*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Phương Tiểu Hi chứ ai, Phương Tiểu Hi mà anh cũng không nhận ra sao?” “Người kia kìa.”
Lương Diệu Thần trả lời bằng giọng khinh thường, “À, người kia tên là Lâm Thiên, hiện giờ là đối tác và cũng là người đại diện của Phương Tiểu Hi.”
“Là người đại diện cơ à? Còn trẻ vậy mà đã làm người đại diện, xem ra năng lực không tệ.”.
Đầu năm, Thẩm Tân Dĩnh uống thuốc ngủ quá liều nên chết bất đắc kỳ tử trong nhà, mấy ngày sau mới được phát hiện. Kim Trang Sùng bị cảnh sát theo dõi, thể là ông ta đành phải lánh đi tha hương, gần đây mới trở về.
Chuyện trong giới giải trí thay đổi2trong nháy mắt, ông ta mới ra nước ngoài nửa năm mà trong nước đã phát sinh rất nhiều chuyện hay việc lạ, ví dụ như Lâm Thiên - người đại diện nho nhỏ mới xuất hiện này đây. Kim Trang Sùng không cách nào rời mắt khỏi Lâm Thiển. Dáng dấp của cô gợi lại đoạn hồi ức thuở thiếu thời của ông ta. Lúc đó tình nhân trong mộng của ông ta cũng có dáng dấp như Lâm Thiển bây giờ. Ông ta nhìn Lâm Thiển chằm chằm, nhìn cô giơ tay nhấc chân, nhìn cái nhíu mày và nụ cười của cô. Thật sự quá giống, Lâm Thiển trước mắt chẳng phải là người ấy trong hồi ức6của ông ta sao? Đến khi Lâm Thiên ngoảnh lại nhìn lần nữa, đột nhiên cô phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình. Sự lúng túng này không thể giả vờ như không nhìn thấy. Cô khẽ gật đầu với Lương Diệu Thần, “Trùng hợp vậy.” Lương Diệu Thẩn bây giờ đang là tiểu hoa đán nổi tiếng, lại có kim chủ chống lưng, vậy nên khi thể cũng hoàn toàn khác biệt. Trước đây cô ta bị mất mặt trước Lâm Thiên, bây giờ muốn đòi lại gấp bội. “Đúng vậy thím ơi, trùng hợp thể...” Cô ta đi tới, “Chị Tiểu Hi, có thể gặp được chị ở đây em thật sự rất kích động. Chị là thần7tượng của em đấy. Hồi cấp ba em rất thích chị, phim điện ảnh và phim truyền hình của chị em đều xem không bỏ sót bộ nào.”
Lâm Thiển bị lơ đẹp, có cảm giác rõ ràng Lương Diệu Thần đang cố ý ra vẻ.
Có điều, cô cũng chẳng thèm để ý. Phương Tiểu Hi mỉm cười, “Cảm ơn, sự nghiệp của em cũng đang phát triển rất tốt mà.”
Lương Diệu Thần bước lên máy chạy bộ bên cạnh, mượn cơ hội để bắt chuyện với Phương Tiểu Hi.
Kim Trang Sùng đột nhiên chia tay với Lâm Thiên, “Chào cô, tôi là Kim Trang Sùng, chúng ta là đồng nghiệp đấy.” Lâm Thiển giật nảy mình, vội vàng đứng dậy, lịch4sự duỗi tay nắm nhẹ tay ông ta, “Chào ông, tôi là Lâm Thiển.” Phương Tiểu Hi có biết đến tên tuổi vang dội của Kim Trang Sùng, nhưng Lâm Thiển vừa mới vào nghề, khác nghề như cách núi, cô nào biết được nhân vật này trong giới giải trí chứ. Vừa tiếp xúc cô đã cảm thấy ánh mắt của vị tiền bối này không đàng hoàng rồi. “Nghe nói cô vừa mới vào nghề làm người đại diện?” “Vâng, đúng vậy.” “Cô hiểu biết được gì về nghề này?”
“Tính cạnh tranh rất lớn.”
“Ha ha ha ha, thật vậy, có thể làm người đại diện đều là người có tài năng, cô vẫn cần phải cố gắng tôi luyện.”
“Đúng6đúng.” Kim Trang Sùng chuyển đề tài: “Dựa vào mắt nhìn người nhiều năm của tôi, tôi thấy điều kiện của cô không tệ, có thể làm diễn viên được đấy.” “...” Lâm Thiên ngẩn người ra, cô phải tiếp nhận câu này thế nào nhỉ?
“Nếu cô thấy hứng thú thì có thể tâm sự với tôi nhiều hơn.” Lâm Thiên cười khan một hồi, “Ha ha ha ha, tiền bối đề cao tôi quá rồi, tôi đã là bà mẹ hai con, không thích hợp đâu.”
Kim Trang Sùng kinh ngạc, có thể nói là chấn kinh, nhưng vẫn giữ nụ cười nho nhã như cũ, “Thật ư? Hoàn toàn không nhìn ra luôn đấy! Cô kết hôn sớm vậy sao?”
“Vâng, đúng là hơi sớm ạ.”
Lương Diệu Thần vốn đang ngượng ngùng nói chuyện với Phương Tiểu Hi, nhìn sang thấy Kim Trang Sùng nhiệt tình với Lâm Thiển thế kia thì vội tắt máy, “Chị Tiểu Hi, vậy em không quấy rầy hai người nữa. Hai người từ từ tập nhé, bọn em muốn đi tập tạ một chút.”
