Tập đoàn Huyên Quân tuyển người, có không ít người muốn ứng tuyển.
Đây đã là vòng phỏng vấn cuối cùng, chỉ còn lại chừng mười người, mà danh sách chỉ cho phép nhận năm người, nói cách khác chính là phải loại bỏ một nửa.
Mười người này đều đang ngồi chờ trong phòng nghỉ, An Nhã Hân nhìn nhìn xuyên qua tấm kính thủy tỉnh.
thấy trong đó có một người rất quen, nghĩ nghĩ một lúc mới nhớ ra.
Đó không phải là người theo đuổi Tô Lan Huyên hồi đại học, Lạc Huy Hoàng hay sao?
Năm đó Lạc Huy Hoàng coi như là một nam thần, đã không gặp nhiều năm như vậy rồi không ngờ bây giờ vẫn còn đẹp trai như vậy.
An Nhã Hân không biết Lạc Huy Hoàng chính là giảm béo xong mới khôi phục lại được phong thái năm đó.
An Nhã Hân kéo kéo Linda hỏi: “Người kia thế nào?”
Linda nhìn nhìn một lát rồi nói: “Tư chất của anh ta không tồi, nếu được phát huy liên tục, vậy không có vấn đề gì.
Cô An có quen biết à?”
“Người kia chính là bạn học cùng Tô Lan Huyên, tất nhiên là tôi biết”
An Nhã Hân chỉ tùy tiện nói ra một câu không có ý tứ gì nhưng những lời này đều đã được Linda nghe vào.
Đây chính là bạn cùng học của Tô Lan Huyên, cho dù năng lực phát huy tốt, nhưng vẫn phải đi cửa sau.
Lúc này Tô Lan Huyên cũng không biết bên cạnh mình đã ẩn giấu một tai họa ngầm, cô nhận điện thoại của Tân Chấn Đông: “Có chuyện gìthế”.
truyện teen hay
Bởi vì sự không thoải mái lần trước, giọng điệu của Tô Lan Huyên cũng không dễ nghe cho lắm.
“Cha tìm được ảnh chụp của cô con rồi.
Hiện tại cha đang ở nhà họ Tô, về cơ bản có thể xác định, mẹ kế trước của con chính là cô ruột của con, cũng chính là em gái ruột của cha”
Tô Lan Huyêt ° Thật đúng là sợ cái gì thì cái đó đến.
Tô Lan Huyên trầm mặc vài giây, trả lời một chữ: “Ừm!”
Tân Chấn Đông đợi cả buổi, cứ vậy không nói gì nữa?
Điềm tĩnh như vậy?
Không giống bình thường lắm.
Ông ta nhịn không được nói: “Lan Huyên, cha muốn đi thăm cô của con”
Lan Huyên liền biết, đây mới chính là mục đích của Tân Chấn Đông.
Cô xoa xoa huyệt thái dương, nói: “Đồng chí lão Tân, người cha ruột này con còn chưa nhận, cha ngược lại sắp xếp cô cho con xong xuôi trước rồi”
Đối với chuyện Tân Huệ Mẫn là cô của mình, Tô Lan Huyên vẫn chưa thật sự chấp nhận.
Trong cuộc đời cô, Tân Huệ Mãn tuyệt đối là người cô không muốn nhắc đến.
“Lan Huyên, cha và cô con lạc nhau nhiều năm như vậy, hiện tại có tin tức của cô con, con kêu cha làm sao không đi nhìn xem, một giọt máu đào hơn ao nước lã..”
“Được rồi, được rồi, cha đến nhà giam nữ chờ trước đi, con bên này lập tức chạy qua ngay”
Thật là biết lấy chiêu bài tình thân ra dùng €ó một số chuyện chính là không thể tránh được như thế.
Tô Lan Huyên tạm thời gác lại công việc trong tay, lái xe đi đến nhà giam nữ.
Lúc cô đến, Tân Chấn Đông và Tô Khánh Thành đã sớm đến rồi, hai người ngồi trong xe, thấy Tô Lan Huyên đã đến, Tân Chấn Đông vội vàng xuống xe, Tô Khánh Thành chần chừ một chút rồi mới bước xuống.
Tô Lan Huyên đậu xe xong, xuống xe.
“Lan Huyên” Tân Chấn Đông cười ha ha bước tới.
“Đi thôi” Tô Lan Huyên hành động quyết đoán, không nói nhiều lời Ba người đi vào, Tô Lan Huyên đăng kí, cô và Tô Khánh Thành cùng Tân Huệ Mãn đều có quan hệ, đề nghị đi vào thăm Tân Huệ Mãn cũng là hợp tình hợp lí.
Làm xong thủ tục, Tô Lan Huyên đứng bên ngoài phòng thăm, không đi vào, Tô Khánh Thành cũng đứng ở cửa hút thuốc, không vào..