Vân Linh đã say để không tự chủ được hành động của mình, đôi má của cô đã ửng hồng miệng cứ lẩm bẩm nói gì đó, Vân Linh áp sát mặt vào lòng ngực của Gia Ngộ cô cứ đưa tay sờ mó lung tung cơ thể của hắn khiến cho Gia Ngộ phải nhăn mặt quảng đường đến phòng của cô đối với hắn như cực hình, Gia Ngộ nhẹ nhàng đặt Vân Linh
xuống giường nhưng cô không chịu buông hắn ra cứ đưa tay ôm lấy cổ của Gia Ngộ.
" Lâm Khiết anh có yêu em không."
Gia Ngộ nghe cô gọi tên người đàn ông khác trước mặt hắn càng khiến cho hắn trở nên khó chịu, Gia Ngộ cuối người xuống mặt hai người dường như sắp chạm nhau, Vân Linh nhắm mắt lại cô đã ngủ từ lúc nào cũng không hay, Khiến cho hắn thở dài,Gia Ngộ nhìn vào gương mặt của Vân Linh đầy thâm tình hắn đã đem lòng yêu cô gái nhỏ của mình từ lúc nào cũng không hay, bây giờ cuộc sống của hắn vô cùng nhàm chán nếu không có cô bên cạnh. Gia Ngộ đã bị bóng đen bao phủ lấy toàn thân đôi tay hắn đã nhuộm không biết bao nhiêu là máu, Vân Linh như một thiên thần trắng tinh thuần khiết đến để chữa lành vết thương trong hắn.
Đến gần trưa Vân Linh mới thức giấc đầu cô đau như búa bổ vì hôm qua uống quá nhiều rượu, Vân Linh không nhớ ai đã đưa cô về đây, nhưng trong cơn mơ màng cô biết là Gia Ngộ đã bế mình, cô đi đến bàn ăn bỗng nhiên một người vệ sĩ đi vào nói với Vân Linh.
" Thưa tiểu thư có một cô gái tên là Cố Y muốn gặp tiểu thư."
Vân Linh gật đầu rồi bảo vệ sĩ đi ra ngoài gọi Cố Y vào. Cô ta bước vào cứ đảo mắt nhìn xung quanh ánh mắt đầy sự thèm thuồng tham vọng từ trước đến nay cô ta cứ nghỉ gia đình của Vân Linh thuộc dạng bình thường, cô quen Lâm khiết chỉ để đào mỏ, nhưng cô ta không ngờ gia đình của Vân Linh lại giàu có đến như vậy, Vân Linh cũng hạn chế nhắc đến gia đình của mình với Cố y, Cố Y nhìn thấy Vân Linh liền nở một nụ cười giả tạo nói.
" Chào cậu tớ đến để xem tình hình của cậu thế nào hôm qua cậu uống say đến quên cả lối về, tớ phải đưa cậu về đấy."
Vân Linh rất thân thiện cô mời Cố Y ngồi xem cô như người trong nhà nên không để phòng gì cả.
"Cậu ăn gì chưa mau đến đây ngồi đi."
Cố Y đi đến ngồi đối diện với Vân Linh nhưng ánh mắt lại nhìn xung quanh như đang tìm kiếm gì đó, Cố Y nhìn Vân Linh tò mò hỏi.
" Người đàn ông lúc tối bế cậu vào là ai vậy sao từ trước đến giờ tớ chưa nghe cậu nhắc đến anh ấy."
Vân Linh vẫn ngây ngô cô hỏi lại.
" Người đàn ông nào?"
Cô ngồi suy nghĩ mới nhớ ra là Gia Ngộ.
" À là anh trai của tớ anh ấy sống rất khép kín không muốn ai biết nhiều về mình nên tớ không nói cho cậu biết."
Cố Y lại tiếp tục hỏi Vân Linh.
" Anh ấy làm người như thế nào cậu mau nói cho tớ biết đi."
Vân Linh cảm thấy khó hiểu.
" Sao cậu lại quan tâm đến anh ấy như vậy chứ."
Cố Y chỉ biết cười gượng nói.
" Tớ chỉ cảm thấy tò mò thôi."
Gia Ngộ vừa đi ra ngoài về nhìn thấy hắn Vân Linh giả vờ không nhìn thấy cô vẫn chưa nói chuyện với hắn về vấn đề hắn đã quá xen vào cuộc sống riêng tư của cô, còn Cố Y nhìn thấy Gia Ngộ liền đứng lên tự giới thiệu bản thân mình.
" Xin chào em tên là Cố Y bạn của Vân Linh."
Cô ta chủ động đi đến bắt tay với Gia Ngộ nhưng ánh mắt của hắn chưa bao giờ rời khỏi Vân Linh.
" Chào cô."
Hắn cố ý phớt lờ cái bắt tay của Cố Y rồi đi đến nói với Vân Linh.
" Hôm nay em không đi làm à?"
Vân Linh không nhìn hắn lạnh lùng trả lời.
" Không em xin nghỉ rồi."
Gia Ngộ không hỏi nguyên nhân tại sao hắn chỉ bá đạo nói.
" Cũng tốt ở nhà anh sẽ an tâm hơn."
Vân Linh nghe hắn nói liền tức giận đứng lên nói.
" Anh đứng có xen vào cuộc sống của em có được không."
Gia Ngộ không nói gì hắn chỉ im lặng mặc cho Vân Linh trách móc, cô nhìn hắn bằng ánh mắt nghi ngờ hỏi.
"
Lão Đại là ai?"
Gia
Ngộ nghe cô hỏi liền sượng người hắn đã che dấu bí mật này suốt bao nhiêu năm
qua tại sao cô lại biết được chứ.
" Em đang nói lung tung gì vậy."
Vân Linh bỏ nỉa xuống cô đứng lên đối mặt với Gia Ngộ nói.
" Anh có chuyện gì muốn che giấu em, tại sao em nhắc đến cái tên đó anh lại phản ứng rất lạ."
Gia Ngộ ra hiệu cho thuộc hạ mời Cố Y về, cô ta đang đứng đó không hiểu chuyện gì xảy ra thì bị người bảo vệ mời ra ngoài khiến cho Cố Y tiếc nuối cô cũng muốn biết thực hư câu chuyện này ra sao, suốt quãng đường về cô ta không ngừng lẩm bẩm.
" Lão Đại là ai, mình phải tìm hiểu cho rõ chuyện này thì mới có cơ hội tiếp cận anh ấy."
Quay lại biệt thự Vân Linh đang cần một lời giải thích của Gia Ngộ nhưng hắn lại tìm cách lãng tránh sang chuyện khác khiến cho cô vô cùng khó chịu.
" Hôm nay em sẽ đi xem nhà để dọn ra ngoài sống."
Gia Ngộ hít một hơi rồi nói.
" Em đừng bướng bỉnh nữa có được không, những chuyện anh làm điều muốn tốt cho em."
Vân Linh cười khinh bỉ nói.
" Muốn tốt cho em sau, em thấy anh chỉ toàn mang lại rắc rối cho em mà thôi."
Nói rồi cô tức giận bỏ đi lên phòng để lại Gia Ngộ đứng đó gương mặt của hắn đã trở nên đen tối hắn lạnh lùng ra lệnh.