“Được.” Phương Tiểu Hi cầu còn không được.
Lương Diệu Thần kéo Kim Trang Sùng ra chỗ khác. Ông ta vẫn quyến luyến ngoái lại nhìn Lâm Thiển, nói: “Có cơ hội hợp tác thì cùng bàn luận trao đổi nhé.” Lâm Thiển gật gật đầu, nụ cười lúng túng. Chờ bọn họ đi xa, Lâm Thiển mới hỏi Phương Tiểu Hi, “Đó là ai vậy? Xem ra cũng lớn tuổi rồi, dẫn theo một em gái bên cạnh mà còn muốn thả thính sao?” Phương Tiểu Hi nói: “Là Kim Trang Sùng, một nhà đầu tư rất nổi tiếng trong giới, chuyên đầu tư vào phim điện ảnh và chương trình truyền hình, kiếm tiền rất nhanh. Ông ta cũng chuyên mở studio cho nghệ sĩ có tiềm năng và thành lập ê-kíp cho nghệ sĩ. Ê-kíp nhỏ này sẽ chuyên phục vụ và cố gắng lăng xê cho nghệ sĩ. Đối với nghệ sĩ mà nói thì kiểu này còn được tiền cát-xê cao hơn rất nhiều so với công ty quản lý, hơn nữa còn có cơ hội thành danh rất cao. Hiện tại chỉ cần chịu chi thì ai cũng có thể nổi tiếng.”
Lâm Thiển thoáng đăm chiêu, “Thảo nào Lương Diệu Thần lại lanh lẹ hủy hợp đồng với Minh Nghiệp, hóa ra là bám theo ông ta. Nếu cô ta đã có nơi tốt hơn, chúng ta cũng không thể ngăn cản cô ta phát triển. Chị xem, bây giờ người ta còn thuận buồm xuôi gió hơn cả khi còn trong nhóm nhạc nữ ở Minh Nghiệp, không hề kém cạnh tiểu hoa đán đương nhiệm Hà Mộ Tình của Minh Nghiệp chút nào.” Phương Tiểu Hi nở nụ cười khinh thường, nói cho Lâm Thiên biết thâm ý trong đó, “Kim Trang Sùng cũng không tùy tiện lăng xê ai đâu. Ông ta đầu tư vào một bộ phim điện ảnh, nên đưa người vào đó dễ như trở bàn tay. Người trong nghề gọi ông ta là Golden Daddy. Rất nhiều nữ nghệ sĩ tuổi teen muốn đeo bám ông ta, ông ta muốn chọn ai cũng được.”
Lâm Thiển nhếch môi “chậc” một tiếng, “Lương Diệu Thần mới bao lớn chứ, cuộc sống tốt đẹp vừa mới bắt đầu mà đã bị bao... Tìm Golden Daddy rồi?” “Em xem, vừa rồi bọn họ cứ như người yêu vậy, chuyện này toàn là lợi dụng lẫn nhau tới tình anh nguyện mà thôi.” Vào nghề lâu năm, Phương Tiểu Hi đã am hiểu sâu sắc những quy tắc ngầm bí ẩn này. Chỉ là xưa nay cô đều khinh
thường nó.
Lâm Thiển nghĩ đến bối cảnh xuất thân của Lương Diệu Thần thì không khỏi cảm thán, “Ông Kim Trang Sùng này chắc chắn là có gia đình rồi. Sau này nhất định Lương Diệu Thần sẽ hối hận” “Kim Trang Sùng đã kết hôn, nghe nói vợ và hai con gái của ông ta đang ở Mỹ. Ông ta ở đây rất tiêu sái, cũng không biết đã làm ra bao nhiều chuyện thương thiên hại lý rồi.” Lúc Phương Tiểu Hi nói câu này, rõ ràng là có sự phẫn nộ không nhẹ về ý thức chủ quan, Lâm Thiển cũng nghe ra được.
“Tiểu Thiển, ông ta chính là kim chỉ đứng sau lăng xê cho Thẩm Tân Dĩnh.”
Lâm Thiển ngạc nhiên há hốc miệng, “...” “Loại người mượn tình yêu để ngụy trang, nhưng thật ra chỉ đùa bỡn phụ nữ như ông ta là loại ghê tởm nhất. Thẩm Tân Dĩnh theo ông ta không lâu đã chết, sau khi cô ta chết, ông ta chẳng những không hề đau lòng, mà còn tiêu sái đưa người yêu mới ra nước ngoài du lịch. Em thấy đấy, bây giờ chơi đến sinh viên đại học luôn rồi. Lương Diệu Thần này cũng mới vẻ vang chưa được bao lâu, đợi đến khi ông ta chơi chán rồi chuyển mục tiêu, cô ta ắt sẽ khóc.” Lâm Thiển càng nghĩ càng lo, dù sao ông nội Lương Diệu Thần và ba chồng của cô cũng là bạn bè. Trước khi mẹ cô ta về Hải Nam đã xin nhờ nhà họ Cố chăm sóc cho cô ta. Mẹ chồng lại xem cô ta như con gái, nếu cô ta xảy ra chuyện gì thì nhà họ Cổ cũng sẽ không ngồi yên làm ngơ.