Thay vì để hai người họ ở cùng mái nhà nhưng không thể tự do qua lại, chi bằng để họ ra ngoài hướng thụ thế giới hai người, đang trong tình yêu c3uồng nhiệt mà, mọi người đều hiểu.
Chẳng qua hai người này đều quá ngại ngùng, ngay cả chuyện đơn giản như xin nghỉ cũng ngại không dám 5lên tiếng.
Một người phải chủ động xin được tăng ca, còn một người được cho nghỉ lại không muốn, ôi.
“Đội trưởng Thẩm, dù anh kh6ông muốn hẹn hò thì cũng phải suy nghĩ cho cô em Bất Ngữ của chúng tôi chứ, đúng không nào? Lần đầu em ấy yêu đương, chưa trải qua chuyện gì, dù8 sao cũng phải để em ấy trải nghiệm một chút chứ, đúng không?” Thẩm Tự An lúng túng không biết trả lời thế nào, còn Lý Bất Ngữ thì mặt đã đỏ như5 gan heo, muốn quay đầu bỏ chạy.
“Bất Ngữ, đứng lại!” Lâm Thiển kịp thời gọi cô lại, lập tức chạy tới, ôm lấy vai cô, kiên quyết quay người cô lại, “Đừng chạy chứ, em chạy cái gì hả, mau đi với Đội trưởng Thẩm đi, cơm tối hôm nay không có phần của hai người đâu.” Thẩm Tự An: “...” Lý Bất Ngữ: “...” Vẫn là người chồng thân yêu của Lâm Thiển phối hợp hơn, Cố Thành Kiêu cũng bắt đầu lên tiếng hùa theo: “Đúng thế, Đội trưởng Thẩm, ngày nào cũng tăng ca, anh không mệt chứ tôi thì mệt rồi, tối nay không cần tăng ca đâu, cũng không phải chuyện gì gấp lắm.” Thẩm Tự An: “...” Lâm Thiển hớn hở, kẻ hát người bè cùng Cố Thành Kiêu: “Công việc đầu thú vị bằng yêu đương? Chúng tôi cũng phải đi yêu đương đây, hai người đi nhanh đi, đừng gây ảnh hưởng đến chúng tôi.” Trên mặt Cố Thành Kiêu luôn nở nụ cười, Lâm Thiển là nguồn vui của anh, chỉ cần nhìn thấy cô, chỉ cần cô mở miệng nói chuyện là trong lòng anh không khỏi cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng.
“Nhanh nào, đi mau đi, tối nay không cần về đâu.” Lý Bất Ngữ xấu hổ đến mức chỉ muốn chui đầu xuống đất, “...
Chị dâu, em sẽ về” “Ờ, ha ha ha, về cũng được, vậy đi nhanh đi, chơi vui nhé.”
Lâm Thiển kéo Cố Thành Kiêu vào nhà, Cố Thành Kiêu quay đầu sang ném chìa khóa xe cho Thẩm Tự An, “Đổ xăng giúp tôi, cảm ơn.” Thẩm Tự An chụp lấy chìa khóa xe, thấy lão Đại với chị dâu đã vào nhà thì lặng lẽ bước tới trước mặt Lý Bất Ngữ.
“Em rảnh không, anh đưa em đi dạo phố nhé?” Lý Bất Ngữ cúi đầu, xấu hổ cắn môi: “Đi đâu?”
“Xem phim, ăn tối, em muốn đi đâu thì đi đó.” “Em không biết mình muốn đi đâu nữa.” Lúc này, tim Lý Bất Ngữ đập liên hồi, đầu óc bấn loạn, không biết để tay ở đâu, cũng không biết nhìn đi đâu.
Thẩm Tự An chủ động bước lên nắm lấy tay cô, trấn an: “Đừng căng thẳng, đi theo anh thôi.” “Em em...
em...” Thấy Lý Bất Ngữ lắp ba lắp bắp, Thẩm Tự An chẳng nói chẳng rằng, bá đạo kéo tay cô lên xe.
Cuối tháng rồi, năm nay lại sắp qua đi, năm mới đang đến gần.
Điều khiến Lâm Thiển nghi ngờ chính là buổi họp fans của Lâm Tiêu và Lam Phi Nhi không có chút động tĩnh nào, ngay cả tuyên truyền cơ bản nhất cũng không có, cô còn tưởng buổi họp mặt đã bị hủy rồi.
Lẽ ra, là một ngôi sao, nhất là ngôi sao mới nổi thì phải giữ vững độ nổi tiếng, hễ có hoạt động nào là chỉ muốn leo lên bảng hot search mỗi ngày.
