Lão Đại Hắc Đạo Đã Động Lòng

Chương 2: Toilet (H+)



Toilet nữ -

Hất từng làn nước mát lạnh vào mặt, Diệp Băng nhìn ngắm bản thân trong gương, thoa một chút son rồi mới cầm lấy túi xách trở về nhà.

Vừa đi ra khỏi toilet nữ được vài bước, Diệp Băng bị một ai đó nắm chặt lấy cánh tay, tay còn lại bị bịt miệng lôi vào trong toilet nam.

Cô hoảng hốt, loạng choạng vài bước, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra với mình thì đôi môi căng mọng đã bị gặm nhấm tới tấp.

Mở trừng hai mắt nhìn tên đang cưỡng hôn mình. Diệp Băng tức giận, dùng hết sức đẩy hắn ta ra.

Hắn ta bị cô đẩy ra được vài bước. Ánh mắt lạnh như băng bị xâm chiếm bởi dục vọng không có ý định buông tha cho cô.

Hắn ta nhanh chóng bước lại. Cô không ngần ngại liền cho hắn ngay một bạt tay.

"Anh điên rồi sao?"

Năm ngón tay in hằn trên khuôn mặt tuấn tú.

Khuôn mặt lạnh lùng đẹp như được chính tay cao nhân chạm khắc, ngũ quan tinh tế, mái tóc bóng mượt được vuốt keo đến mức hoàn hảo.

Hắn ta là Lãnh Hàn Tử là người đứng đầu trong tổ chức hắc đạo ở hai thành phố Tây Hà và Nam Hà, một kẻ tàn bạo đầy quyền lực được biết bao cô nàng ao ước được chạm tới.

Vốn dĩ vừa rồi hắn ta tấn công cô là vì hắn đã bị bỏ thuốc ngay trong chính bữa tiệc party mà hắn tổ chức.

Sau khi, bị cô cho ăn một bạt tay. Hàn Tử dường như đã bình tỉnh lại được một chút.

"Bình tỉnh lại chưa?"

Cô vừa hỏi vừa nhìn xuống quần của hắn, không ngoài dự đoán một vật to lớn đang thổi phồng đằng sau lớp quần tây đen.

"Lại bị bỏ thuốc nữa à?"

Lãnh Hàn Tử im lặng không trả lời... Quả thực như những gì cô nghĩ.

"Em cũng biết chỉ khi bị bỏ thuốc thì tôi mới đến tìm em mà..."

Môi nhếch lên cười khinh bỉ hắn.



Hàn Tử lại gần Diệp Băng, nhẹ nhàng chạm vào gương mặt khiến biết bao chàng trai si mê.

"Đây là toilet nam đó." - Cô có lòng nhắc nhở hắn.

"Thì sao?"

"Ha, anh không sợ bị người khác phát hiện ra sao?"

Hàn Tử liếm láp cái tai nhỏ, thì thào bên tai cô.

"Kẻ nào thấy tôi sẽ móc mắt kẻ đó, tên nào dám hé nửa lời tôi sẽ cắt lưỡi tên đó. Rồi đem những thứ đó cho đám gia súc nhà tôi ăn."

"Quả không hổ danh là người đứng đầu hắc đạo rất tàn độc."

Hắn ta cầm lấy chiếc cằm nhỏ, nhìn thẳng vào mắt Diệp Băng.

"Vậy để hôm nay lão đại này sẽ cho cô em biết. Ngoại trừ tàn độc ra thì còn làm tình rất giỏi nữa."

Nói rồi hắn ta ôm chặt lấy eo, hôn ngấu nghiến không rời. Diệp Băng không tránh né, ôm chầm lấy cổ hắn ta đón nhận tất cả những đợt tấn công mạnh bạo.

Cả hai vào trong một phòng toilet ở cuối dãy. Lãnh Hàn Tử giờ phút này đã bị dục vọng bao phủ lấy lí trí. Hắn ta mạnh bạo vén chiếc đầm đỏ lên ngang eo, xé rách chiếc quần lót màu trắng đang che đậy lấy nơi tuyệt đẹp.

Từng ngón tay thon dài của hắn lả lướt trêu ghẹo lấy viên trân châu nhỏ, nhẹ nhàng tách từng cánh hoa mềm mại xâm nhập vào nơi tư mật đầy ẩm ướt.

Bị tiếp xúc một cách bất ngờ khiến Diệp Băng rùng mình co người lại, hơi thở dồn dập. Từng ngón tay của Lãnh Hàn Tử đều chạm vào những điểm mẫn cảm trên và trong cơ thể, hễ đầu ngón tay đó lướt qua đâu liền lập tức cho Diệp Băng một khoái cảm lạ lùng. Động tác mất kiên nhẫn ra vào càng lúc càng mãnh liệt, một dòng chất dịch màu trắng theo từng kẽ tay chảy ra bên ngoài.

