*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khương Quân ngồi trong xe nghiêm mặt từ đầu đến cuối. Xe từ từ lăn bánh dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, rốt cuộc cũng ra khỏi cửa chính. Xe chạy ra đường, có ký giả chưa từ bỏ ý định vẫn gắt gao truy đuổi phía sau, cũng có ký giả mượn cơ hội này để vào biệt thự đuổi theo hỏi bà Khương.
Giang Cung Thư lập tức gọi điện báo cảnh sát.
Khương Quân sầm mặt, tới giờ ông vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra. Ông ta lấy điện thoại ra, ấn mở mục tin hot, một tiêu đề đứng đầu làm ông tức giận, Cố Nam Hách và Khương Tư Ý triền miên trong xe.
Ông gần như là ôm ngực đọc tin tức. Nội dung vô cùng thô tục, chẳng những có video hoàn chỉnh, mà còn có screenshots2giải thích. Người đưa tin đã nói thật ra Cố Nam Hách và Khương Tư Ý yêu nhau thật lòng, nhưng bởi hai gia tộc mâu thuẫn về lợi ích chung nên bọn họ đành phải tuyên bố chia tay với công chúng dưới sự ép buộc của người nhà. Tuy nhiên, bọn họ không chia tay thật, mà là chuyển sang yêu lén.
Thật ra trong video cũng không quay rõ mặt bọn họ. Sở dĩ bọn họ khẳng định đó là Cố Nam Hách và Khương Tư Ý là vì chiếc xe kia là xe của Khương Tư Ý, mà địa điểm là ở ngay Tập đoàn Cổ Nghiệp. Dĩ nhiên Khương Quân biết nam nữ chính trong đoạn video là ai. Đôi mắt ông ta đã sắp bắn ra lửa. Không chỉ mỗi mình nhà họ Khương bị chặn đường, mà nhà6họ Cổ cũng vậy. Nhưng không né tránh như nhà họ Khương, nhà họ Cố chọn cách công khai làm sáng tỏ. Cố Nam Hách bị chặn ở cửa ra vào không ra được. Cô Giang và Chu Đình cũng không làm ngơ ngồi nhìn, cả nhà ba người chỉnh tề đứng trước cửa chính nhà mình tiếp nhận phỏng vấn của ký giả. Ký giả A: “Tổng giám đốc Cổ, anh và cô Khương tái hợp rồi sao?”
Cố Nam Hách: “Tôi và cô Khương quả thật đã chia tay, nếu mọi người vẫn không tin, vậy chỉ có thể để thời gian chứng minh.” Ký giả B: “Vậy tại sao hôm qua hai người lại gặp nhau?” Cố Nam Hách: “Hôm qua chúng tôi không hề gặp nhau. Hôm qua tôi họp hội đồng ở công ty cả ngày, rất nhiều người có7thể làm chứng.”
Ký giả c: “Cho nên, ý anh là nhân vật nam chính trong video không phải anh?” Cố Nam Hách: “Không liên quan gì đến tôi.”
Ký giả D: “Nhân vật nữ chính trong video là cô Khương đúng không?” Cố Nam Hách: “Tôi không biết.”
Các ký giả liên tục đặt câu hỏi công kích Cố Nam Hách. Từ đầu đến cuối anh luôn thản nhiên trấn định, nên trả lời thế nào liền trả lời thế ấy, không hề mất tự nhiên.
Sau đó, ký giả hỏi tới hỏi lui cũng chỉ xoay quanh một vấn đề, Cố Nam Hách cũng cảm thấy nhàm chán, “Nếu mọi người không có câu hỏi nào mới, vậy thì dừng ở đây đi, tôi còn phải đi làm gấp.” Vệ sĩ ở phía trước mở đường, hộ tống Cố Nam Hách lên xe. Thấy Cố Nam4Hách sắp ngồi vào xe, các ký giả càng chen chúc chạy đến, câu hỏi cũng không còn chừng mực nữa, “Tổng giám đốc Cổ, có phải anh và có phương không thể cho người nhà biết chuyện tình cảm của hai người nên anh
mới phủ nhận tất cả?” “Tổng giám đốc Cố, nếu đã phát sinh quan hệ, vậy có phải anh nên cùng người nhà tranh thủ cưới cô Khương hay không?”
Tổng giám đốc Cố, trả lời một câu đi mà, Tổng giám đốc Cố...” Cố Nam Hách đột nhiên dừng bước, các ký giả ai nấy đều hăng hái như ruồi, càng bám sát hơn.
“Tôi thanh minh lại lần nữa, cũng là lần cuối cùng. Cố Nam Hách tôi đã chia tay với cô Khương Tư Ý rồi. Nếu mọi người không tin, vậy cũng chỉ có thể để thời gian6chứng minh. Xin lỗi, tôi đang gấp, mọi người chú ý an toàn.”
