“Chị Dư, sao chị có thể xuất sắc như vậy? Bây giờ mở công ty, kéo được tài trợ 10 triệu, rồi lại dùng diễn xuất thuyết phục khán giả.”
“Em phải ôm chặt lấy cái đùi vàng này mới được.”
Cô nàng dụi dụi vào tay Dư Vãn, cười hì hì trêu chọc.
Du Vãn làm vẻ mặt khó chịu, nhưng rồi vẫn ngồi xuống, bình thản đáp:
“Những thứ này chưa là gì, muốn làm thì phải làm đến mức tốt nhất.”
Quả nhiên, đến trưa hôm sau, độ hot của bộ phim đã không ngoài dự đoán, vượt mốc 10 triệu lượt xem.
Đạo diễn Lâm kích động đến mức đăng liền ba bài cảm ơn trên Weibo, tri ân sự ủng hộ của mọi người.
Diễn xuất của Ôn Vũ Thần và Dư Vãn trở thành tâm điểm khen ngợi.
Trong thời gian quảng bá, cả hai không ngại ngần nhấn thích và bình luận bài đăng của nhau, còn chia sẻ những khoảnh khắc nhỏ đáng yêu trên phim trường.
Khán giả đều phấn khích, đồng loạt gào lên: “Tôi ship đến mệt rồi.”
Khi trở về nhà, Dư Vãn vừa thay dép xong đã nhìn thấy Lục Trầm đang ngồi một mình trên sofa, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cô mỉm cười, bước nhanh tới: “Anh ăn gì chưa? Gần đây em học được một món mới, muốn thử không?”
Dư Vãn vòng tay ôm cổ Lục Trầm từ phía sau, tựa cằm lên vai anh, cảm giác an tâm dâng lên.
Lục Trầm xoa xoa thái dương, giọng khẽ khàng: “Đương nhiên muốn rồi. Đồ Vãn Vãn nấu chính là món ngon nhất thế giới.”
Dư Vãn cười nhẹ, đeo tạp dề định đi vào bếp.
Bất ngờ, Lục Trầm bước tới gần, cúi xuống hôn lên môi cô.
Dư Vãn ngẩng đầu, đáp lại nụ hôn. Hai người cứ thế quấn quýt không rời.
Hồi lâu sau, Lục Trầm mới buông cô ra, giọng khàn khàn, pha lẫn chút uất ức: “Vãn Vãn, anh ghen đấy.”
Dư Vãn ngẩn ra, tưởng mình nghe lầm.
Lục Trầm vòng tay ôm cô thật chặt, nghiêm túc nói: “Anh biết công việc của em, nhưng trong lòng vẫn không thoải mái.”
Dư Vãn đưa tay vỗ nhẹ lưng anh, dịu dàng an ủi: “Vậy tối nay em sẽ bù đắp cho thầy Lục nhé.”
Đôi mắt Lục Trầm lập tức sáng lên. Anh bế thốc cô lên vai, nhẹ nhàng đá cửa đóng lại.
Sáng hôm sau, Dư Vãn còn đang say giấc thì nghe thấy điện thoại trên đầu giường reo vang.