Mấy ngày tiếp theo, quả nhiên không ngoài dự đoán của Lãnh Mạc!
Sau khi Vương Bưu âm thầm di chuyển Trương Hân qua phòng ở lầu ba, đã sắp xếp một cô gái vào ở căn phòng vốn là của Trương Hân ở, mà lúc Vương Bưu kiểm tra thức ăn, thì kiểm tra ra thức ăn mang đến cho Trương Hân lại có độc!
Vương Bưu vừa kinh hoàng vừa tức giận!
Lương tâm của đám người này bị chó tha đi rồi sao!
Ngay cả chuyện tán tận lương tâm này cũng làm ra được, nếu như không phải lão đại sớm dự đoán được, suy nghĩ chu đáo như vậy, có thể phu nhân và đứa bé trong bụng phu nhân...
Vương Bưu nghĩ thôi cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía!
Ít ra lão đại đều có ơn với mọi người trong bang phái, vả lại từ trước đến nay chưa từng bạc đãi bọn họ!
So với những ngày tháng hôi tanh mùi máu khi sống trong xã hội đen, mỗi ngày bọn họ đều rất nhàn hạ, mỗi năm đến lúc cuối năm, các cấp cao còn được chia thêm nhiều lợi nhuận! Thế mà sau khi lão đại “qua đời” bọn họ lại mưu sát người phụ nữ và đứa bé mà lão đại yêu thích!
Quả thật quá đáng sợ rồi!
Vương Bưu và Tiền Hiểu dựa theo lời căn dặn của Lãnh Mạc, ngay tức khắc gọi tất cả các cấp cao đến, công bố tin tức này cho bọn họ biết.
“Cái gì? Phu nhân chết rồi!”
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh hãi.
“Đúng vậy, là bị người ta hạ độc mà chết!” Vương Bưu cắn chặt răng, đột nhiên đập mạnh lên bàn, hằng giọng nói, “đám khốn nạn này, để lão tử phát hiện ra là ai làm, lão tử nhất định sẽ lột da người đó ra! Phu nhân là người phụ nữ lão đại yêu nhất, đứa bé trong bụng của phu nhân là con trai nối dõi duy nhất của lão đại, bọn họ thế mà lại dám hạ độc thủ!”
Các cấp cao hiểu rõ hết mọi chuyện!
Vừa mới đuổi Trương Nhiêu ra, qua mấy ngày sau phu nhân liền có chuyện!
Ở đâu có chuyện trùng hợp như vậy chứ!
Mọi người cắn chặt răng, đối với hành động của Trương Nhiêu bộc lộ ra thái độ khinh thường!
Người trong đạo cũng có quy tắc trong đạo, Trương Nhiêu lại đối xử với ân nhân của mình như vậy, chỉ khiến mọi người cảm thấy nhục nhã mà thôi!
Vương Bưu hằng giọng nói, “tôi đã bảo người đi bắt Trương Nhiêu rồi, chuyện này tuyệt đối là thằng khốn nạn đó làm ra!”
Không bao lâu, thân tín của Vương Bưu vội vàng trở về!
“Thằng khốn Trương Nhiêu đó đâu!”
Thủ hạ lắc lắc đầu, “lúc người của chúng ta đến hộp đêm, người ở đó đã trốn hết cả rồi, bây giờ chỉ còn một cái vỏ không, đừng nói là bóng người, ngay cả một con chuột cũng không thấy, xem ra bọn họ đoán được chúng ta sẽ đi bắt anh ta, cho nên thu dọn hành lý chạy trốn trước!”
“Đồ súc sinh này! Truy nã toàn thành phố cho tôi, phát hiện Trương Nhiêu thì giết ngay lập tức!”
“Dạ!”
Mọi người đều rất phẫn nộ!
Nhưng sau khi phẫn nộ, có người liền không kềm được, “anh Bưu, Trương Nhiêu quả thật đáng chết, đợi sau khi giết hắn trả thù cho phu nhân xong thì sao? Phu nhân và đứa bé đã không còn, chúng ta...”
Vương Bưu thở dài, “các người cũng muốn tự lập môn hộ sao?”
Mọi người nhìn vào nhau, “anh Bưu, nếu lão đại còn sống, không, cho dù là phu nhân còn sống, chúng tôi tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ này, nhưng mà bây giờ, lão đại bọn họ đã mất rồi, ngay cả dòng dõi duy nhất cũng không còn, dù chúng ta cố gắng đến mấy, nhưng kết quả của sự cố gắng là gì? Một bang phái nhất định phải có một lãnh đạo, trừ phi, chúng ta chọn lại một lãnh đạo, nếu không bang phái chúng ta không thể lâu dài đâu.”
“Ý của các người là...”
“Chúng tôi cũng không nghĩ tới muốn tự lập môn hộ, chỉ là muốn anh Bưu làm lãnh đạo của chúng tôi...”
Vương Bưu lập tức từ chối, “không được không được, tôi không thể, bang phái này là của lão đại, tôi không thể làm như vậy!”
Mọi người thở dài, “nếu anh Bưu thật sự không đồng ý, vậy chúng tôi cũng không còn cách gì, chúng tôi chỉ có thể tự lập môn hộ thôi!”
