Mọi người trong nhà nghe xong cũng được một phen khϊếp sợ, rồi chạy ra ngoài.
Không lâu sau, Phí Nam Thành lo lắng lấy xe từ công ty trở về, vừa đúng lúc cả nhà đang đưa Thẩm Tòng Tâm chuẩn bị đi bệnh viện.
Anh hoảng sợ lo lắng ôm cô vào trong lòng, nhanh chóng đưa cô lên xe, Thẩm Tòng Tâm vừa ôm bụng đau đớn, toàn thân xuất mồ hôi kêu to:" A...đau quá, Thành Thành, em không muốn sinh nữa, không sinh nữa, em cần một mình Tiểu Jack thôi huhu"
"Được...được...chỉ cần Tiểu Jack thôi! Vợ gắng lên, chúng ta sắp đến bệnh viện rồi"
Tiểu Jack cũng chạy đến cần tay cô nói:
"Mẹ, cố gắng lên...Tiểu Jack ở đây, đợi em gái nhỏ ra đời, con sẽ hộ mẹ trông em" thằng bé tuyên bố chắc nịch.
15 phút sau, bệnh viện.
Phí Nam Thành khẩn trương rụng rời cả cổ họng, vừa hướng phòng sinh đi đến vừa nắm chặt tay bà xã, nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, đau đớn đến hoa cả mắt, hắn cũng đau lòng lo lắng khẩn trương nói không nên lời, vừa đi vừa khẩn trương nói: “Tiểu Ô!! Bất luận như thế nào anh vẫn ở bên cạnh em, em không cần khẩn trương... Nghe lời bác sĩ nói... Anh biết... Anh khiến em chịu khổ rồi.”
Thẩm Tòng Tâm đã đau đớn đến mức chỉ biết nắm chặt tay anh...
"Vợ..." Phí Nam Thành đứng ở bên ngoài, nghe thấy cô đau đớn hét to như vậy trong lòng càng sốt ruột lo lắng.
"A...Đau quá...Thành Thành"
"Có anh...bà xã, anh ở đây, vẫn luôn ở bên em"
"Đau quá...tên khốn khϊếp nhà anh, kiếp sau bổn cung không sinh nữa, bổn cung để anh sinh"
"Được...được...anh sinh, anh sinh...kiếp sau đổi anh thay em là được"
Phí Nam Thành sốt ruột đến nỗi chẳng còn để ý đến những gì cô nói, anh chỉ biết trả lời đúng theo ý bà xã nhà mình..
Mà Diệp Oanh thì ngồi ở một bên, sợ đến sắc mặt trắng bệch:
"Bảo bối của tôi chắc sẽ rất đau a"
"Bà yên tâm...đừng khẩn trương quá" Phí Vân Long ngồi bên cạnh không ngừng vỗ vai vợ an ủi, ông cũng khẩn trương không kém.
"Mẹ...cố lên, ba đã hứa kiếp sau sẽ sinh em gái nhỏ thay cho mẹ rồi, mẹ nhất định phải cố lên"
Tiểu Jack cũng hét to vào bên trong, cậu nhóc thật sự bị hoảng sợ, chỉ mong mẹ mau sinh em gái nhỏ ra để bớt đau a...
"Tôi nói...Lão đại... kiếp này anh được làm cha, kiếp sau anh được làm mẹ thay chị dâu rồi, chúc mừng anh"
"Nam Thành...chúc cậu kiếp sau sớm sinh quý tử"
Mạnh Hữa không biết lúc nào đã đến, anh khẽ vỗ vỗ vào vai anh nói.
Đúng lúc này, cửa phòng sinh trong nháy mắt mở ra, bác sĩ và y tá bước ra với vẻ mặt tươi cười, vừa cởi khẩu trang vừa nhìn về phía mọi người nói:“Chúc mừng tổng giám đốc Phí,...Phí thiếu phu nhân thuận lợi sinh hạ một bé gái, mẹ con đều bình an.”
Lời này vừa nói ra, mọi người lại lần nữa khϊếp sợ nói không nên lời, ai ai cũng kích động mà vui mừng, Phí Nam Thành càng kích động hài lòng thiếu chút nữa điên rồi, hai tròng mắt đỏ heo, cả người gần như choáng váng như đồ ngốc bật cười run rẩy nghẹn ngào nói: “Tôi...Tôi...Tôi có con gái...trời ạ! Công chúa nhỏ của tôi..."
“Bác sĩ...Tôi bây giờ có thể nhìn bà xã và con tôi không?” Phí Nam Thành thực sự đã kích động nói không nên lời, nặng nề thở dốc nhìn về phía bác sĩ hỏi.