Cố Nam Hách vô cùng lịch thiệp, mặc dù trong lòng đang rất bực bội. Từ đầu đến cuối anh đều vẫn giữ vẻ mặt lễ độ, hoàn toàn thể hiện hàm dưỡng và tố chất của bản thân.
Khó khăn lắm xe của Cố Nam Hách mới thoát ra khỏi vòng vây. Các ký giả đều có chút ấm ức không vui bởi vì Cố Nam Hách quá hợp tác, thế nên tin tức vạch trần hôm nay kém đi phần hấp dẫn. Rất nhanh, trên Weibo chính thức của Tập đoàn Cổ Nghiệp đã công bố lời giải thích đẳng cấp nhất với công chúng. Ngoại trừ làm sáng tỏ nhân vật nam chính trong video không phải Cố Nam Hách, tập đoàn còn thừa nhận sai lầm vì bộ phận quản lý không nghiêm, để xe ngoài tiến vào bãi đỗ xe nội bộ, đồng thời còn kèm theo quyền kiện tụng đối với bất cứ đơn vị truyền thông nào có ác ý truyền bá bôi nhọ. Vậy mới nói, chịu cầm lấy vũ khí pháp luật mới thật sự oan uổng, còn giữ im lặng thường là giả vờ trong sạch. So với sự quang minh lỗi lạc của nhà họ Cổ, sự im lặng của nhà họ Khương đã khiến công chúng nảy sinh mối nghi ngờ cực lớn. Càng ngày càng có nhiều ký giả đến chặn trước cổng biệt thự và công ty nhà họ Khương, theo dõi và chụp lén xe của Khương Quân, cục diện như thể “Đào sâu ba thước cũng phải tìm ra chân tướng”. Tại phòng tổng thống ở khách sạn, Khương Tư Ý và A Lực đọc được tin tức thì lập tức nổi khùng.
“Nhất định là Cố Nam Hách, nhất định là anh ta.” Khương Tư Ý hoảng loạn hét ầm lên như phát điện, “Làm gì có chuyện anh ta lại giấu giếm giúp chúng ta? Nhìn đi, anh ta gấp gáp muốn hủy hoại em mà. Cố Nam Hách, anh thật độc ác, thật độc ác.”
Khương Tư Ý phát điện, gào thét, nổi giận đi qua đi lại khắp phòng. Cô ta không ngừng đập phá gần như tất cả đồ đạc, thậm chí còn giật mạnh tóc mình.
A Lực vẫn bình tĩnh, đuổi theo ôm lấy Khương Tư Ý, cổ sức trấn an: “Em bình tĩnh lại, bình tĩnh lại đi, đừng hoảng loạn.”
“Làm sao em bình tĩnh được? Em phải bình tĩnh thế nào đây? Anh ta đang trả thù em, anh ta muốn giết chết em mới thôi.” Khương Tư Ý khóc lóc, rồi lại bật cười, “Ha ha ha ha, trước đây em còn ngu ngốc yêu anh ta như thế, kết quả đổi lại được gì? Đổi lại sự lừa gạt và sự chế giễu của anh ta! Bây giờ chắc là anh ta đắc ý lắm.” A Lực ôm cô ta, cảm nhận được cô ta đang giãy giụa. Gã cảm thấy tình trạng của cô ta có gì đó không đúng, “Cô chủ, em đừng kích động vậy. Chúng ta đừng nóng vội, anh sẽ báo thù, nhất định sẽ báo thù.”
Khương Tư Ý lắc đầu khóc lóc, “Anh báo thù thế nào? Anh có bản lĩnh gì mà đi báo thù?”
“Cùng lắm thì anh sẽ cùng chất chung với anh ta.” A Lực dữ tợn thốt lên.
“Anh ta đã lập kế hoạch từ trước, anh ta thông minh và giảo hoạt thế kia, chỉ sợ ngay cả cơ hội cùng chất chung với anh ta anh cũng không có. A a a!! Em không thể chấp nhận, em hận, em hận chết anh ta!”
A Lực đè Khương Tư Ý đang nổi giận xuống giường, chỉ có làm thế này gã mới có thể kiềm chế được cô ta, “Anh ta có lợi hại đến đâu cũng luôn có điểm yếu. Cô chủ, em bình tĩnh lại đi, em phải tĩnh dưỡng cho khỏe thì anh mới yên tâm đi báo thù cho em.”
“Điểm yếu?... Đúng rồi, anh ta có điểm yếu! Điểm yếu của anh ta chính là Phương Tiểu Hi, Phương Tiểu Hi...”