Diệp Băng đưa tấm lưng về phía hắn, tay vịn vào két nước bồn cầu chờ đợi đợt tấn công khác dữ dội hơn.

Hắn ta cởi bỏ khóa quần, theo đó dục vọng đang vươn cao cũng được giải thoát, từng đường gân hiện lên chằng chịt, chỉ sợ khi Diệp Băng nhìn thấy sẽ đứng hình mất vài giây. Lãnh Hàn Tử ôm chặt lấy thân thể bé nhỏ phía bên dưới, từ từ đưa *** *** nóng hổi vào sâu bên trong.

Đợt khoái cảm đánh úp vào thần trí khiến cho cả hai phát ra những âm thanh hoa mĩ. Hắn thúc eo từng cú mạnh vào tận nơi sâu nhất của Diệp Băng, hơi thở ấm nóng phả vào tấm lưng gầy trắng mịn.

Mỗi một lần hắn đi ra rồi lại đi vào lại làm cho Diệp Băng bủn rủn cả tay chân, hai mắt nhắm nghiền lại, cảm nhận lấy khoái cảm lâu ngày chưa có.

Âm thanh sống động vang vọng khắp phòng toilet, tiếng rên rỉ làm cho người nghe cảm thấy ngại ngùng đến đỏ mặt.



Toàn bộ lí trí bị chiếm hữu bởi thác loạn, thân dưới lại bị vách thịt mềm mại ẩm ướt bao quanh. Hắn ta đâm từng cú mạnh vào.

"Ưm...m...~"

Diệp Băng khẽ rên lên, khít lại càng chặt. Hàn Tử ôm chặt lấy muốn giữ chặt không cho cô có cơ hội chạy thoát, hai cơ thể dính chặt vào nhau không có lấy một kẻ hở, càng làm cho bên dưới của cả hai gần nhau hơn. Đợi tay thô ráp của hắn không muốn yên ổn liền tìm kiếm hai bầu nhũ đẩy đà phía trên đang được bao phủ bởi chiếc áo lót. Các ngón tay điêu luyện thay phiên nhau vân vê lấy hai nụ hoa nhủ màu hồng nhạt, động tác ngày càng trở nên cuồng bạo.

Bị tấn công từ hai phía, Diệp Băng cảm thấy đầu óc trở nên tê dại, đôi tay thon nắm chặt lấy két nước bồn cầu hơn.

Phút cuối, Lãnh Hàn Tử tăng tốc ra vào kịch liệt làm cho Diệp Băng xém không trụ nổi mà ngã quỵ. Hắn một tay nâng eo cô lên, tay còn lại vẫn không buông tha cho nơi mềm mại phía trên.

"Ưm..."

Tốc độ này dường như hắn ta muốn phá hủy luôn cả cơ thể Diệp Băng.

"Chậm... Chậm lại..." - Thanh âm đứt quãng theo từng nhịp, lời nói tuy là nhắc nhở nhưng lại khiến cho Lãnh Hàn Tử thêm kích thích.

"Tuyệt quá..."

Hơi thở nóng ấm phả vào bên tai.

Hắn ta tăng nhanh tốc độ, dùng hết sức cuối cùng đâm thật mạnh vào hoa tâm của cô. Sau đó lập tức rút ra, gầm lên một tiếng phóng thích hết dịch nóng ấm lên trên thân thể nhỏ bé.

Mùi vị tình ái tràn ngập trong không khí.

Sau trận nảy lửa vừa rồi cả cơ thể Diệp Băng ngã nhào trên nắp bồn cầu. Hàn Tử tiến lại gần hôn lên đôi môi đã bị hắn làm cho sưng tấy, như thể là người yêu đang quan tâm đến bạn gái sau cuộc mây mưa

Cô chán ghét đẩy hắn ra một bên, lấy giấy vệ sinh lau đi những thứ hắn vừa xuất ra, chỉnh tề lại quần áo như chưa có chuyện gì.

Bàn tay ngọc ngà xoè ra trước mặt hắn. Hàn Tử mỉm cười, áp sát lại.

"Sao? Một lần nữa không?"

"Tiền đâu?" - Diệp Băng dứt khoát nói.

"Rồi rồi."

Vừa nói hắn ta vừa đem một chiếc thẻ màu đen đặt vào trong tay cô. Cô cầm lấy tấm thẻ, liếc hắn một cái, đi ra khỏi đó mà không ngoảnh đầu lại.