưng Âu Dương San lại không dám phản kháng vì cô cảm thấy Lưu Ngôn đang tức giận .

Nhìn vết cắn trên cổ cô ,Lưu Ngôn quay qua nhìn Á Đông :

-Giết hết đi .

Á Đông cúi đầu cung kính bước ra khỏi phòng .Trong phòng chỉ còn lại hai người ,Âu Dương San vì đau và xấu hổ nên cúi đầu tựa vào ngực anh .Nhìn cô gái nhỏ trong phòng ,vuốt ve mái tóc cô ,khàn khàn lên tiếng :

-Trên người em đã bị tôi đánh dấu chủ quyền ,từ bây giờ em chỉ có tôi.

-Quá bá đạo. Ngước lên nhìn Lưu Ngôn mỉm cười .

Một nụ hôn đặt vào môi cô, mạnh mẽ càn quét trong khoang miệng nhỏ nhắn ngọt ngào làm cho cô không kịp thở .

Chiếc xe từ từ ra khỏi Lưu gia tiến thẳng vào đường phố tấp nập, dừng chân tại một salon nổi tiếng,  chiếc sergei agera thu hút không ít  ánh nhìn .Sau vài tiếng thì Âu Dương San bước ra :

-Đến siêu thị tôi muốn mua đồ. Chiếc siêu xe rời đi, mang theo bao khát khao khát vọng của người đời và để lại bao tiếc nuối .

Dừng chân tại bãi đỗ xe của siêu thị,cô bước xuống xe ,thấy người tài xế đi theo, Âu Dương San không khỏi thở dài ,quay lại đằng sau cười cười nhìn anh tài xế:

-Anh cứ đợi ở đây không cần đi cùng tôi, tôi đi một lát sẽ ra.

-Không sao ,tôi sẽ đi cùng Âu tiểu thư. Tài xế vẫn mặt lạnh trả lời cô.

-Tôi đi mua chút đồ của phụ nữ anh không tiện đi theo.

-Không sao thưa cô.

Một cảnh tượng rất hài hước xảy ra trong siêu thị, họ thấy một cô gái đi trước và một người đàn ông mặt lạnh đi theo sau ,nếu để ý sẽ thấy mặt của người đàn ông có chút ửng hồng .Tại sao lại như vậy? Câu trả lời là cô gái lượn hết vào tiệm đồ đôi ,lượn sang hàng áo tắm ,lượn sang khu BVS ,cuối cùng dừng lại ở tiệm bikini.

-Anh đợi ở đây ,tôi vào thử đồ rồi anh ngắm cho tôi xem đẹp không ,ok? Vừa nói Âu Dương San vừa cười và còn nháy mắt .Chỉ là điều này làm cho anh ta sợ mất mật ,ngắm thân hình của Âu Dương San thì anh ta sẽ không sống nổi với Lão đại.

-Tôi sẽ ở bên ngoài sảnh lớn chờ Âu tiểu thư .Nói đoạn ,tài xế bước ra ngoài ,không hề nhìn thấy nụ cười nửa miệng của cô.

Đi vào phòng thay đồ ,lấy quần áo mình chuẩn bị từ ở nhà thay vào .Bước ra với bộ quần áo thùng thình, trên đầu đội một cái mũ rộng che khuất cả khuôn mặt .Nhìn người tài xế ở sảnh ,cô nhẹ nhàng bước qua mà không bị phát hiện .Bắt chiếc taxi đến thẳng sòng bạc để lại con người đợi cô trong sảnh vẫn không biết gì .

Bước chân vào sòng bạc ,nhìn quanh một lượt ,ở đây đủ thể loại con người .

Ở siêu thị, người vệ sĩ được giao nhiệm vụ làm tài xế lái xe cho Âu Dương San thấy cô quá lâu không ra liền gõ cửa phòng thay đồ nhưng một lúc vẫn không thấy ai, bèn xông vào phòng thay đồ ,rất may là không có ai bên trong .Lo lắng báo cáo cho Lưu Ngôn:

-Lão đại ,không thấy Âu tiểu thư đâu.

-Không cần tìm.

Lưu Ngôn đã cho Phàm Luân theo dõi cô hôm nay ,anh biết cô sẽ không ngoan ngoãn như vậy.Nhấc điện thoại lên gọi cho Phàm Luân ,đầu dây bên kia ngay lập tức trả lời :

-Lão đại, cô ấy hiện đang ở sòng bạc và chơi rất hăng .

-Bảo vệ cô ấy cho tốt nếu không chú đừng trách.

-Vâng ,Lão đại.Phàm Luân kính trọng cúi chào Lưu Ngôn rồi quay qua nhìn Âu Dương San đang hăng hái thu tiền .Cô thật sự rất may mắn ,từ lúc chơi đến giờ chưa hề thua ván nào .

Cảm thấy mình đã vơ vét đủ ,Âu Dương San định đứng dậy rời đi nhưng có một tên lại chặn cô lại.Hắn chính là người bị cô làm thua mấy trăm  vạn tệ một số tiền tương đối lớn.

-Mày chơi bẩn?Giả lại tao tiền.

-Anh trai à, ở đây ai cũng thấy anh thua cả .

-Tao không cần biết mày phải trả tao tiền.

Nhưng Âu Dương San không để anh ta vào mắt cứ vậy bước thẳng ra cửa trước ánh mắt của mọi người .

-Mày .....anh ta tức giận gằn giọng ,nhanh tay kéo cô lại nhưng lại làm cho mũ của cô rơi xuống .Hắn ta ngây người vì cô là nữ ,tuy khuôn mặt bị che bởi lớp khẩu trang nhưng nhìn làn da trắng nõn cùng mái tóc tím khói ,cũng có thể thấy đây là một người phụ nữ xinh đẹp,hắn ta bỗng nổi lên ý định xấu xa:

-Hay cô em làm người của anh ,số tiền đó sẽ là của em.

-vậy sao? Nghe câu nói đó của hắn mà cô không khỏi thấy buồn cười ,đôi mắt đen nhánh to tròn như dò hỏi .

-Đúng vậy .Hắn ta như  bị thu hút bởi đôi mắt của cô.

Thấy hán như vậy cô từ từ bước về phía hắn, còn hắn ta thì vui mừng vì tưởng mĩ nhân ngã vào lòng mình .Nhưng khi cô ghé sát miệng  của mình vào tai hắn thì mặt hắn tái mét và liền quỳ ngay xuống :

-Xin tiểu thư tha mạng ,..Vừa nói hắn vừa cúi đầu đến nỗi chán chảy cả máu.Tất cả mọi người thấy vậy thì không khỏi tò mò về thân phận của cô, người có thể làm cho tên đứng đầu cái sòng bạc này khiếp sợ.Chỉ duy nhất có một đôi mắt nhìn thấy hành động rút dao như chớp của cô dí vào người hắn ta đó chính là Phàm Luân ,cậu không khỏi thở dài :"Lão đại,San San thật sự không cần ai bảo vệ ."