Tham gia hoạt động nào, có tác phẩm nào thì cũng nên tuyên truyền rầm rộ.
Nhưng một chuyện lớn như họp fans mà bên Lâm Tiêu lại không có chút động tĩnh nào, Tết Nguyên Đán sắp tới rồi, có muốn bán vé không đây? Lâm Thiển lo lắng trong lòng nhưng lại không thể trực tiếp đến tìm Lâm Tiêu hỏi thăm, chỉ có thể gọi điện cho Hoa Tiểu Chi để xác nhận.
“Chị Chi, buổi họp fan của Lâm Tiêu với Lam Phi Nhi có còn tổ chức không? Chỉ còn mười ngày nữa thôi, tiệc tối của các nơi khác thì tuyên truyền rầm rộ, dù Lâm Tiêu không bằng họ nhưng cũng không thể không tuyên truyền gì chứ? Còn tổ chức họp fans không vậy? Hoa Tiểu Chi: “Lâm Thiển, nói thật thì chị cũng không hiểu bọn họ, nhưng đã có hợp đồng rồi, chúng ta cứ làm theo hợp đồng là được.
Em ký hợp đồng với chị thì càng không cần phải lo bọn họ làm việc thế nào.” Lâm Thiển: “Đây không phải kiểu làm việc thường thấy trong giới giải trí.” Hoa Tiểu Chi: “Chị biết ít nhiều gì em cũng lo cho chị họ của em.
Lâm Thiển, chị nói thật với em một điều, chỗ dựa của chị họ em không nhỏ, hơn nữa còn không chỉ có một người, em thật sự không cần lo lắng cho chị ta đâu.” Nghe xong câu này, Lâm Thiển lại càng lo hơn, cái gọi là chỗ dựa trong giới giải trí chẳng qua chỉ là hư danh, biết bao người quyền quý trèo cao ngã đau, chuyện đại gia chơi đùa với nữ ngôi sao trong giới giải trí còn ít lắm chắc? Có mấy ai có thể trở thành người thắng cuối cùng? Có mấy ai có thể đứng vững không ngã? Đến khi “chỗ dựa” thích người mới rồi, thì có bao nhiêu nữ ngôi sao có thể tiếp tục thuận buồm xuôi gió: Lâm Thiển luôn cho rằng sau lưng Lâm Tiêu là Dương Liễu Nhi, nhưng không biết vẫn còn có những người khác.
Hoa Tiểu Chi nói tiếp: “Tóm lại là bên Tiêu Nghệ chưa hề nói hủy tiệc, chúng ta cứ làm tốt việc của chúng ta theo hợp đồng là được.” “Vâng.” Cúp điện thoại, Lâm Thiển vẫn không an lòng nên lại gọi cho Mai Mai.
Trước đây Mai Mai là trợ lý của Phương Tiểu Hi, cũng là hình mẫu tay mơ vươn lên trong giới giải trí.
Lúc Phương Tiểu Hi rời khỏi Minh Nghiệp, rơi xuống đáy vực, bị mọi người xa lánh thì cô ấy là người duy nhất chịu giúp đỡ Phương Tiểu Hi trong giới giải trí.
Bây giờ Phương Tiểu Hi kết hôn với Cổ Nam Hách, trở thành bà chủ của Minh Nghiệp, đương nhiên Mai Mai sẽ được trọng dụng.
Bây giờ Mai Mai đã là tổng phụ trách của Công ty giải trí Minh Nghiệp, Cố Nam Hách chỉ chủ yếu kinh doanh Tập đoàn Cổ Nghiệp, không thể làm hai việc cùng lúc nên anh đã giao toàn quyền xử lý Công ty giải trí Minh Nghiệp cho Mai Mai, mà Mai Mai cũng không phụ lòng kỳ vọng của vợ chồng Cố thị.
Vì vậy, Mai Mai là người biết rõ tin tức nhất trong giới này, tin tức do cô ấy nói ra thường độ tin cậy rất cao.
“Chị Mai Mai, bên chị có nhận được tin tức chuẩn xác về ngày họp fans của Lâm Tiêu không?” Mai Mai cũng không giấu Lâm Thiển điều gì, nói chi tiết: “Chị vẫn luôn để ý giúp em, chị nghe bảo vé vào cửa của buổi họp mặt fans này đã bán sạch trong group của fans từ lâu rồi.” “Gì cơ?” “Đúng thế, em không nghe nhầm đâu, lúc nghe tin này chị cũng ngạc nhiên lắm.
Trong nội bộ Tiểu Nghệ tung tin, bảo là vé của buổi họp fans rất khó tìm, đã bản sạch từ lâu rồi.”