“Các người... để tôi suy nghĩ một chút!”
Vương Bưu bàn bạc với Lãnh Mạc, Lãnh Mạc có chút kinh ngạc, những người còn lại cũng được coi là trung thành. Lông mày anh mới giãn ra một chút, nói với Vương Bưu, “hứa với yêu cầu của bọn họ!”
“Lão đại...”
Vương Bưu kinh ngạc, như vậy có khác gì so với mưu loạn triều cương chứ!
Lãnh Mạc nhìn biểu cảm của anh liền biết anh đang nghĩ gì, không vui lòng mà nói, “bọn họ không có dự định tự lập môn hộ, chẳng lẽ còn phải ép bọn họ đi tự lập môn hộ sao? Cậu yên tâm đi, đầu óc này của cậu cũng không làm được lão đại đâu, an tâm thay mặt tôi làm một khoảng thời gian đi, đợi người của James tới rồi, thì cậu có thể giải nhiệm rồi!”
“Được được được, vậy lão đại anh nhất định phải trở về sớm đấy.”
Trải qua mấy ngày nay, Vương Bưu đã phát hiện ra, bảo anh làm một dũng sĩ còn được, bảo anh làm lão đại, anh thật sự không có đầu óc này!
Nếu bảo anh làm lão đại, đầu óc này của anh, người ta nhìn một cái liền biết anh đang nghĩ gì, còn làm cái quỷ gì nữa!
...
Sau khi công bố tin Trương Hân đã mất ra ngoài, tin tức Vương Bưu làm lão đại của bang phái cũng theo đó mà lan truyền ra.
Tiếp theo đó, trong bang phái bắt đầu có những lời đồn đại.
“Cái gì, Vương Bưu làm lão đại rồi! Đây thực chất là một âm mưu!”
“Âm mưu gì?”
“Chuyện này còn không đơn giản à, đã nói phu nhân chết rồi, phu nhân chỉ ở trong biệt thự Bán Sơn, làm sao chết được? Trương Nhiêu giết? Đừng đùa nữa, tay của Trương Nhiêu có thể đưa đến biệt thự Bán Sơn sao, các người hãy nghĩ kĩ xem, sau khi lão đại không còn, biệt thự Bán Sơn là ai làm chủ? Chẳng phải là Vương Bưu hay sao! Vương Bưu anh ta ngoài miệng thì nói không muốn làm lão đại, kết quả, chẳng phải bây giờ đã làm rồi sao.”
“Anh, nói lời này có ý gì?”
“Điều này anh cũng nhìn không ra hay sao! Chuyện này quá đơn giản rồi, thực chất là Vương Bưu một lòng muốn làm lão đại, cho nên mới hại chết phu nhân, ai cũng nói Trương Nhiêu mất tích rồi, theo tôi thấy... thực chất là Vương Bưu cố tình hại chết phu nhân giá họa lên người Trương Nhiêu, bây giờ Trương Nhiêu phải gánh một nỗi oan ức lớn như vậy... bây giờ à, tôi đoán chắc rằng Trương Nhiêu hoặc là bị giết người diệt khẩu, hoặc là chạy trốn rồi!”
Không biết bắt đầu từ khi nào, những lời đồn này bắt đầu lan truyền ra trong bang.
Ánh mắt mọi người nhìn Vương Bưu cũng trở nên rất kì dị.
Sau khi Vương Bưu nghe được những lời đồn đại này liền tức giận không thôi, “sao tôi có thể ra tay với phu nhân, những lời đồn này là ai lan truyền ra! Đáng chết! Cái mạng này của tôi là lão đại cho, sao tôi có thể ra tay với vợ con của anh ấy được!”
Nhưng mà, lời giải thích này của Vương Bưu không có một chút sức thuyết phục nào cả.
Ánh mắt các cấp cao nhìn anh cũng dần dần thay đổi, đồng thời, cũng có một chút phòng bị!
Mà mấy ngày sau, Trương Nhiêu mất tích đã lâu cuối cùng cũng xuất hiện.
Khi Trương Nhiêu xuất hiện tương đối chấn động, vết thương khắp người, máu tươi đầy mình, vừa mới xuất hiện liền kêu la lên, “tôi vốn dĩ không có giết phu nhân, Vương Bưu ơi là Vương Bưu, anh thật độc ác, rõ ràng anh muốn làm lão đại, cho nên mới làm ra chuyện không có tính người này,bây giờ vừa truy sát tôi, còn gán tội danh này cho tôi! Thì ra tâm tư của anh mới là sâu thẳm nhất!”
Lời này của Trương Nhiêu trực tiếp khiến Vương Bưu đứng trên đầu sóng ngọn gió.
Cho dù Vương Bưu có trăm cái miệng cũng không làm sáng tỏ cho bản thân được.
Trong lòng các cấp cao trong bang phái đã gieo một hạt giống nghi ngờ, lập tức phòng bị Vương Bưu.
Từ khi Lãnh Mạc qua đời, đến bây giờ chỉ mới hơn mười ngày ngắn ngủi thôi.